Vay nóng Tinvay

Truyện:Tiên Quốc Đại Đế - Chương 0246

Tiên Quốc Đại Đế
Trọn bộ 1452 chương
Chương 0246: Biển máu xuất hiện
0.00
(0 votes)


Chương (1-1452)

Siêu sale Shopee


- Khốn kiếp Mạnh Tử Thu, lại để cho nhiều người lẫn vào Quang Minh Giới như vậy, hơn nữa còn đoạt chí bảo trong Quang Minh Giới?

Lão giả trừng mắt lên.

Trong lúc Lão giả còn trợn mắt chửi đổng, nơi xa, Thiên nữ một tay nâng bảo tháp, một tay cầm Diễn Thiên Bàn.

- Tinh lực!

Thiên nữ kêu lên.

- Rầm!

Diễn Thiên Bàn phát ra một đạo bạch quang.

Mà ở Cự Lộc thành ngoài Quang Minh Giới, trên bầu trời, vốn là ba trăm viên tinh thần đang còn ảm đạm, đột nhiên lại phát sáng chói mắt một lần nữa.

- Hô!

Quang mang vô tận từ tinh không xông thẳng xuống, nhất thời làm cho dân chúng trong Cự Lộc thành lộ ra vẻ kinh ngạc.

Giống như lần trước, lần này tới nhanh, đi lại càng nhanh hơn, đảo mắt tinh quang chói mắt đã tiêu mất.

Ở ngoài Bách Thánh chính khí đàn, một đám đại nho thủ hộ đang bên ngoài, không để cho bất luận kẻ nào đi vào, Bách Thánh chính khí đàn một mảnh trống rỗng.

- Hô! Hô!

Phía sau pho tượng Chỉ Trần nữ thần, đột nhiên đi ra mười nam tử sắc mặt đần độn, còn có một cỗ Thanh Loan cự xa khổng lồ.

Là mấy tên thuộc hạ kia Thiên nữ, bọn họ cũng không có rời đi Cự Lộc thành, mà là vẫn núp ở nơi này. Đợi chờ tín hiệu của Thiên nữ.

Mười sắc tên nam tử mặt đần độn tạo thành một vòng, hướng về phía lối vào Quang Minh Giới, đồng loạt xuất thủ.

- Rầm ...!

Một tiếng lớn nổ, ầm ầm vang dội cả Cự Lộc thành.

Trong nháy mắt, cửa vào Quang Minh Giới được mở ra lần nữa.

- Thanh âm gì?

Phía ngoài nhất thời truyền đến tiếng thét sợ hãi của đám đại nho.

- Nhanh, báo cho viện chủ!

Có người kêu lên.

Mấy tên đại nho xông vào Bách Thánh chính khí đàn.

- Khốn kiếp, các ngươi là người nào?

Một đám đại nho quát to.

Nhưng mà đám thuộc hạ của Thiên nữ căn bản không có để ý tới.

- Rầm ù ù!

Một tòa Lưu Ly bảo tháp khổng lồ xông ra từ trong cửa vào.

Thiên nữ nâng bảo tháp, nhanh chóng vọt ra.

- Đi!

Thiên nữ nhảy lên cự xa kêu lên.

Thân hình mười tên nam tử đần độn đột nhiên nhoáng lên một cái, hóa thành mười con Thanh Loan khổng lồ.

Mười hai con Thanh Loan kẹp lấy sợi dây trên cự xa, nhất thời hướng lên trời lao đi.

- Hô!

Tốc độ khủng khiếp, trong nháy mắt hóa thành một đạo lưu quang màu xanh bắn về phía xa.

- Chạy đi đâu!

Tại lối vào, lại thêm một đạo bạch quang vọt lên trời.

Lão giả có có ấn ký hình thoi trên mi tâm đuổi theo trong nháy mắt, tốc độ cực nhanh, để cho một đám đại nho lộ ra vẻ kinh hãi.

- Kia, người kia là ai?

Có người kinh hãi nói.

Trong Quang Minh Giới.

Bốn phía Ngọc Đế Kiếm bị hắc khí vờn quanh, trong mắt Diêm Xuyên lộ vẻ ngưng trọng, nhất định phải trấn áp nó trước khi Kiếm Linh hoàn toàn thành hình.

Mặc dù kiếm khí màu đen tàn sát bừa bãi, nhưng Diêm Xuyên vẫn dứt khoát lao tới. Đưa tay hóa trảo, chụp vào Ngọc Đế Kiếm.

- Rầm!

Ngọc Đế Kiếm phát ra hắc quang chói mắt, giống như là mãnh liệt bài xích Diêm Xuyên.

- Nghiệt chướng, ngươi dám?

Diêm Xuyên trừng mắt.

- Rầm!

Khí thế quanh thân Diêm Xuyên đột nhiên tăng cường.

Tà khí trên Ngọc Đế Kiếm tàn sát bừa bãi, mãnh liệt đánh thẳng vào Diêm Xuyên, muốn đem Diêm Xuyên đẩy ra.

- Ngang!

Trong nháy mắt, trên mặt Diêm Xuyên hiện lên vẻ dữ tợn, Chân Long ý chí xuất ra, đụng thẳng vào tà khí trên Ngọc Đế Kiếm.

Nhưng mà, cổ tà khí này quá hung mãnh, hung mãnh đến mức lấy ý chí kiếp trước của Diêm Xuyên, cũng không cách nào áp chế? Thậm chí, rất nhanh sẽ không ngăn cản nổi rồi. Tà khí cường đại thậm chí sắp ăn mòn thân thể Diêm Xuyên.

- Diêm Xuyên, ngươi sao rồi?

Mạnh Dung Dung mặc dù không thể động đậy, nhưng vẫn lo lắng kêu lên.

Bộ dáng bây giờ của Diêm Xuyên thoạt nhìn có chút đáng sợ, bộ mặt dữ tợn, gân xanh nổi lên trên mặt, một cổ khí tức cuồng bạo xông ra, nhưng mà tà khí Ngọc Đế Kiếm quá nồng đậm.

- Cạc cạc cạc cạc cạc!

Giống như là trong nháy mắt toát ra mấy trăm đầu ác ma màu đen, ép lấy khí thế của Diêm Xuyên.

Hai tay Diêm Xuyên đã biến thành một màu đen nhánh, hơn nữa, màu đen này còn đang hướng toàn thân mà lan ra.

- Khốn kiếp, nếu không phải kiếp trước mất đi tất cả, ngự tỳ của trẫm chỉ cần ấn xuống một phát, đã có thể trấn áp ngươi rồi!

Trong mắt Diêm Xuyên hiện lên một tia tức giận.

- Diêm Xuyên? Diêm Xuyên!

Mạnh Dung Dung lo lắng kêu lên.

Lúc này Diêm Xuyên tự nhiên không có thời gian nói chuyện với Mạnh Dung Dung, nắm chặt Ngọc Đế Kiếm, trong mắt đột nhiên đỏ lên.

- Phác thông! Phác thông! Phác thông!......

Trái tim Diêm Xuyên đột nhiên gia tốc đập loạn lên, càng lúc càng nhanh. Tóc của Diêm Xuyên cũng chầm chậm biến hồng, từ từ dài ra.

- A?

Mạnh Dung Dung kinh ngạc kêu.

Huyết quang toàn thân Diêm Xuyên bắn ra bốn phía, đại lượng huyết quang bao ngoài cơ thể vây đang tranh đấu cùng tà khí.

- Siêu cấp thần thông, ngăn chận tà khí cho ta!

Diêm Xuyên diện mục dữ tợn gào thét.

- Rầm!

Khí thế của Diêm Xuyên đột nhiên tăng vọt kinh khủng. Nhưng vẫn còn không đủ. Tà khí quá mãnh liệt.

Ngẩng đầu nhìn trời, trong mắt Diêm Xuyên hiện lên một cổ buồn bực.

- Tiểu Thế Giới? Lấy thực lực hôm nay của ta, còn chưa đủ để mạnh mẽ cưỡng bức điều động Tinh Thần Chi Lực ở trong địa phương không có tinh thần!

Trong mắt Diêm Xuyên hiện lên một cổ bất đắc dĩ.

Siêu cấp thần thông đã đánh ra rồi, đầu tóc trở nên máu đỏ, lực lượng tăng vọt, hơn nữa có Đế Vương ý chí, lại vẫn không cách nào áp chế tà khí.

Trên cánh tay đã đen nhánh một mảnh, tà khí không ngừng ăn mòn thân thể Diêm Xuyên.

- Phải buông tha cho Ngọc Đế Kiếm sao?

- Không, Ngọc Đế Kiếm là của ta, chỉ cần trẫm không chết, ngươi vĩnh viễn phải thần phục với ta!

Diêm Xuyên quát lên.

Trong lúc rống to, khí tức cuồng bạo lần nữa xông vào Ngọc Đế Kiếm.

- Rầm ù ù!

Hai cỗ lực lượng cường đại đụng mạnh vào nhau, không khí bốn phía lung la lung lay, giống như là bị cơn lốc quét qua vậy.

- Rầm!

Trên cánh tay Diêm Xuyên phát ra từng tiếng đụng chạm, huyết vụ cùng hắc khí bốn phía hỗn loạn, đem Diêm Xuyên ở trong tà khí phụ trợ tăng lên vô cùng.

- Diêm Xuyên? Ngươi ra sao rồi?

Mạnh Dung Dung lo lắng nói.

- Ken két ca!

Trong lúc va chạm, da thịt của Diêm Xuyên giống như là xuất hiện ra một tia tiếng nứt vỡ, lực lượng cường đại đụng nhau, thân thể cấp khí cảnh của Diêm Xuyên có chút không chịu tải nổi.

- Cho ta trở về, grừm.... !

Da thịt của Diêm Xuyên vừa nứt ra, đột nhiên từ trong đó phun mạnh ra đại lượng tiên huyết, ban đầu thật mái tóc thật dài, đột nhiên lại tăng vọt lên, càng dài hơn nữa, trong nháy mắt từ khoảng giữa lưng, đã dài đến tận eo.

- Rầm!

Trên đại địa, từ dưới chân Diêm Xuyên, đột nhiên lao ra một cái hồ máu khổng lồ, trống rỗng mà đến, giống như là Diêm Xuyên đạp bước mà tạo thành hồ máu. Không, hẳn là biển máu, chẳng qua là giờ phút này do tu vi Diêm Xuyên hạn chế, này phiến biển máu quá nhỏ mà thôi.

Tuy là biển máu quá nhỏ, cũng trong nháy mắt tràn đầy cả sơn cốc, biển máu cuồn cuộn nổi lên sóng lớn mười trượng, nhưng vẫn chưa thể tiếp tục lan ra ngoài được.

Biển máu vừa ra, trong tiếng nổ vang đã hút lấy thiên địa nguyên khí ở bốn phía.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1452)