← Ch.1678 | Ch.1680 → |
Hồn phách Thất Thải Tiên Tôn trong thân thể Chiến lão quỷ lan ra, áo choàng quấn quanh thân thể, hai tay vung lên, trong phút chốc va chạm với đôi tay đang đánh xuống từ trên bầu trời và mặt đất kia.
Tiếng ầm vang kinh thiên nổi lên. Chiến lão quỷ mạnh mẽ kinh người, cho dù không có hồn phách của Thất Thải Tiên Tôn thì bản thân hắn cũng đã tiếp cận huyền kiếp đỉnh phong, có thể coi như tu sĩ bước nửa bước vào Không Kiếp.
Lại huống chỉ hắn bị Thất Thải Tiên Tôn lựa chọn dung hợp, do vậy tu vi đã cao cường tới mức tiếp cận Thất Thải Tiên Tôn!
Lúc này hồn và thân hắn phân ly, song chưởng của hồn phách kia vung lên, khiến thiên địa biến sắc. Cánh tay kim sắc trên bầu trời lập tức sụp đổ! Cùng lúc đó, bàn tay khổng lồ do đại địa biến thành cũng bị đánh tan nát.
Ngay cả phong ấn của cổ cầm của Lam Mộng Đạo Tôn trong tiếng ầm ầm này cũng lập tức bị đánh tan thành mây khói.
Lam Mộng Đạo Tôn phun một ngụm máu tươi, cổ cầm kêu ong ong khiến hắn lập tức trọng thương. Nhưng hắn không chút do dự, lại một lần nữa đánh đàn, hóa thành hai luồng lực lượng bay thẳng về phía hồn phách của Thất Thải Tiên Tôn và Chiến lão quỷ.
Dù là lão già họ Mã kia, bởi thần thông bị phá nên phải chịu lực lượng phản chấn từ thần thông của hồn phách Thất Thải Tiên Tôn, khóe miệng tràn ngập máu tươi, bịch bịch bịch liên tục lui lại phía sau trăm trượng. Nhưng hắn cắn răng một cái, thân thể bắn ngược trở lại, lại lao tới một lần nữa.
Cùng lúc đó, trong tích tắc khi thần thông của Thất Thải Tiên Tôn và lão già họ Mã va chạm, thân thể Chiến lão quỷ nhoáng lên lao thẳng tới chỗ hai nam tử trung niên từ Ngũ Hành tinh đang giao chiến với Huyền Vũ chiến tướng và Chu Tước chiến tướng kia.
Huyền Vũ chiến tướng và Chu Tước chiến tướng hiển nhiên đã có hiệp nghị với Chiến lão quỷ, cho nên hắn mới ra tay trợ giúp. Mà trong tình thế hiện nay, bọn họ cho rằng nghe theo hiệu lệnh của Chiến lão quỷ mới là lựa chọn chính xác nhất. Thậm chí bọn họ còn cho rằng Chiến lão quỷ cuối cùng có thể trở thành tân Thất Thải Tiên Tôn!
Lúc này Chiến lão quỷ trong nháy mắt đã tới gần, tay áo vung lên tạo thành hai chữ Chiến, đánh thẳng tới hai nam tử trung niên từ Ngũ Hành tinh, vỡ tan trước người bọn họ, hóa thành một luồng lực lượng cường hãn trực tiếp khiến hai người trọng thương, phun máu tươi mà lui lại phía sau.
Một luồng chiến ý kinh thiên đột nhiên bộc phát từ thân thể Chiến lão quỷ. Hắn là người sáng tạo ra Chiến tự thiếp, hắn có Chiến bổn nguyên, nếu không phải dung hợp với hồn phách của Thất Thải Tiên Tôn, bị nó ảnh hướng thì hắn làm việc sẽ không bao giờ do dự.
Giờ phút này phân chia với hồn phách kia, ảnh hưởng đã tiêu tán hơn phân nữa, khiến cho Chiến lão quỷ khôi phục sự bá đạo năm xưa!
Chiến phải bá đạo!
-Hai người các ngươi đi vào, giết chết Vương Lâm kia!
Tay áo Chiến lão quỷ vung lên. Lập tức thân thể Huyền Vũ chiến tướng và Chu Tước chiến tướng nhoáng lên mượn lực lao thẳng vào cái hố sâu nơi ngọn núi đã sụp đổ kia.
Vừa dứt lời, Chiến lão quỷ xoay người lại, gặp ngay lão già họ Mã đang cất bước đi tới. Ánh mắt hai người gặp nhau trong không trung, giống như có tiếng ầm vang, thân thể nhoáng lên liền bắt đầu chém giết.
So với lão già họ Mã thì Lam Mộng Đạo Tôn lúc này trong lòng lo lắng hơn. Nhưng hắn đặt toàn bộ tâm thần vào việc mượn tiếng đàn phong ấn hạn chế Chiến lão quỷ và hồn phách Thất Thải Tiên Tôn hình thành sát cục. Hắn không có chút dư lực đi ngăn cản Huyền Vũ chiến tướng và Chu Tước chiến tướng. Trong nháy mắt thân ảnh hai người này đã tới cửa tầng cuối, chuẩn bị đi vào quấy rầy Vương Lâm.
Đường San lúc này không chút chần chừ. Nàng cắn răng nhảy lên, lao tới định ngăn cản Huyền Vũ chiến tướng và Chu Tước chiến tướng.
Cách đó không xa, Thác Sâm bị Chiến lão quỷ phong ấn lúc này gầm nhẹ, một quyền đánh tan phong ấn đã suy yếu không ít xung quanh hắn. Trong nháy mắt khi chữ Chiến sụp đổ, thân thể hắn lao thẳng về phía hai người Huyền Vũ và Chu Tước.
Nhưng hắn và Đường San vẫn còn chậm hơn tốc độ hai người kia. Chỉ thấy hai đại chiến tướng trong phút chốc đã xuất hiện ở cửa vào tầng cuối, chuẩn bị tiến vào. Nhưng vào lúc này thì đột nhiên biến cố kinh thiên xảy ra.
Tốc độ nhanh nhất ở đây là Huyền Vũ chiến tướng. Hắn nhanh hơn Chu Tước chiến tướng ba trượng, nhưng trong nháy mắt khi hắn tới gần, bên tai hắn chợt vang lên tiếng tim đập ầm ầm như sấm đánh, dẫn động tâm thần, ảnh hưởng cả tới trái tim hắn, khiến nó đập mạnh vô cùng.
Đột biến này khiến trái tim hắn đau đớn như bị xé nát làm sắc mặt Huyền Vũ chiến tướng đại biến. Đôi tai hắn ầm vang, trái tim đau đớn như bị một bàn tay bóp lấy, chuẩn bị khiến trái tim hắn nát bấy!
Trong sự đau đớn này, Huyền Vũ phát ra một tiếng kêu thê lương, thân thể lập tức dừng lại, trong nháy mắt đang định lui lại phía sau thì một nhiên một bàn tay đen kịt đặt lên ngực hắn.
Ầm một tiếng Huyền Vũ chiến tướng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị cuốn đi, bay thẳng về phía Chu Tước chiến tướng.
Chu Tước chiến tướng sửng sốt, cũng cảm thấy trái tim tăng nhịp, tiếng tim đập biến thành sự đau đớn khiến sắc mặt hắn tái nhợt. Chu Tước chiến tướng lập tức không cần suy nghĩ, lui ngay lại phía sau.
Nhưng ngay lúc hắn lui lại phía sau thì một tiếng rít gào chói tai mang theo vẻ hung bạo, cũng ẩn chứa sự khát máu tới điên cuồng từ bên trong tầng cuối cùng truyền ra. Cùng lúc đó, một bóng đen chợt lao ra, xuất hiện trước người Chu Tước chiến tướng.
Chu Tước chiến tướng chỉ kịp nhìn thấy hình dáng bóng đen đó liền phun ra một ngụm máu tươi, bị bóng đen đó đụng thẳng vào người, bay vọt đi.
Nhưng bóng đen này lại theo sát thân thể Chu Tước chiến tướng, ôm lấy cổ hắn, thân thể tung lên, mang theo nụ cười nanh ác, cắn lên cổ Chu Tước chiến tướng.
Chu Tước chiến tướng hoảng sợ thét lên bi thảm, thân thể nhanh chóng héo rũ đi. Một lượng lớn máu tươi bị bóng đen kia hút đi. Mọi chuyện đều xảy ra trong nháy mắt, nhanh không thể tưởng tượng nổi. Thân thể Chu Tước chiến tướng còn đang ở trong không trung, chưa hạ xuống đất nhưng bóng đen trên người hắn đã ngẩng phắt đầu, hai chân đạp lên tu chân tinh một cái, khiến thân thể hắn ầm ầm nện xuống mặt đất. Bóng đen đó mượn lực, bay thẳng lên không, lộ ra thân hình của nó.
Đó chính là ác quỷ Dĩ Ti!
Cảnh tượng đột ngột này lập tức khiến bước chân Đường San sững lại, cũng khiến cho Lam Mộng Đạo Tôn, Chiến lão quỷ và lão già họ Mã cùng hồn phách Thất Thải Tiên Tôn chú ý!
Ánh mắt mọi người tập trung lại, cuối cùng thấy thân ảnh của Vương Lâm huyễn hóa ra ở lối vào tầng cuối cùng. Hắn xuất hiện khiến cho tất cả mọi người nhìn thấy đều phải hít sâu một hơi. bởi lẽ vẻ mặt Vương Lâm lúc này đã đại biến!
Hắn vẫn mặc bạch y như trước nhưng trên quần áo đầy máu tươi, nhìn mà giật mình! Mái tóc hắn vẫn bạc trắng nhưng lúc này lại bù xù phủ lên hai vai!
Y phục và mái tóc không thay đổi nhưng da dẻ Vương Lâm lộ ra những ký hiệu đủ để chấn nhiếp tâm thần người khác. Những ký hiệu này lóe lên trên da thịt Vương Lâm, khiến cho toàn thân hắn tỏa ra một luồng khí tức tang thương.
Khuôn mặt hắn cũng bị những ký hiệu này tràn ngập, thoạt nhìn rất thô ráp, đôi mắt sáng như ánh sao. Hắn đứng đó, toàn thân tỏa ra một luồng khí tức đứng đầu thiên hạ.
Hai mắt hắn lộ vẻ lạnh lùng vô tình, lại còn có một luồng sát khí ngập trời từ trong đôi mắt màu bạc tỏa ra khiến người ta nhìn mà ớn lạnh.
Kinh người hơn, cũng khiến Thác Sâm vô cùng khiếp sợ là trên mi tâm của Vương Lâm lại có chín tinh điểm xoay tròn! Trong mắt trái mắt phải hắn cũng có chín ma tinh lượn lờ! chỉ còn có mắt trái là vẫn có tám yêu tinh!
Ở trong mắt trái hắn lúc này chảy ra máu tươi, lăn khắp khuôn mặt, rơi xuống quần áo.
-Ngươi, ngươi đã đạt được toàn bộ truyền thừa của Diệp Mịch!
Sắc mặt Chiến lão quỷ biến đổi. Từ trên người Vương Lâm hắn lập tức cảm nhận được một cảm giác nguy cơ. Loại cảm giác này khiến tâm thần hắn chấn động.
Không chỉ có hắn giờ phút này Vương Lâm đứng đó khiến cho bất kỳ ai nhìn thấy đều phải chấn động tâm thần. Lam Mộng Đạo Tôn còn tốt hơn một chút. Dù sao hắn cũng là trưởng bối của Vương Lâm. Nhưng lão già họ Mã trong tích tắc khi nhìn thấy Vương Lâm thì tâm thần liền ầm vang.
-Hai mắt màu bạc! Nghe đồn tiên tổ khi giáng trần có cửu khúc tam tượng. Thiên địa bị phong bế đen kịt là nhất tượng! Nghe đồn cửu khúc tam tượng này cũng giống như cổ Tổ năm đó giáng trần. Tám tướng là tiên, cửu khúc là cổ!
Ta từng nghe nói, trong cửu khúc của lưỡng khúc là ngân mục kim thân! Đây. Vương Lâm này chẳng qua chỉ được truyền thừa của Diệp Mịch mà thôi, làm sao lại có ngân mục! Dù là Diệp Mịch cũng không thể có chứ!
Đồng thời trong lúc mọi người đang khiếp sợ, Huyền La Đại Thiên Tôn nhìn Vương Lâm đứng nơi đó, ánh mắt lộ vẻ kích động. Sau khi hắn nhìn thấy đôi mắt màu bạc này lần đầu tiên trong tầng cuối cùng của vùng đất cổ mộ, tâm thần Huyền La Đại Thiên Tôn đã nổi lên sóng gió ngập trời.
Giờ phút này khi hắn nhìn thấy một lần nữa, cảm giác vẫn y hệt.
-Hồn huyết của cổ Tổ. Khiến hắn có được đệ nhất tượng trong cửu khúc - Ngân mục!
Trong khi mọi người đang rung động tâm thần, hai mắt Vương Lâm đảo qua chỗ Huyền La Đại Thiên Tôn đang đứng, hơi sững lại một chút. Với ngân mục hắn mơ hồ thấy được một chút gì đó. Chẳng qua trừ hắn ra thì không có ai nhìn thấy được điều gì.
Ánh mắt đảo qua, cuối cùng rơi lên hồn phách Thất Thải Tiên Tôn đã chia lìa với thân thể Chiến lão quỷ. Nhìn hồn phách được áo choàng bao phủ toàn thân này, Vương Lâm giơ tay phải lên, hướng về phía hắn điểm một chỉ!
Trong một chỉ này, tiếng thình thịch vang lên, giống như sấm dậy. Tiếng động từ trong thân thể Vương Lâm truyền ra, khuếch tán từ trong trái tim hắn, lập tức trở thành tiếng động duy nhất trong thiên địa.
Sắc mặt Chiến lão quỷ đại biến, thân thể ầm ầm chấn động, lao thẳng về phía hồn phách của Thất Thải Tiên Tôn, dung hợp với hắn, hóa thành một thể.
Vương Lâm không ngăn cản, cũng không muốn ngăn cản!
Sau khi dung hợp, bên ngoài thân thể Chiến lão quỷ tràn ngập hồn phách của Thất Thải Tiên Tôn, che khuất cả bầu trời phía sau, cười nanh ác lao về phía Vương Lâm. Lam Mộng Đạo Tôn và lão già họ Mã muốn ra tay ngăn cản nhưng vào lúc này, lời nói của Vương Lâm trong tiếng tim đập thình thịch đột nhiên vang lên.
-Nhị vị tiền bối vất vả rồi. Trận chiến này để ta đi.
Vương Lâm đã nhận ra thương thế trong cơ thể Lam Mộng Đạo Tôn và lão già họ Mã. Hắn muốn biết mình sau khi đạt được truyền thừa thì rốt cục có lực lượng thế nào. Trong nháy mắt khi lời nói này vừa dứt, trái tim trong thân thể Vương Lâm ầm ầm vang lên, âm thanh kinh thiên động địa!
Tiếng nổ ầm ầm đó dẫn động cả trái tim người khác. Chiến lão quỷ trong nháy mắt tới gần liền bị âm thanh này truyền vào tâm thần, trực tiếp lan tới trái tim hắn!
Bước chân Chiến lão quỷ sững lại. Một cơn đau như xé tim lập tức truyền ra. Trống ngực hắn không thể khống chế, đột nhiên bùng lên, giống như sắp tan nát.
-Đây là thứ thần thông gì!
Sắc mặt Chiến lão quỷ biến đổi, tay phải giơ lên đặt vào ngực, cố gắng áp chế không cho trái tim đập mạnh.
← Ch. 1678 | Ch. 1680 → |