Vay nóng Homecredit

Truyện:Tiên Tuyệt - Chương 817

Tiên Tuyệt
Trọn bộ 862 chương
Chương 817: Đại Thiên Thế Giới
0.00
(0 votes)


Chương (1-862)

Siêu sale Shopee


Vũ La phát hiện điểm đáng ngờ này, lập tức lại thả nguyên hồn ra ngoài, tìm đi tìm lại trên miếng ngọc này rất nhiều lần muốn tìm xem phải chăng bên trong miếng ngọc này ẩn giấu bí mật gì đó.

Nhưng tìm tới tìm lui vẫn không thu hoạch được gì, Vũ La vô cùng bất đắc dĩ. Hoặc là mình đã đoán sai, hoặc là vị tiền bối này thật sự là quá cao minh, không ngờ rằng không để lại một chút dấu vết nào cả.

Vũ La có chút buồn bực, suy nghĩ xem có phải là phương hướng mình tìm kiếm đã sai rồi... Hắn xem lại mười ba thiên bút ký kia một lần, lần này rất dễ dàng tìm ra chỗ ảo diệu bên trong.

Nói toạc ra lại không đáng một đồng: Thiên thứ nhất trong mười ba thiên bút ký này không có vấn đề gì, nhưng mười hai thiên sau, cứ lấy ra chữ đầu tiên trong mỗi đoạn ráp lại với nhau sẽ thành một đề mục.

Đề mục này chuyên môn khảo nghiệm Tam Phù Thiên Công.

Nói chính xác hơn là khảo nghiệm Phù Vận Tiên văn. Người biết luyện chế Phù Hạch Tiên Binh, biết luyện chế Phù Linh Tiên Đan đều vô dụng, phải là Phù Vận Tiên Văn.

Đề mục này nhìn qua phức tạp, thật ra rất đơn giản, chỉ là dùng vài loại tài liệu đặc biệt luyện chế một đạo Phù Vận Tiên văn, hoàn thành một mục tiêu cố định.

Mục tiêu này chính là tăng phúc uy lực pháp thuật hệ Thủy của người sử dụng Phù Vận Tiên văn lên ba thành.

Nhìn qua dường như ba thành này tựa hồ không nhiều lắm, nhưng phải biết rằng, nếu như là Tiên Nhân nhất phẩm, ba thành uy lực là khái niệm gì. Đề mục này nhìn qua thì đơn giản, trên thực tế cực kỳ khó khăn.

Cũng may là chỉ tăng phúc uy lực pháp thuật hệ Thủy, còn đơn giản hơn nhiều so với tăng phúc toàn bộ Ngũ Hành.

Hiện tại Vũ La xe nhẹ đường quen, hắn chuẩn bị những loại tài liệu này bằng cách mua ở bình đài giao dịch vượt không gian của Tiên Ma thương hành, sau đó bắt đầu trấn tĩnh suy tư tỉ mỉ đề mục này.

Vốn Vũ La vô cùng sáng ý, rất nhanh trong óc hắn đã hình thành vài biện pháp hẳn là có thể thực hiện được đề mục này, nhưng có biện pháp tiến dễ dàng, có biện pháp khó khăn hơn. Hắn suy tính một phen, muốn xác định một biện pháp đơn giản nhất có thể thực hiện.

Quá trình này đối với Vũ La là vô cùng đau khổ. Bởi vì mỗi một loại Phù Vận Tiên Văn thật ra đều là một công trình khổng lồ, chỉ là người ngoài nhìn không ra mà thôi.

Bên trong Phù Vận Tiên Văn, số lượng đường nét trận pháp đạt tới một con số vô cùng kinh khủng. Mà khó khăn nhất là phải suy tính sao cho những trận pháp này phối hợp với linh phù.

Ngược lại chuyện làm hạch tâm cho linh phù, tay nghề Vũ La đã đạt tới mức cực cao, có cảm giác như có thể "hạ bút thành văn" giống như Đại sư vậy.

Vũ La suy tính một phen, đánh giá ưu khuyết của tất cả biện pháp, xong xuôi cũng đã là hai ngày sau.

Rốt cục hắn xác định một biện pháp, sau đó bắt đầu tiến hành xử lý nguyên liệu. Sau khi chuẩn bị xong, bắt đầu tiến hành khắc đạo Phù Vận Tiên Văn này.

Dựa theo đề mục yêu cầu, trực tiếp khắc trên miếng ngọc.

Đến khi hắn khắc được một phần ba, một ít đường nét trận pháp của Phù Vận Tiên văn chợt kết nối với ánh sáng bóng trên miếng ngọc. Ánh sáng kia khẽ động, có hào quang yếu ớt phát ra.

Vũ La thoáng động trong lòng, thì ra không phải là sáng bóng thật...

Phù Vận Tiên văn tiếp xúc với ánh sáng bóng này, đã động tới bí mật ẩn sâu trong miếng ngọc, chỉ là chưa hoàn toàn biểu hiện ra.

Mất hai canh giờ, Vũ La mới hoàn thành đạo Phù Vận Tiên Văn này. Tính cả thời gian tính toán trước đó, đạo Phù Vận Tiên Văn này đã lấy đi của hắn hai ngày rưỡi, đối với Vũ La có thể xem như rất dài, nhưng nói ra chỉ sợ không có người nào tin tưởng, ngay cả Tam Phù Thiên Công cũng sẽ cho rằng hắn đang khoác lác.

Tăng phúc uy lực pháp thuật hệ Thủy ba thành, dù đây chính là Phù Vận Tiên Văn đơn thuộc tính, khiến cho cấp bậc nó hơi giảm xuống, nhưng cũng có thể đạt tới lục phẩm trung. Sau khi biết được rất nhiều kiến thức cơ bản, đẳng cấp Tam Phù Thiên Công của Vũ La trong lúc không hay không biết đã tăng lên một cấp.

Hắn đã khắc xong Phù Vận Tiên Văn, ben đặt miếng ngọc trước mặt mình, lẳng lặng chờ đợi.

Ánh sáng bóng bẩy cổ kính trên miệng ngọc bắt đầu chậm rãi chảy xuôi, từng giọt từng giọt tiến vào trong Phù Vận Tiên Văn. Chung vận hành theo đường lối năng lượng mà Vũ La thiết kế, đến khi tất cả ánh sáng bóng này dung nhập vào hạch tâm của linh phù, cả miếng ngọc chợt rơi vào trạng thái vô cùng yên tĩnh.

Bất quá trạng thái này không kéo dài lâu, bên trong miếng ngọc vang lên những tiếng ken két trong trẻo, ngay sau đó bắn ra hào quang mãnh liệt.

Bên trong hào quang, một tác phẩm ngang trời xuất thế khiến cho Vũ La trợn mắt há hốc mồm.

- Cái này...

Vũ La sợ hãi thán phục, như si như say.

Giống như một họa sĩ gặp được một bức họa tuyệt thế khiến cho mình phải bội phục sát đất, Vũ La nhìn cảnh tượng trước mắt cũng hoàn toàn ngây ngốc.

Miếng ngọc kia không lớn, nhưng có thể phân giải ra thành vô số phiến ngọc còn mỏng hơn cánh ve sầu mấy chục, mấy trăm lần. Bố trí bày ra tầng tầng, bề mặt không ngừng lóe lên một đám Phù Vận Tiên Văn, mỗi một phiến ngọc đều hình thành độc lập, nhưng phối hợp lại với nhau, hình thành một món Phù Hạch Tiên Binh có quy mô cực lớn.

Đây là một tổ hợp, Phù Vận Tiên Văn tổ hợp cùng Phù Hạch Tiên Binh, một cấu tứ mà Vũ La đã từng nghĩ tới, nhưng tạm thời vẫn chưa có năng lực thực hiện.

Mà tác phẩm trước mắt này càng hoàn thiện, hùng vĩ, toàn diện hơn cả cấu tứ của Vũ La.

Hầu như nó đã đạt tới cực hạn, không có khả năng hoàn mỹ hơn được nữa.

Mà những phiến ngọc cực mỏng kia vẫn còn đang không ngừng phân chia, tổng hợp, tiến hành biến hóa mà Vũ La cũng khó lòng hiểu được. Biến hóa như vậy giằng co chừng nửa canh giờ, sau đó mới dần dần ổn định lại. Vô số phiến ngọc hợp thành một hình cầu đa giác sáng óng ánh cao tới một trượng.

Mỗi một mặt đều là một phiến ngọc, trên đó có khắc một đạo Phù Vận Tiên văn. Mà tất cả phiến ngọc, tất cả Phù Vận Tiên Văn tổng hợp lại với nhau, biến hóa có thể nói vô cùng vô tận, hiện tại Vũ La vẫn không hiểu rốt cục thứ này có được công năng thế nào.

Hắn chỉ có thể khiếp sợ nhìn tác phẩm xuất sắc tuyệt thế trước mặt, trong lòng tràn đầy kính sợ.

Sau khi trở thành Tam Phù Thiên Công, Vũ La có hơi khinh thị đối với nghề nghiệp này, bởi vì hắn đang không ngừng phá vỡ các loại kỷ lục, quy tắc của nghề nghiệp này. Hắn có thể cùng tu Tam Phù, có thể chỉ trong thời gian ngắn hoàn thành tác phẩm rất tốt, Tam Phù Thiên Công của cả Cửu Giới Tinh Hà đều vì hắn mà ảm đạm thất sắc.

Nhưng hôm nay đối mặt với tác phẩm này, hắn mới cảm thấy mình đã quá mức tự cao tự đại.

Phù Vận Tiên Văn kết hợp cùng Phù Hạch Tiên Binh, nói cách khác vị tiền bối kia ít nhất có thể đồng tu song phù. Hơn nữa hắn cũng rất rõ ràng, song phù cũng có thể cùng tu, như vậy trên cơ bản có thể kết luận vị tiền bối kia nhất định cũng cùng tu Tam Phù giống như mình. Chỉ là vì trên tác phẩm này thật sự không có chỗ nào cân Phù Linh Tiên Đan, mới không thể hiện ra.

Mà thiết kế do vị tiền bối này bố trí quả thật không thể nào tưởng tượng, Vũ La cảm thấy trong trăm năm nữa, mình cũng khó lòng đạt tới độ cao này.

Hắn khẽ lắc đầu, chỉ có khen ngợi, than thở không thôi.

Không biết vì sao hắn lại phúc chí tâm linh, chợt mở Thiên Phủ Chi Quốc ra, đưa tác phẩm này vào.

Tác phẩm này vừa vào, toàn bộ thế giới bên trong Thiên Phủ Chi Quốc thình lình khẽ chấn động, thế giới bỗng nhiên thu nhỏ lại, hóa thành một điểm sáng rực rỡ, rơi vào trong một phiến ngọc trên hạch tâm linh phù.

Vũ La sửng sốt, sau đó ngưng tụ nguyên hồn, đưa vào trong thế giới của Thiên Phủ Chi Quốc.

Thế giới này đã có được đẳng cấp rất cao, cơ hồ có thể sánh cùng Ngũ Phương giới.

Chẳng những núi non sông ngòi, thảm thực vật đầy đủ hết, hơn nữa đã diễn biến ra sinh linh bản địa.

Trong từng con sông đã có vi sinh vật nguyên thủy nhất xuất hiện. Dưới sự giúp đỡ của Vũ La, chắc chắn không bao lâu sau sẽ có sinh vật cao cấp xuất hiện. Mà người Giản Thị bộ lạc Vũ La cho vào trong thế giới này đã sinh sôi nảy nở càng ngày càng lớn mạnh. Đến lúc bản nguyên thế giới này sinh ra sinh vật có trí tuệ cao, người Giản Thị bộ lạc sẽ được sinh vật trí tuệ cao này tôn là Thần tộc.

Vốn thế giới này đang phát triển đâu vào đấy dưới sự an bài của Vũ La. Nhưng hiện tại hắn chợt phát hiện ra. Thế giới này bám trên một phiến ngọc.

Vũ La cẩn thận quan sát một phen, hoảng sợ phát hiện không ngờ Phù Vận Tiên văn trên phiến ngọc này đã dung hợp lại với hệ thống quy tắc lực lượng bản nguyên của thế giới kia.

Chuyện này thật là đáng sợ, dù Phù Vận Tiên văn hùng mạnh tới mức nào, cũng không thể nào đánh đồng với hệ thống lực lượng cấu thành một thế giới. Nhưng đạo Phù Vận Tiên văn này lại có được bản lĩnh ấy.

Mà sau khi hai bên dung hợp với nhau, Vũ La có thể cảm giác được khí tiên linh trong thế giới này càng nồng đậm hơn, hẳn là tiến độ sinh ra sinh vật cao cấp sẽ tăng nhanh hơn ba thành trở lên.

Mà không gian do thế giới này chiếm cứ trước đây đã trở thành một phiến hư không, dù là Vũ La cũng không thể thăm dò tới cuối của phiến hư không này. Tác phẩm này cứ treo lơ lửng trong một khoảng hư không, dường như từ nguyên thủy cho tới ngày nay, nó vẫn luôn ở đó.

Vũ La cảm thấy khó có thể tin: Chỉ là một phiến ngọc lại có thể gánh chịu một thế giới

Như vậy quả thật cũng là cường hãn...

Thế nhưng sự thật đang bày ra trước mắt, Vũ La khó có thể tưởng tượng tiền bối năm xưa sáng tạo ra tác phẩm này rốt cục hùng mạnh tới mức nào. Truyền thuyết trên Cửu Giới Tinh Hà là Tam Phù và bảy phẩm, nhưng tam phẩm trở lên cũng rất ít khi xuất hiện, nhị phẩm cùng nhất phẩm cơ hồ là thần vật, chỉ tồn tại trong truyền thuyết

Vũ La có thể khẳng định mười hai vạn phần, tác phẩm trước mắt mình chắc chắn vượt qua nhất phẩm thượng.

Thứ này thật sự là do người trong Cửu Giới Tinh Hà tạo ra sao?

Nếu trên mỗi phiến ngọc đều gánh một thế giới như vậy, miếng ngọc so ra cũng chỉ kém Cửu Giới Tinh Hà một chút. Mà phương thức bố cục thế giới trong đó lại hoàn toàn khác với Cửu Giới Tinh Hà, dường như muốn ám chỉ cái gì...

Vũ La cau mày, đối với những chuyện huyền diệu khó lòng giải thích này, trong lúc nhất thời cũng không có giả thuyết gì hợp lý.

Hắn lắc đầu, thối lui ra khỏi thế giới này.

Vốn đạo Thiên Mệnh Thần Phù này trước đây tên là Thiên Phủ Chi Quốc. Thế nhưng sau khi dung nhập vào tác phẩm này, Vũ La cũng không biết nên gọi nó là gì nữa. Hắn dùng nguyên hồn quét qua Phong Thần Bảng, lập tức ngây ngẩn cả người.

Vốn là Thiên Phủ Chi Quốc chỉ là Thần Tướng lục phẩm, nhưng bây giờ đứng ở tầng thứ hai, song song với Hạn Bạt Huyết Phần, Bách Vạn Nhân Đồ, Thiên Địa Tù Lao, những đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất.

Mà tên của nó cũng biến thành Đại Thiên Thế Giới.

Vũ La thầm nhủ trong lòng, chằng lẽ nó cũng đã chen chân vào hàng ngũ thiên hạ đệ nhất? Vậy đạo Thiên Mệnh Thần Phù Đại Thiên Thế Giới này phải xem như thiên hạ đệ nhất gì trong hàng thiên hạ đệ nhất đây?

Vấn đề này tạm thời hắn không tìm thấy đáp án. Nhưng mắt thấy món tuyệt thế thần tác kia, lại gặt hái được một đạo Thần Tướng nhị phẩm, Vũ La đã hài lòng tới mức không thể hài lòng hơn nữa.

Hắn đi ra khỏi phong ấn của mình, gặp mặt Diêu Yểu, chợt cảm thấy nữ tử táo bạo, xem tiền trọng hơn người, mơ giấc mơ giàu có này càng ngày càng đáng yêu hơn trước.

Phúc tướng đó, ai mà không thích?

Bất quá mọi người sắc mặt cũng không cao hứng như Vũ La, Vũ La lấy làm kỳ bèn hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Lương Mạt Vũ ra hiệu, Vũ La bèn nhìn về phía sau, chỉ thấy trong tinh không mênh mông có một chiếc tiểu thuyền hình thoi nhỏ đang đi theo bọn họ, khoảng cách không xa không gần.

Tổ Thiên Thu bẩm báo:

- Đã theo chúng ta hơn nửa ngày, chỉ sợ rất nhanh sẽ có đại quân chạy đến. Tiểu thuyền kia có bộ dáng như quân đội của Bạt Tượng Tiên Tôn Lý Tu Viễn, phụ thân của tên Lý Đình Nghĩa mà Vũ La bắn một phát pháo giết chết, xem ra chuyện bọn hắn giết chết Lý Đình Nghĩa đã bại lộ.

Vũ La mới được một đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất, lại đã rèn luyện xong Thiên Mệnh Thần Phù tam phẩm Thái Thượng Kiếm Chú, tự tin tràn đầy. Lúc này nhìn thấy tiểu thuyền kia, không nhịn được nở một nụ cười thản nhiên, lên tiếng nói:

- Tới thật là đúng lúc.

Lý Tu Viễn có bốn trai, hai gái.

Đối với Tiên Nhân mà nói, thụ thai sinh con cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy. Đầu tiên hai bên phụ mẫu, nhất là mẫu thân sẽ hao tổn rất nhiều tiên nguyên, thai nghén hài tử, tu vi trì trệ không tiến, thậm chí rất có khả năng thụt lại phía sau.

Bởi vậy Tiên Nhân bình thường tuyệt đối không đơn giản quyết định sinh con như vậy.

Giống như Hỏa Thụ Tiên Khôi Kha Minh Đạt, cũng chỉ có ba con trai.

Lý Tu Viễn cũng là từ hạ giới phi thăng mà đến, tại thế giới trước kia của lão, quan niệm nổi dõi tông đường cực kỳ nghiêm trọng. Dù là tu sĩ cũng phải chú ý tới chuyện cha truyền cho con, con truyền cho cháu, không thu đệ tử bên ngoài vào.

Sau khi Lý Tu Viễn trở thành Tiên Tôn, củng cố địa bàn, chuyện đầu tiên mà lão làm là sinh con, một hơi sinh ra sáu đứa.

Chuyện này tuyệt đối là hiếm thấy trong các Tiên Tôn, Ma Tôn.

Thế nhưng không biết có phải Lý Tu Viễn kém may mắn hay không, ba mươi năm trước cả nhà lão Nhị của lão đã bị người giết chết, ch đến bây giờ vẫn chưa điều tra ra được là ai làm.

Cũng phải nói rằng trong chuyện này chỉ có thể trách Lý Tu Viễn. Lão lo lắng gia đình không hòa thuận, cho nên từ nhỏ giáo dục hài tử rất kỹ. Nào là huynh đệ như tay chân, giữa thân nhân với nhau phải tương thân tương ái, đoàn kết lại, ngàn vạn lần không được tranh đấu với nhau, huynh đệ tương tàn.

Phương pháp giáo dục như vậy ngược lại rất thành công, sáu huynh muội ở chung với nhau rất tốt, cảm tình sâu đậm.

Đáng tiếc lão không để ý đến phương diện khác, đám con của lão đều cho rằng lão tử của mình chính là nhất phương Tiên Tôn, có thể muốn làm gì thì làm.

Vấn đề là nếu bọn chúng chỉ làm mưa làm gió trong Tinh Vực của phụ thân chúng cũng không sao, nhưng lại còn thích chạy đến Tinh Vực của Tiên Tôn khác hoành hành ngang ngược. Bạt Tượng Tiên Tôn từng lau dọn cho đám con mình không ít lần.

Lão Nhị chết mà không hiểu vì sao, trong lòng Bạt Tượng Tiên Tôn hiểu rất rõ ràng, có thể làm cho mình không tra ra được, vậy cũng chỉ có một khả năng: Là một người có thân phận tương đương với mình ra tay.

Hiển nhiên đám nhãi con này đã làm cho Tiên Tôn khác bất mãn. Ra tay xử trí lão Nhị, là cho Bạt Tượng Tiên Tôn một đòn cảnh cáo.

Trong lòng Bạt Tượng Tiên Tôn đùng đùng nổi giận, đau khổ đến cực điểm, thế nhưng không tìm thấy đối thủ, cũng không làm sao được.

Vị Tiên Tôn kia ra tay thật ra cũng không phải là nhân vật quang minh chính đại gì. Bất quá quả thật ứng với câu: Ác nhân tự có ác nhân trị.

Lý Đình Nghĩa chính là đứa nhỏ nhất trong bốn đứa con trai, rất được lão yêu thương sủng ái. Bỗng nhiên thoáng cái không còn nữa, hai đứa con còn lại cảm thấy tim mình như bị ai cầm dao khoét đi một mảnh. Chúng kêu trời trách đất một phen, sau đó cất lời thề với Lý Tu Viễn, nếu lần này không báo thù cho Lý Đình Nghĩa, chúng sẽ chết cho Lý Tu Viễn xem.

Lý Tu Viễn cũng hết sức đau lòng, giận tím mặt, suýt chút nữa một chưởng bổ chết Kha Minh Đạt.

Kha Minh Đạt càng phiền muộn: Nhi tử lão chết đi, lão cảm thấy đau lòng, lão tử cũng đã chết một đứa con trai. Lão tử cũng rất thương tâm, còn phải để cho lão trút giận...

Kha Minh Đạt không phản kháng được thượng ti trực tiếp của mình, tự nhiên trút lửa giận vào người hung thủ. Hung thủ là ai, kỳ thật rất dễ tra, manh mối rất nhiều, vì vậy bọn Vũ La ra khỏi Tiên Ngưu Giác Tinh không lâu sau, đã bị thủ hạ Kha Minh Đạt theo dõi.

Tin tức truyền trở về, Kha Minh Đạt lập tức điểm một đám tinh binh, hùng hổ chạy tới.

Lão vừa xuất binh vừa dùng ngọc hoàn truyền âm bẩm báo cùng Lý Tu Viễn. Lý Tu Viễn ngẫm nghĩ, cho lão một chỉ thị khác. Kha Minh Đặt rất phiền muộn, nhưng cũng chỉ có thể làm theo.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-862)