← Ch.0602 | Ch.0604 → |
- Chúng ta tự nhiên không tiện quấy rầy thánh thượng. Hoặc là, cái này cũng là thời điểm để thánh thượng thử thách năng lực của chúng ta!
Lý Tư gật đầu một cái. Các thần tử khác cũng liên tục gật đầu.
- Để ta đối phó với Công Dương Thao Lược!
Bạch Đế Thiên bỗng nhiên mở miệng nói.
- Ồ?
Mọi người bất ngờ nhìn Bạch Đế Thiên.
- Ta có huyết mạch của Ma Thần thượng cổ. Gần đây cũng đã kích phát rất nhiều. Tuy rằng không địch lại đại tiên, nhưng không khác nhau lắm. Ta sẽ kéo dài thêm một thời gian ngắn. Hoắc Quang, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, các ngươi giết các tiên nhân khác. Tiếp đó do Phụng Âm Dương dùng trận pháp nhốt Công Dương Thao Lược lại. Chúng ta chậm rãi dây dưa với hắn cho tới chết!
Bạch Đế Thiên nói.
- Nếu thực sự không được, chỗ ta còn có quân đoàn tượng binh mã của thánh thượng. Hay là...
Tham Lang bỗng nhiên mở miệng nói.
Mọi người nhìn về phía Tham Lang. Dịch Phong lại lắc đầu nói:
- Không thể, quân đoàn tượng binh mã, đó là hậu chiêu của thánh thượng. Nếu không phải là vạn bất đắc dĩ, không nên hành động.
Mọi người gật đầu một cái.
- Giờ phút này, Đại Trăn dưới sự lãnh đạo của thánh thượng đã có đầy đủ nội tình. Chúng ta cũng chưa chắc phải đánh nhau một chết một sống với Công Dương Thao Lược!
Lý Tư cười nói.
Nghe thấy Lý Tư nói chuyện, đám người Doãn Hận Thiên, Dịch Phong đều giật mình, tiếp theo liên tục gật đầu một cái.
- Meo, đám phàm nhân các ngươi sợ cái gì. Còn có Miêu Miêu ta, còn có nguyền rủa của Tử Tử tỷ tỷ ở đây!
Miêu Miêu trong lòng Tử Tử nhất thời nói.
Mọi người:...... !
—–
Sau mấy tháng, Công Dương Thao Lược dẫn theo tám mươi tiên nhân đã tới Yến Kinh!
Lần này, Công Dương Thao Lược lại càng cẩn thận hơn lần trước.
Nhưng khi đám tiên nhân chạy tới Yến Kinh, bọn họ lại phát hiện Yến Kinh xuất hiện một cảnh tượng cực kỳ cổ quái.
Vô số sương mù hoàn toàn che kín Yến Kinh.
Đại trận của Phụng Âm Dương đã bao phủ Yến Kinh trong biển mây mù. Ở bên ngoài căn bản không nhìn rõ tình cảnh bên trong.
Con ngươi Công Dương Thao Lược co lại.
- Đại nhân, Diêm Xuyên biết chúng ta đã tới?
Có một tiên nhân kêu lên.
Công Dương Thao Lược hít sâu một cái:
- Thiếu chút nữa lại bất cẩn. Tuy rằng Khổng gia có Khổng Ma Vương ẩn náu, nhưng Đại Trăn cũng tuyệt đối không thể nhỏ. Tuy rằng Đại Trăn thành lập trong thời gian ngắn, nội tình không đủ, nhưng có thể thành tựu thiên hạ chi phách như vậy, tất nhiên phải có chỗ bất phàm.
- A?
- Chúng ta hẳn nên đi thánh địa Thần Tông trước. Ôi, quên đi. Nếu đã tới, trước cứ thử xem cấp bậc của Thiên triều Đại Trăn này thế nào đã!
Sắc mặt Công Dương Thao Lược khó coi đến cực điểm.
- Diêm Xuyên, còn không đi ra!
Công Dương Thao Lược đột nhiên quát to một tiếng.
Sau tiếng hét lớn, sóng âm ầm ầm bao phủ Yến Kinh.
Sương lớn xung quanh Yến Kinh cũng bị tiếng gầm này không ngừng cuộn trào.
Trong Yến Kinh, quần thần Đại Trăn đều ngưng trọng nhìn ra bên ngoài.
Trận pháp của Phụng Âm Dương, bên ngoài không nhìn thấy bên trong, nhưng bên trong lại có thể nhìn thấy rõ ràng bên ngoài.
- Tới rồi!
Sắc mặt Dịch Phong trầm xuống.
- Bạch Đế Thiên, ngươi kích phát ra huyết mạch của Ma Thần thượng cổ, dùng khí tức của ngươi lớn tiếng doạ người!
Doãn Hận Thiên nói.
Bạch Đế Thiên gật đầu một cái.
Ầm!
Quanh thân Bạch Đế Thiên phát ra khí thế trùng thiên. Khí thế khủng bố còn có sát khí màu đen vô biên vô tận.
Sát khí cực kỳ nồng đậm, dường như muốn đồng hòa với tất cả mọi thứ xung quanh.
Giờ phút này, phiến đá trắng nõn dưới chân cũng bị sát khí nhuộm thành một màu đen kịt.
Sát khí bức người khiến một ít thị vệ xung quanh nhất thời kinh hãi không thể giải thích.
Cách đó không xa Phụng Âm Dương vung tay lên.
Ầm!
Xung quanh hình thành một vòng xoáy, ngăn cách cổ sát khí kia, khiến mọi người không bị ảnh hưởng, chỉ có người ở bên ngoài có thể cảm nhận được.
Trong nhất thời, sát khí trùng thiên đã nhuộm đen cả bầu trời. Sát khí hung bạo cuồn cuộn còn hình thành một đám hắc vân lớn, khí tức nồng đậm, ép khiến tâm hồn phải run sợ!
Vù!
Sát khí trực tiếp lao về phía đám tiên nhân kia.
Đám tiên nhất thời biến sắc.
- Sát khí quá mạnh!
Một vị tiên nhân cả kinh kêu lên.
Công Dương Thao Lược cũng nhất thời biến sắc. Bởi vì sát khí này còn mãnh liệt hơn cả mình.
Làm sao có thể như vậy được? Yến Kinh cũng có lão quái vật tọa trấn sao? Tại sao có thể có sát khí mạnh như vậy?
Bên trong Yến Kinh, mọi người thấy Bạch Đế Thiên tạo ra động tĩnh lớn như vậy đều thở dài nói:
- Huyết mạch Ma Thần thượng cổ, quả nhiên sát khí trùng thiên!
- Không tồi. Mặt đám tiên nhân kia đã có vẻ khẩn trương rồi!
Lưu Cương hưng phấn nói.
- Xem thử doạ bọn họ rời đi hay không! Hư hư thật thật, không biết hắn có thể nhìn ra hay không?
Dịch Phong ngưng trọng nói.
Mọi người nhìn về phía bên ngoài, đã thấy Công Dương Thao Lược nhất thời biến sắc.
- Đại nhân, làm sao bây giờ? Hình như Đại Trăn cũng có cường giả. Đây.. đây còn chưa thấy người, đã có khí tức khủng bố như vậy!
Một vị tiên nhân lo lắng nói.
- Đúng vậy. Vẫn chưa thấy người đã... Không đúng, không đúng!
Công Dương Thao Lược nhất thời biến sắc.
- Ha ha ha, đây chỉ là phô trương thanh thế. Bọn họ dùng đại trận che đậy, muốn gạt chúng ta sao?
Công Dương Thao Lược nhất thời đoán được âm mưu.
Tại cửa Triều Thiên Điện, quần thần vừa thấy vẻ mặt Công Dương Thao Lược, lập tức biết không ổn.
- Chuẩn bị sách lược thứ hai!
Dịch Phong phất tay áo, kêu lên.
- Được!
Mọi người gật đầu một cái.
- Meo, không phải hù dọa tiên nhân kia thôi sao? Cần phải phức tạp như vậy sao? Xem ta đây!
Miêu Miêu nhất thời kêu lên.
- Ừm?
Mọi người nhìn về phía Miêu Miêu.
Chỉ thấy Miêu Miêu bỗng nhiên từ trong lòng Tử Tử bò lên, leo lên trên bả vai của Tử Tử, quay về phía đám tiên nhân ngoài xa. Bỗng nhiên lông mèo hoàn toàn dựng đứng.
- Meo!
Miêu Miêu quát lạnh một tiếng.
Mọi người:............ !
Miêu Miêu đang hù dọa đám tiên nhân sao?
Nhưng mọi người còn chưa kịp nói gì, trong thiên địa đột nhiên vang lên một tiếng hồi âm.
Meo!
Bên ngoài đại trận, Công Dương Thao Lược cũng nghe được một tiếng mèo kêu.
Trong lúc hắn đang hiếu kỳ tới cực điểm, thiên địa bỗng nhiên vang lên một tiếng hồi âm.
- Meoo!
Một tiếng hồi âm còn chưa đủ.
- Meoo! Meooo! Meooo! Meooo!.........
Bên trong thiên địa, trong nhất thời vô số âm thanh 'Meooo' từ bốn phương tám hướng vọng tới.
Trong nháy mắt vô số tiếng meoo vang vọng khắp bầu trời, liên tục không hết. Chẳng mấy chốc tiếng mèo kêu đầy khủng bố này đã bao trùm tất cả Đông Thần Châu.
Vô số bách tính Đông Thần Châu đều kinh ngạc nhìn lên trời.
Tiếng mèo kêu này không chỉ bao trùm Đông Thần Châu. Chưa đầy một khắc nó đã bao trùm năm đại thần châu trong thiên hạ.
Tiếng mèo kêu bao trùm toàn thiên hạ.
Có lẽ đám người Bạch Đế Thiên, Hoắc Quang còn chưa phát hiện ra cảnh tượng như vậy.
Thậm chí đám tiên nhân phía sau Công Dương Thao Lược cũng không phát hiện ra được sự kinh thiên của tiếng mèo kêu lúc này.
Nhưng Công Dương Thao Lược lại phát hiện được. Với tu vi của đại tiên, trong nháy mắt hắn đã có thể cảm ứng được.
Hồi âm của tiếng mèo kêu này đến từ trên cửu thiên, giống như thiên uy cái thế vang vọng khắp nơi trong thiên hạ.
← Ch. 0602 | Ch. 0604 → |