← Ch.0371 | Ch.0373 → |
Đông Thần châu, núi rừng yên tĩnh.
Xung quanh rừng núi, nguyên khí thiên địa cực kỳ đậm đặc, có vài chỗ mông lung, đó không phải sương mà là nguyên khí thiên địa đậm đặc đến hóa khí thành dịch.
So với lúc trước Diêm Xuyên có 'Thiên hạ đệ nhất xá' linh khí còn đậm đặc hơn gấp trăm lần.
Xung quanh có một số chim bay, cố trùng, nhưng quái dị là nguyên khí thiên địa đậm đặc như vậy mà không có động vật tiến hóa thành yêu thú.
Cánh rừng này chỗ chủ thể là một sơn cốc to lớn.
Ngoài sơn cốc có khối bia to, mặt trên viết ba chữ 'Tĩnh Tư Cốc'.
Ngoài Tĩnh Tư Cốc, giờ phút này có một bóng người đang quỳ một gối xuống đất.
Nếu cường giả Đông Thần châu trông thấy thì chắc chắn sẽ rất kinh ngạc, vì bóng dáng quỳ gối đó rất nổi danh tại đất này, Đại Chiêu thánh địa, Cổ Nguyệt Thánh Tử!
Là cường giả Trung Hư canh nhiều lần giao phong với Cổ Nguyệt Thánh Tử, người này nổi tiếng không phải tu vi mà là địa vị, con trai của Mão Nhật đạo quân, thánh địa thánh tử, có được rất nhiều người ủng hộ.
Hiện tại Cổ Nguyệt Thánh Tử cực kỳ cung kính quỳ ở bên ngoài Tĩnh Tư Cốc.
*Vèo!*
Một luồng sáng bạc đáp xuống bên cạnh Cổ Nguyệt Thánh Tử.
Cổ Nguyệt Thánh Tử nói với người đàn ông mới tới:
- Kính chào Dậu Nguyệt đạo quân!
Người đến chính là Dậu Nguyệt đạo quân, không lâu trước có trải qua chiến dịch Nam Thần châu quỷ đế.
Dậu Nguyệt đạo quân gật đầu với Cổ Nguyệt Thánh Tử, vén vạt áo, quỳ một gối xuống đất, mặt hướng Tĩnh Tư Cốc.
Nếu Cổ Nguyệt Thánh Tử quỳ lạy khiến nhiều cường giả Đông Thần châu kinh ngạc thì Dậu Nguyệt đạo quân cúi đầu không phải vấn đề ngạc nhiên nữa. Dậu Nguyệt đạo quân là một trong đám người mạnh nhất thiên hạ, thế mà bây giờ gã quỳ một gối?
Dậu Nguyệt đạo quân cung kính hét to với sơn cốc:
- Chúc thánh chủ phúc thọ tề thiên! Hy vọng không quấy rầy đến thánh chủ!
Trong Tĩnh Tư Cốc từ từ truyền đến thanh âm.
- Ta đang tưới hoa, có chuyện gì, nói đi.
Đó là giọng của cô gái, trong thanh âm có vẻ lão luyện, giọng điệu nhìn xuống chúng sinh.
Dậu Nguyệt đạo quân không cảm thấy vũ nhục, ngược lại ngầm thở ra.
- Bẩm thánh chủ, Dậu Nguyệt mới trở về từ Nam Thần châu, ở đó ra một quỷ đế, Cái U vương, đến từ tiên giới âm phủ, Đại Ngạc vương triều...
Dậu Nguyệt đạo quân kể lại chuyện lớn nhỏ trong hành trình, không thêm bớt điều gì.
- Biết rồi.
Trong Tĩnh Tư Cốc truyền ra giọng nữ, hình như không thèm để ý.
Dậu Nguyệt đạo quân biểu tình sốt ruột nói:
- Thánh chủ, Cái U vương thực lực mạnh mẽ, thuộc hạ không địch lại nổi, hơn nữa dã tâm của hắn rất lớn, từ việc Lý Thương Hải thiết kế là biết rồi, thánh chủ, không thể không phòng!
Trong Tĩnh Tư Cốc truyền ra giọng cô gái hời hợt nói:
- Đề phòng? Hắn còn chưa đủ tư cách!
Dậu Nguyệt đạo quân mặt đỏ lên.
Dậu Nguyệt đạo quân cung kính nói:
- Vâng, là Dậu Nguyệt khiến thánh chủ mất mặt.
Trong Tĩnh Tư Cốc lại vang giọng nữ:
- Hiện tại ngươi thay ta đi Thiên Cơ Tông ở Bắc Thần châu một chuyến đi.
- Xin thánh chủ sai bảo!
Giọng nữ lại vang lên:
- Cứ nói là ta sắp luyện tập thông thiên đại pháp, khiến họ trong thời gian này không được thôi diễn thiên cơ.
- Tuân lệnh!
Dậu Nguyệt đạo quân thấy tự hào.
Thiên Cơ Tông? Tu vận tông môn, địa vị ngang ngửa với các thánh địa, thuộc về một trong thế lực mạnh nhất thiên hạ, nhưng ở trong miệng thánh chủ thì ra mệnh lệnh là xong, đây chính là người đệ nhất thiên hạ.
Dậu Nguyệt đạo quân trịnh trọng nói:
- Dậu Nguyệt cáo lui!
- Đi đi.
Dậu Nguyệt đạo quân rút lui, Cổ Nguyệt Thánh Tử quỳ ở một bên nhìn Tĩnh Tư Cốc, vẻ mặt sùng bái.
Giọng nữ lại vang lên:
- Dương Cổ Nguyệt!
Cổ Nguyệt Thánh Tử hồi hộp nói:
- Có, có!
- Năm đó tư từng ở Trung Thần châu đặc một khối 'Đại trấn cột mốc biên giới', không biết bị ai trộm đi, ta suy tính kẻ trộm bia ở gần Thần Tông thánh địa. Ta cho người pháp chỉ, lập tức đi Thần Tông thánh địa, tìm kẻ đạo bia, tử hình ngay tại chỗ, ai dám phản kháng tru cửu tộc hắn!
Đi thánh địa khác giết người?
Cổ Nguyệt Thánh Tử kích động nói:
- Tuân lệnh!
Cổ Nguyệt Thánh Tử kích động vì thánh chủ giao nhiệm vụ quan trọng như vậy cho gã làm.
Hai năm sau.
Diêm Xuyên ở trên phi chu.
Hoắc Quang nói:
- Hoàng thượng, Hoàng đi rồi.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ta biết.
Hoắc Quang lộ vẻ nghi hoặc nói:
- Thần nhìn ra được Hoàng có thực lực rất mạnh, tại sao Hoàng thượng không khuyên nàng vào triều?
Diêm Xuyên lắc đầu nói:
- Nàng sẽ không muốn ở dưới tay người.
- Vâng.
Hoắc Quang lại nói:
- Hoàng thượng, ở thành trì lúc trước thần nghe ngóng được con đường chúng ta đi không lầm, đằng trước sắp đến gần Thần Tông thánh địa.
Diêm Xuyên đưng dậy:
- Sắp đến rồi:
Diêm Xuyên đi ra khỏi đại điện, đến đầu thuyền nhìn ra xa.
Hoắc Quang nói:
- Trước mắt chính là địa giới Thần Tông thánh địa.
Diêm Xuyên nhìn lại, chỗ này núi non trập trùng, liêc mắt nhìn không thấy cuối, từ xa nhìn chỉ có thể thấy một thành trì to lớn.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Ngươi đi trong thành tìm hiểu chỗ Mộng Hồng Anh ở đâu?
- Tuân lệnh!
Hoắc Quang đẫn theo vài người vội đi, phi chu tìm chỗ sơn cốc ẩn khuất đậu lại.
Nửa ngày sau, Hoắc Quang trở về.
Hoắc Quang nói:
- Hoàng thượng, chỗ Mộng Hồng Anh ở phía bắc, đi qua ba thành trì là tới.
- Ừm.
Hoắc Quang bỗng nhíu mày nói:
- Tuy nhiên, bẩm Hoàng thượng, thần hỏi thăm được một tin.
- Ồ?
Hoắc Quang nói:
- Phía đông chúng ta, cỡ mười vạn dặm xuất hiện một con tam túc kim ô!
Diêm Xuyên bất ngờ, hỏi lại:
- Tam túc kim ô? Kim Đại Vũ?
Kim Đại Vũ vốn là người sáng lập Đại Vũ thiên tông, sau này bị Diêm Xuyên trấn áp ở biển mấy khí vận, cuối cùng thả ra ngoài.
Hoắc Quang nghiêm túc nói:
- Không chắc nữa, nhưng có lẽ là hắn. Đó là một miệng núi lửa, có người thấy một con tam túc kim ô lặn lộn trong núi lửa, tin truyền đến thành trì gần đây, dẫn đến người Thần Tông chú ý, còn phái đi nhiều cường giả bao vây tiễu trừ! Hiện tại chắc đang đánh nhau dữ dội.
Diêm Xuyên ra lệnh:
- Đi, vừa đi vừa nói!
- Tuân lệnh!
Phi chu lại bay lên.
Diêm Xuyên nghiêm túc hỏi:
- Miệng núi lửa? Xem ra Kim Đại Vũ đi trị thương rồi, không ngờ bị người thấy. Ngươi có tìm hiểu là ai đi bao vây tiễu trừ không?
Hoắc Quang giải thích rằng:
- Nói chính xác hơn là vây bắt, lần trước Mộng Hồng Anh từng nói đến, Thần Tông có tổng cộng mười thần điện, giáp, ất, bính, đinh, mậu, mình, canh, tân, nhâm, quý. Nhìn trúng Kim Đại Vũ là con trai của điện chủ 'Quý Thần điện', Ngạo Thiên thánh tử.
Diêm Xuyên lấy làm lạ, lặp lại:
- Ngạo Thiên thánh tử?
Hoắc Quang cũng giọng điệu lạ lùng nói:
- Á, cái này là hắn tự phong.
- Tự phong ư?
Hoắc Quang chán ghét nói:
- Vâng, người này rất phô trương, ỷ vào điện chủ Quý Thần điện yêu thương mà tác uy tác phúng, còn tự phong làm Ngạo Thiên thánh tử, thật ra tu vi chỉ là Thần cảnh, nhưng bụng dạ hẹp hòi, trừng mắt tất báo. Từng có người bất mãn hành vi của Ngạo Thiên thánh tử, chỉ nói mấy câu công bằng đã bị Ngạo Thiên thánh tử diệt cả nhà.
Diêm Xuyên lấy làm lạ hỏi:
- Người như vậy mà cũng làm được thánh tử?
Hoắc Quang cười khổ nói:
- Ai kêu điện chủ Quý Thần điện chỉ có mộ đứa con trai làm chi?
← Ch. 0371 | Ch. 0373 → |