Vay nóng Tinvay

Truyện:Tiên Tuyệt - Chương 837

Tiên Tuyệt
Trọn bộ 862 chương
Chương 837: Băng Cơ Ngọc Cốt 2
0.00
(0 votes)


Chương (1-862)

Siêu sale Lazada


Vũ La hết sức đau lòng, gõ đầu một con lừa:

- Không được, không thể ăn hết những thứ này. Bên kia có hai người, hẳn là rất ngon, hãy đi giải quyết giúp ta.

Băng Cơ phu nhân và người áo đen cũng trợn mắt há mồm nhìn một màn này hai người cũng đã hoàn toàn không biết nên ứng phó thế nào. Lực lượng kinh khủng mà Động Động cùng hai con rùa biểu hiện đã vượt ra khỏi tầm hiểu biết của bọn họ.

Nhưng pháp thuật giám thị trong tinh hải của Băng Cơ phu nhân vẫn chưa giải trừ cho nên mấy câu nói của Vũ La rõ ràng truyền vào tai hai người.

- Rất ngon...

Băng Cơ phu nhân chợt rùng mình tỉnh lại, đây là người ta đánh giá hai người mình... Nàng thật sự không cần suy nghĩ, bỏ lại người áo đen mà chạy. Mới vừa bay ra tinh cầu nàng liền tuyệt vọng, hai con rùa hiện tại đã hóa khổng lồ thể tích còn to hơn cả tinh cầu này, một trước một sau ngăn cản nàng.

Bàn về tốc độ mặc dù bọn chúng thuộc Quy tộc lại nhanh tới mức làm cho người ta không dám tin tưởng.

Chẳng qua là độ chính xác có hơi sai trật một chút. May là lần này có Động Động chỉ dẫn hai tiểu gia hỏa mới thuận lợi ngăn cản Băng Cơ phu nhân.

Thần sắc Băng Cơ phu nhân lập tức trở nên dữ tợn tức giận quát lên:

- Tiểu tử, bất kể ngươi là ai bản phu nhân chính là Đại tướng dưới trướng Vu Tổ Tiên Tôn, ngươi dám giết ta...

Vũ La khoát tay ngăn lại:

- Nàng sống ở Tiên giới cũng đã nhiều năm cảm thấy nói những lời như vậy có ý nghĩa hay sao?

- A...

Băng Cơ phu nhân thét lên một tiếng chói tai. Thân thể vốn trong trắng như ngọc của nàng chợt nổi lên một tầng hắc sắc, vô số Tiên Cổ cử động dưới da khiến cho người ta nhìn thấy phải ghê tởm.

- Tiểu tử, bản phu nhân liều mạng với ngươi!

Bùng!

Thân thể Băng Cơ phu nhân nổ tung, cổ trùng bay lượn đầy trời, lớn có nhỏ có lên tới hàng trăm vạn con. Chỉ cần một trong số những con cổ trùng này chạy thoát Băng Cơ phu nhân sẽ có hy vọng sống lại.

Nhưng một trong hai con rùa há miệng ra phụt một tiếng phun ra một ngọn lửa màu lam.

Ngọn lửa này cũng không biết có lai lịch thế nào, nhanh chóng lan tràn cuốn tất cả cổ trùng vào trong đó không bỏ sót một con nào. Giữa ngọn lửa bừng bừng không ngừng vang lên tiếng kêu thảm thiết của Băng Cơ phu nhân. Sau chừng nửa canh giờ tất cả Tiên Cổ đều bị luyện hóa, Băng Cơ phu nhân hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.

Vũ La nhìn người áo đen bên cạnh không có can đảm để chạy trốn, lạnh nhạt nói:

- Ngươi trở về nói cho Vu Tổ Tiên Tôn biết, ta sẽ đích thân bái phỏng lão.

Người áo đen sửng sốt tựa hồ không dám tin tưởng chỉ đơn giản như vậy đã thả cho mình đi:

- Ta có thể đi rồi sao? Thật ư? Vũ La gật đầu:

- Đi đi.

- Ngươi, ngươi sẽ không chờ ta quay người lại, thình lình xuất thủ giết ta chứ?

Vũ La không khỏi lắc đầu:

- Ngươi cảm thấy với địa vị hiện tại của ta có thể làm ra chuyện hèn hạ như vậy sao? Người áo đen vẫn còn nửa tin nửa ngờ, từ từ lui về phía sau, sau đó quay đầu đi thật nhanh. Vũ La ngẫm nghĩ một chút, miệng lẩm bẩm:

- Vu Tổ Tiên Tôn, được, được lắm...

Vũ La dang rộng hai tay:

- Chẳng lẽ là ngươi muốn ăn ta luôn sao?

Động Động cất tiếng hoan hô nhảy vào lòng Vũ La, bắt đầu đùa nghịch một trận. Vũ La vui vẻ cười to, Động Động ngủ say lâu như vậy, không riêng gì hắn tưởng nhớ tên tiểu gia hỏa này, mà tiểu gia hỏa cũng nhớ hắn. Một người một thú chơi đùa náo loạn một trận, trong khoảng thời gian này, mọi người bảy thế lực lớn cũng đau khổ không chịu nổi. Nhất là những nhân vật thủ lĩnh như Bạch Ưng, Bạch Mông, giống như đang bị người nướng trên đống lửa, đứng ngồi không yên.

Lương Mạt Vũ vẫn tỏ ra lạnh lùng như trước. Trước đây thủ lĩnh của bảy thế lực không hề coi trọng y chút nào, vẫn cho là muốn đánh muốn giết muốn mắng tùy mình. Nhưng biểu hiện vừa rồi của Vũ La đã làm cho bọn họ phải nhìn Lương Mạt Vũ với ánh mắt khác.

Cho dù là chỉ nể mặt Vũ La, Lương Mạt Vũ cũng không phải bọn họ có thể dễ dàng trêu chọc.

Vũ La đi tới một tinh cầu, một mực không trở lại. Những người này không dám đi, lại không dám tới đó xem thử. Bọn họ vẫn một mực ở nguyên chỗ cũ chờ đợi, lo lắng rằng nhân vật kinh khủng kia sẽ quay trở về đại khai sát giới.

Đám Bạch Ưng không ngu ngốc chút nào, vì sao vị kia đặc biệt tập hợp bảy thế lực của bọn họ lại? Bởi vì người ta biết rất rõ ràng bảy thế lực muốn làm gì.

Đổi lại là bọn họ, nếu có người dám dòm ngó địa bàn mình, mình cũng sẽ không vui. Mà một khi thủ lĩnh của bảy thế lực không vui, bọn họ rất muốn giết người.

Bọn họ đứng ngồi không yên, đau khổ chừng nửa canh giờ, Vũ La mới ung dung trở lại. Động Động không chịu trở vào Đại Thiên Thế Giới, hóa thân thành tiểu thú lông vàng hết sức vô hại, ngồi chồm hổm trên bả vai Vũ La, đôi mắt to đen vô cùng linh hoạt không ngừng quan sát mọi người.

Triệu Hiểu Hiểu vẫn đi theo sau lưng Vũ La.

Thủ lĩnh của bảy thế lực vừa nhìn thấy hắn trở lại, ai nấy ngẩn ra. Trong số bảy người, kẻ không có khí tiết nhất lại là Phong Nguyệt đạo nhân, y có phản ứng đầu tiên, lập tức sải bước tiến lên quỳ sụp xuống dưới chân Vũ La:

- Đại nhân thứ tội, Đại nhân tha mạng, tiểu đạo biết sai lầm rồi, tiểu đạo nguyện ý từ nay đi theo Đại nhân, hết mực trung thành, dầu sôi lửa bỏng, muôn thác không từ!

Sáu người còn lại ngàn vạn lần không ngờ tới, Quan chủ Thanh Phong Minh Nguyệt Quan hùng mạnh nhất trong bảy thế lực lại dập đầu tỏ ý trung thành trước mặt Vũ La như vậy. Sự khinh bỉ trong lòng còn chưa hạ xuống đã lập tức có phản ứng, nhất thời ai nấy thầm mắng Phong Nguyệt đạo nhân giảo hoạt. Không thể không nói lúc này, lựa chọn của Phong Nguyệt đạo nhân chính là con đường sống duy nhất.

Vì sao Vũ La tìm bọn họ tới, lại tru diệt hơn ba mươi con tinh thú trước mặt bọn họ? Thực lực như vậy đừng nói giết bọn họ, muốn giết một vị Tiên Tôn cũng không thành vấn đề.

Còn lưu bọn họ đến bây giờ, tự nhiên là bởi vì bọn họ còn có chỗ dùng. Nếu bọn họ không có tác dụng gì với Vũ La, bọn họ còn cần thiết tồn tại sao?

Đám Bạch Ưng lập tức quỳ rạp xuống trước mặt Vũ La, cùng lớn tiếng kêu lên:

- Bọn ta nguyện ý thần phục Đại nhân, hết mực trung thành, chết không hối tiếc!

- Kính xin Đại nhân thu nhận!

Duy chỉ có Thiên Lăng Vệ Triệu Tông Hiền tỏ ra do dự, y chính là tàn dư Lý Tu Viễn, không biết Vũ La có chịu tiếp nhận mình hay không... Y vừa ngẩng đầu, vừa vặn thấy ánh mắt sắc bén của Vũ La đang nhìn mình, Triệu Tông Hiền run lên một cái, vội vàng quỳ xuống:

- Nếu Đại nhân không chê...

Vũ La lạnh lùng nói:

- Ta chê!

Triệu Tông Hiền rùng mình một cái, ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng:

- Kính xin Đại nhân bỏ qua cho đám huynh đệ của Triệu mỗ, bọn họ bất quá chỉ là một đám ô hợp, tuyệt đối không dám đối địch với Đại nhân.

Vũ La gật đầu:

- Được! Ngươi yên lòng đi đi.

Triệu Tông Hiền nghiến răng một cái, một chưởng vỗ xuống, Thiên Linh Cái kêu bộp một tiếng vỡ nát. Một cỗ tiên hồn trông như mây khói từ từ xuất ra, lan tràn mờ mịt xung quanh, ngay sau đó tiêu tan, hoàn toàn biến mất.

Tinh anh Thiên Lăng Vệ xôn xao, lúc này lập tức có ba người muốn nhảy ra, Vũ La nhấc tay lên, bọn họ còn chưa kịp nhảy ra đã có ba đạo hào quang quét trúng thân thể cả ba. Ba người lập tức hóa khí, ngay cả một tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, đã hoàn toàn biến mất khỏi Cửu Giới Tinh Hà.

Vũ La lạnh lùng quét mắt một cái nhìn người Thiên Lăng Vệ, ai nấy phát rét tận đáy lòng, không còn ai dám đứng ra nữa.

Vũ La gật đầu:

- Ta đã đáp ứng Triệu Tông Hiền, các ngươi có thể đi rồi, hãy rời lãnh địa của bản tọa, nếu không đừng trách bản tọa nói không giữ lời!

Người Thiên Lăng Vệ biết đại thế đã qua, im lặng rời đi, đi ra ngoài không bao xa lập tức tản mát hết. Quả nhiên đúng như lời Triệu Tông Hiền, không có y, những người này chỉ là một đám ô hợp. Bạch Mông thầm thở dài một tiếng trong lòng, thầm nói thủ đoạn của chủ nhân mới thật là sắc bén, từ nay về sau còn ai dám làm phản nữa?

Vũ La bức chết Triệu Tông Hiền, giải tán Thiên Lăng Vệ bất quá là chỉ là chuyện trong nháy mắt. Một thế lực hùng mạnh trong Cự Tượng Tinh Vực cứ như vậy đã tan thành tro bụi.

Nhưng đối với Vũ La thật sự lả quá dễ dàng. Hắn xoay người lại nhìn sáu người Bạch Ưng, lạnh nhạt nói:

- Yêu cầu của bản tọa với các ngươi rất đơn giản: Nghe lời, trung thành, chỉ cần có thể làm được, các ngươi sẽ thấy mình có được ích lợi thế nào.

Hắn chỉ về phía tinh không một cái. Thủ hạ của sáu người Bạch Ưng có thể không hiểu, nhưng sáu người bọn họ hiểu rất rõ ràng, Vũ La muốn ám chỉ những tinh thú vừa bị hắn giết chết.

Tinh thú hùng mạnh, tài liệu trên thân thể tinh thú đương nhiên là vô cùng trân quý. Khoan nói những chuyện khác, chỉ cần Vũ La bằng lòng ban cho bọn họ những tài liệu này, sáu người bọn họ đã cảm thấy mình không theo lầm người.

Vũ La thi triển cả ân lẫn uy, sáu người đâu dám còn tâm tư gì khác, dĩ nhiên là ngoan ngoãn đi theo sau lưng Vũ La.

Vũ La cũng không trông cậy bọn họ chân chính vĩnh viễn trung thành với mình, một thế lực khổng lồ vốn nên dùng ích lợi kết hợp lại, sau đó dùng chế độ củng cố. Trông cậy vào nội bộ một thế lực lớn có hàng ngàn hàng vạn người, ai nấy đều trung thành với chủ nhân, điều này rõ ràng là ảo tưởng.

Chuyện mà Vũ La phải làm bây giờ chính là thu nạp nhân tài. Lãnh địa càng lúc càng lớn, cần người trấn thủ, Vũ La không thể nào chuyện gì cũng phải đích thân lo liệu. Mà chỉ cần hắn giữ vững trạng thái hùng mạnh, những người này cũng không dám phản bội hắn.

Vũ La mang theo người của sáu thế lực trở lại Cự Tượng Tinh, cũng không dựa theo thứ tự nhập môn trước sau mà phân định ngôi thử, mà cho sáu người Bạch Ưng cùng Tang Xạ Nhật mạnh ai nấy giữ một chức vụ khác nhau. Bất quá hắn giải tán thủ hạ của sáu người, sau đó trộn lẫn với nhau, chia lại làm sáu phần giao cho sáu người cai quản.

Sáu người biết đây là biểu hiện Vũ La không tín nhiệm bọn họ, nhưng cũng không dám phản đối. Cho dù Vũ La không làm như vậy, bọn họ cũng sẽ thỉnh cầu Vũ La làm như vậy.

Tang Xạ Nhật đối với an bài như thế không có bất kỳ dị nghị gì. Nếu thật sự để cho cả sáu người này trở thành thủ hạ của mình, e rằng bản thân Tang Xạ Nhật cũng sẽ ăn ngủ không yên. Ngẫm lại mà xem, một đám cường giả nhị phẩm, nhất phẩm làm thủ hạ cho mình, nói không chừng mình sẽ chết đi một cách không minh bạch bất cứ lúc nào.

Sau khi thu phục sáu thế lực lớn, binh lực bên trong lãnh địa của Vũ La đã gia tăng tới hơn ngàn người, lực phòng ngự đã hoàn toàn đủ. Cao thủ cũng không thiếu, đã mơ hồ có thể sánh ngang hàng cùng năm vị Tiên Tôn kia.

Vũ La lấy những trang bị mà Lý Tu Viễn tích trữ phân phát cho mọi người, đương nhiên ai nấy vô cùng hưng phấn. Tuy rằng chỉ là một ân huệ nho nhỏ, nhưng hiệu quả cũng rất rõ ràng.

Sau đó giao hết những chuyện phiền phức còn lại cho Tổ Thiên Thu xử lý, Vũ La tìm Lương Mạt Vũ tới, thương lượng cùng y chuyện lãnh địa tương lai.

Trước kia Cự Tượng Tinh là một tinh cầu tư hữu, tài nguyên nơi này cực kỳ phong phú. Lý Tu Viễn tổ chức nơi này đã một thời gian dài, lực phòng ngự hoàng cung cũng đã đạt tới mức biến thái.

Nhưng hôm nay Cự Tượng Tinh bị sáu thế lực lớn chia cắt, Vũ La cũng không thể tự ý làm càn, bằng không nhất định sẽ bị kẻ hữu tâm vây khốn trong Cự Tượng Tinh.

Sau khi Lương Mạt Vũ nghe xong ý tường của Vũ La, y sờ sờ cằm giả bộ thâm trầm một hồi, lúc này mới lên tiếng nói:

- Vu Tổ Tiên Tôn phải làm sao bây giờ? Năm vị Tiên Tôn hẳn sẽ vận chuyển tài nguyên phong phú trên Cự Tượng Tinh về tinh cầu tư hữu của bọn họ. Ngươi muốn khai thông thương lộ, nếu bọn họ không đồng ý nhất định sẽ làm khó ngươi, còn ai dám tới Cự Tượng Tinh?

Vũ La nhàn nhạt nói:

- Người nào không đồng ý, ta sẽ đích thân đi tìm người đó để nói lý.

Lương Mạt Vũ cười khổ:

- Không phải là đơn giản như vậy, ngươi có Hồng Vũ tiên pháo, ngươi có tinh thú nhất phẩm kinh khủng kia, đúng là không có Tiên Tôn nào là đối thủ của ngươi. Nhưng ngươi đừng quên bọn họ không dám phản đối ngoài sáng, cùng sẽ táy máy tay chân trong tối.

Vũ La ngạc nhiên nhìn y:

- Vì sao ngươi lại muốn ta dùng bạo lực như vậy, ta đã nói là phải nói đạo lý kia mà...

- Hừ...

Thái độ Lương Mạt Vũ hết sức rõ ràng.

Vũ La cười một tiếng:

- Được rồi, nếu dùng miệng nói đạo lý không thông, chắc chắn là phải dùng tay mà nói. Bất quá ngươi cũng không cần lo lắng nhiều như vậy, ta nghi ngờ là ai sẽ lập tức đánh người đó. Ta không cần chứng cớ, bọn họ muốn giở trò vô lại với ta, vậy ta sẽ so vô lại với bọn họ. Để ta xem bọn họ có thể làm gì được ta.

Lương Mạt Vũ lắc đầu:

- Ngươi thật đúng là bá đạo...

- Ngươi cảm thấy thế nào?

- Nói như vậy... Cũng không có vấn đề.

Lãnh địa tương lai quyết định như vậy, trước khi Lương Mạt Vũ đi chợt thốt lên một câu:

- Có một tin tức không tốt lắm, sắp tới phụ thân ta có thể tới đây một chuyến.

Vũ La kỳ quái:

- Vậy vì sao lại là tin tức không tốt lắm?

Sắc mặt Lương Mạt Vũ lộ vẻ cổ quái:

- Chờ người tới đây, lúc ấy ngươi sẽ biết.

Trong tinh không hắc ám lơ lửng một mảnh vỡ vũ trụ, một viên vẫn thạch rất lớn vận động không quy tắc. Đột nhiên không gian lóe lên một chút rồi khôi phục bình tĩnh, vẫn thạch và mảnh vỡ nhận được chấn động, biến độ vận động thoáng lớn hơn một chút.

Chẳng qua sự yên tĩnh này duy trì không đến mười lần hô hấp, toàn bộ không gian đột nhiên sáng lên, từng đạo thiểm điện quấn lấy nhau, một hư không tiếp dẫn điểm mở ra, vẫn thạch cùng tất cả mảnh vỡ xung quanh đều bị cuốn vào, trong nháy mắt đã biến thành một mảnh hư vô.

Hư không tiếp dẫn điểm này lộ vẻ cực kỳ không ổn định, hình dạng của cửa ra không ngừng biến hóa, một chiếc thuyền lớn vừa lúc đi ra. Nhưng nó chỉ đi ra được một nửa hư không tiếp dẫn điểm đã đóng lại, nửa sau của con thuyền lớn lập tức bị chặt đứt lưu lại trong không gian khác.

Nửa phần trước không có động, sau khi chạy được mấy trăm dặm cũng ngừng lại.

Một bóng người xinh xắn từ trên thuyền lớn bay ra, nàng vô cùng chật vật, khôi giáp trên người đã rách nát không chịu nổi, y phục dưới khôi giáp cũng là rách nát, thậm chí còn có một ít dấu vết bị cháy.

- Lâm thúc!

Cơ Tiểu Tiểu nhìn hư không tiếp dẫn điểm đã khép lại, lặng lẽ kêu một tiếng, nước mắt không tiếng động rơi xuống trên khuôn mặt đầy khói thuốc súng.

Tất cả hộ vệ đều chết trận, ngay cả lão bộc Lâm thúc trung thành nhất cũng đã bỏ mạng ở trong hư không tiếp dẫn điểm, Cơ Tiểu Tiểu hôm nay thật sự là một thân một mình. Trên người nàng còn bị thương, địch nhân truy sát không biết lúc nào sẽ xuất hiện, Cơ Tiểu Tiểu không có thời gian bi thương, dứt khoát lau nước mắt, trong nháy mắt trở nên cứng rắn, quan sát tinh vực xung quanh không khỏi sửng sốt.

Ớ ngay bên trái của nàng, một viên tinh cầu khổng lồ chậm rãi vận hành, Cơ Tiểu Tiểu vừa nhìn đã nhận ra, đó chính là tinh cầu chủ đề câu chuyện của cả Cửu Giới Tinh Hà trong khoảng thời gian này: Cự Tượng tinh.

Nàng nhớ tới, gần đây vị "Đại nhân" trên Cự Tượng tinh tuyến bố lãnh địa của mình là khu vực thương nghiệp, hôm nay đến lúc này tìm một điểm dừng chân mới là chuyện quan trọng nhất. Cơ Tiểu Tiểu không cân nhắc quá nhiều, dứt khoát bay về phía Cự Tượng tinh.

Thân phận của Vũ La đối với toàn bộ Cửu Giới Tinh Hà mà nói, vẫn như trước là một bí mật. Hắn cũng rất thích với việc duy trì cảm giác thần bí này, không biết mới sợ hãi.

Vẻ thần bí này làm cho rất nhiều thế lực ngo ngoe muốn động lại không dám tùy tiện xuất thủ, đã tranh thủ được thời gian quý giá cho Vũ La.

Chỉ dùng thời gian nửa tháng, Vũ La đã chỉnh hợp xong bảy phương thế lực dưới tay, tuy nói còn không thể dễ dàng sai khiến được nhưng nhìn qua đã giống như một chi quân đội, kỷ luật nghiêm minh, nghiêm chỉnh chấp hành mệnh lệnh.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-862)