← Ch.1394 | Ch.1396 → |
- Vậy có cần phải khắc chế Vận đạo thế giới Đại Thiên ta hay không?
Dịch Diễn có chút lo lắng nói.
- Không cần. Còn nhớ Đại Thế Tôn ngày xưa không?
Chung Sơn lắc đầu một cái.
- Đúng, nếu như Đại Đạo Tôn thành công, vậy thì tốt nhất. Nếu không thể thành công, hắn lại vũ hóa. Vận đạo còn có thể trở về các nơi!
Dịch Diễn trịnh trọng nói.
- Đại Đạo Tôn? Hắn cũng không tầm thường. Một mạng hai vận ba phong thuỷ, bốn tích âm đức năm đọc sách. Tu vận, có thể chỉ đứng sau tu mạng. Chỉ nghĩ đến điều này cũng biết nó không tầm thường. Theo lời đồn, Đại Đạo Tôn là người tiếp cận với Mệnh Số nhất. Lần này hắn xuất thế, tất nhiên lại có một cuộc chiến kinh thế rồi!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Đúng rồi, vừa nãy Diêm Xuyên vội vã trở lại. Có phải cũng có liên quan đến chuyện này hay không?
Dịch Diễn trầm giọng nói.
Hai mắt Chung Sơn thoáng nheo lại:
- Có thể!
Nói xong, ánh mắt Chung Sơn lại đuổi theo bóng hình của Diêm Xuyên, trực tiếp tiến vào cõi âm.
...
Một tháng trước.
Diêm Xuyên ngân đồng từ nơi cũ của Bách thị rời đi, tiến thẳng đến cõi âm Nội Bắc Châu.
Vù!
Không bao lâu, Diêm Xuyên ngân đồng đã tới Nội Bắc Châu, ở bên ngoài Giáo trường Bất Tử.
- Người nào?
Phía xa đột nhiên truyền đến tiếng quát hỏi của một đám đệ tử Giáo trường Bất Tử.
Chờ khi một đám đệ tử bay đến gần, mới nhìn thấy một nam tử áo trắng như tuyết đứng giữa không trung. Một đôi ngân đồng khiến người chấn động cả hồn phách. Tuy nhiên, đây không phải là điều quan trọng. Quan trọng là dung mạo của người này.
- Đại đế Đại Trăn?
Đột nhiên có người cả kinh kêu lên.
- Diêm đế, không biết ngươi đến đây để làm gì?
Một đệ tử Giáo trường Bất Tử lập tức cung kính nói.
Mọi người cũng biết, Đại Trăn có một hoàng hậu có dung mạo giống hệ với giáo chủ của mình. Bởi vậy, cũng không ai dám thất lễ với Diêm Xuyên. Huống gì địa vị của Diêm Xuyên bây giờ, cho dù không có tầng quan hệ lúc trước, đám đệ tử Giáo trường Bất Tử này cũng không dám làm càn.
- Ta muốn gặp Hoàng!
Diêm Xuyên ngân đồng nói t rất hẳng.
- Giáo chủ đang tiếp khách, xin mời Diêm đế!
Người đệ tử Giáo trường Bất Tử kia lập tức nói.
Tuy rằng không thể lập tức dẫn hắn đi gặp mặt, nhưng dẫn Diêm Xuyên vào Giáo trường Bất Tử lại lễ tiết bình thường.
Rất nhanh, Diêm Xuyên ngân đồngđã đi tới trước Bất Tử Điện.
Ầm ầm ầm!
Vào thời khắc này, trận đánh cờ giữa Chung Sơn và Diêm Xuyên ở dương gian đã bắt đầu. Vô số ngôi sao từ cõi âm rút đi, bị nhân thân Diêm Xuyên lấy tới dương gian.
Diêm Xuyên ngân đồng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Đệ tử Giáo trường Bất Tử khác cũng lộ vẻ mờ mịt.
Hôm nay thế nào vậy?
Két!
Cách đó không xa, cửa lớn của Bất Tử Điện ầm ầm mở ra.
Hoàng đạp không đi ra khỏi đại điện. Đi theo phía sau nàng là một đám người mặc áo bào đen.
Một đám người mặc áo bào đen bước ra khỏi đại điện, liền nhìn thấy Diêm Xuyên ngân đồng đang đứng cách đó không xa. Bọn họ cũng có chút sửng sốt.
Mọi người lại ngẩng đầu nhìn lên tinh không.
- Diêm Xuyên?
Hoàng nhíu mày nhìn về phía Diêm Xuyên ngân đồng.
- Lần trước, đa tạ!
Diêm Xuyên ngân đồng trịnh trọng nói.
Lần trước tại không gian hư vọng, Hoàng giải quyết Phần Mộ Quỷ Hỏa kim đồng, lưu lại cho Diêm Xuyên ngân đồng không mạng chi hồn, khiến Diêm Xuyên ngân đồng càng lúc càng cường đại.
- Không có gì!
Hoàng lắc đầu một cái.
- Chúc mừng ngươi, đột phá tới thập thất trọng thiên!
Diêm Xuyên ngân đồng lại chúc mừng.
- Chỉ là truyền thừa của mẫu thân ta thôi. Những vì sao trên bầu trời này là kiệt tác của ngươi sao?
Hoàng trầm giọng nói.
Diêm Xuyên ngân đồng gật đầu một cái.
Đám đệ tử của Giáo trường Bất Tử đứng ở bên cạnh khiếp sợ nhìn về phía Diêm Xuyên ngân đồng. Cho dù là một đám người mặc áo bào đen cũng ngạc nhiên quay về phía Diêm Xuyên nhìn đi nhìn lại.
Hoàng lại không hề tỏ ra kinh ngạc, mà nói:
- Ta biết vì sao ngươi lại đến chỗ này. Vừa vặn ta cũng muốn đi ra ngoài. Bên trong điện của ta có 108 bức tranh vẽ. Đó là truyền thừa của mẫu thân ta, Có không mạng chi hồn, ngươi có thể quan sát chúng!
- Ngươi muốn đi ra ngoài sao?
Diêm Xuyên ngân đồng hỏi.
Hoàng gật đầu một cái, vẫn không nhiều lời. Diêm Xuyên ngân đồng cũng thức thời không tiếp tục truy hỏi thêm nữa.
- Đi thôi!
Hoàng nhìn một đám người mặc áo bào đen nói.
- Được, xin mời!
Phần Mộ Lân Cốt cười nói.
Một nhóm người đạp không trùng thiên, tiến về phía tây thế giới Đại Thiện.
Diêm Xuyên ngân đồng hiếu kỳ quan sát bọn họ một chút, cuối cùng lại không đi theo bọn họ. Hắn đạp không đi về phía cửa Bất Tử Điện. Lúc này, Hoàng đã căn dặn nên một đám đệ tử Giáo trường Bất Tử cũng không hề ngăn cản.
Diêm Xuyên ngân đồng tiến vào đại điện, nhất thời nhìn thấy bốn phía đại điện đều có gắn một vài bức tranh. Trên bức tranh lại vô cùng huyền ảo. Mỗi bức tranh giống như một thế giới vậy. Diêm Xuyên ngân đồng lộ vẻ kinh ngạc.
Tiếp đó, Diêm Xuyên ngân đồng ngồi khoanh chân, cẩn thận thôi diễn nổi những bức tranh trong đại điện.
...
Hoàng theo một đám người mặc áo bào đen bay về phía Tây Ngoại Châu.
- Lời các ngươi nói là sự thật sao?
Hoàng vẫn có một chút nghi ngờ nói.
- Đương nhiên là sự thật. Gia chủ nói, vị trí của Phần Mộ thị ta là một cương vực Bất Tử khác. Nói ra đó thật sự là đạo trường của Đại Hoàng Tôn ngày xưa. Ngày xưa Đại Hoàng Tôn thân hóa bảy mươi hai đạo luân hồi, chính là ở chỗ đó!
Phần Mộ Lân Cốt bảo đảm nói.
- Đó là nơi mẫu thân ta hóa luân hồi sao?
Hoàng trầm giọng nói.
- Đó là đương nhiên. Lần này gia chủ chính là muốn mời ngươi đi làm chứng!
Phần Mộ Lân Cốt khẳng định nói.
- Nếu để ta biết các ngươi gạt ta, bất kỳ ai cũng đừng mong sống sót!
Hoàng lạnh lùng nói.
Âm thanh lạnh lẽo, trong nháy mắt có một cỗ hàn khí nhập thể. Tất cả mọi người đều thấy lạnh thấu xương.
- Sẽ không đâu. Làm sao có thể như vậy được?
Phần Mộ Lân Cốt cười khan nói.
- Lần trước Phần Mộ Tiên Vương làm Đại Thế Tôn sống lại, kết quả bị Minh Hà lão tổ đoạt mất. Nói vậy lần này hắn cũng muốn luyện hóa một cường giả kỷ thứ nhất khác. Sẽ không phải là mẫu thân ta chứ?
Hai mắt của Hoàng híp lại nói.
- Không, không. Gia chủ đã thông báo. Vẫn mong Hoàng yên tâm. Tuyệt đối không phải như vậy!
Phần Mộ Lân Cốt lập tức nói.
- Vậy thì tốt. Bằng không, ta sẽ tiêu diệt toàn bộ bộ tộc Phần Mộ thị của ngươi!
Giọng nói của Hoàng lạnh như băng nói.
- Ha ha ha!
Trên trán Phần Mộ Lân Cốt chợt lấm tấm mồ hôi lạnh.
Mọi người nhanh chóng bay đi, nên rất nhanh đã tới Tây Ngoại Châu. Đồng thời bọn họ thông qua thông đạo luân hồi của thế giới Đại Thiện, tiến vào dương gian của thế giới Đại Thiện.
Đoàn người nhanh chóng bay đi, tới bên ngoài cương vực Bất Tử của thế giới Đại Thiện.
Cương vực Bất Tử này có một nửa là sinh cơ dạt dào, hào quang chói lọi. Thần thú bay lượn. Một nửa kia lại là tử cơ nồng nặc. Trên mặt đất lộ ra vô số những bộ xương khô.
Phía xa, tại ranh giới giữa sinh cơ và tử cơ có một cung điện khổng lồ.
Trong cung điện, hai mắt Phần Mộ Tiên Vương mở ra. Hắn biết người hắn đang chờ đã tới.
← Ch. 1394 | Ch. 1396 → |