← Ch.295 | Ch.297 → |
Quả cầu âm ba vừa rời khỏi miệng y lập tức bành trướng, bên ngoài mang theo một tầng hoa văn màu trắng nhạt, nhanh chóng bay xuống đất. Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, từng vòng âm ba gợn sóng như mặt nước không ngừng khuếch tán ra bốn phía. Mặt đất chấn động kịch liệt, vô số cỏ hoang kêu bốp một tiếng tan tác. Mãng Tượng cùng đám Yêu tộc xung quanh rút lui về phía sau liên tục, có vẻ không chịu nổi.
Yêu tộc trên không thấy vậy bật cười ha hả. hai quyền nện mạnh vào ngực một trận, phun ra từng cỗ âm ba lôi sát càng hung mãnh hơn nữa.
Đám Yêu tộc dưới đất bại lui không ngừng, Vũ La thấy đã đến lúc bèn hít sâu một hơi, thôi thúc linh nguyên dán sát mặt cỏ bay nhanh về phía trước. Khi tới bên dưới quạ đen khổng lồ, thình lình hắn phóng vút lên cao, từ Thiên Phủ Chi Quốc bắn ra một đạo Bích Ngọc Đằng, nổ tung giữa không trung thành một bỏ, hình thành mười mấy thanh trường mâu độc đằng đâm về phía bản thể quạ đen.
Lớp vầng sáng dưới thân quạ đen bị chọc thúng liên tục, tên thủ lãnh đang cỡi trên lưng quạ thét lên một tiếng kinh hãi, quạ đen vỗ mạnh hai cánh định đảo tẩu. Đoạn Bích Ngọc Đằng ở trước hết thình lình tự động gãy lìa, giống như tên rời khỏi cung bắn liên tiếp vào bụng quạ.
Quạ đen run lên. lông bay lả tả, gào thét một tiếng đập cánh bay đi. Tên Yêu tộc trên lưng quạ hết sức không cam lòng, hung hăng nhìn Vũ La chằm chằm, quát to một tiếng:
- Các hạ là người nào? Mối thù hôm nay, Dạ Vũ Thần Trủng Cung Thập Nhị nhớ kỹ, ngày sau ắt sẽ báo đáp.
Quạ đen đã bay ra mấy chục dặm. toàn thân run rầy, nhưng vì trung thành với chủ nên cố nén độc tính hành hạ. cố gắng chở tên Yêu tộc kia bay đi, chỉ còn tiếng quát của tên Cung Thập Nhị giận dữ phiêu đãng trên bầu trời thảo nguyên.
Vũ La lạnh lùng từ trên không đáp xuống, vẻ mặt tên Yêu tộc trên lưng Mãng Tượng tỏ ra cảm kích vô cùng, mang theo tộc nhân cùng nhau vây lại.
- Ân công!
Đám Yêu tộc đồng loạt quỳ xuống, Vũ La nhanh chóng chạy tới đỡ dậy:
- Dưới gối nam nhân có hoàng kim. không thể dễ dàng quỳ như vậy.
Những lời này vốn là tục ngữ của Nhân tộc, Yêu tộc không có lời này, Vũ La dịch qua ngôn ngữ Yêu tộc, tên nọ nghe vậy mất sáng ngời, cất tiếng ngợi khen:
- Không ngờ rằng chẳng những ân công có lực lượng hùng mạnh, còn có được trí tuệ siêu phàm chẳng kém Tế Ti.
Vũ La cười, xua tay nói:
- Chờ chút, ta còn có hai đồng bạn. để ta gọi bọn họ tới đây.
Chu Nghiên và Dịch Long đang đứng bên cạnh thảo nguyên, Vũ La vẫy tay với hai người, hai người bèn cùng nhau chạy tới.
Trong khoảng thời gian hai người chạy tới, Vũ La nhìn đám Yêu tộc này, cười nói:
- Tại hạ Vũ La. không biết huynh đài xung hô như thế nào? Ta thấy huynh đài cũng là Thảo Mộc nhất mạch, cho nên ra tay tương trợ. Vừa rồi những người đó có lai lịch thế nào, vì sao giữa các người xảy ra tranh chấp?
Lẽ ra lần đầu tiên gặp mật. Vũ La không nên hỏi thẳng vào vấn đề như vậy, nhưng hắn nóng lòng tìm hiểu thế giới Đông Thổ, cho nên cũng không lo được quá nhiều.
Tên thủ lãnh Yêu tộc nọ không hề có chút vẻ hờn giận, đối mặt ân nhân cứu mạng cung kính nói:
- Ta gọi là Kỳ Nguyên, chính là Mộc Thần Trủng Hổ Báo chiến sĩ trên Lạc Nhật hoang nguyên này. Như ân công đã thấy, chúng ta đều là Thảo Mộc nhất mạch.
Y lại liếc nhìn Vũ La với vẻ kính nể:
- Bất quá thật là hổ thẹn, ta chỉ có thể vận dụng Thảo Thần Lực, mà ân công đã có thể vận dụng lực lượng Bán Mộc Thần Lực, quả thật còn kém rất xa.
- Vừa rồi người nọ tên là Cung Thập Nhị, chính là tử địch của Mộc Thần Trủng chúng ta, Dạ Vũ Thần Trủng Hổ Báo chiến sĩ.
Phía sau y có người không phục, xen lời nói:
- Dạ Vũ Thần Trủng gì chứ, đó là do bọn chúng tự trát vàng lên mật mình, tổ tiên của chúng bất quá chỉ là một con quạ đen mà thôi.
Kỳ Nguyên tức giận trừng mắt nhìn người nọ:
- Không được nói càn trước mặt ân công!
Mười mấy tên Yêu tộc phía sau lập tức im thin thít, cúi đầu không dám hó hé. Kỳ Nguyên đặt tay lên ngực nói:
- Ân công, ta đại diện cho Mộc Thần Trủng mời ân công tới làm khách, để chúng ta có cơ hội đáp tạ ân cứu mạng của ân công.
Vũ La đang muốn dung nhập thế giới này, cho nên cũng không từ chối, lập tức đáp ứng.
Dịch Long cùng Chu Nghiên đã đến đây, Kỳ Nguyên nhìn về phía hai người, Vũ La khoát tay ngăn lại:
- Đây là hai vị tùy tùng của ta, hai người bọn họ trời sinh câm điếc, không cần để ý tới bọn họ.
Kỳ Nguyên gật gật đầu, đưa tay ra mời:
- Ân công, mời!
Tuy rằng Kỳ Nguyên ăn mặc vô cùng 'nguyên thủy', nhưng lễ số không thiếu, trông rất có học vấn, chuyện này khiến cho Vũ La cảm thấy hơi bất ngờ.
Dọc trên đường đi, Vũ La dò hỏi khéo léo, dần dần cũng biết đại khái về Đông Thổ Yêu tộc.
Đông Thổ khác với Trung Châu và Nam Hoang, nơi này không có phàm nhân. Diện tích to lớn như vậy nhưng chỉ có Yêu tộc nhất tộc chiếm cứ, cho nên tài nguyên nơi này cực kỳ phong phú.
Yêu tộc không có quốc gia, không có môn phái, bọn họ thông thường thân mang cùng một loại thần thông bèn tụ tập lại ở dưới một tòa Thần Trủng. Thần Trủng chính là phần mộ mai táng Yêu tộc sau khi chết, trong đó thờ cúng yêu đan của đám Yêu tộc thời thượng cổ. Nghe nói tu hành xung quanh yêu đan này có lợi rất lớn cho Yêu tộc tiến hóa, hơn nữa dễ dàng lãnh ngộ được thần thông đẳng cấp cao hơn.
Cũng giống như Mộc Thần Trủng và Dạ Vũ Thần Trủng trên Lạc Nhật hoang nguyên này, cũng không biết đã kết thù với nhau từ đời nào, chỉnh chiến với nhau đã mấy ngàn năm. nhưng không ai làm gì được ai.
Lãnh tụ tối cao của Thần Trủng là Đại Tế Ti, bên dưới còn có vài vị Tế Ti. Mỗi một Thần Trủng đều có một hoặc nhiều tên Hổ Báo chiến sĩ, cũng chính là chiến sĩ hùng mạnh nhất trong cả Thần Trủng.
Giống như Kỳ Nguyên chính là Hổ Báo chiến sĩ của Mộc Thần Trủng, tên Cung Thập Nhị kia chính là Hổ Báo chiến sĩ của Dạ Vũ Thần Trủng.
Vũ La nhất nhất ghi nhớ những tin tức này, tìm một cơ hội dặn dò Chu Nghiên và Dịch Long một chút, tránh cho hai người sơ xuất phạm sai lầm.
Bởi vì Yêu tộc thường thân mang cùng một loại thần thông thì tụ tập lại với nhau, cho nên Kỳ Nguyên tỏ ra đặc biệt thân mật với Vũ La. Hơn nữa y cũng không hề nghi ngờ vì sao Vũ La lại ra tay cứu giúp mình, y mời Vũ La tới Mộc Thần Trủng chính là có ý muốn lôi kéo Vũ La.
Vũ La vừa ra tay đã dùng 'Bán Mộc Thần Lực' đánh bị thương Hắc Thiên Lão Nha của Cung Thập Nhị, thân thủ cực kỳ bất phàm. Nếu như có thể lôi kéo vào môn hạ Mộc Thần Trủng, vậy Mộc Thần Trủng sẽ có ưu thế tuyệt đối để đối phó Dạ Vũ Thần Trủng.
Thực lực cấp bậc của Yêu tộc cũng chia làm cửu phẩm, không có cách nào so sánh với Nhân tộc. Nhưng nếu thực lực Yêu tộc đạt tới cấp bậc nhất phẩm thượng, ở Đông Thổ sẽ được xung là Yêu Vương, cao hơn nữa còn có một ít Yêu Thánh tồn tại đã từ lâu. Nhưng những bí mật này, Kỳ Nguyên biết không nhiều lắm.
Tỷ như Mộc Thần Trủng, tu luyện chủ yếu chia làm ba giai đoạn. Giai đoạn mạnh nhất là vận dụng Mộc Thần Lực, yếu nhất là vận dụng Thảo Thần Lực, ở giữa còn có một giai đoạn là Bán Mộc Thần Lực.
Kỳ Nguyên có thể vận dụng thuần thục Thảo Thần Lực, trạng thái cực hạn có thể điều khiên cỏ hoang trong phạm vi hàng chục dặm. Lẽ ra đạt tới trạng thái này, y hoàn toàn có thể xung kích trạng thái Bán Mộc Thần Lực, nhưng cũng không biết vì sao trong mấy trăm năm qua, đệ tử Mộc Thần Trủng thủy chung không tìm thấy công pháp điều khiến Bán Mộc Thần
Lực, đừng nói là công pháp điều khiển Mộc Thần Lực.
Lúc trước trong khi chiến đấu với Cung Thập Nhị, thuộc hạ của Kỳ Nguyên liên thủ khống chế được mười mấy gốc đại thụ, nhưng đó chỉ là mượn Mộc Thần Lực chứ không phải điều khiển, uy lực còn kém rất xa.
Sau khi Kỳ Nguyên nói sơ qua sự tình Mộc Thần Trủng, chợt hỏi Vũ La một câu:
- Vì sao ân công lại xuất hiện ở Lạc Nhật hoang nguyên này vậy?
← Ch. 295 | Ch. 297 → |