← Ch.1254 | Ch.1256 → |
Lã Bất Vi đứng bên cạnh, nghe thấy Sát Đế nói như vậy, sắc mặt liền trầm xuống.
Một trăm vạn năm? Rốt cuộc trong một trăm vạn năm qua đã xảy ra những chuyện gì? Thế giới Đại Ác ngày xưa cũng không nhiều cường giả như vậy.
Không đúng.
Hiểu biết về ngày xưa chỉ là tin tức phía mặt ngoài mà thôi. Nội tình của thế giới Đại Ác căn bản không lộ ra trước mặt người khác. Huống hồ, trong thời gian ngắn ngủi, Liên Thần có thể tăng cường cho Minh Vương lên cao như vậy. Đối với những người có thực lực như Thiên Cương có thể cũng được nâng cao tới một mức nhất định?
- Hừ, một đám quái nhân lưng mang hồ lô thôi sao? Mau chóng cút ngay, bằng không, ... !
Thiên Cương nhất thời quát lớn nói.
- Mời bảo bối xoay người!
Sát Đế lại quát nhẹ.
Vèo!
Một đạo bạch quang xông thẳng ra, trong nháy mắt đến chỗ Thiên Cương.
- Cái gì?
Thiên Cương nhất thời biến sắc, lấy tay vỗ tới.
Ầm!
Cánh tay phải của Thiên Cương nhất thời bị chém đứt thành hai đoạn. Lực lượng khổng lồ thậm chí xông thẳng tới đầu của Thiên Cương.
- A!
Thiên Cương sợ hãi kêu lên. Loáng một cái thân hình chớp hiện đã né trách được hiểm nguy.
Nhưng mục tiêu của Trảm Tiên Phi Đao cũng không phải chỉ là Thiên Cương. Nó tiếp tục tiến về phía Đông Đại Tư Tế!
Vèo!
Trong chớp mắt, Trảm Tiên Phi Đao đến trước mặt Đông Đại Tư Tế.
Sắc mặt Đông Đại Tư Tế trầm xuống. Hắn đưa quyền trượng trong tay đánh một cái, ầm ầm va chạm vào Trảm Tiên Phi Đao.
Ầm!
Một tiếng động rất lớn vang lên. Thân hình Đông Đại Tư Tế thoáng lùi về phía sau một bước. Nhưng trong nháy mắt Trảm Tiên Phi Đao cũng bị va chạm phải quay trở lại.
Vèo!
Trảm Tiên Phi Đao bay trở vào trong hồ lô Trảm Tiên.
Hai mắt Sát Đế thoáng nheo lại nhìn chằm chằm vào Đông Đại Tư Tế!
Một đòn Trảm Tiên Phi Đao đánh ra, người này lại dễ dàng va chạm tới mức phải quay trở về như vậy sao.
Sắc mặt Manh Lạc, Mẫn Hoàng, Ngọc Lân, Mộng Tam Sinh đều trầm xuống.
Hai mươi đại cường giả này không tầm thường. Cường giả thế giới Đại Ác quả nhiên không hề tầm thường.
- Thần giới, hồ lô Trảm Tiên?
Sắc mặt Đông Đại Tư Tế trầm xuống.
Một phía khác, Thiên Cương cầm lấy cánh tay bị đứt đoạn, sợ hãi đi tới.
Người trước mắt quá mức hung hãn. Mình lại không có lực phản kháng.
- Đông Đại Tư Tế, người này thật vướng tay vướng chân!
Thiên Cương cau mày nói.
- Thiên Cương, xem ra ngươi nói không sai. Đại Trăn? Đại Trăn quả nhiên thủ đoạn tầng tầng lớp lớp. Được lắm. Trảm Tiên Phi Đao sao? Nhưng đáng tiếc, Trảm Tiên Phi Đao của ngươi vẫn chưa đạt tới trạng thái mạnh nhất!
Đông Đại Tư Tế trầm giọng nói.
- Như vậy còn không đủ mạnh sao?
Thiên Cương kinh ngạc nói.
- Ngươi không hiểu!
Đông Đại Tư Tế trầm giọng nói.
- Ta đối phó với Trảm Tiên Phi Đao. Các ngươi đối phó với những người khác! Cẩn thận ứng phó. Bọn họ đều là cường nhân!
Đông Đại Tư Tế trầm giọng nói.
- Được!
Những người khác đều hét theo nói.
- Ngươi đến đối phó với ta sao? A, cũng tốt!
Trong mắt Sát Đế loé lên một tia ánh sáng lạnh.
Sát Đế đạp xuống dưới chân, tiếp đó lao về phía trước.
- Hoàng Tuyền Lộ mở, đao ra đứt trời!
Sát Đế vận lực toàn thân hét lớn.
Ầm!
Hoàng Tuyền Lộ trong hư không đột nhiên xuất hiện. Trong hồ lô Trảm Tiên, trong nháy mắt bay ra mấy đạo bạch quang. Không ngừng một thanh Trảm Tiên Phi Đao điên cuồng lao về phía Đông Đại Tư Tế.
- Ánh sáng thần thánh!
Đông Đại Tư Tế hét lớn.
Vù!
Hư không đột nhiên xuất hiện vô số hào quang màu xám lao về phía Sát Đế.
Ầm!
Hai đại cường giả tuyệt thế ầm ầm va chạm. Một mảng lớn hư không phía nam nổ nát.
- Mời bảo bối, du lịch!
Manh Lạc hét lớn.
Ầm!
Quạ lửa từ trong hồ lô Hỏa Nha cuồn cuộn dâng trào, cuốn về phía đám người đứng đối diện.
- Biển Đen cuồn cuộn!
Minh Vương quát to một tiếng.
- Nghiệt tử, ngươi dám nhúng tay vào sao?
Mặc Vũ Hề quát to một tiếng, hóa thành một con phượng hoàng đen cực lớn, phóng về phía Minh Vương.
Nhất thời, hai mươi bốn đạo luân hồi giống như cột trụ trời bao vây xung quanh vị trí của Minh Vương.
Mặc Vũ Hề ra tay, chính là hi vọng nhi tử của mình không ra tay được nữa. Bất luận kết quả thế này, sau này sẽ có ảnh hưởng đến địa vị của con trai mình. Bởi vậy nàng chỉ có thể tự mình ra tay.
Minh Vương bị ngăn cản, những người khác cũng lao về phía vô số quạ lửa kia.
- Đóng băng thiên địa!
Một ác ma quát to.
Ầm!
Vô số núi băng từ trên trời lao xuống.
- Mời bảo bối, đi tuần!
Mẫn Hoàng quát to một tiếng.
Ầm!
Vô số cóc băng bay vút lên trời, lao về phía những ngọn núi băng kia.
- Thế giới thứ nhất sao? Quả nhiên giấu một đám rùa đen rút đầu. Ha ha, tám cánh tay!
Một ác ma tám cánh tay quát to, thân hình đột nhiên tăng vọt lên.
- Mời bảo bối, thả!
Ngọc Lân quát to một tiếng.
Hồ lô Hư Vọng của Ngọc Lân cũng không hề tuôn trào ra thứ gì, mà quay về phía Ngọc Lân tự mình phóng thích một ánh hào quang. Tiếp theo, Ngọc Lân biến mất không thấy. Hắn tàng hình.
Dường như có một nắm đấm ầm ầm đánh vào trên người của ác ma tám cánh tay.
Ầm!
Thân hình ác ma tám cánh tay lui nhanh. Nhưng xung quanh căn bản không hề thấy có bóng người nào. Ngọc Lân đã tàng hình, bất kỳ ai cũng không tìm được vị trí của Ngọc Lân.
Đột nhiên, lại là một quyền phong đánh tới. Trên mặt ác ma tám cánh tay liền lộ vẻ vui mừng. Một chiếc lồng cực lớn ầm ầm chụp xuống.
Ầm!
Ác ma tám cánh tay vẫn bị đánh bay ra ngoài.
Ngọc Lân lại xuyên qua chiếc lồng kia.
Không nhìn thấy, không sờ được đối thủ, vậy còn đánh cái rắm?
Ác ma tám cánh tay cảm thấy cực kỳ uất ức. Mình căn bản đánh không tới hắn, mặc cho đối phương liên tục đánh mình sao? Vậy còn đánh cái gì?
- Mời bảo bối, thu!
Một tiếng quát to vang lên. Trong hồ lô Hồng Mông, một tia sáng tím bắn về phía một ác ma một sừng.
Ầm!
Lực hút cuồn cuộn nhất thời khiến ác ma một sừng không thể đứng vững.
Vù!
Ác ma một sừng lập tức bị hút vào trong hồ lô Hồng Mông.
Mộng Tam Sinh cũng bước vào chiến trường.
Ầm ầm ầm!
Chư hùng Thần giới đều chiến đấu với một đám ác ma.
Cuộc đại chiến bắt đầu, bầu trời khắp phía nam Hàm Dương đều vang lên vô số tiếng nổ vang.
Trùng kích hung mãnh, khiến hư không bị xé rách vô số.
Tuy rằng đám người Sát Đế, Manh Lạc, Ngọc Lân, Mẫn Hoàng, Mộng Tam Sinh hung hãn, một chọi một, thậm chí một đối hai căn bản không thua bất kỳ người nào trong nhóm người của đại ác thế giới này, nhưng đám người kia lại năm người đánh một.
Dần dần, đám người của Thần giới bị áp chế.
Sát Đế đơn độc đối kháng ba đại cường giả tuyệt thế, nhìn một đám đệ đệ của mình dần dần rơi vào thế hạ phong, sắc mặt hơi trầm xuống.
- Đại huynh, mượn hồ lô Cửu Cửu Tán Phách của huynh dùng một lát!
Sát Đế kêu lên.
Giọng nói của Sát Đế ầm ầm vang lên, xuyên thẳng vào cửu tiêu.
Ầm ầm ầm!
Phía tây, một đạo lưu quang chợt hiện lên. Tiếp theo, một hồ lô màu đỏ cực lớn đã xuất hiện ở phía trước mọi người.
- Mời bảo bối, tán!
Hư không phát ra một tiếng nổ vang.
Ầm!
Trong hồ lô Tán Phách cực lớn đột nhiên phun ra vô số thần sa. Thần sa vừa ra, xông thẳng về phía một đám ác ma.
← Ch. 1254 | Ch. 1256 → |