← Ch.736 | Ch.738 → |
Ba ngày lúc Vũ La đục khối nham thạch đầu tiên, hắn đã cảm giác được Long Nguyên của mình có được lực phá hoại khó tin đối với nham thạch, có thể nói hơn xa những công cụ kia.
Sau khi phối hợp với Vu lực màu vàng sẫm lực phá hoại của Long Nguyên đối với nham thạch càng tăng thêm ba thành.
Trong đám lao công trong có không ít người kiến thức bất phàm, chính vì bọn họ nhìn ra điểm này Vũ La mới có thể bình yên vượt qua đêm nay không ai dám tới trêu chọc hắn.
Nhưng thật ra từ lao công đến Lão Hắc đều đang trông chờ biểu hiện của Vũ La vào hôm sau.
Mặt trời màu đỏ máu lặn trước, sáng hôm sau nó cũng mọc trước.
Cứ mỗi sáng sớm mặt trời màu đỏ máu sẽ mọc lên trước tiên, nhấn chìm cả Hồng Lang Tinh vào trong một mảng huyết quang. Mới sáng sớm đã ngập tràn ánh máu cho nên Hồng Lang Tinh bị cho là một tinh cầu bất tường. Mặc dù đẳng cấp của pháp tắc lực lượng tinh cầu này rất cao, đứng vững vàng trong hàng ngũ Tiên giới, nhưng những Tiên Nhân nào có thực lực cũng không muốn ở lại nơi này.
Ở xa xa Ngọc Thiết lâm trường, ngọn sơn phong cao nhất của tinh cầu này giữa huyết quang trông như một con cự lang đang ngửa mặt lên trời rống dài, đây cũng là nguyên nhân của cái tên Hồng Lang Tinh.
Lão Hắc một mình ngồi xếp bằng trên cột đá cao nhất rừng đá, cột đá này cao chừng bốn ngàn trượng, đột ngột từ mặt đất mọc lên giống như một cánh tay cường tráng hữu lực của thiên thần giáng mạnh một quyền xuống đất.
Trên đầu Lão Hắc một đạo hào quang màu vàng đỏ chiếu thẳng lên trời cao. Khi mặt trời màu đỏ máu vừa ló lên khỏi đường chân trời Lão Hắc thình lình há miệng ra, dường như có mấy phần của đạo hào quang đầu tiên mặt trời màu đỏ máu bị y nuốt chửng vào miệng.
Đùng... Đùng...
Bụng y vang lên thanh âm như sấm động, vang lên đủ hai mươi bảy tiếng mới ngừng lại.
Áo y căng phồng lên, y há miệng ra chậm rãi phun ra một tia hắc khí, hào quang màu vàng đỏ trên đầu cũng chậm rãi thu vào trong huyệt Bách Hội.
Hành công xong Lão Hắc vươn người đứng dậy phất tay hét lớn một tiếng:
- Khởi công cho lão tử!
Cả Ngọc Thiết lâm trường lập tức trở nên ồn ào huyên náo. Lão Hắc từ trên cao nhìn xuống, thuận lợi tìm được Vũ La trong đám người, nhưng cũng chỉ liếc qua một, sau đó thân hình y nhoáng lên giống như một con chim điêu khổng lồ mang theo tiếng gió rít thấu xương đáp xuống trên đài cao.
Những tiếng gõ đục leng keng vang lên, một ngày mới khô khan không có gì thay đổi đã bắt đầu.
Hôm nay Vũ La dứt khoát không động thủ, vẫn khoanh chân ngồi ở chỗ đó. Giám công chịu trách nhiệm hắn cũng không thèm đếm xỉa tới hắn, cũng giống như suy nghĩ của Lão Hắc: Nếu mỗi ngày ngươi có thể nộp một khối Hoa Văn Vân Đồng, cho dù ngày nào ngươi cũng ngủ trên lâm trường cũng không có việc gì tới ta.
Những người như Lão Hắc và bọn giám công sẽ không giết người chỉ vì thích giết chóc, cho dù bọn họ đánh giết một tên lao công nhỏ bé không đáng kể, cũng là có mục đích.
Vũ La ngồi đả tọa nơi đây, trên thực tế là vì hắn bị một vấn đề làm cho đau đầu.
Trong Minh Đường Cung, lúc Linh Long kia hoàn toàn thành hình, đã có một tia lực lượng lặng lẽ không tiếng động tiến vào Động Phòng cung, khai thác cung thứ hai này.
Nhưng trong Cửu Long Thôn Nhật đã nói có hai phương pháp để làm sinh ra Linh Long thứ hai.
Phương pháp thứ nhất chính là hết sức bình thường, rút ra một tia lực lượng từ trong Linh Long của Minh Đường Cung, biến hóa thành Linh Long thứ hai.
Mà phương pháp thứ hai thì phức tạp hơn nhiều.
Trong Cửu Long Thôn Nhật gọi nó là linh chủng, chính là tìm Linh Vật thiên địa nuôi dưỡng trong Động Phòng cung, ngày ngày lấy Long Nguyên của mình rèn luyện. Đợi đến khi hỏa hầu thành thục, vậy có thể thuận lợi nước chảy thành sông hóa thành Linh Long thứ hai. Phương pháp này hết sức khó khăn, đầu tiên cần tìm một Linh Vật thiên địa, sau đó phải nuôi dưỡng rất lâu. Rốt cục là nuôi dưỡng bao lâu vậy phải xem linh tính bản thân Linh Vật này. Linh tính Linh Vật càng cao tốc độ nuôi dưỡng càng nhanh, bằng không e rằng sẽ rất chậm. Nếu tìm bừa một thứ nào đó cho có lệ e rằng vĩnh viễn cũng không sinh ra được Linh Long thứ hai.
Mặc dù phương pháp thứ hai phiền phức thật, nhưng ích lợi của nó cũng hết sức rõ ràng, có được một Linh Vật thiên địa làm nền tảng, tư chất Linh Long sẽ mạnh hơn rất nhiều. Hơn nữa Linh Vật có một số đặc tính dung nhập vào trong Linh Long tương lai, như vậy chín con Linh Long tương lai mỗi con sẽ có một đặc tính riêng, chứ không phải là giống nhau như đúc.
Vũ La do dự hết một ngày, bởi vì với hoàn cảnh vị trí của hắn hiện tại muốn tìm ra Linh Vật thiên địa chính là một ý nghĩ không thực tế.
Nhưng Vũ La quyết không chịu làm một nhân vật bình thường. Sau khi biết có phương pháp thứ hai kiệt xuất này nếu bảo hắn chọn phương pháp thứ nhất, bất kể tự an ủi mình thế nào trong lòng hắn thủy chung cảm thấy không thoải mái.
Trong Thiên Phủ Chi Quốc của Vũ La có một ít đồ thích hợp sử dụng, tỷ như trong rừng Bồng Kinh Thần Mộc đã ra đời không ít Thần Chi. Tỷ như trong rừng ngọc trúc cũng đã có không ít mầm ngọc, nhưng Vũ La vẫn lo rằng những thứ này chưa đủ linh tính.
Về phần Thần Huyết Thạch, mặc dù trân quý, nhưng không được tính là Linh Vật.
Vũ La cứ do dự như vậy, bởi vì hắn nghĩ tới một khả năng: Ngọc Thiết lâm trường.
Rừng đá của Ngọc Thiết lâm trường này chính là một Tiên Thiên trận pháp hình thành thiên nhiên. Nhìn qua dường như rất dễ dàng gặp loại Tiên Thiên trận pháp này ở Tiên giới, cho nên không được coi trọng. Nhưng Vũ La lại cảm thấy không đơn giản như vậy, bất kể thế nào, tinh cầu có thể thai nghén được Tiên Thiên trận pháp, hẳn không phải là tiêu điều xơ xác như Hồng Lang Tinh này mới đúng.
Nói không chừng bên dưới rừng đá này có chôn giấu Tiên Thiên Linh Vật đặc biệt nào đó.
Vũ La mất thời gian một ngày dùng nguyên hồn không ngừng xâm nhập xuống lòng đất, nhưng dù hắn đã cố gắng bằng mọi cách cũng chỉ xâm nhập được sâu xuống đất mười trượng.
Khoảng cách này căn bản không đủ cho hắn thấy rõ hết thảy dưới đất.
Lúc này, thình lình một tràng tiếng hoan hô truyền đến, Vũ La cũng không khỏi mở mắt. Lúc này hắn mới phát hiện ra trước mặt mình xuất hiện một đám lao công.
Sở dĩ bọn họ hoan hô là vì một người trong đó vừa đục ra được một khối Lam Tinh Vân Mẫu từ nửa cột đá mà hôm qua hắn tìm được Hoa Văn Vân Đồng. Đây cũng là tài liệu thất phẩm thượng, vô cùng trân quý, còn cao hơn Hoa Văn Vân Đồng hắn tìm được hôm qua một bậc, chính là phần tài liệu cao cấp nhất mà Ngọc Thiết lâm trường khai thác được trong thời gian nửa năm vừa qua.
Tên lao công đục được khối Lam Tinh Vân Mẫu kia hưng phấn tới nỗi gương mặt đỏ bừng, tay nắm thật chặt khối Lam Tinh Vân Mẫu kia, dường như sợ rằng người khác sẽ đoạt mất.
Khối Lam Tinh Vân Mẫu này xuất hiện khiến cho những lao công khác được khích lệ, ai nấy cầm lấy búa đục điên cuồng khai thác những cột đá còn lại.
Vũ La quét nhìn một vòng, rốt cục cũng hiểu đây là chuyện gì.
Đám lao công vây xung quanh mình gần như toàn là Tiên Nhân phi thăng mà đến. Những người này đã có thể phi thăng, chứng từ trong thế giới thấp hơn trước kia, bọn họ cũng chắc chắn là thiên tài, không có ai là kẻ ngốc.
Hôm qua Vũ La khai thác được Hoa Văn Vân Đồng, hôm nay vừa bắt đầu đã ngồi bên cạnh nữa cột đá này. Hơn nữa nhìn qua hắn vô cùng ung dung tự tại, không hề lo lắng, chuyện này có ý nghĩa gì? Có nghĩa là trong rừng đá này vẫn còn tài liệu trân quý.
Cho nên Vũ La ngồi xuống không lâu, những lao công này lập tức ùa lên một lượt, mạnh ai nấy giành chỗ cho mình, suýt chút nữa thì đánh nhau.
Những Tiên Nhân phi thăng lưu lạc tới nơi này đều có nguyên nhân của riêng mình, nhưng không thể nghi ngờ gì về trí tuệ của bọn họ.
Quả nhiên lúc này mới chưa tới một canh giờ, đã có người tìm được một khối Lam Tinh Vân Mẫu
Vũ La cười thầm trong lòng, cũng không hề oán trách những người này. Đây là Ngọc Thiết lâm trường, sinh tử chỉ cách nhau một đường tơ. Trong hoàn cảnh này chẳng lẽ còn trông cảnh người khác sẽ nhường nhịn mình, không thể nào có chuyện đó.
Những lao công khác không ném đá xuống giếng đã là may lắm. Vũ La bất quá chỉ nhìn thoáng qua sau đó khẽ lắc đầu nhắm mắt lại tiếp tục minh tưởng, giải quyết vấn đề khó khăn của mình.
Mà trước người hắn tiến độ khai thác của đám lao công kia rất nhanh, chỉ mất nửa ngày đã khai thác sạch sẽ phần còn lại của nửa cột đá. Ngoại trừ một khối Lam Tinh Vân Mẫu khai thác được lúc đầu ra nửa cột đá này đã cho ra một khối Hỏa Vân Hổ Phách bát phẩm thượng, hai khối cổ Thú Noãn Hóa Thạch thất phẩm hạ, bốn khối cổ Thú Nha Hóa Thạch cửu phẩm trung.
Đám lao công kích động vô cùng, một cột đá thông thường khai thác được ba khối tài liệu đã là rất khá.
Nhưng chỉ riêng nửa cột đá này tính cả khối Hoa Văn Vân Đồng của Vũ La hôm qua đã khai thác được chín khối tài liệu. Xác suất này quả thật cao tới kinh người.
Sau khi khai thác xong nửa cột đá này, đám lao công trợn tròn mắt ai nấy nhìn chằm chằm Vũ La không chớp mắt, bởi vì cho tới bây giờ Vũ La vẫn không nhúc nhích.
Bọn họ không biết Vũ La làm thế nào biết trong cột đá này có tài liệu trân quý, nhưng bọn họ biết chắc rằng Vũ La có phương pháp biết được.
- Còn ngây người ra đó làm gì nữa, không mau đi làm việc?
Đám giám công vung roi điện, trên không trung nổ tung những tia lửa điện màu xanh liên tiếp. Lúc này đám lao công mới lui về chỗ mình với vẻ không cam lòng.
Dáng vẻ Vũ La vẫn bất động như núi, giám công nhìn hắn một trong lòng cũng có chút bất mãn, không nhịn được hừ một tiếng. Hôm nay tới lúc kết thúc công việc, nếu tiểu tử này không thể giao ra một phần tài liệu đủ phân lượng, nhất định sẽ cho hắn hai roi điện.
Nhãn quang của Lão Hắc tự nhiên cao hơn đám giám công dưới quyền một bậc, y vẫn ngồi yên trên đài cao này. Đây là lãnh địa của riêng Lão Hắc, ngày ngày y đều ngồi trên này quan sát cả Ngọc Thiết lâm trường. Cảm giác như vậy làm cho y hết sức say mê, bởi vì ngồi ở nơi đây có thể cảm giác được rất thật, trong tay mình nắm giữ những lao công này, đầy đủ quyền sinh sát trong tay.
Hôm nay vừa đến buổi trưa, trên lâm trường không ngừng vang lên tiếng hoan hô, làm cho Lão Hắc cũng khẽ mỉm cười. Y hiểu rằng mỗi một lần có tiếng hoan hô vang lên như vậy, có nghĩa là một khối tài liệu trân quý vừa xuất hiện.
Tính sơ qua kể từ khi tiểu tử Vũ La này xuất hiện, thật ra tới bây giờ vẫn chưa tròn một ngày, đã có chín khối tài liệu xuất hiện. Nếu cứ phát triển theo tần số này, trong tháng này sản lượng của Ngọc Thiết lâm trường có thể bằng với một năm qua.
Y đã khẳng định trăm phần trăm, Vũ La đúng là bất thường.
Y cũng không phải là đám giám công ngu ngốc phía dưới. Nửa cột đá mà Vũ La khai thác kia cho ra sản lượng tài liệu trân quý nhiều như vậy, cho dù chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng cũng có nghĩa là phúc vận của Vũ La không ai sánh bằng. Phúc vận là gì? Theo Lão Hắc thấy, phúc vận mới là thực lực quan trọng nhất trong cả Cửu Giới Tinh Hà.
Không sai, Tiên giới trong mắt đám người hạ giới như Vũ La, trong miệng đám Tiên Nhân này trên thực tế được gọi là Cửu Giới Tinh Hà. Là một thế giới có diện tích vô cùng rộng lớn, do rất nhiều đẳng cấp năng lượng cấu thành.
Hệ thống nền tảng khung sườn cơ bản của một thế giới, quyết định đẳng cấp của thế giới này cao tới mức nào.
Giống như Tiên giới, thật ra cũng chỉ là một thế giới, bất quá hơi khác so với hiểu biết trong đầu bọn Vũ La mà thôi. Nói một cách đơn giản, Tiên giới chính là thế giới có được lực lượng cơ bản ở đẳng cấp tối cao trong Cửu Giới Tinh Hà.
Mà dưới Tiên giới còn có ba đẳng cấp năng lượng cơ bản nữa. Ngũ Phương giới không cao không thấp, xếp thứ hai trong đó.
Bất quá đối với Tiên giới, thế giới ba cấp thấp hơn này cũng có thể được gọi là hạ giới.
Bởi vì trong Tiên giới vẫn lưu truyền một vài cấm lệnh, cho nên vài ngàn năm qua Tiên Nhân tuyệt tích ở Ngũ Phương giới.
Nhưng trên thực tế, số lượng thế giới cấp thấp mà một thế lực Tiên giới có được, cũng là biểu hiện thế lực ấy hùng mạnh tới mức nào.
Chính là nhờ có được vô số tài nguyên của vô số thế giới cấp thấp cung cấp, hiện tại Tiên giới mới có được tình trạng phồn vinh thịnh vượng như vậy.
Lão Hắc lăn lộn ở Tiên giới đã nhiều năm, nhìn thấu được rất nhiều chuyện, y tin rằng mình sẽ không nhìn lầm. Tên tiểu tử tới từ thế giới cấp thấp có năng lượng cơ bản thấp, lại chỉ có thân thể phàm nhân này nhất định sẽ trở thành bảo bối của Ngọc Thiết lâm trường mình.
Thời gian một ngày này, đám lao công ai nấy không yên lòng. Bọn họ vừa làm việc vừa ngó chừng Vũ La, nếu Vũ La đứng dậy đi sang cột đá khác, những người này nhất định sẽ xông tới tranh đoạt thật nhanh.
Nhưng Vũ La vẫn không nhúc nhích.
Vũ La còn chưa từ bỏ ý định, hắn vẫn đang nghĩ biện pháp làm thế nào có thể làm cho nguyên hồn xâm nhập sâu hơn một chút. Thời gian không phụ lòng người, hắn đã làm cho nguyên hồn xâm nhập vào sâu thêm hai trượng nữa, đạt tới khoảng cách mười hai trượng. Đây cũng là rèn luyện đối với nguyên hồn bản thân mình, thật ra Vũ La mệt mỏi không ít, nhưng hắn cảm thấy hết sức hài lòng về thu hoạch của mình, chỉ sau một ngày mà cảm thấy nguyên hồn hùng mạnh hơn không ít.
Đến bây giờ Vũ La vẫn chưa hiểu, vì sao những lao công này không dùng tiên hồn thăm dò bên trong cột đá, chẳng lẽ tiên hồn không thể xuyên qua cột đá được sao, nhưng vì sao nguyên hồn của mình có thể làm được?
Cực khổ một ngày khiến cho Vũ La càng thêm nhớ tới Phù Cổ. Nếu có tiểu gia hỏa này, chẳng phải nó sẽ tung hoành trong nham thạch như chơi sao?
Mắt thấy mặt trời màu đỏ máu dần dần chìm vào mặt đất, ánh sáng mặt trời màu vàng cũng dần dần ảm đạm, gần như nửa số lao công trên lâm trường đều nhìn chằm chằm về phía Vũ La
Rốt cục mặt trời màu vàng cũng đã chìm sâu, tiếng roi điện nổ vang đều nhịp, đám giám công cùng nhau rống to:
- Kiểm nghiệm!
Đám lao công hết sức buồn bực, Vũ La vẫn không nhúc nhích, trước mặt hắn chỉ còn lại một đống đá vụn, chẳng lẽ hắn còn có thể tìm được tài liệu gì hữu dụng bên trong đống đá vụn này sao? Chuyện này căn bản không thể nào, đám lao công đã hết sức cẩn thận, đập nát tất cả đá vụn, trong đống đá vụn trên mặt đất không có khối nào to hơn ngón tay cái, nơi này không thể nào ẩn giấu tài liệu hữu dụng nào nữa.
Giám công không nhanh không chậm, trước tiên đi kiểm tra xong những người khác, cuối cùng mới đi tới bên cạnh Vũ La:
- Của ngươi đâu?
Lão Hắc đứng dậy trên đài cao, trong lòng mơ hồ có hơi mong đợi.
Những lao công đã kiểm tra xong cũng không rời đi, cùng nhau vây quanh để xem thử rốt cục Vũ La là phù dung sớm nở tối tàn, sẽ bị đánh chết, hay vẫn có thể làm nên kỳ tích một lần nữa.
Dáng vẻ Vũ La như vừa mới tinh ngủ, lên tiếng đáp ứng nhìn giám công:
- Chờ chút.
Hai tay hắn đặt trên mặt đất trước mặt, một cỗ lực lượng từ lòng bàn tay hắn tuôn ra, mặt đất chợt sôi trào lên như mặt nước, không ngừng có đá vụn văng sang hai bên. Cỗ lực lượng này chạy thẳng về phía trước chừng một trượng chợt nghe bùng một tiếng, một khối đá to bằng đầu người từ dưới mặt đất bị bắn lên không, tới vị trí cao bằng đầu người, lực lượng của Vũ La trong khối đá bắt đầu phát huy tác dụng. Từng vết nứt mỏng xuất hiện, sau đó cả khói đá vỡ tan tành, để lộ bên trong là một hòn đá chỉ to bằng trứng cm câu trong suốt, toát ra ánh sáng hết sức dịu dàng.
Nhìn qua hòn đá này giống như kim cương, nhưng ánh sáng nó đẹp mê hồn hơn cả kim cương. Giống như một mỹ nhân đã trải qua trau giồi kiến thức, trí khôn lắng đọng, lại hết sức thuần hậu, khiến cho người ta thích thú vô cùng.
Mọi người hít sâu một hơi khí lạnh:
- Đây là... Bạch Mộng Thiên Tinh!
- Tài liệu lục phẩm hạ, còn trân quý hơn Lam Tinh Vân Mẫu kia nhiều!
- Vì sao ta không nghĩ tới, tên kia một mực ngồi yên chỗ đó không chịu động, tuyệt đối là có nguyên nhân. Thì ra là thứ tốt nhất nằm dưới lòng đất, không nằm trong cột đá...
Đám lao công ảo não vô cùng, vị lão lao công hôm qua biểu lộ thiện ý với Vũ La cười lạnh nói:
- Không biết đủ sao, nếu không có tiểu tử này, các: Ngươi có thể có được thu hoạch nhiều như hôm nay không?
← Ch. 736 | Ch. 738 → |