← Ch.391 | Ch.393 → |
Thiết Hoành Giang nói:
- Lần này Tử Kim Ngọc Tinh, Bạch Khẩu Ngưng Đồng đều là Vũ La cung cấp, mời hắn đến đây cũng là nên làm.
Lỗ đại sư hiểu rất rõ ràng, Vũ La này bỏ ra một số của cải lớn như vậy "Nịnh bợ" Thiết gia, Thiết Hoành Giang đoán chừng cũng hiểu được băn khoăn trong lòng, muốn thông qua loại thủ đoạn này tỏ vẻ thân cận một chút. Thế nhưng tỏ vẻ thân cận có rất nhiều cách, mời hắn đến xem lễ, dường như có chút quá đáng...
Hắn hừ một tiếng:
- Hừ, nếu như tiểu tử kia vì quá kinh ngạc gây ra chuyện gì, ngươi cũng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi.
Thiết Hoành Giang gật đầu một:
- Đại sư yên tâm.
Trong khi hai người nói chuyện, Thiết Sư Lan tiến vào, cung kính hành lễ với Lỗ đại sư và Thiết Hoành Giang:
- Tiền bối, gia gia.
Vũ La cũng theo sau tiến vào, chắp tay thi lễ hai người.
Thiết Sư Lan quỳ xuống chào, Vũ La lại không quỳ, Lỗ đại sư trong lòng càng không vui, thầm nhủ: "Tiểu tử này quả nhiên là không biết trời cao đất rộng, chờ tương lai ngươi tới cầu mỗ gia luyện khí cho ngươi, mỗ gia nhất định phải làm khó dễ ngươi một phen, để ngươi biết làm người như thế nào!"
Ngoài mặt Lỗ đại sư vẫn thản nhiên nói:
- Nếu đã đến đông đủ, thì bắt đầu đi.
Thiết Hoành Giang gật đầu một, nhìn qua Thiết Sư Lan và Vũ La một, hai người vội vàng ngồi vào.
Thiết Hoành Giang giơ tay điểm lên mi tâm của mình một, một đạo hắc quang hình phễu ở mi tâm nhanh chóng bành trướng, tinh thần lực cường hãn đảo qua toàn bộ gian phòng, hai người Thiết Sư Công và Thiết Sư Lan thân hình lắc lư bất định, vội vàng dùng tay chống xuống mặt đất mới xem như không ngã xuống.
Ngược lại Vũ La vẫn lù lù bất động.
Sau đó, một điểm quang mang màu vàng nhạt từ trong "Cái phễu" kia bay ra, không ngừng xoay tròn trước mặt Thiết Sư Lan, hóa thành một bóng người hư ảo màu vàng nhạt, diện mạo giống Thiết Hoành Giang như đúc.
Đây chính là nguyên hồn của Thiết Hoành Giang, nguyên hồn hai tay ôm thành hình cầu, đang che chở một bóng người nho nhỏ.
Nguyên hồn của Thiết Hoành Giang mở hai tay ra, bóng người kia cũng chậm rãi phóng đại, Thiết Sư Lan đã nhịn không được kêu lên:
- Phụ thân!
Nguyên hồn của Thiết Hùng Bá cực kỳ suy yếu, nhìn thấy con vẫn mỉm cười.
Lỗ đại sư nói:
- Hùng Bá hiền diệt, ta đã luyện thành Hồn Khí cho ngươi, chỉ cần ngươi dung nhập vào trong đó là được. Bên trong Hồn Khí này còn có một ít khí tức mỏng manh của ta, chẳng qua ngươi hẳn là có thể chiến thắng, tóm lại cẩn thận một chút là được.
Nguyên hồn của Thiết Hùng Bá gật gật đầu, thân hình lập tức bay tới phía trên Hồn Khí.
Người của Thiết gia vô cùng khẩn trương, bao gồm cả Thiết Hoành Giang ánh mắt mở lớn, nhìn chằm chằm Hồn Khí kia.
Thiết Hùng Bá sau khi chuẩn bị đầy đủ, ung dung tiến về phía Hồn Khí.
Bên trong tám mươi tám lỗ của Hồn Khí phóng ra một tia quang mang bảy màu, trong toàn bộ căn phòng, ánh sáng lung linh đầy màu sắc, bảy màu sặc sỡ, vô cùng xinh đẹp.
Những quang mang này ngưng tụ thành tơ bao phủ lấy Thiết Hùng Bá, chậm rãi thu vào trong Hồn Khí.
Mọi người rốt cuộc nhẹ nhàng thở dài một hơi. Lỗ đại sư có chút tự đắc:
- Xem ra so với tưởng tượng của ta còn dễ dàng hơn, những khí tức còn sót lại này căn bản không có tạo thành trở ngại gì...
- A...
Bỗng nhiên một tiếng kêu thảm thiết từ bên trong Hồn Khí truyền ra, cắt đứt lời nói của Lỗ đại sư. Chờ đến khi nguyên hồn của Thiết Hùng Bá liều mạng lao ra, chỉ trong thời gian nói mấy câu như vậy, nguyên hồn của Thiết Hùng Bá đã suy nhược không ít, gần như là đã trong suốt!
Từng đạo quang ti bảy sắc từ trong Hồn Khí bắn ra, quấn lấy nguyên hồn của Thiết Hùng Bá dùng sức kéo lại.
Thiết Hùng Bá căn bản không phải đối thủ, Thiết Hoành Giang nổi giận gầm lên một tiếng, nguyên hồn phát lực, một đạo hào quang màu vàng nhạt chợt lóe, chặt đứt những quang ti kia, nguyên hồn của Thiết Hùng Bá mới chạy thoát, trốn ở phía sau nguyên hồn của Thiết Hoành Giang, thống khổ cả người run rẩy.
Thiết Hoành Giang gầm lên:
- Lỗ huynh, đây là có chuyện gì?
Lỗ đại sư cũng giật mình, vội vàng hỏi:
- Hùng Bá, xảy ra chuyện gì?
Nguyên hồn của Thiết Hùng Bá lòng còn sợ hãi:
- Bên trong có một cỗ lực lượng hùng mạnh muốn cắn nuốt ta!
Lỗ đại sư sửng sốt:
- Không có khả năng, ta đã dùng bốn mươi sáu cân Bạch Khẩu Ngưng Đồng, loại bỏ khí tức của ta đến thấp nhất, làm sao có khả năng còn có lực lượng hùng mạnh như vậy!
Thiết Hùng Bá từ trong Hồn Khí đi ra, lực lượng nguyên hồn đã bị suy yếu đi bảy phần, đủ thấy cỗ lực lượng kia quả thực hùng mạnh.
Vũ La xem như nhìn rõ ràng, vấn đề này, chỉ sợ không ai có quyền lên tiếng hơn hắn:
- Mặc dù chỉ có một tia khí tức, nhưng lại là kẻ vào trước làm chủ, có thể vận dụng toàn bộ lực lượng của Hồn Khí, nguyên hồn của Nhị thúc Thiết gia suy nhược, làm sao là đối thủ được?
Lỗ đại sư không ngờ tới người nói chen vào lại là Vũ La, đột nhiên giận dữ:
- Ngươi biết cái gì? Nơi này đâu có chỗ cho ngươi nói leo!
Nếu là ngày thường, Lỗ đại sư không đến mức tức giận như vậy, nhưng hiện tại tình huống khẩn cấp, Lỗ đại sư tự cho mình rất cao, lại làm ra sơ suất lớn như vậy, đã làm Thiết gia hao tốn nhiều tài liệu trân quý như vậy, lại làm hại Thiết Hùng Bá suýt chút nữa hồn phi phách tán, nếu như xử lý không tốt, Thiết gia tuyệt đối sẽ không để hắn còn sống rời đi.
Thiết Hùng Bá lại nói:
- Đúng như Vũ La huynh đệ nói, cỗ ý thức kia quả thật đã triệu tập toàn bộ lực lượng Hồn Khí vây công ta, nếu không ta cũng không bất lực như vậy!
Vũ La bất đắc dĩ lắc đầu hỏi:
- Nhị thúc Thiết gia còn có thể chống đỡ bao lâu?
Trong lòng Thiết Hoành Giang không khỏi dâng lên một tia hy vọng, cắn răng nói:
- Ta liều ba ngàn năm tu vi, còn có thể bảo vệ nó hai ngày!
Vũ La cân nhắc một chút:
- Thời gian cấp bách, ta cũng không có mười phần nắm chắc, chỉ có thể thử một lần. Không cần nhiều lời, để pháp môn luyện chế Hồn Khí cùng nguyên liệu lại đây, tất cả các ngươi lập tức đi ra ngoài!
Thiết Sư Lan mặt xám như tro tàn:
- Những tài liệu khác đều còn đầy đủ, nhưng Tử Kim Ngọc Tinh và Bạch Khẩu Ngưng Đồng...
Vũ La không kiên nhẫn vung tay lên:
- Ta vẫn còn, ngươi nhanh nhanh chuẩn bị sẵn sàng những thứ khác, để ta xem pháp môn luyện chế Hồn Khí trước.
Thiết Hoành Giang lập tức nói:
- Lão Lỗ, mau giao ngọc giản cho Vũ La tiểu huynh đệ.
Lỗ đại sư cười lạnh:
- Cho dù là tài liệu đầy đủ thì đã sao? Tình huống hiện tại, chỉ cần còn có một tia ý thức lưu lại trong Hồn Khí, Thiết Hùng Bá sẽ không có biện pháp ký sinh trong đó, ngươi cho là trình độ luyện khí của ngươi cao hơn ta sao?
Vũ La cũng không nhiều lời, vươn tay cầm lấy ngọc giản, quả thật thời gian cấp bách, hắn tiết kiệm ngay cả thời gian đấu võ mồm với Lỗ đại sư.
Lỗ đại sư tức giận đến toàn thân phát run:
- Hay cho một tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng...
Thiết Hoành Giang đã trực tiếp túm hắn đi ra ngoài, lời nói cậy già lên mặt của Lỗ đại sư sau đó chỉ có thể nói ở bên ngoài.
Từ đầu đến cuối, Thiết Sư Công ngồi bên cạnh tỏ ra có chút không yên lòng.
Vũ La đọc lại một lần nội dung trong ngọc giản, cảm thấy khó giải quyết. Thời gian hai ngày, muốn dùng Bát Hoang Đoán Tạo Chuy luyện ra một kiện Hồn Khí thành công, hắn suy nghĩ một chút, bi quan phát hiện ra cơ hội thành công chỉ có ba phần.
Thiết Sư Lan bằng tốc độ nhanh nhất đưa những tài liệu khác tới, trong đó còn có những nguyên liệu thêm vào, bởi vì vấn đề năng lực của Lỗ đại sư đã làm ra mấy thay đổi nhỏ.
Tử Kim Ngọc Tinh và Bạch Khẩu Ngưng Đồng hắn đều còn, chẳng qua Bát Hoang Đoán Tạo của Vũ La dùng để rèn luyện Hồn Khí rất thích hợp. Những nguyên liệu thêm vào và Bạch Khẩu Ngưng Đồng thực ra cũng không cần.
Ba cân Tử Kim Ngọc Tinh, Vũ La cũng có chút đau. Ba cân này hết rồi, khối Tử Kim Ngọc Tinh kia của hắn cũng chỉ còn lại một chút bằng ngón tay, muốn trưởng thành một lần nữa không biết cần bao lâu.
Toàn bộ tài liệu chuẩn bị xong xuôi, Vũ La bắt đầu nhắm mắt minh tưởng.
← Ch. 391 | Ch. 393 → |