← Ch.1450 | Ch.1452 (c) → |
Nguyên nhân chủ yếu là lực lượng từ ba nghìn thiên đạo cung cấp. Một khi thực lực nhị thập trọng thiên ổn định được, sẽ hoàn toàn không phải e ngại Mệnh Số nữa.
- Đều phải chết. Ta vốn muốn các ngươi chết hết. Thế giới mới sao? Thế giới mới của ngươi khẳng định có vấn đề, cho nên các ngươi mới tranh thiên địa này. Vậy ta liền phá hủy nó!
Mệnh Số lạnh lùng nói.
- Sau khi phá hủy, ngươi cũng không có nguyên tiên, sớm muộn sẽ tiêu vong ở trong vô cực!
Diêm Xuyên kêu lên.
- Tiêu vong, vậy tiêu vong đi. Ta thà rằng kéo nhau cùng chết, cũng không muốn bị ngươi hủy diệt!
Mệnh Số quát.
- Kéo nhau cùng chết? Ngươi phát điên rồi!
Diêm Xuyên quát.
- Hừ, ngươi chống lại ta, ta tất nhiên không thể siêu thoát, sớm muộn cũng sẽ bị hủy diệt. Sớm muộn đều phải chết, ta thà rằng kéo nhau cùng chết. Cho dù ta chết, cũng không thể cho các ngươi chiếm được. Tất cả muôn dân đều đi về phía hủy diệt đi. Tất cả chết đi, ha ha ha!
Mệnh Số dữ tợn nói.
Ầm!
Đuôi rồng cực lớn lại lao về phía đại địa.
- Ngang!
Diêm Xuyên phẫn nộ, ầm ầm trùng kích va về phía Mệnh Số.
Ầm!
Hai rồng lại va chạm vào nhau, tạo thành vô số phá hoại. Nhưng Diêm Xuyên đã ngăn cản được Mệnh Số.
- Lực lượng nhị thập trọng thiên của ngươi còn chưa ổn định. Một khi ngươi ổn định được, ta sẽ không có cơ hội. Hừ, hừ, hừ, hừ, Hừ!
Kim Long trở nên dữ tợn.
- Muôn dân, giơ tay phải của các ngươi lên, cho ta mượn lực lượng!
Diêm Xuyên quát to.
Giọng nói của Diêm Xuyên truyền thấu tất cả thế giới mới. Không chút do dự, muôn dân nhanh chóng giơ tay phải lên.
Ầm! Ầm!......
Lực lượng cuồn cuộn bay vút lên trời, dường như vượt qua thời không vậy, trong chớp mắt tràn vào trong cơ thể Diêm Xuyên.
Ầm! Ầm!
Diêm Xuyên lần lượt ngăn cản Mệnh Số.
Trận chiến này diễn ra suốt mười ngày mười đêm. Mười ngày mười đêm, Diêm Xuyên vẫn là mười chín màu, màu thứ hai mươi chớp động mãnh liệt, vẫn chưa ổn định được.
Tuy nhiên, trong mười ngày Mệnh Số lại càng lúc càng nôn nóng.
- Ngươi không có thời gian ổn định tu vi? Ngươi không thể nào ngăn cản được ta!
Mệnh Số căm phẫn quát.
Diêm Xuyên căn bản lại mặc kệ, tiếp tục không ngừng ngăn cản Mệnh Số phá hoại thiên địa.
Lúc này, hai giới âm dương đã bị phá thành mảnh nhỏ từ lâu. Nhưng trong sự bảo vệ của ba nghìn thiên đạo, thiên đạo vẫn chưa bị sụp đổ.
Mệnh Số càng lúc càng nôn nóng.
Diêm Xuyên đã sắp đạt tới nhị thập trọng thiên. Kết thúc sao? Không, muốn chết thì cùng chết!
- Mệnh Số, ngươi không muốn giãy dụa, không muốn phản kháng, ta có thể khiến ngươi tiếp tục gởi lại thiên địa! Diêm Xuyên kêu lên.
- Ha ha ha ha, không cần. Ta căn bản không cần. Bây giờ ngươi còn muốn gạt ta sao? Ha ha, chết đi, cùng chết đi!
Mệnh Số hét lớn.
Trong lúc rống to, Mệnh Số lại không có tiếp tục xông tới chỗ Diêm Xuyên. Bỗng nhiên toàn thân hắn phát ra kim quang rực rỡ. Một khí tức khủng bố đến cực điểm phát ra.
Kim Long lớn lên, tiếp theo lại co lại.
- Ngươi làm gì vậy?
Diêm Xuyên cả kinh kêu lên.
Kim Long lộ ra môt nụ cười dữ tợn:
- Ta làm gì sao? Ta nói, chết, tất cả các ngươi đều phải chết!
- Ngươi muốn tự bạo sao?
Diêm Xuyên cả kinh kêu lên.
Trong lúc đang nói chuyện, Diêm Xuyên đột nhiên bay ngược ra.
Cùng lúc đó, hắn toàn lực thôi thúc bách thụ thông với ba nghìn thiên đạo.
- Ha ha ha ha ha, thiên địa hủy diệt, các ngươi cũng chờ mà đi về phía hủy diệt đi. Tất cả mọi người đều phải chết, đều phải chết!
Mệnh Số lạnh lùng nói.
Ầm!
Mệnh Số nhị thập trọng thiên, thiên địa tự bạo.
Lực lượng mạnh mẽ tới mức cho dù thiên địa cũng không thể chịu đựng được, trong nháy mắt, ầm ầm nổ tung ra.
Lực lượng cuồn cuộn bao phủ khắp nơi trong vô cực. Cả vô cực đều bị vụ nổ lớn này bao phủ.
Sóng lớn trùng kích. Trong nháy mắt, mấy người Chung Sơn đứng phía xa cũng bị lực lượng trùng kích bay ra ngoài.
Tất cả thế giới mới cũng nhận trùng kích cực lớn, không ngừng dao động.
Thế giới cũ, nổ tung sao?
Thế giới cũ, hủy diệt sao?
.........
......
...
Trong lòng muôn dân đều cảm thấy khủng hoảng, nhìn chằm chằm vào vụ nổ thiên địa lớn phía xa.
Tất cả đều kết thúc rồi sao?
Mệnh Số nổ lớn, hủy diệt tất cả, hủy diệt hi vọng sống sót của muôn dân sao?
Tất cả đều sẽ trở về hư vô? Tất cả đều sẽ biến mất?
Nhị thập trọng thiên tự bạo, ai có thể chống đỡ, ai chống đỡ được?
- Kết thúc rồi?
Liên Thần khổ sở nói.
- Như vậy là xong rồi sao?
Hoàng cũng khổ sở nói.
Trong mắt Chung Sơn lộ vẻ kinh hoàng, dường như cũng không muốn tiếp nhận được sự thực này.
Muôn dân phấn đấu cả đời, đổi lại kết quả này sao?
Kéo nhau cùng chết?
Mệnh Số điên rồi, người này điên rồi!
Gần như mọi người đều tuyệt vọng gào lên đau xót.
Vụ nổ diễn ra suốt ba ngày ba đêm mới từ từ trở nên rõ ràng.
Vô số mảnh thiên địa đã bị vô cực làm tan rã, tất cả đi về phía diệt vong.
Trong đống đổ nát xuất hiện một hư ảnh. Đó lại là hư ảnh của Mệnh Số.
Hư ảnh Kim long hai mươi trảo. Đây chính là Mệnh Số. Tất cả lực lượng đều đã bị phóng thích ra, chỉ còn lại hư ảnh gầy yếu này.
- Ha ha ha ha ha ha ha, thiên địa đều nổ. Chết đi, mọi người đều chết đi!
Trên mặt hư ảnh Mệnh Số lộ vẻ dữ tợn nói.
Trong vô cực, hư ảnh Mệnh Số nhanh chóng bị tan rã dần. Nhưng Mệnh Số cảm thấy đáng giá.
Tất cả đều đáng giá, mình đã hủy diệt thiên địa, hủy diệt muôn dân.
Một phía khác của đống đổ nát lại truyền đến giọng nói của Diêm Xuyên.
- Khụ khụ khụ khụ khụ, ha ha ha ha ha ha!
Diêm Xuyên cất tiếng cười to.
Mệnh Số nhìn tới lại nhìn thấy một con Hắc Long thủng trăm ngàn lỗ. Trên người Hắc Long có vô số phần máu thịt đã bị nổ nát, lộ ra vô số xương trắng. Sừng rồng đã gãy. Lúc này Hắc Long cũng cực kỳ suy yếu.
Hắc Long chính là Diêm Xuyên. Phía sau Diêm Xuyên là bách thụ. Bên trên bách thụ là ba ngàn ngôi sao với dáng dấp của từng mảnh thiên địa.
Hắc Long nhanh chóng phục hồi thương thế.
- Diêm Xuyên, ngươi còn chưa chết sao? Thời điểm ta tự bạo vừa nãy, ngươi chạy ra được? Mhưng vậy thì thế nào. Không còn thiên địa này, tất cả các ngươi đều sẽ chết, ha ha ha ha!
Hư ảnh Mệnh Số càng ngày càng yếu ớt nói.
Hắc Long lại uốn éo đầu, bay tới. Thần lực còn lại không ngừng bổ dưỡng thân thể, hồi phục thân thể.
Dần dần, hình thể Hắc Long dần dần hồi phục hoàn toàn.
Tuy rằng Hắc Long vẫn cực kỳ suy yếu, nhưng ngoại hình không còn bị thủng trăm ngàn lỗ như trước nữa.
- Mười chín trảo? Mười chín trảo?
Mệnh Số đột nhiên cả kinh kêu lên.
Diêm Xuyên biến thành Hắc Long, lúc này chỉ có mười chín trảo. Trước đó không phải đã mọc ra trảo thứ hai mươi rồi sao? Làm sao lại chỉ còn mười chín trảo. Vậy cái trảo mới mọc ra kia thì sao?
- Không sai. Ngươi không nhìn lầm. Đúng là mười chín trảo!
Diêm Xuyên cười to nói.
- Sao có thể như vậy được? Sao ngươi lại là mười chín trảo? Không phải mới vừa đạt tới nhị thập trọng thiên sao? Không phải mới vừa có hai mươi trảo sao?
Hư ảnh Mệnh Số sợ hãi rống lên nói.
- Ngươi nhìn lầm rồi. Ta vẫn là mười chín trảo mà thôi!
Diêm Xuyên cười nói.
← Ch. 1450 | Ch. 1452 (c) → |