← Ch.0748 | Ch.0750 → |
Bên ngoài Tru Tiên Kiếm Trận, trên mặt một đám Thần Vương lộ vẻ kinh hãi. Thông Thiên giáo chủ? Đây chính là người mà cung chủ không cho chúng ta trêu chọc tới? Chính là hắn sao?
Sắc mặt Bạch Thần Vương rất khó coi nhìn Thông Thiên giáo chủ. Trong mắt hắn lộ vẻ âm tình bất định nói:
- Các kiêu hùng cương vực khắp nơi, tuy phân thân hình chiếu này mạnh, nhưng lại dựa vào Tru Tiên Kiếm Trận. Mọi người theo ta phá tan Tru Tiên Kiếm Trận. Bốn thanh kiếm Tru Tiên, Tuyệt Cung ta sẽ không lấy, mặc cho các vị chia nhau. Theo ta đồng thời phá tan Tru Tiên Kiếm Trận!
Bạch Thần Vương dẫn theo một sự bất khuất hô lên. Tất nhiên đệ tử Tuyệt Cung đệ liền ủng hộ. Nhưng kiêu hùng khắp nơi lại khẽ nhíu mày. Có mấy người có chút sợ hãi.
Nhưng lại có rất nhiều người nóng lòng muốn thử. Bởi vì vừa nãy Tru Tiên Kiếm Trận bạo phát đã hoàn toàn để lộ ra sự cường hãn của nó. Tổ tiên khí, hơn nữa còn là Tổ tiên khí đỉnh cấp. Thực sự khiến rất nhiều người đều đỏ mắt.
- A!
Nhất thời, có sáu Tổ tiên bước ra. Dường như bọn họ muốn theo cường giả Tuyệt Cung phá tan Tru Tiên Kiếm Trận.
Bên trong Tru Tiên Kiếm Trận, trong mắt Thông Thiên giáo chủ lập tức trở nên lạnh lẽo. Hắn quay đầu nhìn về phía Bạch Thần Vương! Hắn phóng tầm mắt nhìn, trong mắt loé ra một ý chí hung lệ. Ý chí vừa trùng kích, nhất thời khiến Bạch Thần Vương thần hồn chấn động, cả người đều cảm thấy hoảng hốt.
- Sao có thể như vậy được?
Bạch Thần Vương cả kinh kêu lên.
Thông Thiên giáo chủ lại hừ lạnh một tiếng.
Thông Thiên giáo chủ giơ tay ra chụp lấy Tuyệt Tiên Kiếm.
Ầm!
Trong nháy mắt Tru Tiên Kiếm Trận bị phá vỡ, nhưng hình chiếu của Thông Thiên giáo chủ lại không hề tản ra.
- Cái gì? Không thể nào!
Bạch Thần Vương cả kinh kêu lên.
Nếu như hình chiếu chỉ dựa vào Tru Tiên Kiếm Trận, còn có thể nói được. Hiện tại, hình chiếu lại không nương nhờ Tru Tiên Kiếm Trận. Cái này, vậy làm sao bây giờ?
- Gia hỏa quá ồn ào!
Cầm lấy Tuyệt Tiên Kiếm, Thông Thiên giáo chủ chém một kiếm từ trời xuống.
Một kiếm chém ra, Tuyệt Tiên Kiếm màu đen dường như đã nhuộm tất cả thiên địa thành màu đen vậy.
Tuyệt Tiên Kiếm mang theo một phong mang cực lớn, một thế không thể đỡ, từ trời chém thẳng về phía Bạch Thần Vương. Một chém này dường như có một lực lượng khổng lồ phong tỏa hư không. Điều này khiến Bạch Thần Vương sợ hãi không thể di chuyển được.
- Không, không!
Bạch Thần Vương cả kinh kêu lên.
- Tiền bối, hạ thủ lưu tình!
Trong hư không bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu lo lắng.
Nhưng chuyện Thông Thiên giáo chủ đã quyết định, sao có thể để người nào ngăn cản hắn?
Ầm!
Một kiếm ngang trời, trong nháy mắt chém trời thành hai nửa. Trong hư không xuất hiện một kẽ nứt không gian thật lớn, chém Bạch Thần Vương thành hai nửa từ trên xuống dưới. Dư âm còn bắn thẳng tới đại địa.
Ầm!
Trên mặt đất, xuất hiện một rãnh dài ba mươi ngàn dặm. Những ngọn núi hai bên rãnh lớn ầm ầm nổ tung. Các cường giả xung quanh, kể cả đạo thần, Tổ tiên dưới dư âm của một kiếm này cũng ầm ầm bị nổ bay ra ngoài.
- A!
Một trận mưa người rơi đầy trời. Uy thế của một kiếm thật sự là cái thế vô địch!
Vô số kiêu hùng khắp nơi gần như đều giật mình một cái. Những Tổ tiên vừa bước ra muốn oanh kích Tru Tiên Kiếm Trận sợ hãi trốn vào trong rừng rậm.
Tru Tiên Kiếm Trận đã bị thu hồi, nhưng xung quanh lại không có người nào dám tiến lên trước một bước.
Một kiếm trong tay, Thông Thiên giáo chủ lạnh lùng nhìn khắp nơi. Kiêu hùng khắp nơi, lúc này hoàn toàn không có ai dám phát ra âm thanh, lại không có người nào dám nói lung tung một câu. Trời ạ, sao có người có thể mạnh đến mức yêu nghiệt như vậy?
Bạch Thần Vương bị chém thành hai nửa, từ trong không trung rơi xuống. Tuyệt Tiên Kiếm chi tuyệt, ngay cả thần hồn cũng bị chặt đứt. Người bị Thông Thiên giáo chủ giết chết, bất kỳ ai cũng đừng nghĩ tới chuyện cứu hắn.
Lúc này, trên mặt chư hùng Tuyệt Cung đều co rúm lại. Báo thù sao?
Vèo!
Đột nhiên có một bóng người từ phía xa bắn nhanh đến, trong nháy mắt đã đến trước mặt mọi người.
Số đệ tử Tuyệt Cung còn lại, vẻ mặt đều mừng rỡ như điên.
- Cung chủ!
Đám Thần Vương mừng như điên nói.
Cung chủ Tuyệt Cung đích thân tới. Cung chủ đã đến. Cảm giác sợ hãi vừa nãy nhất thời đã tan đi hơn nửa.
Tất cả đệ tử Tuyệt Cung nhanh chóng bay về phía chỗ cung chủ Tuyệt Cung. Bọn họ đều đứng ở sau người hắn. Cho dù là Hắc Thần Vương đang chiến đấu với Tống Thiên Tông ở phía xa, lúc này căn bản không dám ham chiến, nhanh chóng bay đến phía sau Cung chủ Tuyệt Cung.
- Chạy đi đâu?
Tống Thiên Tông đã tức giận tới đỏ cả mắt. Lúc này hắn chỉ nhìn chằm chằm vào Hắc Thần Vương, sao quan tâm tới Thông Thiên giáo chủ?
Coong!
Đột nhiên một đạo đao cương chắn trước mặt Tống Thiên Tông. Bạch Khởi đã xuất hiện ở trên chiến trường.
- Tránh ra!
Tống Thiên Tông quát.
- Muốn cứu Tống Thiên Nhân, liền câm miệng cho ta!
Bạch Khởi quát lạnh nói.
Vù!
Tống Thiên Tông giật mình một cái.
- Cứu? Đệ đệ còn có thể cứu được sao? Còn có thể cứu được sao?
Tống Thiên Tông dường như nắm được một cái ngọn cỏ cứu mạng, mắt liền lộ vẻ nóng vội.
Bạch Khởi quay đầu bước đi. Tống Thiên Tông nhìn Hắc Thần Vương đầy thù hận. Nhưng lúc này hắn không chút do dự bay theo Bạch Khởi xuống phía dưới.
Người vừa kêu Tiền bối, hạ thủ lưu tình chính là cung chủ Tuyệt Cung.
Cung chủ Tuyệt Cung mang theo mặt nạ dữ tợn, nhìn Thông Thiên giáo chủ.
- Tiền bối, tại hạ quản giáo không nghiêm, vẫn mong tiền bối lượng thứ cho!
Tuyệt Cung cung chủ cực kỳ lễ phép nói.
Thần sắc Thông Thiên giáo chủ thoáng động nhìn về phía Cung chủ Tuyệt Cung.
- Hóa ra là ngươi? Cố gắng quản giáo người của ngươi đi!
Thông Thiên giáo chủ trầm giọng nói.
- Vâng, vãn bối trở lại sẽ giáo dục bọn họ thật nghiêm. Đa tạ tiền bối khoan hồng độ lượng!
Cung chủ Tuyệt Cung cung kính nói.
- Đi đi!
Thông Thiên giáo chủ nói.
Cung chủ Tuyệt Cung quay về phía Thông Thiên giáo chủ cung kính thi lễ.
- Đi!
Tiếp đó Cung chủ Tuyệt Cung nói một tiếng.
Tuy rằng một đám Thần Vương không cam lòng, nhưng vào lúc này cũng không ai dám lắm miệng.
Tổ tiên? Đồng dạng là Tổ tiên, sao chênh lệch lại lớn như vậy chứ?
Lúc này kiêu hùng khắp nơi cũng không dám nhiều lời. Một kiếm kia của Thông Thiên giáo chủ đã chứng minh tất cả. Ngay cả cung chủ Tuyệt Cung Đông Ngoại Châu cường thế ngập trời, ở trước mặt hắn cũng chỉ có thể dùng lễ vãn bối. Còn ai dám làm càn trước mặt Thông Thiên giáo chủ?
Ánh mắt Thông Thiên giáo chủ quét qua người của tất cả kiêu hùng xung quanh một lượt! Kiêu hùng khắp nơi lại không có người nào dám ra bước ra.
Nhìn một lượt, Thông Thiên giáo chủ bỗng nhiên đưa ánh mắt nhìn về phía Hàm Dương. Ánh mắt hắn vừa nhìn lại, bên trong Hàm Dương, trong ánh mắt của rất nhiều thần tử đều nhất thời cứng lại.
Diêm Xuyên lại khẽ mỉm cười.
Thời khắc Thông Thiên nhìn về phía Diêm Xuyên, trong hai mắt hơi hiện ra một tia hắc quang.
Trong hắc quang, Thông Thiên nhìn thấy thế giới, dường như không giống với những người khác.
Diêm Xuyên vẫn là Diêm Xuyên ngồi ở bên trên long ỷ. Nhưng loáng thoáng, Thông Thiên thấy được một màu xanh biếc.
Ở phía sau Diêm Xuyên, loáng thoáng, hình như có một cây đại thụ Thương Thiên bừng bừng sức sống. Đại thụ Thương Thiên giống như lọng che, che khuất Diêm Xuyên.
← Ch. 0748 | Ch. 0750 → |