← Ch.0811 | Ch.0813 → |
Diêm Xuyên nói rồi chui vào trong hỏa trì.
Bạch Khởi theo sát Diêm Xuyên, cũng nhảy vào hỏa trì, bơi hướng sâu trong.
Rào rào rào!
Huyết hải vòng quanh Diêm Xuyên, bao bọc hai người.
Hỏa quang xung quanh như là thủy ngân thể lỏng nhưng càng đặc hơn, chìm xuống rất khó khăn. Rốt cuộc thì Diêm Xuyên là Tổ Tiên, bởi vậy hắn không quá lo.
Diêm Xuyên, Bạch Khởi lặn xuống dưới.
Diêm Xuyên giật mình kêu lên:
- Ủa, huyết hải có thể thu nạp lực lượng nóng cháy?
Ầm ầm!
Diêm Xuyên khống chế huyết hải điên cuồng hút sức nóng, một đường bơi hướng sâu trong.
Dần dần Diêm Xuyên, Bạch Khởi đến sâu trong hỏa dịch, một không gian to lớn, bốn phía bị phong kín, đầy ắp nóng cháy.
Diêm Xuyên chỉ vào một hướng, nói:
- Là hướng kia, phá!
Bạch Khởi lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Ầm ầm!
Bạch Khởi vác đại đao mạnh chém vào bên trong kiên cố.
Trong tiếng nổ, Bạch Khởi chém ra một lỗ hổng nhỏ.
Diêm Xuyên ra lệnh:
- Tiếp tục!
Bạch Khởi không ngừng mở đường.
Không gian trong Toái Dương điện.
Thượng Quan Uyển Nhi mang theo đám người áo đen bước vào trong, đi tới trước hỏa trì. Thái Bình công chúa nhìn bốn phía, sau lưng nàng là năm trăm người áo đen.
Một người áo đen trầm giọng hỏi:
- Đại nhân, tiếp theo chúng ta nênăng lực mà sao?
Thượng Quan Uyển Nhi trầm giọng nói:
- Thứ Đại Chu thiên đình ta muốn chưa từng ra sai lầm, đương nhiên sẽ lấy hết mảnh vỡ của thái dương. Dựa theo kế hoạch trước kia, tìm ra góc không gian nơi này, toàn bộ mảnh vỡ của thái dương nên là của Đại Chu thiên đình ta!
- Tuân lệnh!
Thượng Quan Uyển Nhi ra lệnh:
- Nếu Tây Môn thánh nhân phát hiện thì các ngươi cho hắn xem lệnh bài của các ngươi, hắn sẽ không làm khó dễ các ngươi.
- Tuân lệnh!
Ầm ầm!
Keng!
Thật nhiều cường giả tiến vào không gian Toái Dương điện, đa số hưng phấn đào bới ngọn núi, từng ngọn núi đều là tài liệu cực phẩm. Chúng ở trong mắt nhiều người là kho báu to lớn.
Mặc dù tài chất không khiến đám Diêm Xuyên động tâm nhưng lại khiến mấy cường giả nơi đây phát cuồng.
- Của ta, của ta!
- Ha ha ha ha ha! Có được một ngọn núi này là tông ta có hy vọng quang vinh rồi!
- Bạch ải tinh thạch? Thái Ất tinh kim? Vạn hỏa huyết khoáng? Ha ha ha ha ha!
............
.........
...
Khắp nơi đều là thanh âm hưng phấn.
Hiện tại Tây Môn thánh nhân đang bay trên trời, dưới chân là một hỏa trì. Tây Môn thánh nhân đứng trên cao nhìn xuống toàn thế giới.
Sát Đế cõng Trảm Tiên hồ lô nhìn bốn phía, sắc mặt âm trầm.
Sát Đế đi tới một hỏa trì to lớn, hít sâu, đạp bước lặn vào, chớp mắt gã đã biến mất nơi đáy ao.
...
Không gian Toái Dương điện.
Trong một hỏa trì.
- Thái Dương Hỏa Tinh Thạch, thật là khối to!
- Một tòa kim sơn, Thái Dương Hỏa Tinh Thạch? Tòa kim sơn đó quý giá hơn các khoáng thạch khác nhiều!
- Một tòa kim sơn bằng ngàn tòa, không, vạn tòa khoáng sơn khác!
- Đây mới là đỉnh cấp tài liệu!
- Không ngờ ta nhìn thấy Thái Dương Hỏa Tinh Thạch!
............
......
...
Vô số cường giả lao hướng Thái Dương Hỏa Tinh Thạch ở trong hỏa trì.
- Là của ta, ai cũng đừng hòng giành lấy!
- Khốn kiếp, ta đến trước!
- Hừ! Các ngươi cũng xứng sao?
.........
......
...
Trong phút chốc đám cường giả đánh nhau vì kim sơn.
- Thiên đạo!
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Trong khoảnh khắc dựng thẳng bốn thiên đạo to lớn.
- Tổ Tiên?
Đám cường giả đang chiến đấu kinh ngạc.
Mọi người không ngờ có Tổ Tiên ở bên cạnh mình.
Bốn người thân hợp thiên đạo, liếc nhau.
Một Tổ Tiên mỉm cười nói:
- Ba vị, nơi này có mấy hỏa trì, cho ta cái này đi, còn có Thái Dương Hỏa Tinh Thạch khác.
Một Tổ Tiên cười nói:
- Ha ha ha ha ha! Đạo huynh nói đùa, hay lf đạo huynh nhường cho đi.
- Mới rồi ta trải qua một hỏa trì, bên trong hỏa trì không có Thái Dương Hỏa Tinh Thạch, không phải tất cả hỏa trì đều có. Ai cũng biết Thái Dương Hỏa Tinh Thạch quý giá, tất cả dựa vào bản lĩnh của mình.
- Đúng vậy.
Bốn Tổ Tiên không ai chịu nhường ai.
Họ lấy ra pháp bảo, binh khí, chuẩn bị tranh đoạt tòa kim sơn.
Đang khi bốn Tổ Tiên định ra tay thì bỗng có thanh âm đánh gãy.
Một thanh âm thản nhiên nói:
- Đúng lúc ta định chế tạo một thanh Hành Hỏa Kiếm, bốn vị đứng ngăn cản ta lấy tài liệu!
Bốn Tổ Tiên kinh ngạc ngoái đầu, nhìn thấy Độc Cô Đoạn Thiên cầm thanh trường kiếm, đứng trên đỉnh ngọn núi.
Bốn Tổ Tiên con ngươi co rút.
Trong đó một Tổ Tiên lạnh lùng nói:
- Độc Cô Đoạn Thiên? Độc Cô thế gia lại như thế nào? Ngươi khiến chúng ta đi thì chúng ta đi sao?
Độc Cô Đoạn Thiên cười nhạt, đạp bước.
Ầm ầm!
Trên mặt đất bỗng xông lên kiếm khí tận trời, kiếm khí như bão táp mưa sa xông hướng mọi người.
Xung quanh hỏa trì trong khoảnh khắc bay đầy kiếm vũ.
- A!
Mấy người tu vi yếu hốt hoảng bỏ trốn.
Keng keng!
Keng keng!
Keng keng!
Keng keng!
Bão tố kiếm khí bỗng bay lên trời toát ra bốn kiếm mang to lớn, kiếm quang bắn hướng thiên đạo của bốn Tổ Tiên.
Trùng kích mạnh mẽ làm cả hư không lắc lư kịch liệt. Kiếm quang đi qua đâu thì rạch qua khe hở không gian to lớn.
Bốn Tổ Tiên biến sắc mặt nói:
- Sao có thể như vậy?
Ầm ầm!
Thiên đạo của bốn người bắn ngược ra.
Kiếm quang bá đạo lấy một địch bốn, bốn Tổ Tiên dốc sức chống đỡ, không ngờ bị một mình Độc Cô Đoạn Thiên đẩy lùi.
Ầm ầm!
Kiếm khí cuồng bạo bay đầy trời, Độc Cô Đoạn Thiên thong dong thu lấy Thái Dương Hỏa Tinh Thạch.
Vù vù!
Vô số kiếm khí thu lại, Độc Cô Đoạn Thiên cười nhạt nhìn bốn Tổ Tiên.
Độc Cô Đoạn Thiên càn rỡ cười to bảo:
- Bốn vị hãy tìm cơ duyên khác đi! Ha ha ha ha ha!
Độc Cô Đoạn Thiên cười to lao hướng một hỏa trì.
Giờ phút này, bốn Tổ Tiên không ai dám ngăn cản.
- Kiếm thật bá đạo!
- Độc Cô Đoạn Thiên?
Bốn Tổ Tiên biểu tình cực kỳ khó xem, sau đó chỉ đành bay hướng bốn phía.
Ở một hỏa trì.
- Oa!
Kim ô mang Doãn Hận Thiên bay đi.
Kim ô sốt ruột nói:
- Lại không có? Chỗ này lại không có Thái Dương Hỏa Tinh Thạch?
Kim ô hú dài, mang theo Doãn Hận Thiên bay lên trời.
Doãn Hận Thiên cười nói:
- Chỉ có hai kahr năng, một là chỗ này thật sự không có, mọi chuyện phải dựa vào may mắn. hai là Trĩ Hậu không vô tư như vậy. Ha ha ha, đi đi Kim đại nhân, hãy nghe số trời đi!
Kim Đại Vũ đập cánh, gật đầu.
Sâu trong hỏa trì, Diêm Xuyên, Bạch Khởi đang liên tục công kích vách tường kiên cố.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Bạch Khởi không ngừng trùng kích mở ra một con đường.
Bạch Khởi nhíu mày nói:
- Thánh vương, đường càng lúc càng khó đi, kim chúc ngày càng rắn rắn.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Đó là đương nhiên, bởi vì chỗ này cách Kim Chúc Thú càng gần. Tài liệu nơi này kiên cố hơn mặt đất nhiều, ngươi có thể thu lấy một chút luyện sát đao của mình.
Bạch Khởi cười nói:
- Thần đang có ý này!
Ầm ầm!
Bạch Khởi liên tục tạc mở đường, thu lấy những mảnh vụn.
Hai người liên tục đi sâu vào.
Trong lúc tiến tới, Diêm Xuyên bỗng nhướng mày.
Diêm Xuyên biểu tình nghiêm túc nói:
- Có thanh âm?
Bạch Khởi ngừng hành động, Mộng Hồng Anhi người lắng nghe.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Bạch Khởi và Diêm Xuyên liếc nhau.
Bạch Khởi biến sắc mặt nói:
- Thánh vương, cũng có người phát hiện?
← Ch. 0811 | Ch. 0813 → |