← Ch.0314 | Ch.0316 → |
Trăm thành trì này rất ủng hộ Đại Vũ Thiên tông, nếu xuât binh với thì những tu giả này sẽ tự động đối kháng.
Dịch Phong cười khổ nói:
- Cho dù chỉ có một nửa thì cũng là một ức tu giả.
Mặc Vũ Hề lo lắng nói:
- Lực lượng quá thấp, quân đội Đại Trăn không thể đối kháng lực lượng cao đẳng, trừ ngươi ra không có bao nhiêu cường giả.
Diêm Xuyên hít sâu, nói:
- Chiến tranh không chỉ dựa vào những lực lượng này, ta sẽ nghĩ cách, bây giờ hãy làm theo ta nói. Hoắc Quang, Dịch Phong, trước thu lấy những tông môn phụ thuộc này!
Hai người lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Mặc Vũ Hề không nói gì thêm, yên lặng nhìn.
Trận Minh Đô thành dù làm bí ẩn nhưng vẫn truyền ra ngoài.
Trăm tông bị diệt, mười hai vạn Khí cảnh tu giả bị đồ trong một ngày, tin tức như ôn dịch truyền khắp thiên hạ bốn phương.
Uy phong Đại Trăn hoàng triều nhanh chóng quét tứ phương.
Trên bàn của vô số chủ tông môn đều có một phần tư liệu, nhiều tông môn tỏ ra tò mò với Đại Trăn hoàng triều.
Ba năm sau, Đại Trăn hoàng triều, Yến Kinh, Triều Thiên điện.
Diêm Xuyên ngồi trên cửu long thiên ỷ, nhìn bên dưới bách quan hai hàng. Hoắc Quang, Dịch Phong bước ra khỏi hàng.
Hoắc Quang hưng phấn nói:
- Khởi bẩm ngô hoàng, từ trận Minh Đô thành qua đi, các tông lòng người hoảng sợ, quân đội Đại Trăn ta đi đến đâu có lúc các tông đã đi hơn phân nửa! Hết thảy thuận lợi, trăm tông đều diệt!
Ba năm, sáu mươi lăm tông môn, tuy rằng lực lượng trung kiên của các tông môn đã đi sạch nhưng tốc độ Hoắc Quang phá hỷ tông môn cũng nhanh kinh người.
Diêm Xuyên vừa lòng nói:
- Làm tốt lắm!
Dịch Phong cười nói:
- Khởi bẩm ngô hoàng, phá diệt trăm tông, số tiên thành của Đại Trăn hoàng triều ta đạt đến năm mươi tòa.
Diêm Xuyên cực kỳ vừa lòng nói:
- Tốt, phá tông, trấn an thành trì. Hoắc Quang, Dịch Phong, các ngươi làm rất giỏi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Thần đã thống kê lãnh thổ Đại Trăn ta chiếm cứ, quốc gia phàm nhân là hai ngàn ba trăm nước.
Hoắc Quang mở miệng nói:
- Thiên hạ Đại Trăn chỉ có thể có một chủ, thần nguyện mang binh san bằng hai ngàn ba trăm quốc!
Diêm Xuyên nhìn Hoắc Quang, gật đầu, nói:
- Chuẩn!
Dịch Phong lại nói:
- Lãnh thổ Đại Trăn ta chiếm cứ còn có hai mươi tòa thành trì, thuộc về tông môn xung quanh. Những tông môn này có mười hạ vị tông môn, hai mươi đại tông không phẩm cấp, ba trăm tiểu tông.
Lúc trước họ diệt trăm tông chỉ là tông môn phụ thuộc Đại Vũ Thiên tông, nhưng xung quanh Đại Trăn hoàng triều vẫn có nhiều tông môn tụ tập.
Triều đình yên tĩnh chờ Diêm Xuyên ra lệnh.
Diêm Xuyên ngẫm nghĩ, trầm giọng nói:
- Thiên hạ Đại Trăn chỉ có một chính thống, phải là Đại Trăn hoàng triều! Đại Trăn hoàng triều hành luật đạo đại pháp, tại Đại Trăn mọi tông môn đều là tổ chức phi pháp. Sai khi chinh phục hai ngàn ba trăm quốc gia phàm nhân rồi lập tức binh phạt các tông, xua đuổi ra ngoài Đại Trăn!
Hoắc Quang đứng nghiêm, nói:
- Tuân lệnh!
Dịch Phong lần nữa cười nói:
- Bẩm ngô hoàng, Hắc Vũ chân quân phái sứ giả đến cầu hòa!
- A?
Dịch Phong cười nói:
- Hắc Vũ chân quân tại Đại Vũ Thiên tông tuy là tông chủ nhưng không đủ uy tín, không thể điều động các cường giả Đại Vũ Thiên tông, bởi vậy muốn ngừng can qua hòa bình với Đại Trăn ta.
Diêm Xuyên vừa lòng nói:
- Dịch Phong, từ ngươi đàm phán, rạch tốt biên giới!
Dịch Phong nghiêm túc nói:
- Thần tuân chỉ!
Diêm Xuyên ra lệnh:
- Truyền lệnh của trẫm, nửa năm sau tăng ân khoa, lại mở khoa cửa, chiêu lãm anh tài thiên hạ!
Quần thần cung kính bái:
- Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Mấy ngày sau, Yến Kinh, trong một tòaq đại điện.
Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên đang đánh cờ.
Bạch Đế Thiên đặt cờ, thản nhiên nói:
- Đã đàm phán xong với Đại Vũ Thiên tông?
Diêm Xuyên cười nói:
- Ngươi không xem bản đồ sao? Hiện tại lãnh thổ của Đại Trăn ta không kém gì trăm tòa thành trì Đại Vũ Thiên tông.
Bạch Đế Thiên đặt cờ, nói tiếp:
- Không kém? A, ngươi chỉ là đất rộng người thưa. Lực lượng của Đại Vũ Thiên tông đều tụ tập gần đông hải, bản đồ Đại Trăn của ngươi dù bao bọc Đại Vũ Thiên tông nhưng vậy thì sao? Dù là lực lượng cao đẳng, trung kiên, cơ sở thì ngươi cách biệt với Đại Vũ Thiên tông rất xa.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Sẽ không lâu, đợi lãnh thổ Đại Trăn ta thống nhất thành một khối thì là lúc ta phát binh Đại Vũ Thiên tông!
Bạch Đế Thiên nhíu mày nói:
- Ngươi lấy cái gì đấu? Cho dù tụ lại toàn bộ cường giả Đại Trăn thì cũng không đấu lại Đại Vũ Thiên tông!
Diêm Xuyên cười nói:
- Chưa biết thắng thua, làm sao ngươi chắc chắn ta thua?
Bạch Đế Thiên nhíu mày nói:
- Cần hổ tộc ta hỗ trợ không?
Bạch Đế Thiên nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên mỉm cười, lắc đầu, nói:
- Ta nói rồi, hổ tộc của ngươi chỉ cần đứng xem, dù cuối cùng quyết đấu với Đại Vũ chân quân thì vẫn cứng đứng nhìn đi.
Chân mày Đại Vũ chân quân giãn ra, nhưng vẫn nghi hoặc hỏi:
- Ta không hiểu, dù làm thế nào, cho dù là liều với số người thì Đại Trăn hoàng triều của ngươi kém xa Đại Vũ Thiên tông, tại sao ngươi có tự tin như vậy?
Diêm Xuyên lật tay lấy ra hai viên thượng phẩm linh thạch.
Diêm Xuyên cười hỏi:
- Có biết đây là cái gì không?
Bạch Đế Thiên nhíu mày nhưng vẫn đáp:
- Linh thạch, thiên địa dựng dục, nội bộ uẩn dục nhiều nguyên khí thiên địa, có thể luyện đan, luyện khí, có thể bố trận. Tu giả trừ ăn thịt yêu thú ra có thể hấp thu năng lượng bên trong thực lực, tu hành. Bởi vậy, linh thạch đáng quý, trở thành loại tiền thiên hạ đều công nhận.
Diêm Xuyên cười nói:
- Ngươi nói đúng, là tiền. Đợi nội bộ Đại Trăn hoàng triều ta thống nhất thì ta sẽ dùng tiền này biến ra truyền kỳ cho ngươi xem!
Bạch Đế Thiên lộ vẻ khó hiểu hỏi:
- Tiền? Ha ha, dù tất cả linh thạch của Đại Trăn hoàng triều ngươi cộng lại cũng không thể biến thành trăm thành trì của Đại Vũ Thiên tông. Đại Vũ Thiên tông giàu hơn Đại Trăn ngươi rất nhiều, ngươi muốn dùng tiền này thu mua ai? Nó có thể lay động vật khổng lồ như Đại Vũ Thiên tông không?
Diêm Xuyên cười nói:
- Không, bọn họ có nhiều linh thạch nhưng không biết dùng. Thiên hạ này khác với Tiên giới trong miệng các ngươi. Các quốc Tiên giới hỗn chiến, từng trận quốc chiến, chiến tranh sớm không cực hạn ở sức người mà còn có những lực lượng vô hình. Giống như tiền, tiền có thể khiến người điên cuồng, khiến mọi thứ xảy ra biến đổi. Trong thế giới này, các tông chưa hiểu biết sự đáng sợ của nó!
- A?
Diêm Xuyên tự tin nói:
- Ta sẽ dùng linh thạch này dấy lên sóng thần ngập trời, sóng thần sẽ gột rửa Đại Vũ Thiên tông mênh mông thành mớ hỗn độn. Nó, linh thạch, chính là đại quân của ta, một đại quân còn tàn khốc, hung mãnh hơn bất cứ quân đoàn nào, xé bỏ tất cả cường giả giúp ta, xông phá Đại Vũ Thiên tông cho ta!
...
Mười hai năm sau, Yến Kinh, Thượng Thư phòng.
Diêm Xuyên ngồi sau cái bàn, trước mặt đặt chén trà. Hắn nhẹ nhàng bỏ chén trà xuống, nhìn ba người đứng trước mặt.
Hoắc Quang mặc áo giáp. Dịch Phong mặc y phục trắng càng có vẻ tuấn tú trẻ tuổi. Còn có Lưu Cương vẫn đang là đầu trọc.
Hoắc Quang hưng phấn nói:
- Thần ngày đêm chạy về là muốn chúc mừng - Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
← Ch. 0314 | Ch. 0316 → |