← Ch.1230 | Ch.1232 → |
Phương ấn vừa ra, một uy áp khổng lồ xông thẳng tới khắp thiên hạ dương gian.
Trong lúc nhất thời, trong lòng gần như tất cả sinh linh bỗng nhiên xuất hiện một cảm giác vô cùng khủng hoảng. Vô số sinh linh bỗng nhiên quỳ xuống.
Đại đức chi ấn vừa ra, hư không xung quanh tất cả sinh linh đều bị trấn áp.
Tham Lang, Phá Quân, Thanh Long Đại Đế, Hoàng Kim Đại Đế, Sát Đế, thậm chí Khổng Hoàng Thiên cũng bị định trong hư không.
Vù!
Thiên địa khắp nơi đột nhiên xuất hiện hư ảnh ba nghìn thiên đạo. Tất cả thiên đạo của thiên địa này đều đã xuất hiện.
Tử Vi Đại Đế thao túng đại đức chi ấn, công đức quanh thân điên cuồng tràn vào bên trong đại đức chi ấn.
Đại đức chi ấn cường hãn, nhưng lượng tiêu hao cũng cực kỳ khủng bố. Mặc dù là Tử Vi Đại Đế, cũng đang bị điên cuồng rút ra tinh khí. Nhìn bằng mắt thường có thể thấy Tử Vi Đại Đế đang gầy đi nhanh chóng.
Nhưng không thể nghi ngờ về lực lượng đó. Chỉ riêng việc Khổng Hoàng Thiên bị cách không trấn áp sợ hãi không thể di chuyển, đã có thể thấy được chút ít.
- Đây là cái gì vậy?
Khắp nơi, vô số tu giả đều lộ vẻ không hiểu.
- Nhất định là bảo vật của kỷ thứ nhất! Đại đức chi ấn?
Huyền Vũ Đại Đế lộ vẻ khát vọng.
Khổng Hoàng Thiên càng lĩnh hội sâu sắc.
- Đây... đây là bảo vật của kỷ thứ nhất sao? Trấn áp xuống, dường như có lực lượng của đất trời?
Khổng Hoàng Thiên kinh hãi nhìn cự ấn này.
Trong mắt Hoàng Kim Đại Đế lại sáng ngời:
- Đức chi ấn, đại đức chi ấn, pháp bảo của Đại Đức Tôn kỷ thứ nhất!
- Chết đi!
Mặt Tử Vi Đại Đế lộ vẻ dữ tợn nói.
Toàn thân Khổng Hoàng Thiên sợ hãi vì không thể di chuyển được. Cho dù Khổng Hoàng Thiên đã khuấy động mười hai đạo luân hồi, lúc này vẫn không thể di chuyển được, trơ mắt nhìn đại đức chi ấn ép xuống đỉnh đầu. Đó là một loại lực lượng hủy diệt vô hạn. Khổng Hoàng Thiên có thể cảm thấy, mình chỉ cần bị nó chạm vào, sẽ bị trấn nát.
Đó là một loại không thể ra sức, cũng một cảm giác không có cách nào chống cự.
Vô lực phản kháng, Khổng Tước khổng lồ lộ ra một tia đau thương.
Người sắp chết, trong nháy mắt, ký ức một đời dường như được chiếu lại trong đầu. Thời khắc ký ức được chiếu lại, dường như thời gian hình ảnh ngắt quãng. Một đoạn đoạn ký ức xẹt qua, Khổng Hoàng Thiên nói ra lời đánh giá về một đời mình.
- Cả đời này, ta đã quá liều mạng, ta quá điên cuồng, ta phấn đấu vì muôn dân, ta gánh vác kỷ thứ ba, quá mệt mỏi, quá mệt mỏi, quá mệt mỏi!
Khổng Hoàng Thiên mở miệng nói.
Trong lúc đang nói chuyện, Khổng Hoàng Thiên dường như bỏ qua giãy dụa, dường như được giải thoát, nhắm hai mắt lại.
Có một loại đột phá, gọi buông tay!
Khi thả xuống tất cả, Khổng Hoàng Thiên lộ ra một nụ cười bình thản.
Nhưng vào lúc này, sắc thái thần diễm quanh thân Khổng Hoàng Thiên bỗng nhiên từ một sắc thái biến thành nhiều màu sắc khác nhau.
Một loại, hai loại, ba loại...... , mười lăm loại, mười sáu loại, mười bảy loại!
Hào quang mười bảy màu vừa xuất hiện, Tử Vi Đại Đế đứng trong không trung đột nhiên biến sắc.
- Chết đi!
Ầm!
Đại đức chi ấn oanh kích lên phía trên người Khổng Hoàng Thiên.
Mặc dù giờ phút này Khổng Hoàng Thiên đột phá, nhưng đại đức chi ấn thực sự quá mạnh mẽ. Đại đức chi ấn mười tám màu nghiền ép xuống. Trong nháy mắt quanh thân Khổng Hoàng Thiên xuất hiện vô số vết rạn.
Thậm chí mệnh cách của Khổng Hoàng Thiên, cũng tại trong nháy mắt, xuất hiện rất nhiều vết rạn.
Mặt Tử Vi Đại Đế lộ vẻ mừng rỡ như điên vì sống sót sau tai nạn.
Bởi vì, trạng thái của Khổng Hoàng Thiên hiện tại, xem như là hoàn toàn chết rồi. Toàn thân nát tan, hồn phách nát tan, mệnh cách nát tan, tất cả đều nát tan. Ai cũng không cứu sống được nữa.
- Ha ha ha ha ha, đột phá, đột phá thì thế nào? Dưới đại đức chi ấn, không phải ngươi vẫn tiêu sao?
Tử Vi Đại Đế hưng phấn cười to nói.
Lúc này, Tử Vi Đại Đế thôi thúc đại đức chi ấn, toàn thân đã gầy đi một nửa. Rất nhiều tinh khí bị rút lấy triệt để.
Uy lực của đại đức chi ấn lớn lao, nhưng tiêu hao cũng khủng bố kinh người.
Nhưng vào lúc này Khổng Hoàng Thiên với vô số vết rạn, đột nhiên hai mắt mở ra.
Thời khắc hai mắt mở ra, một đạo lợi quang từ hai mắt bắn ra.
Hai đạo lợi quang này nhất thời khiến Tử Vi Đại Đế giật mình.
Nhưng giống như chỉ là một sự hồi quang phản chiếu. Trong nháy mắt thân thể Khổng Hoàng Thiên hóa thành bột mịn hoàn toàn tan đi.
Thứ duy nhất giữ lại chính là thanh trường kiếm đã biến thành mười hai đạo luân hồi.
Mười hai đạo luân hồi lại hóa thành một thanh trường kiếm, trong nháy mắt bắn về phía phía xa.
- Ha ha? Khổng Hoàng Thiên, mệnh cách của ngươi đều tan đi, ngươi còn muốn sống lại sao? Mệnh cách cũng không còn, với ý chí của ngươi nhiều nhất chỉ có thẻ kiên trì được hai ngày sẽ phải tan biến. Trốn sao? Ngươi trốn thì có tác dụng gì? Hừ!
Tử Vi Đại Đế khinh thường hừ lạnh một tiếng.
Trường kiếm bao bọc hào quang mười bảy màu vọt về phía xa.
- Lão tổ tông!
Vô số con cháu Khổng gia nhất thời khóc rống lên đầy thảm thương.
Đột phá, trước khi chết rốt cuộc lão tổ tông đã đột phá. Nhưng đó chỉ là đoạn cuối của sinh mệnh. Mệnh cách bị nghiền nát, chỉ còn lại một chút ý thức có thể tan đi bất kỳ lúc nào?
Đột phá như vậy thì có tác dụng gì?
Trường kiếm bắn nhanh ra. Nhưng rất nhanh, trường kiếm đã bay đến một cương vực khác.
Trường kiếm lao đi với tốc độ khủng khiếp, khiến mọi người trong cương vực kia nhất thời biến sắc.
Trường kiếm bay về phía một đỉnh núi.
Trên đỉnh núi kia lại vừa vặn có một đám thân ảnh đang đứng.
Trường kiếm xông thẳng tới một người trong số đó.
Diêm Xuyên!
Trong nháy mắt trường kiếm bắn về phía Diêm Xuyên?
Phía xa, Tử Vi Đại Đế, Chu Tước Đại Đế, Sát Đế, Hoàng Kim Đại Đế đều nhìn Diêm Xuyên với ánh mắt nghi hoặc.
Diêm Xuyên cũng nhìn thấy thanh trường kiếm này đâm tới.
- Không tốt!
Thông Thiên giáo chủ kêu to một tiếng, Tru Tiên Kiếm chém tới.
Ầm!
Tru Tiên Kiếm sụp đổ, Thông Thiên giáo chủ lui về phía sau.
- Biển máu!
Sắc mặt Diêm Xuyên biến đổi, nhanh chóng thôi thúc biển máu.
Nhưng tốc độ trường kiếm quá nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đến trước mặt Diêm Xuyên.
- Phá!
Diêm Xuyên ầm ầm vỗ đạo chi thủ tới. Nhưng dường như trong nháy mắt trường kiếm lại xuyên qua khe hở bay vào.
Ầm!
Trong nháy mắt trường kiếm xuyên thủng ngực Diêm Xuyên.
- Diêm Xuyên!
Mặc Vũ Hề, Miêu Miêu nhất thời sợ hãi kêu lên.
Vù!
Trong nháy mắt trường kiếm phát ra hào quang mười bảy màu chói mắt, bao phủ Diêm Xuyên ở bên trong. Ngay lập tức trường kiếm dường như lại tan ra, hòa nhập trong cơ thể Diêm Xuyên.
- Ký sinh!
Một tiếng quát nhẹ của Khổng Hoàng Thiên, từ bên trong trường kiếm vang lên.
- Cái gì?
Mặc Vũ Hề nhất thời biến sắc.
Thần thông ký sinh?
Diêm Xuyên nhất thời biến sắc. Trong nháy mắt, Diêm Xuyên cảm thấy không thể di chuyển được.
Ầm!
Thân thể Diêm Xuyên không tự chủ được bị hào quang bao phủ, bắn nhanh về phía xa, trong chớp mắt bay vào biển rộng, sắp biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
- Ký sinh!
Trước khi thân thể hoàn toàn mất đi quyền khống chế, Diêm Xuyên cũng kêu to một tiếng.
Vù!
Diêm Xuyên biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
← Ch. 1230 | Ch. 1232 → |