Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tiên Tuyệt - Chương 800

Tiên Tuyệt
Trọn bộ 862 chương
Chương 800: Đánh cuộc về cây
0.00
(0 votes)


Chương (1-862)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Phương Lộc Hiếu rất rõ ràng, đây là cơ hội cuối cùng của Thập Phương thương hành, ngay cả chút quan hệ giữa Tổ Thiên Thu và Vũ La, lão cũng đã nhờ tới. Nếu lần này không thể sửa chữa quan hệ giữa hai bên thành công, sau này cũng sẽ không còn cơ hội nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn biết bao cơ hội kiếm tiền rơi vào trong tay người khác.

Đại chưởng quỹ Thập Phương thương hành ở Tê Lan Tinh tên là Hồ Tam Đao. Đây thật ra là một cái ngoại hiệu, nghe nói là vì năm đó xuất đạo, sát giới nặng nề, chỉ cần chém xuống ba đao đã khiến cho người ta phải khóc, cho nên được biệt hiệu này.

Thời gian trôi qua, ngay cả y cùng quên mất tên thật mình là gì, người người chỉ biết y là Hồ Tam Đao Thập Phương thương hành.

Hồ Tam Đao biết Vũ La sẽ đi qua đây, sáng sớm liền phái vài tên người làm mẫn cán trông chừng bên ngoài truyền tống trận. Bọn họ vừa thấy bọn Tổ Thiên Thu đi ra lập tức chia làm haioán, một toán chạy về báo cáo Hồ Tam Đao, toán kia nhiệt tình tiếp đãi.

Hồ Tam Đao tới cũng rất mau, bọn Vũ La đợi chừng một khắc, Hồ Tam Đao đã mang theo xa đội tới. Y và Tổ Thiên Thu quen nhau, gặp mặt liền mỉm cười chắp tay:

- Tổ huynh, đã lâu không gặp! Vị này chính là Vũ tiên sinh phải không, chậm trễ chậm trễ!

Vũ La cũng chỉ khách sáo cười cười:

- Hồ chưởng quỹ khách sáo.

Địa vị Tê Lan Tinh vô cùng quan trọng, cho nên phân hội của Thập Phương thương hành ở đây có quy mô không kém tổng bộ ở Cửu Dương Tinh. Trên bầu trời trang viên to lớn lơ lửng ba tầng phù đảo, tuy rằng như vậy, vẫn không hề lộ vẻ nổi bật trên Tê Lan Tinh.

Nơi này có rất nhiều thương hành, toàn là quy mô cực lớn, có mối làm ăn buôn bán khổng lồ trên toàn Cửu Giới Tinh Hà.

Thập Phương thương hành trước mắt chỉ còn có thể xưng vương xưng bá ở Bôn Lôi Tinh Vực.

Trên đường đi, Hồ Tam Đao cười ha hả nói:

- Vũ tiên sinh, các ngươi tới thật là đúng lúc, ngày mai sẽ là Tê Lan tập ba mươi năm một lần trên Tê Lan Tinh. Đến lúc đó, bảo bối mà những thương hành khác tích lũy rất nhiều năm, sẽ nhân cơ hội này xuất ra. Hơn nữa cũng sẽ có rất nhiều hoạt động cùng ưu đãi, không bằng ở lại xem một chút rồi hãy đi?

Vũ La có hơi do dự, Hồ Tam Đao lại nói:

- Ngày mai ở lại xem thử trước, nếu Vũ tiên sinh không có hứng thú, trì hoãn một ngày cũng không phải vấn đề gì.

Vũ La cười cười, gật đầu nói:

- Cũng được.

Chuyện tìm kiếm truyền thừa của Mãng Ứng Long cũng không thể gấp gáp, một ngày hai ngày cũng không có ảnh hưởng gì. Tê Lan tập diễn ra đúng lúc này thật là trùng hợp, nói không chừng sẽ có cơ duyên gì đây.

Bởi vì Hồ Tam Đao được Phương Lộc Hiếu âm thầm căn dặn, cho nên tiếp đãi Vũ La với nghi lễ có quy cách cực cao. Trong phân hội của y có khách sạn, lại lo lắng Vũ La cảm thấy không đủ cao cấp, cho nên đặc biệt tìm tới Quân Duyệt khách sạn có cấp bậc cao nhất trên Tê Lan Tinh, đặt phòng chữ Thiên tốt nhất cho Vũ La.

Buổi tối tự nhiên lại có một phen chiêu đãi, biết Vũ La cảm thấy có chút không chịu được, Hồ Tam Đao khéo léo rút lui kịp thời.

Đêm nay không có gì để nói, không nhắc tới chuyện mọi người mạnh ai nấy nghỉ ngơi.

Trời còn chưa sáng, bên ngoài đã trở nên náo nhiệt, bọn Vũ La đều bị đánh thức. Bọn Lương Mạt Vũ đều đã nghe qua về Tê Lan tập, thịnh hội ba mươi năm một lần này cực kỳ nổi danh trên toàn Bôn Lôi Tinh Vực.

Có câu nói rất hay, địa phương thu hút thì có giang hồ, địa phương có giang hồ thì có tranh đấu. Tê Lan Tinh là tinh cầu thương nghiệp số một trên cả Bôn Lôi Tinh Vực, phương diện này thể hiện hết sức rõ ràng.

Tê Lan tập là thịnh hội, mọi người đều làm ăn, nhưng tranh đấu với nhau còn hơn cả võ giả chém giết lẫn nhau, thật sự là ăn thịt người không nhả xương.

Mặc dù không nổi bật bề ngoài, nhưng trong ba ngày Tê Lan tập, các đại thương hành đều sẽ tổ chức một lần bán đấu giá. Hội đấu giá này chính là một thủ đoạn ngấm ngầm cạnh tranh.

Xem ai có thể mời tới nhiều hơn, còn có trọng lượng khách nhân, xem cuối cùng ai thành giao có giá cao nhất.

Có thể nói rằng thương hành đứng đầu trong hội đấu giá Tê Lan tập trong ba mươi năm cạnh tranh sau này, sẽ có được ưu thế hơn người. Đây là một thẳng lợi tinh thần, không riêng gì hành quân đánh giặc, rất nhiều chuyện cũng giống như vậy, bao gồm buôn bán, không có cỗ sĩ khí kia, buôn bán sẽ không thuận.

Vì vậy tuy rằng bề ngoài Hồ Tam Đao không hề tỏ ra lo lắng, nhưng trong lòng cũng căng thăng như dây đàn, cần phải cạnh tranh hạng đầu trong hội đấu giá Tê Lan tập này.

Vốn là lần Tê Lan tập này, Phương Địch Vũ muốn đích thân chạy tới chủ trì, nhưng tạm thời có chuyện gấp gáp không tới được. Phương lão gia từ lại phải đi tới chנNộ Long Tiên Khôi Sư Vĩnh Hạo thương lượng hôn sự nữ nhi, tạm thời không kịp trở lại, cũng chỉ có thể giao trọng trách cho Hồ Tam Đao.

Hồ Tam Đao kích động trong lòng, y hiểu rất rõ ràng chuyện này là một kỳ ngộ to lớn đối với mình, hoặc có thể nói là một thử thách. Nếu vượt qua, ngày sau nhẹ gót đường mây, không cần phải nói, nếu không vượt qua... E rằng tương lai sẽ bị đày tới tinh cầu nhỏ xa xôi ngoài biên ải, vĩnh viễn không có ngày ngóc đầu lên.

Cho nên trên thực tế, đối với chuyện Vũ La tới Tê Lan tập vào lúc này, Hồ Tam Đao hết sức không vui. Chẳng qua Phương Lộc Hiếu lão gia từ đã căn dặn chuyện này, y không thể không làm.

Y giữ Vũ La lại cũng là vì hôm sau chính là ngày khai mạc Tê Lan tập, chuyện y phải lo có một đống lớn, căn bản không có thời gian đưa Vũ La đi. Cho nên y mới nói khéo để giữ Vũ La lại, chờ qua Tê Lan tập rồi hãy nói.

Dưới áp lực cực lớn, người người oán trách không khỏi nhiều hơn thường ngày, Hồ Tam Đao cũng thầm mắng trong lòng, ngươi tới lúc nào không tới, lại tới vào đúng lúc này. Tổ Thiên Thu cũng vậy, lão cũng không phải là không biết Tê Lan tập quan trọng tới mức nào, lại dẫn bọn họ tới đây vào đúng lúc này...

Vũ La ở Quân Duyệt khách sạn nghe Lăng Hổ Quy kể về Tê Lan tập tới nỗi nước bọt tung bay, cũng không khỏi nổi lên hứng thú:

- Hay lắm, chi bằng chúng ta ra ngoài đi dạo một chút.

Vốn là Vũ La muốn chờ Hồ Tam Đao tới cùng đi ra ngoài, nhưng đã qua bữa điểm tâm, Hồ Tam Đao cũng không thấy xuất hiện. Lại đợi hơn nửa canh giờ, mới có một tên người làm thở hồng hộc chạy tới, áy náy bày tỏ hôm nay khai mạc, chuyện của Hồ Tam Đao quá nhiều, không thể tới đây bồi tiếp mọi người, xin mọi người tha thứ.

Vũ La nghĩ cũng phải, dù gì người ta cũng là phân hội hội trưởng, Tê Lan tập vốn là chuyện trọng đại, đương nhiên là rất bận rộn, hắn cũng không để trong lòng.

Tên người làm kia mang tới một chiếc giới chỉ tiên ngọc, giao cho Tổ Thiên Thu. Bên trong có ba mươi vạn tiên ngọc, nhờ Tổ Thiên Thu phụng bồi Vũ La đi dạo chơi một chuyến, thích thứ gì cứ mua thứ ấy, Thập Phương thương hành bỏ tiền.

Tổ Thiên Thu cười khổ: Chỉ là ba mươi vạn tiên ngọc, như vậy mà Hồ Tam Đao ngươi cũng có thể đưa ra được.

Thật ra Tổ Thiên Thu biết trong lần Tê Lan tập này, Phương Địch Vũ cũng đã sắp xếp tất cả mọi chuyện xong xuôi, bao gồm buổi đấu giá cuối cùng. Những vật đấu giá đều là Phương Địch Vũ tự tay xem qua, đã xác định xong.

Cho nên theo Tổ Thiên Thu thấy, Hồ Tam Đao căn bản không "bận" tới mức như vậy. Hơn nữa chỉ có ba mươi vạn thì làm được gì, người ta là đường đường Tam Phù Thiên Công...

Bất quá y thấy Vũ La cũng không để ý, trong lòng cũng yên tâm một chút, cũng không nói thêm gì nữa, phụng bồi Vũ La cùng đi ra ngoài.

Tê Lan tập quả nhiên náo nhiệt, mới vừa mở tập, liền có hàng ngàn hàng vạn Tiên Nhân ùa vào. Các của hàng hai bên đường đều mở rộng cửa, đám tiêu nhị tỏ ra cung kính vô cùng, tươi cười đón chào khách.

Thật ra hấp dẫn người ta nhất cũng không phải là những thứ này, mà là các hoạt động do các đại thương hành cố ý chuẩn bị. Đi dạo hơn nửa ngày, Vũ La cũng không có phát hiện thứ gì đáng giá xuất thủ. Đến trưa, mọi người tìm một quán cơm, không có ý định ăn cơm, ngược lại gọi mấy hồ rượu ngon, tìm một chỗ ngồi cạnh cửa số vừa uống rượu vừa quan sát náo nhiệt bên ngoài.

Lãng Hố Quy không ngừng nói chuyện "thiếu niên nghèo khó được dị bảo ở Tê Lan tập phất lên chỉ sau một đêm". Dù sao câu chuyện này cũng hết sức phô biến, cũng không biết Lăng Hổ Quy nghe được ở đâu, lại có thể mồm năm miệng mười kể lại như vậy.

Vũ La ở bên cạnh lắng nghe, đã nhìn ra hiển nhiên Lăng Hổ Quy đã bị lây nhiễm loại chuyện như vậy quá nặng rồi. Y nói nước miếng tung bay, một lúc lâu sau chợt lộ ra mục đích chân chính của mình:

- Tiên sinh, Tê Lan tập này không chỉ có các đại thương hành mang bảo bối ra bán, những Tiên Nhân rải rác cũng tới đây bày hàng, trong đó cũng có đồ tốt. Chi bằng chiều nay chúng ta đi xem một chút?

Vũ La biết địa phương mà các Tiên Nhân rải rác bày hàng, gọi là Sa Giang bá, chính là một con đê vô cùng rộng lớn. Những kỳ tích mà Lăng Hổ Quy kể, cơ hồ đều xảy ra ở nơi này.

Vũ La cười một tiếng, không khỏi nhìn sang Lương Mạt Vũ, y cũng không khỏi tỏ ra bất đắc dĩ. Lăng Hổ Quy tính vô tư, có lúc còn mang chút ngày thơ giống như trẻ con.

- Được rồi, dù sao chúng ta cũng không có chuyện gì, cứ đi xem một chút đi.

Lăng Hổ Quy hoan hô một tiếng, vui vẻ rót rượu đầy chén cho Vũ La.

Sa Giang bá chính là đê trên Sa Giang hà.

Thật ra con sông này nước trong vô kể, sở dĩ được đặt tên Sa Giang là bởi vì mặt sông rộng rãi, nước trong suốt. Lúc ánh nắng chói chang chiếu xuống còn có thể nhìn thấy cát vàng óng ánh dưới đáy sông.

Nếu là ở Ngũ Phương giới, e rằng nơi này đã bị vô số người chen chúc tới đãi vàng, không còn cảnh tượng yên tĩnh vắng lặng như ở đây.

Chẳng qua là ở Tiên giới, vàng căn bản không coi vào đâu, không ai làm chuyện mất hứng chạy tới đây đãi vàng như vậy.

Sa Giang bá đặc biệt chỉ con đê ở bờ Nam Sa Giang hà. Con đê này vì Tê Lan tập, cho nên được mở rộng gấp mấy lần, hiện tại đã rộng chừng ba dặm.

Đoạn đê này được đặc biệt sơn màu trắng, dù phi hành trên không cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.

Lúc bọn Vũ La tới đây, trên cả Sa Giang bá đã đầy ắp người, hiển nhiên cho dù là trên Tiên giới, người nghèo cũng rất nhiều. Những hoạt động của các đại thương hành đương nhiên là hấp dẫn, nhưng dù sao giá cả cũng quá cao. Mà ở những quầy hàng nhỏ thế này, giá cả bình dân hơn nhiều.

Lần này thấy được đông người như vậy, Vũ La có cảm giác như mình đã trở lại Ngũ Phương giới, bất giác mỉm cười, cũng hòa mình vào đám đông.

Đi tới Tiên giới hơn ba năm, dường như Vũ La vẫn không có cách nào dung nhập vào nơi này.

Người người chen lấn xô đẩy, Lăng Hổ Quy đi trước mở đường. Thân hình y vốn vạm vỡ cường tráng, không ngừng xô đẩy, với thực lực của y, dễ dàng mở ra một lối đi.

Trên thực tế Vũ La cũng hiểu, không phải là Lăng Hổ Quy không mua nổi những vật phẩm của các thương hành kia, cho nên mới chạy tới đây. Hoàn toàn là mê mẩn những câu chuyện như kỳ tích kia, cho nên muốn đích thân trải nghiệm một chuyến.

Đáng tiếc chuyện thủy chung vẫn là chuyện, Lăng Hổ Quy đi dạo qua liên tiếp mười mấy quầy hàng, không tìm được một món nào đáng để xuất thủ. Nhưng y vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn dạo qua từng quầy từng quầy. Một buổi chiều cứ như vậy trôi qua trong lúc không hay không biết.

Thật ra Tiên Nhân có thể không ngủ, cho nên Tê Lan tập cũng là nhộn nhịp suốt đêm.

Vũ La thấy Lăng Hổ Quy vô cùng hăng hái, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu một cái, mọi người phụng bồi y đi dạo một hơi đến quá nửa đêm, cuối cùng đã dạo qua tất cả quầy hàng trên Sa Giang bá một lần. Lăng Hổ Quy mua được vài món, nhưng Lăng Hổ Quy lấy mắt ra hiệu cho mọi người: Đừng đả kích y, để cho trẻ con vui vẻ một phen...

Vũ La cười thầm trong bụng, nhưng không nói toạc ra.

Từ Sa Giang bá đi ra, Vũ La thấy phía trước cách đó không xa có rất nhiều người xúm lại, vô cùng náo nhiệt. Không ngừng có từng làn khói lửa bốc lên trời, nổ tung giữa không trung, tạo thành hình dáng cố định.

Thì ra là địa bàn của Tiên Ma thương hành.

Tiên Ma thương hành là thương hành có quy mô lớn nhất trong Cửu Giới Tinh Hà, đương nhiên có phân hội của mình ở Tê Lan Tinh. Chỗ khói lửa nổ tung kia chính là tiêu ký của Tiên Ma thương hành.

Vũ La nhớ tới mình còn có ngọc bài khách quý cấp cao nhất của Tiên Ma thương hành, liền nói:

- Đi, chúng ta cũng đi xem náo nhiệt một chút.

Đêm nay Triệu Hiểu Hiểu khổ không thể tả, nàng vì bảo vệ Vũ La, tự nhiên theo sát hắn nửa bước không rời, bị đám đông chen lấn quả thật có chút phiền não. Thấy Vũ La lại muốn đi xem náo nhiệt, trên gương mặt lạnh như băng cũng thoáng qua một nụ cười khổ. Tinh lực Lăng Hổ Quy còn chưa phát tiết hết, lập tức xông lên phía trước.

Y lủi đầu vào trong đám đông, chỉ chốc lát sau lại chen ra ngoài, vẻ mặt hưng phấn vô cùng:

- Ha ha, là đổ thụ (đánh cuộc về cây)!

- Đổ thụ ư?

Đây là lần đầu tiên Vũ La nghe tới chuyện này.

Ngũ Phương giới có đổ thạch, đó là Phỉ thúy Nguyên Thạch, bất quá những thủ đoạn như vậy không đáng nhắc tới với những tu sĩ, bọn họ chỉ cần dùng nguyên hồn đảo qua là có thể biết được bên trong phỉ thúy rốt cục là chất liệu gì.

Nhưng đổ thụ này, hắn cũng mới nghe nói lần đầu tiên.

Tổ Thiên Thu bên cạnh giải thích:

- Đây cũng là một hoạt động đặc biệt của Tê Lan tập, do Tiên Ma thương hành tổ chức, mỗi lần Tê Lan tập, Tiên Ma thương hành đều cử hành hoạt động này, còn hấp dẫn người ta hơn cả đánh bạc.

- Cây mà bọn họ sử dụng đánh cuộc không phải là cây thông thường, mà là Bồng Kinh Thần Mộc...

- Ngươi nói cái gì?

Vũ La giật mình kinh hãi.

Tổ Thiên Thu tỏ ra bất ngờ:

- Bồng Kinh Thần Mộc, sao hả?

Vũ La ngàn vạn lần không ngờ rằng trên Tiên giới cũng có Bồng Kinh Thần Mộc, hắn lập tức chui vào trong đám đông:

- Đi, vào xem một chút.

Triệu Hiểu Hiểu vội vàng theo sát.

Lăng Hổ Quy dễ dàng giúp hắn xuyên qua đám người, chỉ thấy ở giữa là một mảnh đất trống rộng rãi, hàng chục người của Tiên Ma thương hành đang duy trì trật tự. Trung ương là một vòng nhỏ có hai mươi bốn tên vệ sĩ võ trang đầy đủ, tiên giáp sáng choang. Mà Giữa đám vệ sĩ này có một chiếc bồn đất cực lớn, đường kính vượt qua mười trượng.

Bồn đất này là một món Tiên Bảo có cấp bậc rất cao, bên trong có một không gian độc lập. Nhưng bên ngoài chỉ cần liếc mắt nhìn qua là có thể thấy được không gian độc lập này, hiển nhiên là đặc biệt chuẩn bị biểu diễn.

Trong không gian độc lập này trông rất nhiều gốc Bồng Kinh Thần Mộc.

Bởi vì không gian kia bị nén lại, những gốc Bồng Kinh Thần Mộc này tự nhiên cùng thu nhỏ lại, chỉ bằng ngọn cỏ. Chỉ cần lấy ra khỏi đó, nó sẽ lập tức khôi phục lại độ lớn như thường.

Vũ La chỉ liếc mắt nhìn qua những gốc Bồng Kinh Thần Mộc ấy, cũng đã biết loài cây này là Bồng Kinh Thần Mộc thật sự. Chỉ bất quá có chỗ khác với Ngũ Phương giới, cũng không phải là khác về phẩm chất, rốt cục khác chỗ nào, hắn cũng không biết được rõ ràng.

Đang lúc này, người chủ trì đã bắt đầu giới thiệu:

- Chư vị, những gốc Bồng Kinh Thần Mộc này đều là lấy từ những thế giới cấp thấp về đây, đã trải qua tinh phong rèn luyện, đạt tới tiêu chuẩn của tài liệu Tiên giới...

Vũ La lập tức hiểu ra điểm khác nhau, tinh phong rèn luyện!

Tinh phong là cái gì? Chính là cương phong. Trải qua tinh phong rèn luyện, giống như là phi thăng được rèn luyện thành tiên thể, tài liệu mới đạt tới tiêu chuẩn của Tiên giới, được sử dụng ở Tiên giới.

Tổ Thiên Thu cũng chen lấn tiến vào, ở bên cạnh Vũ La thấp giọng giải thích:

- Nhưng cũng không phải tất cả Bồng Kinh Thần Mộc thông qua tinh phong rèn luyện đều có thể phù hợp tiêu chuẩn của tài liệu Tiên giới. Thoạt nhìn bề ngoài, những gốc Bồng Kinh Thần Mộc này không có vấn đề gì lớn, trên thực tế chỉ có phần hạch tâm mới có thể sử dụng được, thậm chí có gốc hoàn toàn không sử dụng được gì.

Crypto.com Exchange

Chương (1-862)