← Ch.1879 | Ch.1881 → |
Những tu sĩ từ bên trong hoàng cung ở đằng xa đi tới, trước biến hóa đột ngột này cả đám đều dừng lại, sắc mặt tái nhợt, lộ ra vẻ hoảng sợ. Lúc này từng người ở giữa không trung đều hướng mắt nhìn lên người Vương Lâm.
- Hoàng cung của tiên tộc có lẽ chưa từng có hắc tuyết.
Vương Lâm tóc đen bình tĩnh mở miệng, giơ tay phải lên vung lên bầu trời. Chỉ thấy màn hắc ám che phủ càn khôn kia trong lúc phủ xuống bất ngờ hóa thành những bông tuyết màu đen rơi xuống trong ngoài hoàng cung.
Những bông tuyết này rơi xuống như thổi bay cả thời gian, hoàng cung khổng lồ này với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được đang nhanh chóng xuống cấp. Nhưng đúng lúc này, chỉ thấy trong hoàng cung ở đằng xa, phong tượng Tiên Tổ duy nhất cao chọc trời liền có kim quang khuếch tán ra. Kim quang này như hóa thành gợn sóng, hướng về bốn phía tràn tới, khiến những nơi nó đi qua hoàng cung giống như được kim quang bao phủ!
Kim quang này chính là trận pháp mạnh nhất của hoàng cung, không cho phép bị phá hủy! Bên trong kim quang, trên đỉnh đầu của pho tượng ở đằng xa hình như có một người đang khoanh chân ngồi. Người này toàn thân mặc áo trắng, ánh mắt từ xa đối diện với ánh mắt Vương Lâm.
- Vương Lâm!
Người mặc áo trắng kia chính là quốc sư lúc sắc phong, miệng hắn nở một nụ cười, hướng về phía Vương Lâm từng bước đi tới.
Dưới từng bước chân đó, cả hoàng cung như có trọng ảnh. giống như là có một không gian khác chồng lên. khiến cho quốc sư này khi hạ bước chân xuống đã đứng ở trên đỉnh đại điện cách phía trước Vương Lâm mấy trượng. Hắn đứng ở đó, quần áo bị gió thổi tung lên.
- Ta đã chờ ngươi rất lâu rồi. rốt cuộc ngươi cũng tới!
Vương Lâm ngẩng đầu. nhìn quốc sư trên đại điện kia. Lúc này trên bầu trời, Tiên Hoàng và Song Tử giao chiến phát ra tiếng ầm vang không ngừng, trong thời gian ngắn không thể chấm dứt. Trận chiến giữa những Đại Thiên Tôn này rất khó phân thắng bại, nhưng Song Tử Đại Thiên Tôn cũng đủ để vây khốn Tiên Hoàng, khiến cho hắn không thể ra tay với Vương Lâm! Ngoài Tiên Hoàng ra, bên trong hoàng cung này còn có một quốc sư, tu vi quỷ dị khó lường!
Vương Lâm trầm mặc không mở miệng, mà giơ chân phải lên giẫm mạnh xuống đất. Tiếng ầm ầm vang lên kinh thiên động địa. đám tu sĩ bốn phía lập tức tránh lui ra. Bọn họ không giống như tu sĩ cồ tộc, cồ tộc không có bất cứ một tông môn gì, chỉ có cổ tổ miếu và tam đại hoàng quốc, gần như tuyệt đại bộ phận cư dân cổ tộc đều thuần phục hoàng quyền một cách điên cuồng. Ở tiên tộc, sự tồn tại của hoàng quyền chỉ còn mang tính chất tượng trưng! Thế lực chân chính đó là nằm trong tay những Đại Thiên Tôn và rất nhiều những tông phái! Lúc này đổi diện với Vương Lâm đã khiến cho họ sợ hãi, bọn họ không chút do dự, lập tức chọn cách tránh ra!
Bước chân Vương Lâm hạ xuống, mặt đất tan vỡ, từng vết nứt lấy thân thể hắn làm trung tâm hướng về bốn phía. Mặt đất giống như là đang lột da, điên cuồng cuộn lên. Dưới sự chấn động này, những vết nứt bị một cước của Vương Lâm gây ra nhất tề lao thẳng tới quốc sư ở trên đại điện.
Những vết nứt giống như những con địa long gào thét trong nháy mắt tới gần. Quốc sư ở trên đại điện mỉm cười, giơ tay phải lên. vung về phía trước.
- Hết thảy tồn tại cũng đều thành có thể thành Vô.
Trong lúc tay phải hắn vung lên. những cái khe trên mặt đất đại điện đang lan tới giống như là những vết thương khép miệng lại, trong nháy mắt biến mất không còn. không tồn tại nữa.
- Người ta gặp ở trên con phố kia không phải là ngươi!
Vương Lâm ngẩng đầu nhìn quốc sư kia, chậm rãi mở miệng.
- Người mà ngươi giết, là ta, nhưng cũng không phải là ta!
Quốc sư kia mỉm cười, nắm tay phải lại, chậm rãi duỗi ra. Chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn có một tiều nhân phát ra bạch quang hiện ra. Tiều nhân này sau khi xuất hiện lập tức hướng về phía quốc sư quỳ lạy.
- Ngươi đã từng tới Đại Hồn Môn. đã gặp thuật này. Hồn Diễn Đạo. Đạo Diễn Hồn này nhìn thì giống nhau, nhưng thực tế lại khác nhau.
Quốc sư vung tay phải lên. lập tức tiều nhân trong lòng bàn tay ngẩng mạnh đầu, nhoáng một cái bay ra, ở giữa không trung lập tức phóng đại lên, trong nháy mắt đã hóa thành thân ảnh lớn như người thường, lao thẳng tới Vương Lâm.
Thân ảnh này cực nhanh, dung hợp với thiên địa, nhìn không rõ tung tích. Nhưng ngay khi nó tới gần Vương Lâm, Vương Lâm bồng giơ tay phải lên. giống như khi ở trên phố, tùm về phía bên phải. Gợn sóng lóe lên, ở trong lòng bàn tay hắn. thân ảnh màu trắng kia bị túm lấy, vuốt một cái tan vỡ!
- Tại sao.
Vương Lâm nhắm hai mắt lại, một vài nhịp thở sau lại mớ ra.
- Sinh mạng đến từ động phủ giới, ngươi là người đầu tiên từ trong động phủ giới đi ra.
Động phủ giới. động phủ giới. Tiên tộc cũng được, mà cồ tộc cũng thế, có vô số động phủ giới!
Thần thông mở ra động phủ giới trước đây không người nào có được. Toàn bộ Tiên Cương Đại Lục này, bao gồm cả Tiên Tổ và cồ tổ cũng đều như vậy. Mở ra động phủ giới, thần thông thuật sáng tạo ra một thế giới trên thực tế là chỉ có tộc ta mới có!
Là tộc của ta, sau khi đi theo Tiên Tổ, đã đem thuật này truyền thụ ra ngoài, khiến cho những tông môn có tư cách ở trên Tiên Cương Đại Lục này đều có thể tự sáng tạo ra một động phủ giới!
Vô số năm qua. vô số động phủ giới vì sự tồn tại của tộc ta mà đã cung cấp một lượng hương hỏa khổng lồ, đối với người ngoài cũng có một chút tác dụng, nhưng đối với tộc ta là có tác dụng lớn nhất. Chỉ cần hấp thụ những hương hỏa vốn là thuộc về tộc ta. như vậy sẽ trở thành tộc nhân ngoài tộc của tộc ta, nếu không còn hương hỏa thì sẽ phải chết.
Hương hỏa là độc, cũng là bổ! Điều này không có gì là quá bí ẩn, có lẽ ngươi cũng biết.
Nhưng chỉ có ngươi xuyên qua được hư vô, không hề dùng phương pháp chuyển thế mà lấy thân thể đến từ trong động phủ giới đi ra. Đây là chuyện không thể xảy ra, trong lịch sử của tộc ta chưa bao giờ xuất hiện!
Hai mắt quốc sư lộ ra vẻ hưng phấn, nhìn chằm chằm Vương Lâm, vẻ hưng phấn trong mắt hắn càng ngày càng đậm.
- Có thể nói ngươi cũng giống như tộc ta, không thuộc về Tiên Cương Đại Lục này.
Cũng có thể nói, ngươi được thần thông của tộc ta sáng tạo ra trên Tiên Cương Đại Lục này.
Quốc sư kia trong lúc nói, tay phải bấm quyết, vung về phía trước. Chỉ thấy hoàng cung này vặn vẹo, giống như là thay đổi không gian, bầu trời tiêu tan. mặt đất biến đổi, ngay cả cung điện trong nháy mắt cũng biến mất.
Vương Lâm cảm nhận được rõ ràng chỗ mà hắn đang đứng không hề thay đổi, nhưng không gian đã thay đổi, hiển nhiên là ở trong hoàng cung này có người đã từng lấy đại thần thông thuật mở ra một không gian tương đồng, khiến cho nơi này rõ ràng là ở trong hoàng cung, nhưng thực tế lại là ở một thế giới khác! Đây là một đại điện mênh mông, có những cây cột khổng lồ chống đỡ. trên mỗi một cây cột đều có chín đám u hóa vờn quanh, chiếu sáng toàn bộ đại điện này.
Vô số cây cột, có vô số đám u hỏa. ở bên trong những đám lửa này có những khuôn mặt đang nhắm mắt, lúc ẩn lúc hiện.
Ở đằng xa, có một tế đàn như một ngọn núi, quốc sư đứng ở trên tế đàn đó, thân thể hắn không hề chuyển động, dường như ở không gian khác, tế đàn kia chính là đại điện của hoàng cung.
Ở phía trước tế đàn có một cái ao lớn đỏ như máu. ở bên trong có một người đang khoanh chân ngồi, người này chính là Minh Đạo Tôn! Hai mắt hắn nhắm nghiền, thần sắc dữ tợn. giống như đang phải chịu những sự thống khổ rất lớn. toàn thân nổi đầy gân xanh, có một sự tang thương không nói nên lời bao phủ. Ở xung quanh tế đàn này có chín cây cột vây quanh, trên mỗi cây cột đều có một sợi xích sắt màu nâu. Chúng nổi liền với nhau, lơ lừng ở phía trên tế Ở chính giữa chín sợi xích này có một người, người này toàn thân mặc trường sam có hoa văn, củng nhắm hai mắt, toàn thân bị chín sợi xích kia xỏ qua, hôn mê bất tỉnh.
Người này chính là người điên.
- Tiên Tổ mời tộc ta tới. khi bố trí hoàng cung đã mở ra địa cung này. Tất cả cấu trúc của nơi này đều có liên hệ với kiến trúc của hoàng cung.
Quốc sư mỉm cười nhìn Vương Lâm. Ánh mắt Vương Lâm nhìn người điên đang hôn mê, sau khi trầm mặc một lát, chậm rãi nói.
- Người và Tiên Hoàng dùng thủ đoạn bức bách ta phải tới đây là vì chuyện gì?
- Ngươi có muốn đạt được sức mạnh của Tiên Tổ không?
Quốc sư kia nhìn Vương Lâm, ánh mắt lộ ra một vẻ kỳ dị, chậm rãi nói.
- Tiên Tổ có sức mạnh vô thượng, nếu ngươi đồng ý với ta một điều kiện, thì ta có thể giúp cho ngươi có được truyền thừa của Tiên Tổ, khiến cho ngươi trở thành đệ nhất nhân đương thời của Tiên Cương Đại Lục!
Thần sắc của Vương Lâm vẫn lạnh như băng, không bởi vậy mà động dung, chỉ lạnh lùng nhìn quốc sư kia.
- Tiên Hoàng đã chuẩn bị nhiều năm chính là vì Phản tổ đại pháp. Phản tổ đại pháp này một khi thành công có thể khiến cho người khác có được tu vi của Tiên Tổ, trở thành Tiên Tổ thứ hai!
Ta có thể giúp ngươi, trong khi Tiên Hoàng không phát hiện ra, cho ngươi có được tu vi này!
Quốc sư liếm liếm môi, nhìn Vương Lâm.
- Ngươi có được tư cách này, vì ngươi là người từ trong động phủ giới cung cấp hương hóa cho tộc ta đi ra, ngươi.
- Ngươi không thể ra khỏi tổ thành! Hoặc có lẽ, ngươi không thể ra khỏi hoàng cung!
Vương Lâm cắt đứt lời nói của quốc sư. đột nhiên mở miệng, sắc mặt quốc sư kia lập tức biến đổi, lời nói dừng hẳn lại, hai mắt lập tức lạnh như băng nhìn chằm chằm Vương Lâm.
Vương Lâm thần sắc như thường, cũng nhìn lại. Hồi lâu sau. quốc sư này nở nụ cười.
- Không sai, Tiên Tổ rất mạnh, vô cùng mạnh. Tộc ta chỉ có thể quy thuận, mà tuyệt đại bộ phận hương hỏa đều cần phải qua thân thể của tộc nhân tộc ta luyện hóa. sau đó mới dâng lên cho Tiên Tổ!
Hơn nữa hắn đã để lại trên người của tộc nhân tộc ta phong ấn truyền thừa từ đời này qua đời khác, tộc nhân tộc ta chẳng những vĩnh viễn không thể đi khỏi tổ thành, mà ngay cả lời nói cũng phải cực kỳ cẩn thận. Mỗi một đời Tiên Hoàng đều có thể nắm giữ sinh tử của tộc ta! Hơn nữa. tộc ta mỗi khi có người mạo hiểm rời khỏi, chắc chắn sẽ phải chết không nghi ngờ gì! Lão tổ của Đại Hồn Môn là thiên tài của tộc ta, sau khi hắn rời đi, cũng vẫn khó có thể thoát chết! Cho nên tộc ta đời đời phải trung thành với các đời Tiên Hoàng! Chuyện này ta phải thay đổi, hơn nữa hôm nay đã có cơ hội để thay đổi!
Ta đã sớm biết khi ngươi từ trong động phủ giới đi ra, Tiên Hoàng vốn định giết ngươi, nhưng ta hiểu rõ Đạo Chân. Tính cách hắn đa nghi, lại cực kỳ tàn nhẫn, cho nên ta đã nói ngươi sẽ gây nên họa lớn. tất phải trừ.
Quả nhiên khi ta nói như vậy, hắn liền hoài nghi, cho nên lúc đầu khi ngươi đến tiên tộc, hắn không hề ra tay. Rồi sau đó ngươi trưởng thành quá nhanh, vượt ra ngoài sự dự liệu của hắn. nhưng hắn lại có một ý định khác, đó là muốn mượn sức mạnh của ngươi, ở địa cung này thành toàn cho Minh Đạo!
Phản tổ đại pháp, người mà hắn lựa chọn chính là Minh Đạo Tôn, còn người mà ta chọn, chính là Vương Lâm ngươi! Cửu Đế đối với Tiên Hoàng là một mối uy hiếp rất lớn. trong tổ thành này hắn không muốn khiến cho Cửu Đế hoài nghi, cho nên mới có yêu cầu sắc phong, có một trận chém giết ở trên phố dài kia. Cảnh tượng sát lục của ngươi giáng xuống lại khiến cho hắn khiếp sợ, cho nên mới dựa vào việc nắm giữ ký ức của Liên Đạo Phi, hôm nay mới có thể thành công đưa ngươi tới đây!
Sở dĩ ta cũng rất mong muốn ngươi có thể đến địa cung này chính là bởi vì chỉ có ở chỗ này, chỉ khi có trận giao chiến giữa hai Đại Thiên Tôn, ta mới có thể ở nơi này nói ra những lời này mà không bị hắn phát hiện!
Quốc sư áo trắng kia sau khi nói xong, ánh mắt liền tập trung nhìn vào Vương Lâm.
← Ch. 1879 | Ch. 1881 → |