← Ch.0673 | Ch.0675 → |
- Ui!
Thế lực bốn phương xôn xao.
Diêm Xuyên, hắn nói cái gì? Mới thăng cấp thánh đình đã khiêu khích mọi người ở Chân Long cương vực? Quá bá đạo rồi đi?
Đám cường giả nét mặt sa sầm, lạnh lùng nhìn Diêm Xuyên.
Đám cường giả thiên triều, thánh địa cực kỳ tức giận, nhưng không ai dám xen lời.
Vốn cho rằng Đại Trăn thiên triều là một con cừu, nhưng ai ngờ là đám sói đội lốt cừu, không, là mãnh hổ, hổ đội lốt cừu.
Mãnh hổ ra khỏi lồng, vừa đi ra đã muốn nuốt toàn Chân Long cương vực.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Lời đã cạn, các vị, sớm trở về thương nghị lời trẫm đã nói đi.
Đại Sở thánh vương ánh mắt tức giận quát:
- Ngươi.. !
Diêm Xuyên quay đầu nhìn lại, ánh mắt lạnh băng, dường như chỉ cần Đại Sở thánh vương nói một chữ 'Không' thì hắn lập tức khiến đổ máu sa trường ngay.
Khí thế cường đại bắn hướng Đại Sở thánh vương, lời đến bên môi gã nuốt lại.
Quần hùng biểu tình cực kỳ khó xem, chỉ có Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không là kinh ngạc hơn.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không chợt cười nói:
- Ha ha ha ha ha! Hay cho Đại Trăn thánh vương!
Quần hùng nhìn hướng Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không, lúc này đúng là cần người dẫn đầu.
- A? Tôn Ngộ Không?
Diêm Xuyên lộ vẻ nghi hoặc, hiển nhiên cái tên này gợi nhớ điều gì đó nhưng hắn không nhớ ra.
Có lẽ là trùng tên trùng họ đi, dù sao Đại Tề thánh vương trước mắt nếu là thánh vương thì chắc là người khác. Tôn Ngộ Không trong ký ức của Diêm Xuyên chính là một yêu vương.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không quát:
- Muốn Đại Tề thánh đình ta rút đi? Được, chỉ cần ngươi đã được một côn của Tôn ta thì Đại Tề thánh đình lập tức rời khỏi Chân Long cương vực!
Diêm Xuyên lộ vẻ bất ngờ hỏi:
- A?
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không cười hỏi:
- Như thế nào?
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Đến đi!
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không hít sâu, đạp bước lên trời, vung tay, Như Ý Kim Cô Bổng hiện ra.
Trong Hàm Dương, Diêm Xuyên nheo mắt. Cây côn này khá giống với của yêu vương ghi chép trong kiếp trước?
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không quát:
- Hãy đỡ một côn Đạo Hải của Tô ta!
Khi nói chuyện, Như Ý Kim Cô Bổng biến to ra, chớp mắt đường kính đến năm ngàn trượng. Khí thế như nước lũ phát ra từ Như Ý Kim Cô Bổng.
Khí thế phát ra, đột nhiên một số cường giả xung quanh bị buộc thụt lùi.
Đường kính năm ngàn trượng, đây chỉ là đường kính, côn tử to lớn từ trên trời giáng xuống như muốn đập nát Hàm Dương.
Côn tử to lớn mạnh hơn Chu Thiên Thánh Quyển đại trận trước đó không biết bao nhiêu lần?
Các thánh vương, giáo chủ biến sắc mặt.
Bọn họ không tiếp xúc nhiều với Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không, nhưng không ngờ gã mạnh mẽ đến mức này, sao có thể như vậy?
Diêm Xuyên nhìn thấy một côn đập xuống che trời, mắt sáng lên, vung tay, Táng Thiên Đồng Quan nghênh đón.
Ầm ầm!
Côn, quan tài va chạm vào nhau, hư không bỗng nhiên lắc lư, bão tố mạnh mẽ quét bốn phía.
Quỷ Cốc Tử vội vàng bố trận bảo hộ Hàm Dương.
Diêm Xuyên giơ quan tài to lớn va chạm với Như Ý Kim Cô Bổng.
Hai đại hung khí va chạm, hai hung nhân bùng phát sức mạnh khiến quần hùng liên tục lùi.
Hai bên giằng co.
Diêm Xuyên nét mặt sa sầm:
- Đại Vũ Định Hải Thần Châm?
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không hơi đổi sắc mặt:
- A? Ngươi có biết?
Ầm ầm!
Táng Thiên Đồng Quan và Như Ý Kim Cô Bổng va chạm vào nhau, nổ tung.
Vù vù!
Diêm Xuyên vung tay lấy lại Táng Thiên Đồng Quan, nheo mắt nhìn chằm chằm Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không thu lại Như Ý Kim Cô Bổng, nghi hoặc nhìn Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên bỗng lộ cười hỏi:
- Thế nhân đều cho rằng ngươi đã chết nhưng hóa ra ngươi tại đây? Tề Thiên đại Thánh, Tôn Ngộ không!
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không sắc mặt âm trầm: Nói:
- Quả nhiên ngươi biết ta. Ngươi là ai? Tại sao ta chưa từng gặp ngươi?
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Đương nhiên ngươi không biết tai, dù sao năm đó ngươi vượt qua cương vực quá ít, ta cũng rất điệu thấp nên ngươi không biết. Ngươi có thể đến đây, xem ra là hắn mang ngươi theo.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không nhíu mày hỏi:
- Ngươi biết cái gì?
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Định Hải Thần Châm của ngươi có chút sơ hở, nhưng hiện tại đã hoàn toàn tu bổ, làm sao ta không nhận ra ai đã làm?
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không kinh ngạc nhìn Diêm Xuyên trước mặt mình.
Diêm Xuyên hỏi:
- Rời khỏi Chân Long cương vực rồi ngươi sẽ đi gặp hắn đúng không?
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Chuyến đi Chân Long cương vực này là theo ý của hắn.
Các cường giả nghe hai người đối thoại như lọt vào sương mù, mờ mịt.
Diêm Xuyên khẽ thở dài:
- Hắn? ài.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không nhíu mày, nghi hoặc hỏi:
- Như thế nào?
Diêm Xuyên ngẫm nghĩ, hít sâu, nói:
- Chuyển lời của ta cho hắn.
- A?
Diêm Xuyên lắc đầu, khẽ thở dài:
- Nói cho hắn, Hồng quân chết rồi, Thái Thượng chết rồi, Nguyên Thủy chết rồi, Nữ Oa chết rồi, Tiếp Dẫn chết rồi, Chuẩn Đề chết rồi, đều chết hết, là thật sự đã chết, không có cơ hội trọng sinh!
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không giật mình kêu lên:
- Cái gì? Làm sao có thể? Bọn họ làm sao chết được?
Diêm Xuyên lắc đầu nói:
- Ngươi cứ nói với hắn, rồi hắn sẽ cho ngươi biết lý do.
Nhiều người mờ mịt, rõ ràng tin tức này là Diêm Xuyên nói ra, tại sao hắn nói người kia hiểu?
Nhưng Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không hiểu, tay siết Như Ý Kim Cô Bổng, sắc mặt biến đổi liên tục.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không chắp tay hướng Diêm Xuyên:
- Tôn Ta hiểu rồi, ta sẽ chuyển lời của ngươi!
Diêm Xuyên gật đầu.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không quay đầu lại, lập tức nói:
- Chúng khanh, chúng ta đi!
- Tuân lệnh!
Đám cường giả theo Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không nhanh chóng rời đi.
Vù vù!
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không dẫn theo đám người chớp mắt không còn bóng dáng.
Còn lại dám cường giả nhìn nhau.
Cuối cùng đám cường giả không chào Diêm Xuyên một tiếng, mang theo thuộc hạ của mình nhanh chóng cất bước rời đi.
Vù vù!
Vù vù!
Vù vù!
Chớp mắt đám kiêu hùng đi, Hàm Dương trống không, trời trong xanh.
Miêu Miêu nhảy tới gần:
- Meo!
Diêm Xuyên tò mò hỏi:
- Diêm Xuyên, ngươi và người tên Tôn Ngộ Không nói nửa ngày nhắc tới ai vậy?
Diêm Xuyên lắc đầu, không giải thích:
- Ngươi không biết đâu.
...
Đại Trăn thánh đình chính thức đặt chân trên Chân Long cương vực.
Chuyện phi thăng, quần hùng Chân Long cương vực hội tụ lại bị một Đại Trăn thánh đình Chân Long cương vực hù chạy tứ tán.
Một lần thành danh thiên hạ biết, thiên hạ tứ phương, tất cả đều thịnh truyền thịnh truyền Đại Trăn thánh đình hùng vĩ.
Hàm Dương, Triêu Thiên điện.
Diêm Xuyên ngồi trên long ỷ nhìn xuống quần thần.
Trong đại điện, đám Mạnh Lăng Thiên từ biệt.
Mạnh Lăng Thiên nghiêm túc nói:
- Diêm đế, chúng ta có thể khởi hành đi tìm tổ sư!
Diêm Xuyên nhìn họ, nói:
- Cự Lộc thư viện hiểu bao nhiêu về quân đội của Đạt Phật thiên triều này?
Mạnh Lăng Thiên cười khổ nói:
- Biết rất ít.
Chuyện phi thăng, Đại Trăn thánh đình hùng vĩ đã khắc trong lòng mọi người, quần tiên nhân Cự Lộc thư viện đều vô cùng tôn kính Diêm Xuyên.
← Ch. 0673 | Ch. 0675 → |