← Ch.0560 | Ch.0562 → |
- Thánh thượng, Doãn đại nhân nói không sai. Trước đây không lâu, thần đi qua thư viện Cự Lộc, có cùng ông cố Mạnh Lăng Thiên nói chuyện một hồi. Điều thần được ông cố cho biết cũng không khác lời Doãn đại nhân nói là mấy!
Mạnh Văn Nhược khẳng định nói.
- Ừm!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Thánh thượng, sáu trăm tiên nhân kia xuất hiện đã hai mươi năm nay. Ngoại trừ bọn họ đi tới Đại Ngạc Thiên Triều, không có tin tức nào khác!
Dịch Phong mở miệng nói.
- Sẽ có thôi. Tuy nhiên người có thể phá tan giới này, tại Tiên giới cũng không thể xem thường!
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Lúc đó, có một tu giả chứng kiến sáu trăm tiên nhân xuất hiện. Người phá tan giới này, được đám tiên nhân gọi là Thánh Vương. Hắn cũng không tiến vào cùng bọn họ!
Dịch Phong nói.
- Thánh Vương?
Hai mắt Diêm Xuyên híp lại.
Quần thần vẫn không biết Thánh Vương là gì. Nhưng Diêm Xuyên hiểu rõ, Vương trong thánh thượng, gọi là Thánh Vương.
Thánh Vương mở ra Thánh Đình. Thánh Đình chính là từ Thiên triều thăng cấp thành.
Thánh Vương, cũng là mục tiêu kế tiếp của Diêm Xuyên.
- Thánh Vương không, một đám tiên nhân này chỉ là quân cờ thăm dò!
Doãn Hận Thiên cười nói.
Giờ phút này, bên ngoài Yến Kinh, hai tiên nhân toàn thân phát ra hào quang, dẫn theo một bộ xương Quỷ Tiên đột nhiên xuất hiện.
- Đến rồi, hai vị đại tiên!
Khô lâu Quỷ Tiên kia nói.
Hai tiên nhân nhìn xung quanh khẽ mỉm cười.
- Cũng chỉ có như thế!
Một vị tiên nhân cười nói.
- Đi!
Một vị tiên nhân khác kêu lên.
Vèo!
Ba đạo thân ảnh bắn thẳng về phía Yến Kinh.
Ầm!
Trước mặt ba người đột nhiên xuất hiện một vách tường trong suốt, ầm ầm cản ba người lại.
- Sao? Trận pháp phong thủy?
Ba người đột nhiên dừng lại.
Bên trên quảng trường Triều Thiên Điện, hai mắt Phụng Âm Dương híp lại nói:
- Không biết nơi này là Yến Kinh sao? Trong phạm vi cao ngàn trượng, mọi người có thể bay. Nhưng không được vượt quá ngàn trượng!
Trên không. hai tiên nhân nhìn về phía dưới.
- Ha, ha ha ha ha!
Hai tiên nhân khinh thường cười phá lên.
- Người phương nào tới?
Trên quảng trường, một người thị vệ nhất thời quát lên.
- Ta chính là sứ giả của thánh đình Đại Tề, ta muốn gặp Diêm Xuyên!
một vị tiên nhân dẫn đầu lạnh lùng nói.
- Chờ!
Phụng Âm Dương trầm giọng nói. Tiếp theo, Phụng Âm Dương đi vào Triều Thiên Điện.
Trên bầu trời hai tiên nhân lộ ra một tia khinh thường. Nhưng vì kế hoạch của Công Dương Đại Long, bọn họ cũng không dây dưa.
- Hai vị, thực lực của Diêm Xuyên cường đại. Đến lúc đó hai vị không nên biểu hiện quá cường thế!
Bộ xương quỷ tu đứng bên cạnh khuyên nhủ.
- Hừ, thực lực cường đại? Cũng chỉ có loại phế vật như các ngươi, mới cảm thấy hắn có thực lực cường đại!
Một vị tiên nhân khinh thường nói.
Khô lâu quỷ tu kia cũng chỉ có thể cảm thấy bất đắc dĩ.
Rất nhanh, Phụng Âm Dương lại đi ra khỏi Triều Thiên Điện.
- Thánh thượng có chỉ, tuyên hai vị sứ giả Đại Tề vào điện!
Phụng Âm Dương kêu lên.
Vèo!
Ba người nhanh chóng rơi xuống quảng trường Triều Thiên Điện.
Dưới sự dẫn dắt của Phụng Âm Dương, bọn họ chậm rãi bước vào Triều Thiên Điện.
Phụng Âm Dương đứng hàng triều ban.
Trên Triều Thiên Điện, Diêm Xuyên cùng quần thần đều lẳng lặng nhìn hai người một quỷ đi vào đại điện.
Sắc mặt Diêm Xuyên hờ hững, quan sát hai tiên nhân.
Hai tiên nhân cũng nhanh chóng nhìn lướt qua mặt của mọi người.
- Hai nhân tiên?
Diêm Xuyên có chút bất ngờ.
Hai nhân tiên, vênh váo tự đắc, không hề có chút ý thức được nguy cơ. Dường như mọi người trước mắt đều có thực lực đều khó coi vậy.
Diêm Xuyên giật mình, nhất thời hiểu rõ tất cả.
Cái U Vương ở trước mặt những tiên nhân này, cũng không thể hiện thực lực thật sự của mình.
- Ngươi chính là Diêm Xuyên? Đại nhân nhà ta, Công Dương Đại Long, có phong gửi cho ngươi, cho ngươi tham gia Thiên Hạ Minh Hội mười năm sau.
Một vị tiên nhân nói.
Nói xong, trong lòng bàn tay hắn đột nhiên xuất hiện một lá thư. Hắn dùng tay ném đi. Lá thư mang theo một phần tiên lực lao về phía Diêm Xuyên. Dường như hắn muốn xem Diêm Xuyên bị bẽ mặt như thế nào.
Vèo!
Lá thư bay qua, giống như một đạo kiếm khí bắn về phía Diêm Xuyên, hung lệ dị thường.
Khí thế lớn như vậy khiến vài thần tử trên triều nhất thời biến sắc.
Mắt thấy lá thư bay được một nửa đường, hai tiên nhân hớn hở chờ xem Diêm Xuyên bị xấu mặt.
Bỗng nhiên, phía trước lá thư đột nhiên xuất hiện hai ngón tay.
Ầm!
Lá thư dừng ở giữa đường. Nó đã bị Lý Tư dùng hai ngón tay kẹp lấy.
Kẹp lấy lá thư, Lý Tư quay đầu nhìn về phía Diêm Xuyên. Lưu Cẩn đi xuống, tiếp nhận lá thư, dâng lên trước mặt Diêm Xuyên.
Ý định muốn Diêm Xuyên bị xấu mặt không đạt được, sắc mặt hai tiên nhân lập tức khó coi.
Hai tiên nhân tới đây, không chỉ là truyền tin, còn muốn một lần ra oai phủ đầu với Diêm Xuyên, để Thiên Hạ Minh Hội mười năm sau dễ được cử hành hơn.
Nhưng lần đầu tiên ra oai phủ đầu, lại bị một quan viên của Đại Trăn hời hợt hóa giải?
Hai tiên nhân lạnh lùng thoáng nhìn về phía Lý Tư. Lý Tư lại không để ý tới hai người.
Diêm Xuyên mở phong thư ra, xem sơ qua.
- Trẫm đã biết. Trở lại báo cho Công Dương Đại Long. Đến lúc đó, trẫm nhất định sẽ đến!
Diêm Xuyên thản nhiên nói.
Trong lúc đang nói chuyện, trong tay hắn nắm lại. Ngay lập tức lá thư bị bóp nát thành bột mịn.
Đối với hai sứ giả này, Diêm Xuyên cũng không chuẩn bị làm khó dễ. Hắn bóp nát lá thư, chỉ định cho Công Dương Đại Long một tín hiệu, Đại Trăn tuyệt không khuất phục!
Nhưng hai tiên nhân trước mặt lại không phải là chuyện như vậy.
- Lớn mật. Thư của đại nhân, ngươi cũng dám hủy sao?
Một vị tiên nhân nhất thời hét lớn nói.
Trong mắt Diêm Xuyên trở nên lạnh lẽo.
- Sứ giả thánh đình Đại Tề đều không có giáo dưỡng như thế sao?
Diêm Xuyên có chút tức giận.
- Lớn mật. Thánh đình Đại Tề ta có thể để ngươi trách mắng sao? Diêm Xuyên, hôm nay ngươi nhất định phải sám hối ngay trước mặt ta! Bằng không, ta chắc chắn sẽ báo lại thái độ của các ngươi hôm nay cho đại nhân biết, để đại nhân tiêu diệt Đại Trăn ngươi!
Tiên nhân kia lại lập tức kêu lên.
Tiên nhân kia cũng không để ý tới tình cảnh của mình. Hoặc là đối với hắn mà nói, mặc kệ bất kỳ tình huống thế nào, bản thân mình vẫn có thể toàn thân trở ra. Mình là tiên nhân, bọn họ là phàm nhân. Đây chính là chênh lệch. Hôm nay, điều hắn muốn làm chính là một lần ra oai phủ đầu đối với Diêm Xuyên.
Ra oai phủ đầu? Vậy cũng cần phải xem trường hợp thế nào.
Tại Đại Trăn Triều Thiên Điện, ra oai phủ đầu về phía Diêm Xuyên? Tuy rằng Diêm Xuyên đủ khí độ, trong mắt cũng trở nên lạnh lẽo. Một đạo hàn quang hiện ra.
Nhất thời, một đạo hàn quang này rơi vào trong mắt Vương Tiễn.
- Thế nào? Diêm Xuyên ngươi vẫn... !
Tiên nhân kia vẫn đang vênh váo tự đắc kêu lên.
Đột nhiên, một tiếng kiếm reo phát ra. Một đạo sát khí hung lệ chợt bạo phát trong đại điện. Sát khí bắn thẳng đến chỗ tiên nhân kia. Sát khí hình thành huyết vụ. Hơn nữa trong nháy mắt sát khí kia đã nhuộm đỏ đại điện.
Ầm!
Tiên nhân vênh váo tự đắc kia lập tức bị nổ nát.
Huyết vụ đột nhiên nhất thời đông cứng lại, cuốn theo thi thể bị nổ nát của tiên nhân kia bay ra khỏi Triều Thiên Điện.
← Ch. 0560 | Ch. 0562 → |