Vay nóng Tinvay

Truyện:Tiên Quốc Đại Đế - Chương 0085

Tiên Quốc Đại Đế
Trọn bộ 1452 chương
Chương 0085: Độ kiếp bà nội nó (thượng)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1452)

Siêu sale Lazada


Lưu Cẩn bỗng nhiên biến sắc mặt:

- Nguy rồi, vương không mang theo Ngọc Đế kiếm!

Diêm Xuyên không mang theo Ngọc Đế kiếm lên núi mà để nó dưới núi, Lưu Cẩn định đi lấy kiếm đưa cho hắn.

Hoắc Quang cản lại:

- Lưu công công, không cần đưa kiếm!

Lưu Cẩn nhướng mày nói:

- A?

Hoắc Quang giải thích rằng:

- Vương có dạy ta thiên lôi có thể tôi thể, lúc trước ta độ thiên kiếp không dùng binh khí, chắc chắn vương cũng sẽ không dùng. Vương trí tuệ như vậy, khi độ kiếp sao có thể quên binh khí? Vương không mang Ngọc Đế kiếm lên núi chắc đã tính trước rồi.

Lưu Cẩn kinh ngạc, ngẫm nghĩ, sau đó gật đầu, nói:

- Được rồi.

Hoắc Quang trầm ngâm nói:

- Vương gia ở đỉnh núi độ kiếp có phải là làm mẫu cho các ngươi không?

Lưu Cẩn gật đầu, nói:

- A? Ừm, rất có thể, hình như là như vậy.

Đỉnh núi.

Trên bầu trời xuất hiện kiếp vân, gió to nổi lên bốn phía. Diêm Xuyên đứng trên đỉnh núi, ngửa đầu nhìn trời, mắt lóe tai lạnh lùng.

Tóc dài bay trong gió, trường bào bị gió to thổi. Diêm Xuyên duỗi hai tay, trong lòng bàn tay có điểm sáng bay lượn.

Diêm Xuyên thản nhiên nói:

- Nhất trọng thiên lôi kiếp? Đến đi!

Diêm Xuyên sắc mặt biến dữ tợn hơn.

- Grao!

Diêm Xuyên hung ác gầm hướng kiếp vân, ánh mắt độc ác, cơ bắp căng cứng, mặt nổi gân xanh.

- Diêm Xuyên đang làm cái gì? Khiêu khích kiếp vân sao?

- Chưa bắt đầu độ kiếp, sao hắn căng thẳng như vậy?

- Không phải cang thẳng, Diêm Xuyên đang làm gì?

............

......

...

Đám Túy Kiếm Sinh không ai hiểu nổi.

Ầm!

Một tầng thiên lôi từ kiếp vân cuồn cuộn đánh xuống.

Mọi người yên lặng nhìn chằm chằm.

- Grao!

Diêm Xuyên lại gầm lên, há mồm hút lôi điện thô to.

Ầm!

Lôi điện đánh vào miệng Diêm Xuyên.

Bùm!

Người Diêm Xuyên bùng phát khí thế cường đại, lật tung nhiều bùn đất, tóc hắn tung lên lắc lư điên cuồng.

Bùn đất bạo tạc, mọi người lờ mờ hiểu ra.

Tam kiếm hiệp giật mình kêu lên:

- Hắn, hắn nuốt thiên lôi!

Ngũ kiếm hiệp ngây ngốc nói:

- Nuốt? Nuốt thiên lôi? Đùa giỡn, đùa giỡn cái gì?

Tứ kiếm hiệp ngẩn ngơ:

- Có thể nuốt thiên lôi sao? Sao có thể?

Ngay cả Túy Kiếm Sinh thấy rộng biết nhiều cũng hóa đá.

Nên biết rất nhiều người Lực cảnh thập trọng dùng pháp bảo cũng chưa chắc độ qua thiên lôi, dùng thân thể sẽ bị đánh cháy sém từ trong ra ngoài. Diêm Xuyên giỏi lắm, há mồm nuốt thiên lôi.

Đại kiếm hiệp quái dị lầm bầm:

- Sao có thể?

Tử Tử luôn hồi hộp nhìn Diêm Xuyên nuốt thiên lôi thứ nhất, đầu tiên là hoảng hốt, sau đó thấy hắn bình an thì lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Dưới núi, Hoắc Quang, Lưu Cẩn quái dị nhìn bầu trời.

Hoắc Quang kinh ngạc bật thốt:

- Nuốt?

Lưu Cẩn nghi hoặc hỏi:

- Hoắc Quang, lúc trước ngươi độ kiếp thì nhất trọng thiên lôi kiếp như thế nào?

Hoắc Quang sắc mặt khó xem nói:

- Nếu ta làm giống như vương thì sớm bị đánh chết.

Lưu Cẩn câm nín.

Ầm!

- Grao!

Thiên lôi thứ hai đánh xuống.

Diêm Xuyên lại gầm lên, nuốt thiên lôi thứ hai.

Nuốt thiên lôi!

Ầm!

- Grao!

Tiếng thiên lôi, tiếng Diêm Xuyên rống to hòa cùng nhau. Mọi người chợt phát hiện trước kia tiếng thiên lôi đánh rung động hồn người so sánh với tiếng rống của Diêm Xuyên thì không là gì.

Tiếng rống to này mới là tiếng sấm thật sự.

Một tiếng rống, nuốt một thiên lôi.

Chớp mắt Diêm Xuyên đã nuốt tám đợt thiên lôi.

Đây chính là thiên lôi!

Túy Kiếm Sinh và năm Kiếm hiệp khác vẫn đáng hóa đá.

Sáu người chưa từng thấy, nghe qua có một người hung hãn làm như vậy, dám nuốt thiên lôi. Đây chính là thiên lôi! Một đợt sét đánh đủ tạc nội tạng của ngươi vỡ nát.

Nhưng trước mắt thực lực của Diêm Xuyên đảo điên suy nghĩ của mọi người, hắn thật sự nuốt thiên lôi, thật sự nuốt!

- Quá dã!

- Quá oai!

- Được mở mắt rồi!

.........

......

...

Đám Kiếm hiệp vô lương tâm ngơ ngác nói.

Trên đỉnh núi, Diêm Xuyên nuốt vào tám thiên lôi, thật nhiều tia điện chui ra khỏi lỗ chân lông của hắn.

Trường bào của Diêm Xuyên bay phần phật, tía chớp vờn quanh, nhìn qua hào quang bắn ra bốn phía.

Thậm chí trong đôi mắt Diêm Xuyên cũng bắn ra tia điện quang.

Điện quang từ trong ra ngoài toát khỏi thân thể Diêm Xuyên.

Biểu tình của Diêm Xuyên vẫn dữ tợn, hai tay co hình trào, trong lòng bàn tay xèo xèo có nhiều tia điện.

Diêm Xuyên trừng mắt, rống:

- Ý chí chân long, Thôn Thiên đại pháp!

Ầm!

Thiên lôi thứ chín đánh xuống, lần này Diêm Xuyên không gầm rống.

Diêm Xuyên há mồm nuốt vào thiên lôi thứ chín.

Ầm!

Khi Diêm Xuyên nuốt thiên lôi thứ chín vào trong miệng thì khí thế tăng vọt gấp mấy lần, khí thế bùng phát trùng kích bùn đất, đá vụn trên đỉnh núi bay tứ tung.

Túy Kiếm Sinh thở ra một hơi:

- Kết thúc, chín đạo thiên lôi, toàn bộ nuốt vào hết rồi!

Mọi người lộ vẻ kinh diễm. Nhưng khi đã xong hết chín thiên lôi, nhất trọng thiên lôi kiếp kết thúc thì Diêm Xuyên lại gầm lên.

- Grao!

Tiếng rống to này hùng hồn hơn trước gấp mấy lần, tiếng gầm cường đại chấn núi dưới chân Diêm Xuyên lắc lư kịch liệt. Từ lỗ chân lông của Diêm Xuyên bắn ra tia điện dạt dào như biển.

Phút chốc Diêm Xuyên trở thành một lôi cầu, cực kỳ lấp lánh.

Lôi điện vòng quanh, Diêm Xuyên biến thành một trường điện từ to lớn.

Vù vù!

Vù vù!

Trường thương trong tay cẩm y quân bên dưới rung động kịch liệt.

Vù vù!

Từ trường cường đại hấp dẫn nhiều sắt thép.

Đây không phải mấu chốt, điểm quan trọng là lôi điện hình thành từ trường hướng lên trời.

Dữ tợn chĩa lên trời, tiếng rống của Diêm Xuyên không ngừng, từ trường chĩa hướng mây đen cuồn cuộn trên trời.

Ầm ầm!

Mây đen phát ra từng tiếng nổ như chống đỡ từ lực này.

Trong mây đen có sấm sét bị điện từ trường Diêm Xuyên phóng ra hấp dẫn mãnh liệt.

Từ lực cường đại hấp dẫn khiến mây đen trên trường vốn sắp tán đi chậm rãi bị kéo xuống.

Kiếp vân bị từ lực kéo xuống?

- Grao!

Diêm Xuyên rống lên, tiếng rống càng lúc càng mạnh, cực kỳ lâu dài. Kiếp vân cách mặt đất càng lúc càng gần.

Quanh ngọn núi đen kịt, đều là kiếp vân đen như mực bị kéo xuống.

Tứ Kiếm hiệp giật mình kêu lên:

- Hắn... Hắn định làm cái gì?

Tam Kiếm hiệp cũng giật mình bật thốt:

- Sao kiếp vân bị kéo xuống được? Sao có thể như vậy?

Trong kiếp vân đen như mực hình như có nhiều lôi điện lấp láy, giãy dụa muốn tránh khỏi trong tiếng rống của Diêm Xuyên sinh ra lực dẫn từ trường.

Diêm Xuyên không ngừng rống, kiếp vân cách hay ngày càng gần.

- Grao!

Diêm Xuyên rống gầm, há mồm hút kiếp vân.

Tiếng rồng ngừng, hóa thành tiếng hút khí.

- Hút!!!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1452)