← Ch.1793 | Ch.1795 → |
Lôi đình bản nguyên trong thân thể Vương Lâm mấy ngày nay liên tục hấp thu. Lúc này đã rất khổng lồ. Nhưng bởi vì có Thiên Nghịch Châu tồn tại khiến cho ý chí của Tông chủ Đạo Ma Tông thủy chung vẫn không thể nào ngưng tụ trong cơ thể Vương Lâm, không thể đạt tới mức khiến Vương Lâm mất đi thần trí.
Nhưng giờ phút này sau khi Tông chủ Đạo Ma Tông nuốt Lôi Đế Châu, lôi đình bản nguyên trong thân thể tăng mạnh, theo thông đạo vô hình kia điên cuồng hấp thu tiến vào thân thể Vương Lâm.
Thân thể Vương Lâm chấn động kịch liệt, mái tóc không gió mà tung bay, bên ngoài tỏa ra vô số tia chớp, vờn quanh toàn thân hắn, đồng thời tỏa ra lôi uy vô thượng.
Luồng lôi uy này kinh thiên động địa. Dù là Vương Lâm ở trong không gian màu lục này cũng khiến cả không gian chấn động, vô số lục quang lóng lánh phát ra, hóa thành rất nhiều bọ cạp màu lục tràn ngập bốn phía Vương Lâm, không ngừng gầm thét vô thành.
Chẳng qua luồng lôi bản nguyên khổng lồ này sau khi tiến vào trong cơ thể Vương Lâm, trong nháy mắt khi muốn ngưng tụ ra ý chí của Tông chủ Đạo Ma Tông thì lập tức Thiên Nghịch Châu bỗng nhiên chuyển động, giống như kéo tơ, không ngừng hấp thu ý chí đó. Giống như một cái hồ đầy nước, trong tích tắc khi tràn bờ đột nhiên lại mất đi một chút, sau khi đạt tới trạng thái thăng bằng liền từ từ giảm bớt đi.
- Tại sao lại có thể như vậy!
Bên ngoài kiến trúc hình bọ cạp, Tông chủ Đạo Ma Tông đang ngồi khoanh chân bỗng nhiên mở hai mắt, lộ vẻ không thể nào tin nổi. Hắn không nhìn thấy Thiên Nghịch Châu trong thân thể Vương Lâm. Trong cảm nhận của hắn, thân thể Vương Lâm hoàn toàn bình thường. Hắn không sao hiểu được ý chí của mình rốt cục biến đi đâu.
Không chỉ có hắn cảm thấy không hợp lý mà giờ phút này lão già Tế Tự trong con bọ cạp cũng nhíu mày, hơi trầm ngâm, trong tiếng ho khan liền vung tay áo lên.
Lập tức trong kiến trúc hình con bọ cạp khổng lồ có một tia chớp gào thét lao ra, hóa thành Lôi Đế Châu giống hệt vừa rồi bay tới Tông chủ Đạo Ma Tông.
Viên Lôi Đế Châu cuối cùng đây. Vật này dù ở Lôi Đế Châu cũng không còn tới ba viên. Nếu ngươi còn không thể thành công thì tất cả hứa hẹn trước đây coi như bỏ hết!
Giọng nói già nua khàn khàn truyền ra, thỉnh thoảng còn kèm theo tiếng ho khan.
Thần sắc Tông chủ Đạo Ma Tông cực kỳ âm trầm. Hắn cũng không ngờ chuyện này lại quỷ dị như vậy, nhìn chằm chằm vào Lôi Đế Châu đang lơ lửng trước người, khuôn mặt nổi đầy gân xanh. Hắn bỗng nhiên hút mạnh một cái. Hạt châu nọ liền lập tức hóa thành vô số tia chớp lao thẳng vào miệng hắn.
Trong tích tắc khi nuốt hạt châu này, hai tay Tông chủ Đạo Ma Tông bắt quyết, đồng loạt đặt lên mi tâm, ngửa mặt lên trời gầm nhẹ một tiếng.
Lôi đình bản nguyên, tán hết!
Theo tiếng hô này, chỉ thấy toàn bộ lôi đình bản nguyên trong thân thể Tông chủ Đạo Ma Tông bị hắn không chút do dự phóng ra hết, theo thông đạo vô hình kia tiến vào cơ thể Vương Lâm, bên trong ẩn chứa toàn bộ ý chí bản nguyên của hắn. Lúc này hắn nhất định phải thành công!
Mà bên trong lôi đình bản nguyên này lại có một biển lôi đình lực mênh mông, chính là do viên Lôi Đế Châu thứ hai biến thành, thôi động ý chí của Tông chủ Đạo Ma Tông, điên cuồng lao tới.
Trong khi lôi đình bản nguyên lực ầm ầm tràn tới, trong không gian màu lục trong thân thể con bọ cạp, Vương Lâm đang ngồi khoanh chân lúc này lại run rẩy. Những tia chớp chạy quanh thân thể hắn lúc này tăng mạnh lên gấp mấy chục lần, khuếch tán ra ngoài trăm trượng, khiến cho trong phạm vi trăm trượng xung quanh thân thể Vương Lâm bất ngờ hóa thành một địa ngục sấm sét!
Lôi đình chuyển động hóa thành ánh sáng chói mắt, bao phủ bốn phía. Trong nháy mắt này, đầu Vương Lâm không còn chịu sự điều khiển của bản thân, bỗng nhiên ngẩng lên, ấn ký tia chớp trong mắt phải liên tục lóe lên chín lần, sau đó bất ngờ từ trong mắt phải lao ra.
Tia chớp đó lao ra, ở trên đỉnh đầu Vương Lâm máy trăm trượng liền hóa thành một ký hiệu tia chớp khổng lồ. Nó vừa xuất hiện lập tức điên cuồng hấp thu lôi đình lực trong phạm vi trăm trượng bốn phía. Chỉ thấy những tia chớp nhanh chóng lao tới, dung hợp với ký hiệu này. Bên ngoài tia chớp bất ngờ xuất hiện hình dáng một người!
Đây vốn là hình dáng bản nguyên chân thân, còn chưa hoàn toàn ngưng tụ nhưng cứ nhìn vào cảnh tượng này thì không bao lâu nữa sẽ trở thành chân thân!
Trong chớp mắt, lôi đình bốn phía đã bị hấp thu sạch. Từ trong thân thể Vương Lâm đang hôn mê lại ầm ầm bộc phát ra những tia chớp, lóe lên chui qua lỗ chân lông của hắn. Trong mười vạn tám ngàn lỗ chân lông không phải chỉ lan ra mười vạn tám ngàn tia chớp mà mỗi nơi lan ra ít nhất mười tia.
Do đó số lượng tia chớp lúc này đã là một con số khổng lồ, ngưng tụ lại thật kinh thiên động địa. Trong không gian màu lục này, tia chớp tràn ngập mọi ngõ ngách, hầu như đã thay thế màu lục, biến nơi này thành một không gian sấm sét!
Số lượng lôi đình lực khổng lồ hoàn toàn ập tới ký hiệu đã biến thành hình người trên đầu Vương Lâm. Tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang lên, âm thanh kịch liệt tới mức ở bên ngoài kiến trúc hình bọ cạp cũng có thể nghe thấy rõ ràng, tràn ngập cả phạm vi trăm dặm. Khiến cho trong phạm vi này, Lục Ma Châu bỗng nhiên chấn động.
Hình người do ký hiệu tia chớp biến thành đang không ngừng hấp thu lôi đình lực, dùng tốc độ cực nhanh trưởng thành. Chỉ thấy bên trong nó nhanh chóng xuất hiện bộ xương từ sấm sét, mỗi một khúc xương đều do vô số tia chớp ngưng tụ dày đặc mà thành. Trong phút chốc, một bộ xương đầy đủ đã hiện ra trong hình người kia.
Ngay sau đó, một lượng lớn tia chớp liên tục dung nhập, khiến từ bộ xương lóe lên những sợi tơ, hóa thành kinh mạch, hóa thành huyết nhục, cuối cùng trong tích tắc khi tia chớp cuối cùng bị hấp thu, ở trên bầu trời trên đầu Vương Lâm đang hôn mê hiện ra một Vương Lâm khác!
Hai mắt nhắm nghiền, thân thể liên tục lóe lên tia chớp, cả người giống như sinh ra từ lôi đình, đứng đó đủ sấm sét trong thiên địa phải run rẩy khuất phục.
Lôi đình chân thân!
Lôi đình chân thân Vương Lâm vẫn mơ tưởng vào giờ khắc này lại dùng phương pháp này mà sinh ra. Nhưng tới lúc này phân thân này lại không thuộc về Vương Lâm mà thuộc về Tông chủ Đạo Ma Tông!
Bởi vì bên trong lôi đình chân thân này lại ngưng tụ toàn bộ ý chí của Tông chủ Đạo Ma Tông!
Bên ngoài kiến trúc hình bọ cáp, thần sắc Tông chủ Đạo Ma Tông lộ vẻ giằng co mãnh liệt. Hắn cảm nhận được sự tồn tại của lôi đình chân thân, trong nội tâm cực kỳ rung động. Hắn đối với Vương Lâm lại một lần nữa suy đoán sai. Vương Lâm đối với cảm ngộ bản nguyên không ngờ ngoài hỏa bản nguyên chân thân còn có tiềm lực sinh ra cả bản nguyên chân thân thứ hai!
Giờ phút này Tông chủ Đạo Ma Tông đã lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Hắn khát vọng đạt được khối lôi đình chân thân này. Nhưng nếu làm vậy thì lại không thể hoàn thành được yêu cầu của Tế Tự.
Đang phân vân, từ bên trong kiến trúc hình bọ cap liền truyền ra mấy tiếng ho khan, truyền vào tâm thần Tông chủ Đạo Ma Tông khiến hai mắt hắn lập tức lộ vẻ quyết đoán!
Nếu so sánh với hứa hẹn ngày sau Lục Ma Hạt sống lại thì bản nguyên chân thân này dù trân quý nhưng không phải là không thể bỏ qua!
Tông chủ Đạo Ma Tông nhanh chóng giơ hai tay. Điểm lên mi tâm một cái. Hắn nhắm mắt lại, toàn bộ tâm thần ngưng tụ trong bản nguyên chân thân đang lơ lửng trên đầu Vương Lâm trong không gian màu lục trong con bọ cạp!
Lôi đình chân thân kia bỗng nhiên run lên, hai mắt nhắm nghiền, tay phải chậm rãi giơ lên hướng về Vương Lâm ở phía dưới, năm ngón tay nhấn một cái. Dưới một cái nhấn này, thân thể Vương Lâm run mạnh, từ trong thất khiếu bất ngờ tuôn ra bảy đạo bản nguyên của hắn!
Từ trong hai mắt, hai tai, hai lồ mũi và cái miệng, bảy đạo bản nguyên như chớp lao ra, bay thẳng vào trong thất khiếu của lôi đình chân thân. Trong nháy mắt khi chúng chui vào, lôi đình chân thân bỗng nhiên mở hai mắt.
Trong hai mắt hắn lộ ra một vẻ âm trầm, toàn thân bao phủ bởi khí tức của Tông chủ Đạo Ma Tông, thân thể nhoáng lên lao xuống, sấm sét trong thiên địa đột nhiên nổi lên. Bên ngoài Ma Hạt Miếu, trong phạm vi hơn phân nửa Lục Ma Châu, trên bầu trời bất ngờ xuất hiện sấm sét kinh thiên.
Sấm sét ầm ầm vang lên, dùng tốc độ khó tưởng tượng được bất ngờ lao về phía Ma Hạt Miếu ở trung tâm!
Tốc độ của sấm sét nhanh không cách nào hình dung nổi, so với tu sĩ giống như súc địa thành thốn, dung nhập vào trong thiên địa vậy. Chỉ trong phút chốc, bốn phương tám hướng quanh Ma Hạt Miếu đã có vô số sấm sét tiến thẳng vào không gian màu lục bên trong thân thể con bọ cạp.
Bất ngờ lôi đình bản nguyên chân thân trong không gian này sau khi điên cuồng hấp thu những tia chớp bay tới, bên ngoài liền hóa thành một bộ giáp bằng sét, trên đỉnh đầu lại hình thành một mũ miện!
Mũ miện này chính là vương miện của lôi đế!
Trong tích tắc khi vương miện này hình thành, phía sau bản nguyên chân thân có vô số tia chớp ngưng tụ lại, huyễn hóa ra một chiến xa.
Cho tới tích tắc này, lôi đình bản nguyên chân thân đã hoàn toàn ngưng tụ!
Vương Lâm ngồi khoanh chân phía dưới lúc này thân thể run rẩy kịch liệt, Thiên Nghịch Châu bên trong thân thể không ẩn dấu nửa mà vận chuyển bảo vệ Nguyên Thần Vương Lâm. Hắn thức tỉnh bởi một tia rung động trong lòng.
Trong nháy mắt khi Vương Lâm thức tỉnh, hắn mở bừng đôi mắt, nhìn lôi đình bản nguyên chân thân vừa ngưng tụ ra trên bầu trời!
Trong nháy mắt khi nhìn thấy chân thân Này, Vương Lâm sửng sốt một chút. Tất cả biến hóa đối với hắn vẫn nằm trong mê man. Nhưng rất nhanh hắn liền hoàn toàn hiểu ra!
Sự sửng sốt này cũng bởi lần đầu tiên trong Đại Hồn Môn, khi hắn thi triển Hồn Diễn Đạo thì đã thấy cảnh tương lai biến ảo ra, thấy cảnh tượng khiến hắn kinh hãi!
Cảnh tượng đó trông giống hệt những gì hắn thấy lúc này!
Năm đó Vương Lâm thấy lôi đình bản nguyên chân thân của mình lại muốn dùng lôi đình lực trấn áp mình. Năm đó hắn không nghĩ ra lôi đình bản nguyên chân thân của mình lao lại có thể làm được điều này!
Dù sao thì chân thân là do mình ngưng tụ ra, hoàn toàn thuộc về mình, là một bộ phận của thân thể, tuyệt đối không thể xuất hiện cảnh tượng như trong tương lai. Nhưng lúc này hình ảnh đó đã trở thành sự thật!
← Ch. 1793 | Ch. 1795 → |