← Ch.1167 | Ch.1169 → |
Ầm!
Trong bụi bay mù mịt lại một tiếng động rất lớn phát ra. Khi tiếng động kia dần dần biến mất, bụi mù chậm rãi tan đi.
Đầu con Thôn Thiên Vĩ Thú cuối cùng lại xuất hiện hai cái sừng rồng cực lớn dựng đứng.
Hai mắt nó mở ra, bắn ra hai luồng ánh sáng màu xanh lục.
Trung Thiên Châu, Tử Vi Điện.
Tử Vi Đại Đế nhìn chằm chằm vào nhóm người Phá Quân. Nhãn lực của hắn phá tan lớp sương mù dày đặc, trong nháy mắt đã nhìn thấy được con Thôn Thiên Vĩ Thú mới.
- Diêm Xuyên? Hắn lại thao túng Thôn Thiên Vĩ Thú mới nhất?
Sắc mặt Tử Vi Đại Đế âm trầm nói.
Phía xa, con Thông Thiên Vĩ Thú sừng rồng mới uốn éo đầu, nhìn về phía nhóm người Mặc Vũ Hề, lại nhìn về phía nhóm người Phá Quân.
Dường như nó không nhận ra Mặc Vũ Hề, nhưng vẫn có thể phân biệt rõ rằng ai có thái độ thù địch đối với mình.
Thái độ thù địch xuất phát từ bốn người Phá Quân, Tham Lang, Cự Môn, Vũ Khúc.
- A!
Theo bản năng, con Thôn Thiên Vĩ Thú quay về phía bốn người rít gào một hồi.
- Ha ha, hóa thân nghiệt súc, ngươi liền cho rằng mình có thể chạy thoát sao? Mỗi nhục năm đó, hôm nay ta nhất định phải hoàn trả lại gấp trăm lần!
Phá Quân nổi giận nói một tiếng.
- A!
Theo bản năng, con Thôn Thiên Vĩ Thú kia căn bản không phí lời. Trong nháy mắt bốn cái đuôi cực lớn của nó đã phóng về phía bốn người.
- Sao?
Bốn người cảm thấy có chút sững sờ.
Lấy một địch bốn? Diêm Xuyên thật sự không muốn sống nữa sao?
Mỗi người lấy binh đao của mình ra chem về phía bốn cái đuôi lớn kia.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Sau khi va chạm một hồi, hư không bị va nát vô số. Binh đao và đuôi lớn đều được rút về. Nhưng cái đuôi lớn kia lại hoàn toàn không bị một chút thương tích nào.
- Cái gì?
Bốn đại quân đoàn trưởng nhất thời biến sắc.
Nơi xa xôi, hai mắt Tử Vi Đại Đế đột nhiên thoáng nheo lại. Trong mắt hắn loé ra một tia kinh ngạc.
- A!
Trong miệng Thôn Thiên Vĩ Thú vẫn rít gào, lại phóng về phía bốn người.
Ầm ầm ầm!
Tám cái cự đuôi quăng phá hư không, về phía bốn người lại cuồng quyển đến.
- Cẩn thận!
Tham Lang quát to một tiếng.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Lại một lần va chạm nữa. Thôn Thiên Vĩ Thú càng đánh càng hung ác mãnh liệt. Bốn người toàn lực ra tay, cũng chỉ có một đao của Tham Lang khiến một cái đuôi lớn xuất hiện một vết thương thật lớn. Còn ba người khác lại không có cách nào động tới được cái đuôi cực lớn kia.
Thôn Thiên Vĩ Thú bị đau, uốn đầu một cái, sau đó mở miệng về phía Tham Lang muốn nuốt.
- Muốn chết. Một đao xé trời!
Một đao của Tham Lang đột nhiên đâm về phía miệng của con Thôn Thiên Vĩ Thú kia.
- A ô!
Một cái, đao cương cực lớn ầm ầm chém vào trong miệng Thôn Thiên Vĩ Thú. Thông Thiên Vĩ Thú không hề nhượng bộ, lại nhào tới.
- Nghiệt súc!
Tham Lang nhất thời biến sắc, lại đưa tay đánh ra một chưởng.
Sau khi đánh ra một chưởng, hư không dường như xuất hiện một quang ảnh cực lớn với hình chó sói lao về phía Thôn Thiên Vĩ Thú.
- A ô!
Thông Thiên Vĩ Thú nuốt chưởng kia vào trong miệng.
Thôn Thiên Vĩ Thú cách Tham Lang càng ngày càng gần.
- Cái gì?
Tham Lang cả kinh kêu lên.
Sắc mặt ba người khác đã hoàn toàn thay đổi. Thấy Tham Lang gặp nguy hiểm, nhất thời mỗi người đều giơ đao, thương của mình đâm về phía Thôn Thiên Vĩ Thú.
Ầm! Ầm! Ầm!
Dưới ba đòn nghiêm trọng, rốt cuộc đã khiến Thôn Thiên Vĩ Thú dừng lại. Tham Lang nhất thời chạy thoát.
Nhưng Thôn Thiên Vĩ Thú thực sự có rất nhiều đuôi. Trong nháy mắt, một cái đuôi của nó đã cuốn chặt lấy Phá Quân, trói Phá Quân lại.
- A!
Sắc mặt Phá Quân biến đổi.
- Thả Phá Quân ra!
Tham Lang cả kinh kêu lên.
Cự Môn, Vũ Khúc cũng nhất thời biến sắc, chạy tới vồ giết Thông Thiên Vĩ Thú. Đao kiếm trong tay bọn họ càng lúc càng hung mãnh chém về phía Thôn Thiên Vĩ Thú.
- Ê a!
Thôn Thiên Vĩ Thú bị đau kêu to một tiếng.
Nhưng trong nháy mắt này, một cái đuôi của Thông Thiên Vĩ Thú lại quấn lấy Cự Môn!
- A!
Cự Môn kêu to một tiếng. Hắn nhất thời bị một cái đuôi lớn cuốn lấy, không thể động đậy.
- Chém đuôi của hắn, cứu Phá Quân, Cự Môn!
Tham Lang cả kinh kêu lên.
Tham Lang và Vũ Khúc mỗi người ầm ầm lao tới chém về phía hai cái đuôi lớn của Thôn Thiên Vĩ Thú.
Ầm!
Vũ Khúc không thể triển khai, trong chớp mắt bị lại một cái đuôi quấn chặt lấy.
Nhưng một đao của Tham Lang quả thực lợi hại. Thời khắc hư không bị phá nát, hắn đã ầm ầm chặt đứt cái đuôi đang cuốn chặt lấy Phá Quân.
- Ê a!
Thôn Thiên Vĩ Thú bị đau kêu to một tiếng. Nhưng một cái đuôi khác lại cuốn lấy Phá Quân vừa mới trốn ra được.
Chỉ một hồi, bốn đại cường giả đã chỉ còn lại một mình Tham Lang.
Ba người bị cuốn bên trên cái đuôi, lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Phá Quân! Cự Môn! Vũ Khúc!
Ba người nối thẳng tinh thần lực, nhưng vẫn không sao thoát khỏi lực ràng buộc của Thôn Thiên Vĩ Thú.
- Buông bọn họ ra!
Tham Lang vung đao lo lắng nói.
- Ê a!
Thôn Thiên Vĩ Thú lộ vẻ hung ác. Nó vừa chống lại Tham Lang, vừa chuẩn bị bỏ ba người kia vào trong miệng.
Phía sau, ba người Mặc Vũ Hề, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ, kinh ngạc nhìn về phía Thôn Thiên Vĩ Thú cực lớn trước mắt.
- Bốn người bọn họ đều là tu vi thập ngũ trọng thiên. Sao Thiên Đế có thể mạnh như vậy?
Kim Đại Vũ kinh ngạc nói.
Đây cũng quá hung hãn đi!
Trung Thiên Châu, Tử Vi điện.
Tử Vi Đại Đế thấy bốn thuộc hạ của mình sắp gặp nguy hiểm, hắn nhất thời biến sắc hét lớn.
- Thôn Thiên Vĩ Thú? Khốn kiếp!
Tử Vi Đại Đế trừng mắt một cái.
Tử Vi Đại Đế đang ngồi ở trên long ỷ, quanh thân đột nhiên phát ra một luồng tử quang.
Tử quang thoát khỏi thân thể của Tử Vi Đại Đế, hình thành một hình người Tử Vi Đại Đế trong suốt.
- Văn Khúc, khanh hãy canh giữ thân thể của ta! Hình chiếu của ta qua đó giúp bọn họ.
Hình chiếu của Tử Vi Đại Đế kêu lên.
- Vâng!
Văn Khúc lên tiếng trả lời.
Thân hình Tử Vi Đại Đế hình chiếu trong suốt bay về phía trước.
Vèo!
Trong nháy mắt hắn đã biến mất. Tại chỗ chỉ còn lại thân thể bản thể không nhúc nhích ngồi ở bên trên long ỷ.
Cương vực Vĩnh Hằng, đại đao của Tham Lang hung mãnh chém tới.
- A!
Lúc này Thôn Thiên Vĩ Thú căn bản đã liều mạng. Trong chớp mắt ba cường giả đã bị nó đưa vào miệng. Dù đao cương lao đến nó cũng không sợ, lập tức ăn luôn cả đao cương.
- Không!
Tham Lang tuyệt vọng rống to.
Đó là ba huynh đệ của hắn từ kỷ thứ hai. Hiện tại hắn trơ mắt nhìn bọn họ bị ăn sao?
- Tham Lang, mau cứu ta!
Phá Quân, Cự Môn, Vũ Khúc sợ hãi kêu lên.
Nhưng lúc này Tham Lang căn bản không thể làm gì được.
Ngay thời điểm ba người sắp bị ăn, đột nhiên một tia sáng tím từ phía bắc ầm ầm xuất hiện, trong nháy mắt đánh vào trên người Thôn Thiên Vĩ Thú.
Ầm!
Một lực lượng lớn gấp mấy lần lực lượng của Tham Lang ầm ầm va chạm vào Thông Thiên Vĩ Thú. Dưới va chạm này, trong nháy mắt Thôn Thiên Vĩ Thú đã bị đánh bay ra ngoài. Từ trung tâm của cương vực Vĩnh Hằng, dưới lực lượng cực lớn, nó va nát vô số hư không bay thẳng đến bờ biển tại ranh giới của cương vực Vĩnh Hằng.
Một đòn siêu cấp nghiêm trọng!
← Ch. 1167 | Ch. 1169 → |