Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tiên Tuyệt - Chương 795

Tiên Tuyệt
Trọn bộ 862 chương
Chương 795: Cửu Đầu Đại Vương 2
0.00
(0 votes)


Chương (1-862)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bên ngoài phù đảo có chín màn hào quang hình cầu rất rõ ràng, màn trong cũng có màu vàng, màn ngoài cũng có màu trắng nhạt.

Diện tích phù đảo rất lớn, có lẽ là một tiểu hành tinh từ trong Hỗn Loạn Tinh Lưu bay ra ngoài, lúc đến nơi này, lực lượng của nó đã đạt tới nạng thái cân bằng, bèn dừng ở nơi này, trở thành một tinh không phù đảo.

Trên phù đảo có sáu ngàn gốc liễu khổng lồ sum suê tươi tốt, bên ngoài cành lá chảy xuôi một cỗ hào quang màu đỏ nhạt. Chín màn sáng trên không không ngừng lóe ra điện quang bắn xuống phù đảo, đều bị sáu ngàn gốc cây liễu này hấp thu.

Tán liễu kết lại với nhau, ngăn cả không gian phù đảo bên trên.

Lão Hắc đã chờ bên ngoài phù đảo từ sớm, vô cùng nóng nảy. Rốt cục thấy một chiếc tiểu thuyền đang bay tới từ xa, y hưng phấn nhảy lên một cái, vội vàng bay tới nghênh đón.

Vũ La mỉm cười, điều khiển tiểu thuyền đón Lão Hắc lên.

- Tiên sinh, rốt cục ngài cũng đã trở lại.

Vũ La cười hỏi:

- Nơi này thế nào rồi? Thời gian dài như vậy, chỉ có mình ngươi ở đây coi sóc, vất vả cho ngươi rồi.

- Ngài quá khách sáo...

Lão Hắc xoa xoa tay, ánh mắt nhìn lướt qua Lương Mạt Vũ phía sau.

Lương Mạt Vũ cũng quyết định đi theo, bất quá đã ước định thời gian ba mươi năm với Vũ La. Nếu như trong khoảng thời gian ấy Vũ La không thể nghĩ ra biện pháp giúp y, vậy đường ai nấy đi.

Ba mươi năm đối với Tiên Nhân mà nói, thật ra cấp bách vô cùng. Hơn nữa vấn đề mà Vũ La phải giải quyết là một vấn đề khó khăn tuyệt thế. Thân phận địa vị của phụ mẫu Lương Mạt Vũ trên Tiên giới có thể coi là tuyệt đỉnh, ngay cả bọn họ cũng không giúp được con của mình. Trong thời gian ba mươi năm bảo Vũ La giải quyết vấn đề này, thật ra bản thân Lương Mạt Vũ cũng không có lòng tin. Nói như vậy, bất quá là muốn cho Vũ La một chút áp lực mà thôi. Thật sự nếu đến ba mươi năm, Vũ La vẫn không thể giải quyết vấn đề này, y sẽ đợi thêm ba mươi năm nữa.

Ba người Dạ Huy ngoan ngoãn đứng sau lưng Vũ La, chuyến đi này không riêng gì tìm được thiên địa Linh Vật, thu hoạch tiên ngọc cũng là cực kỳ to lớn.

Vũ La ném giới chỉ tiên ngọc cho Lão Hắc:

- Lên đảo rồi ta sẽ phải bế quan tu luyện. Ngươi cầm trước cái này, trong khoảng thời gian ta bế quan, hết thảy chi tiêu của phù đảo sẽ sử dụng khoản này.

- Có chuyện gì có thể thương lượng cùng Lương tiên sinh.

Lão Hắc đáp ứng một tiếng, sắc mặt có hơi khó coi, Vũ La nhìn ra bèn hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Lão Hắc cười khổ nói:

- Không ai có thể ngờ rằng, nơi này lại có mã tặc...

Ban đầu Vũ La chọn nơi này là vì xa xôi yên tĩnh, không ai quấy rầy, không ngờ rằng nơi này lại xuất hiện mã tặc. Vũ La sửng sốt, Lương Mạt Vũ cũng tỏ ra kỳ quái.

Lão Hắc nói tiếp:

- Vốn ta cũng không muốn nói ra, nếu ngài bế quan rồi, có các vị Lương gia ở đây, toán mã tặc nho nhỏ kia cũng không thành vấn đề.

Vũ La lại có tính toán riêng của mình:

- Sào huyệt của bọn chúng ở nơi nào, dẫn ta tới đó.

Lão Hắc gật đầu:

- Được!

Toán mã tặc này rất có thể là không ở được chỗ khác nữa, cho nên mới chạy tới chỗ này.

Hỗn Loạn Tinh Lưu mười năm chưa chắc có người tới một lần, bọn chúng tới đây cướp ai?

Có thể tưởng tượng được bọn chúng nghèo tới mức nào.

Lão Hắc dẫn theo bọn họ đi vòng vèo một hồi, tới một hành tinh ở gần Hỗn Loạn Tinh Lưu nhất. Đây cũng là một tinh cầu hoang vu, cả tinh cầu có mặt đất màu vàng, kém quá xa so với Ngự Xạ Tinh.

Lão Hắc chỉ tinh cầu kia nói:

- Đám người này tới đây chẳng qua chỉ là diễu võ dương oai trước cửa chúng ta mấy vòng. Có lẽ chúng thấy kết giới phòng ngự của chúng ta quá hùng mạnh, không có lòng tin sẽ đánh được, cho nên rốt cục đã bỏ đi.

Vũ La hỏi:

- Bọn chúng có bao nhiêu tên?- Chỉ xuất hiện bảy tám tên.

Vũ La cười lớn:

- Tinh không phù đảo quá lớn, cũng cần một ít hạ nhân làm việc vặt.

- Hả?

Lão Hắc có vẻ không hiểu.

Vũ La vung tay lên dặn dò:

- Phát tin tức cho bọn chúng, bảo bọn chúng ra ứng chiến.

Lão Hắc đáp ứng một tiếng, sau đó lấy ra một miếng ngọc, viết nhanh một phong chiến thư, vung mạnh tay lên, phong chiến thư bay thẳng vào trong tinh cầu kia.

Chỉ trong thoáng chốc, chỉ thấy trên tinh cầu nổi lên một trận bụi mù. Một hạt châu màu đỏ lửa bay lên không, sau đó bay vào tinh không, chuẩn bị chém giết với bọn Vũ La.

- Hừ, thật là cuồng vọng. Bản Đại vương không đi tìm các ngươi gây phiền phức, các ngươi cũng dám đến tìm bản Đại vương gây phiền phức! Nếu hôm nay không đánh cho đầu ngươi mềm nhũn, cả Cửu Giới Tinh Hà này sẽ xem thường bản lĩnh của Cửu Đầu Đại Vương ta...

Quá nhiên trong hạt châu màu lửa đỏ kia chỉ có bảy, tám người. Người cầm đầu có lẽ là lai lịch bất phàm, bởi vì rất có thể y là người có vóc dáng hình cầu hoàn mỹ nhất trong cả Cửu Giới Tinh Hà. Toàn thân y hình thành những đường vòng cung mượt mà lưu loát, tay cầm một đôi thiết cầu. Tiếng rống giận dữ của y vang lên, tiên nguyên đưa thanh âm của y cuồn cuộn tới, khiến cho Vũ La cảm thấy hơi bực bội.

Vũ La cũng không nói nửa lời, vỗ một chưởng vào thân thuyền. Một khẩu Hồng Vũ tiên pháo ở mũi thuyền chậm rãi xoay chuyển, nóng pháo nhắm ngay vào tinh cầu của bọn chúng.

Ánh sáng Hồng Vũ tiên pháo càng ngày càng mãnh liệt, dần dần làm cho người ta có cảm giác dường như là trong tinh không vừa ra đời một hằng tinh mới. Cửu Đầu Đại Vương sợ hết hồn, mang theo thủ hạ trợn mắt há mồm nhìn luồng ánh sáng kia.

Vù...

Một đạo bạch quang phun ra, Hồng Vũ tiên pháo khai hỏa, chuẩn xác bắn trúng vào tinh cầu của chúng.

Trên tinh cầu bốc lên một đám mây hình nấm có thể nhìn thấy rõ ràng, gần nửa tinh cầu đã bị tước mất. Lương Mạt Vũ không nhịn được nhìn Vũ La một cái, y đã sớm phát hiện trên tiểu thuyền Vũ La gắn món đồ chơi này, chỉ không ngờ rằng nó có uy lực khổng lồ như vậy. Vốn tốc độ tiểu thuyền này không tệ, phòng ngự cũng tạm được, cơ hồ không có năng lực công kích, nhưng hiện tại sở đoản đã trở ngược lại thành sở trường.

Bất quá chuyện khiến cho y thật sự chú ý tới tiểu thuyền này chính là, Lương Mạt Vũ rõ ràng cảm giác được, tiên pháo trên tiểu thuyền vẫn còn dư lực. Hơn nữa theo uy lực phát huy mà suy đoán, bất quá chỉ là một phần rất nhỏ mà thôi.

Khẩu Hồng Vũ tiên pháo này cũng là Phù Hạch Tiên Binh, hơn nữa hạch tâm của món Phù Hạch Tiên Binh này chính là đạo Thiên Mệnh Thần Phù tam phẩm Thái Thượng Kiếm Chú. Nếu nó phát huy uy lực chân chính, chính là vô số kiếm tiên, uy lực không gì sánh kịp.

Chỉ bất quá hiện tại Vũ La trang bị một đạo linh phù phục chế thay thế. Hơn nữa dù là như vậy, hắn vẫn cảm thấy nếu phát huy toàn bộ uy lực đối phó mấy tên mã tặc này, giống như giết gà mà dùng dao mổ trâu. Cho nên hắn chỉ sử dụng công kích bình thường nhất, không hề sử dụng tới lực lượng của linh phù.

Cửu Đầu Đại Vương không nói hai lời quay đầu bỏ chạy, nếu còn không chạy chính là chờ chết...

Long Nguyên của Vũ La cuồn cuộn, rống giận một tiếng:

- Đứng lại, bằng không ta sẽ khai pháo!

Cửu Đầu Đại Vương quay đầu nhìn lại, sợ tới mức hồn phi phách tán, khẩu tiên pháo đáng sợ kia đang nhắm ngay mông bọn chúng. Cửu Đầu Đại Vương tự biết tuy rằng mông mình béo tròn trơn nhẵn, vô cùng gợi cảm, nhưng tuyệt đối không thể đỡ được một phát pháo như vậy.

Y ngoan ngoãn ngừng lại, đám thủ hạ cũng tỏ ra khổ sở vô cùng.

- Vì sao chúng ta xui xẻo như vậy chứ, trốn tới chỗ này rồi còn bị người tiêu diệt...

- Sinh vào giờ xấu, năm nay gặp hạn...

Vũ La sử dụng Hồng Vũ tiên pháo áp giải bọn chúng ngoan ngoãn tiến vào tinh không phù đảo.

Tới trên phù đảo, Vũ La đưa bọn Cửu Đầu Đại Vương xuống, lấy hạt châu màu đỏ lửa kia ném cho Lão Hắc, lạnh lùng hỏi:

- Muốn chết hay muốn sống?

- Muốn sống, muốn sống! Chét hay không bằng sống dở...

Vũ La nhìn sang Lương Mạt Vũ:

- Gieo tiên hồn lạc ấn cho bọn chúng.

A!? Bọn Cừu Đầu Đại Vương ai nấy sững sờ, vậy sau này cũng không còn cơ hội xoay mình nữa.

Vũ La cười lạnh một tiếng:

- Hừ, sao hả không chịu ư?Tiểu thuyền kia còn đừng bên cạnh chưa thu lại, Vũ La thoáng động tâm niệm. Hồng Vũ tiên pháo chậm rãi chuyển nòng pháo qua, Cửu Đầu Đại Vương lập tức quỳ sụp xuống:

- Ta bằng lòng, ta bằng lòng, xin ngài để món đồ chơi kia cách ta xa một chút, vật kia không dễ chơi chút nào. Vạn nhất nó phát hỏa tiểu nhân sẽ tiếc nuối cả đời...

Lương Mạt Vũ bĩu môi một cái, tiện tay vung lên, tám đạo tiên hồn lạc ấn bay ra, rơi vào giữa mi tâm Cửu Đầu Đại Vương và bảy tên thủ hạ của y. Chỉ trong thoáng chốc Lương Mạt Vũ gật đầu, ra ý bảo tiên hồn lạc ấn đã thành công, lúc này Vũ La mới thu tiểu thuyền lại.

- Ngươi tên là gì?

- Cửu Đầu Đại Vương.

- Được, sau này gọi là Tiểu Cửu.

A? Cửu Đầu Đại Vương có vẻ không vui:

- Làm phiền, Đại nhân ngài có thể đổi một cái tên khác được chăng? Tên này nghe giống như tên một nha hoàn, dù sao ta cũng đường đường là một hán tử lưng dài vai rộng...

Vũ La quét nhìn y:

- Lưng dài vai rộng, không sai... Ngươi muốn đổi thế nào?

Sắc mặt Cửu Đầu Đại Vương đỏ lên:

- Ta...

- Không được cò kẻ mặc cả với ta!

Vũ La quát to một tiếng:

- Không muốn gọi là Tiểu Cửu, chằng lẽ ngươi muốn gọi là Tiểu Đầu?

Cái tên Tiểu Đầu này bất luận là nghĩa hay âm đều không được hài hòa, sắc mặt Cửu Đầu Đại Vương lập tức trở nên tím bầm như gan heo, ngược lại Lão Hắc vỗ tay khen hay:

- Ta thích cái tên Tiểu Đầu này, gọi cái tên này hẳn sẽ đặc biệt gia tăng tự tin...

Cửu Đầu Đại Vương ảo não:

- Gọi ta là Tiểu Cửu là được.

Vũ La khoát tay căn dặn:

- Lão Hắc, mấy người này giao cho ngươi, có việc gì cần đến sức lực...

Tiểu Cửu gật đầu lia lịa:

- Tự nhiên chúng ta sẽ làm, không cần lão nhân gia ngài phí tâm. Nhưng xin ngài nhớ cho, tên của ta là Tiểu Cửu, không phải là Tiểu Đầu...

Lúc này Lương Mạt Vũ cũng không nhịn được nữa phải phì cười.

Tinh không phù đảo này thật ra còn rất hoang vu. Dù sao Lão Hắc cũng chỉ có một mình, tới đây mấy tháng chỉ xây được vài căn nhà đá, miễn cưỡng đủ ở mà thôi.

Trên phù đảo cơ hồ không có đất đai gì nhiều, nham thạch khắp nơi. Muốn khai phá thành một quốc độ giàu có, còn phải làm rất nhiều chuyện.

Những chuyện này Vũ La không định nhức đầu suy nghĩ, cứ vứt hết cho Lão Hắc là xong.

Hắn chọn một tòa nhà đá, đi vào dùng linh văn hoàn toàn phong ấn nhà đá, bắt đầu bế quan.

Điểm yếu lớn nhất của Vũ La vẫn là cảnh giới. Bất kể thế nào, hắn vẫn là tấm thân phàm tục, không nghi ngờ gì khuyết điểm này sẽ hạn chế thành tựu của hắn về phương diện Tam Phù Thiên Công.

Hắn đã nghĩ tới một ít sáng kiến liên quan tới Tam Phù, nhưng vì tu vi có hạn, tạm thời không cách nào thực hiện, chỉ có thể dằn xuống đáy lòng. Cảm giác này thật là khó chịu, giống như cỏ dại nảy mầm trong lòng Vũ La.

Trong nhà đá, Vũ La khoanh chân ngồi xong, chuẩn bị Thần Huyết Thạch để phòng bất cứ tình huống nào, sau đó bắt đầu chậm rãi vận chuyển Cửu Long Thôn Nhật.

Trong Minh Đường Cung, Linh Long gào thét một tiếng bay lên không, thông qua một thông đạo huyền ảo xông thẳng vào trong Động Phòng cung.

Trong Động Phòng cung, linh vân như sương, món thiên địa Linh Vật giống như Long Hồn kia đang nằm phủ phục dưới đất. Linh Long há miệng phun ra, một cỗ Long Nguyên bao lấy Linh Vật kia.

Vũ La lập tức bắt đầu vận chuyển Cửu Long Thôn Nhật.

Linh Vật chợt rùng mình một cái một tỉnh lại, tựa hồ là quá mức kinh sợ, không ngừng thét lên giằng co, kháng cự Vũ La luyện hóa.

Vũ La không thể không rót thêm rất nhiều Long Nguyên để trấn an nó. Mà Linh Long cũng bay lượn tứ bề xung quanh nó, phát ra những tiếng long ngâm hùng hậu. Dù là như vậy, thiên địa Linh Vật cũng nóng nảy vô cùng, khiến cho tâm pháp của Vũ La vận chuyển hết sức khó khăn.

Đây giống như là kéo co, Vũ La không ngừng tranh thủ, nhưng hiệu quả thu được quá nhỏ. Nhưng bất kể thế nào cũng có được chút hiệu quả, ở bước này cơ hồ không có đường tắt nào cả.

Vũ La dựa theo pháp môn ghi trong Cửu Long Thôn Nhật, bắt đầu dần dần luyện hóa Long Hồn, làm cho nó trở thành Linh Long thứ hai của mình.

Chậm rãi luyện hóa như vậy cũng không biết kéo dài bao lâu. Đến khi hắn luyện hóa toàn bộ thiên địa Linh Vật xong, đã mệt mỏi tới nỗi kiệt sức, hai tay buông lỏng, cứ như vậy đi vào giấc ngủ.

Vũ La ngủ say, cũng buông lỏng khống chế Cửu Cung. Linh Long thứ nhất ngâm dài một tiếng, chui trở về Minh Đường Cung của mình, mà trong Minh Đường Cung, Phong Thân Bảng chậm rãi bay lên không.

Nó vốn ở chỗ cao nhất của Minh Đường Cung, giống như mặt trời. Hiện tại dần dần thoát khỏi Minh Đường Cung, tiến vào một chỗ ở hết sức huyền ảo. Chỗ này liên thông Cửu Cung, e rằng ngay cả những Tiên Tôn, Ma Tôn hùng mạnh nhất Tiên giới cũng chưa chắc có thể nói được rõ ràng đó là nơi nào.

Mà sau khi Phong Thần Bảng cố định vị trí của mình, Minh Đường Cung lại run rẩy lên một lần nữa. Huyết sắc cự tháp bay lên, đuổi theo Phong Thần Bảng.

Linh Long trong Minh Đường Cung hết sức không cam lòng, nhìn huyết sắc cự tháp đang bay trên không không ngừng gầm rống, nhưng vẫn không thể giữ huyết sắc cự tháp ở lại. Nó không thể làm gì khác hơn là theo sát phía sau, cùng đi theo huyết sắc cự tháp rời khỏi Minh Đường Cung.

Huyết sắc cự tháp đuổi theo Phong Thần Bảng, nó cũng tiến vào nơi thần bí kia, đường hoàng sống ở phía dưới Phong Thần Bảng. Linh Long trong Minh Đường Cung cũng tung mình bay theo tới đây, sau đó xe nhẹ đường quen, chui vào trong huyết sắc cự tháp.

Sau khi Vũ La tỉnh lại cảm thấy khác thường, thần thức quét qua bên trong Cửu Cung, nhất thời sững sờ: Có chuyện gì vậy?

Qua một lúc lâu, hắn mới có thể hiểu rõ: Linh Long trong Minh Đường Cung đã tu luyện đến cấp cao nhất, có thể tự do ra vào Minh Đường Cung cùng huyết sắc cự tháp.

Lúc này Linh Long mới ngưng luyện không có cách nào rời khỏi Động Phòng cung. Thậm chí Linh Long này còn rất yếu ớt, chỉ cần sơ ý một chút sẽ tan thành tro bụi, công lao đổ sông đổ biển.

Vũ La không dám chậm trễ, vội vàng vận chuyển tâm pháp, cũng cố Linh Long thứ hai.

Lúc này ích lợi của việc Vũ La tuyển chọn nghiêm ngặt đã thể hiện ra. Bởi vì bản thể Linh Long thứ hai này chính là một món thiên địa Linh Vật, hơn nữa lại là thiên địa Linh Vật do Long Hồn ngưng tụ mà thành, cho nên tu luyện làm ít ăn nhiều, vô cùng thuận lợi như nước chảy thành sông.

Vũ La đã có kinh nghiệm tu luyện Linh Long thứ nhất, tự nhiên biết trong đó có rất nhiều cửa ải khó. Nhưng đến Linh Long thứ hai này, mỗi lần đến cửa ải khó khăn, Vũ La vô cùng cẩn thận, có hơi lo lắng, nhưng rốt cục lại vượt qua dễ dàng ra ngoài dự liệu. Thần Huyết Thạch mà hắn chuẩn bị trước đó, coi như không có dùng tới.

Mà trong Động Phòng cung, có khí tiên linh do Vũ La uống vô số tiên đan của Lương Mạt Vũ mà tích lũy. Khí tiên linh này hết sức tinh thuần, Linh Long có thể trực tiếp hấp thu, ngưng đọng bên trong thân thể, chuyển hóa thành năng lượng của mình.

Cho nên hắn vận chuyển Cửu Long Thôn Nhật, dễ dàng ngưng luyện Linh Long thứ hai này trở nên cường hãn.

Đi tới Tiên giới, Tiên Nhân có chín phẩm, những cấp bậc ở Ngũ Phương giới tự nhiên không thích hợp sử dụng nữa. Lúc này Vũ La phát hiện, dưới Cửu Long Thôn Nhật của mình, cấp bậc của Linh Long cũng giống như trước kia, không có gì thay đổi.

Trong lòng hắn cũng hiểu: Cửu Long Thôn Nhật này vốn chính là Tiên quyết, trước đây mình dùng cấp bậc Cửu Long Thôn Nhật đối ứng với cấp bậc tu sĩ Ngũ Phương giới, vô cùng miễn cưỡng. Vì vậy lúc đạt tới Đại Năng: Đã không so sánh được nữa.

Cửu Cung năm cảnh giới, Đạo Cảnh bốn cảnh giới, cộng lại cũng vừa bằng Tiên Nhân cửu phẩm.

Long Bích, Long Sào, Long Hồ, Long Cưng, Long Giới, Long Nguyên, Long Kiển, Long Đan, Long Hồn.

Về phần Chân Long Tam Cảnh sau đó: Hiển Hóa, Phong Vân, Thần Đàn, hẳn là Tiên giới cũng có cấp bậc đối ứng, chẳng qua là hiện tại Vũ La không biết mà thôi.

Sau khi hắn hấp thu xong khí tiên tình do tiên đan tích lũy trong Động Phòng cung, Linh Long thứ hai đã nhảy vọt tới Long Hồn trung cấp, đối ứng là Tiên Nhân thất phẩm trung.

Crypto.com Exchange

Chương (1-862)