← Ch.0081 | Ch.0083 → |
Nhất là tiến vào hậu kỳ sẽ cần rất nhiều tài chính, cùng với bị động nơi nơi cầu cha tìm mẹ, còn không bằng tự sáng tạo ra thế giới cho bản thân.
Alan Tuco là thần tượng của nàng, nhưng ông ta phạm vào một sai lầm, đó chính rất tin tưởng vào đám chính phủ quan liêu này, tài chính bị cắt, hết thảy cố gắng như nước chảy về biển đông.
Tiếu Phỉ có kế hoạch khổng lồ, bất quá cũng không có tính nói nhiều với Vương Tranh.
Đối với một ít ý lai để thực hiện cho bản thân trong tưởng tương, Vương Tranh cũng có tự tin như vậy, lý luận này là có thể làm, chuyển hóa sang thành tựu khoa học kỹ thuật tuyệt đối là mang tính oanh động, nhưng mà độ khó cũng rất lớn, phương diện nghiên cứu này số lượng tài chính cũng rất khủng bố.
Nếu không thành công thì sẽ là công dã tràng.
- Thưa cô, thực sự sẽ có người đầu tư sao, rất phiêu lưu nha.
- Trước mắt có mấy nhà, OMG có vẻ rộng rãi, cho cô quyền hạn khá lớn, mấy nhà khác đưa ra yêu cầu có vẻ hà khắc, nhưng kiếm tiền không phải mục đích chính, nếu có thể ủng hộ để cô hoàn thành nghiên cứu, cũng có thể suy nghĩ lại.
Tiếu Phỉ nói.
Vương Tranh cân nhắc một chút, hắn cũng giống như Tiếu Phỉ, càng có tin tưởng đối với lý luận này:
- Thưa cô, em cũng muốn đầu tư.
Tiếu Phỉ sửng sốt, ngơ ngác nhìn Vương Tranh:
- Em xác định, khởi động đều là đã lên tới bạc triệu, hậu kỳ sẽ đầu tư càng lớn hơn nữa.
Vương Tranh cười cười:
- Chuẩn xác mà nói là em cùng thằng bạn của em, Nghiêm Tiểu Tô chính là tên béo mặt chữ điền đó.
- Như vậy rất tốt, nếu em khẳng định tham gia, cô sẽ cùng những nhà đầu tư khác thảo luận, cũng may chúng ta có thể làm chủ vấn đề tài chính này.
- Cảm ơn cô
.
- Không cần cảm ơn cô, đây là đầu cô tư lâu dài, đúng rồi Lâm Hồi Âm đã sắp đến, em cùng Tử Tô chuẩn bị một chút đi, trong khoảng thời gian này vào lúc nào cũng sẽ gọi các em đi qua.
Lúc này cô giáo Tiếu Phỉ lại biến thành một fan cuồng.
Trạng thái chuyển biến nhanh chóng làm cho Vương Tranh có chút chết lặng, phụ nữ thật đúng là thiên biến.
Rời khỏi văn phòng, Vương Tranh vẫn nghĩ làm sao để tìm tài chính, trước mắt có không ít cách nhưng con số 1. 000. 000 còn kém xa vạn dặm, chuyện này vẫn nên bàn một chút với Nghiêm Tiểu Tô đi.
Nghiêm Tiểu Tô nghe xong ý tưởng của Vương Tranh, cũng không có giật mình, cũng không có vẻ khoa trương mà là trầm mặc một hồi lâu.
- 1. 000. 000 cũng không phải con số rất lớn, hậu kỳ của hạng mục này mới cần đầu tư lớn, thời gian dài cũng không là vấn đề, vấn đề ở chỗ đại ca, ngươi nắm chắc bao nhiêu thành?
Nghiêm Tiểu Tô hỏi, hiện tại lý luận đó đã quá vang dội, học viện Chiến Thần làm ra náo động thật lớn, nhưng mà từ lý luận này chuyển hóa thành kỹ thuật dân dụng, trời mới biết cần bao nhiêu thời gian, ai cũng đều biết đầu tư vào khoa học kỹ thuật là không có đáy, chỉ có mấy tập đoàn tài chính siêu cấp mới dám đụng vào.
Thấy Nghiêm Tiểu Tô có một đống nghi vấn thật lớn, Vương Tranh cười cười:
- Nói ra suy nghĩ của ngươi đi.
- Đại ca, chúng ta ở trong số định mức đó, điều này rất quan trọng, nếu quá ít cuối cùng cũng không có giá trị, bởi vì ta muốn thuyết phục cha của ta.
- Ngươi nói nếu như ta có phương trình trung tâm của lý luận này, thì có giá trị bao nhiêu?
Vương Tranh bỗng nhiên nói.
Nghiêm Tiểu Tô ngẩn ngơ, đôi mắt nhỏ bắt đầu chuyển động lia lại:
- Nếu lý luận này ứng dụng rộng lớn trong tương lai, ngươi đòi năm thành tuyệt đối không tính nhiều.
Vương Tranh khoát tay:
- Phương trình trung tâm không có lực ảnh hưởng lớn như vậy, toàn bộ lý luận cần phải mở rộng tính toán, phương diện này đã có tiến sĩ Tiếu Phỉ đi làm rồi.
Tri thức chính là lực lượng, lực lượng chính là tài phú, Vương Tranh cũng không nghĩ tới những lời nói nhảm lão tào lao Cổ cả ngày lại có giá trị như thế.
Đồng chí lão Cổ, coi như là thù lao trả cho số gia sản lão cướp của lão tử.
Nghiêm Tiểu Tô hưng phấn:
- Đại ca, chuyện này ta phải trở về cùng cha thương lượng thật kỹ mới được!
Nhìn ánh mắt Nghiêm Tiểu Tô, Vương Tranh biết, khẳng định người này lại muốn áp bức cha của hắn.
Lão Nghiêm là ông chú rất sảng khoái, từ cha cho tới con đều như thế, thật lòng xem Nghiêm Tiểu Tô như bảo bối, nhưng mà không nghĩ tai băng vệ sinh cũng có thể kiếm tiền nhiều như vậy.
Kỳ thật hạng mục lớn như vậy cho dù cần nhà đầu tư, cũng không nhất định sẽ ở để ý đến tiểu thương như nhà Nghiêm Tiểu Tô, đầu năm nay đầu tư cũng phải có cửa. Cấp bậc to lớn bề thế may ra có thể tiến vào, đương nhiên có quan hệ với Vương Tranh lại là một chuyện khác, về phần thành bại liền nhìn ông trời đi.
Nghiêm Tiểu Tô cũng là chậc chậc lấy làm kỳ, tâm tính của đại ca vẫn rất cương quyết, rất nhanh liền khôi phục lại, dường như đã quên chuyện của Ina.
Kỳ thật hắn cũng rất cảm khái, đại ca thật sự rất ngon lành, nếu Ina không phải công chúa Aslan thì sẽ là một cặp tuyệt phối.
Mọi người có thể quyết định rất nhiều chuyện, chỉ không thể quyết định nơi mình sinh ra.
Sau khi tách ra khỏi Nghiêm Tiểu Tô, Vương Tranh đi vào câu lạc bộ võ thuật tự do, Mông Điềm đã trở thành tổ trưởng mới của câu lạc bộ, Mã Khiếu sắp tốt nghiệp, hơn nữa với việc biểu hiện tại đại hội trao đổi nên bản thân hắn đã từ chức. Mông Điềm trở thành tổ trưởng mới của câu lạc bộ cũng là chuyện hợp tình hợp lý, từ sau bữa tiệc, Vương Tranh không có cùng Mông Điềm trao đổi thoải mái một lần.
Xã viên của câu lạc bộ võ thuật tự do nhiều hơn so với trước kia, cũng chịu khó huấn luyện nhiều hơn, đại hội trao đổi thắng lợi vẫn có kích thích nhất định đối với mọi người, hiện tại Trương Sơn là tổ phó câu lạc bộ, gần đây tên này rất chịu khó, đương nhiên khẳng định còn có tâm tư riêng.
Mông Điềm vẫn biểu hiện lạnh như băng, dường như có rất ít chuyện có thể có khiến cho nàng hứng thú.
Nhìn thấy Vương Tranh đến thì nàng ngừng lại, ra hiệu bảo trợ thủ của nàng tự huấn luyện.
- Vương Tranh, gần đây ngươi có chút lười, không phải mới có biểu hiện nho nhỏ đã bắt đầu lơi lỏng đó chứ?
Bạn học Mông Điềm có chút không khách khí, mắt to nhìn chằm chằm Vương Tranh.
Vương Tranh sờ sờ cái mũi, hôn mê ba ngày, làm sao mà đến được:
- Có chút việc cần xử lý, vừa giải quyết xong.
- Ta biết, Vương Thi Thi chuyển trường, cho dù như thế, vận mệnh là của chính ngươi, không cần lãng phí thiên phú của bản thân.
Nói xong, nữ tổ trưởng xinh đẹp của câu lạc bộ vẫy vẫy cánh tay trần mang đi một đám người, lưu lại Vương Tranh một người ngẩn người ở đó.
Mấy ngày này thực không có cách nào khác để vượt qua, vì sao mà một tuần nay mọi người luân phiên đả kích hắn.
Bất quá cũng biết đối phương đang an ủi mình, nhưng mà phương pháp này có chút thô bạo.
Nhún nhún vai, Vương Tranh thay đổi quần áo, bắt đầu cầm dụng cụ huấn luyện.
Vừa mới làm mười cử tạ, nhìn thấy ở một bên có hơn một ngươi, Trương Sơn ngồi ở bên cạnh.
- Một người luyện nhiều cũng không có ý nghĩa, hai chúng ta cùng nhau so ai nhiều lần đi.
Vương Tranh cười cười:
- Tùy ý, biện pháp so đấu như thế nào?
- Đơn giản chút, hít đất thì sao?
- Được thôi.
*****
Vừa nghe có so đấu, các hội viên của câu lạc bộ lập tức dừng huấn luyện lại rồi vây quanh lại đây, hai người này tuyệt đối là nhân vật phong vân trong trường học, nhất là Vương Tranh, thuộc loại thần long thấy đầu không thấy đuôi, không thích tham gia hoạt động tập thể, không giống đám người Mông Điềm, Trương Sơn đã rất quen thuộc cùng mọi người.
- Tổ trưởng câu lạc bộ, giúp chúng ta đếm số.
Trương Sơn nói, nói xong cởi áo, lộ ra cơ thể mang tính bạo phát của hắn.
Từ sau khi Trương Sơn bắt đầu thiên về huấn luyện, dáng người của càng ngày càng kinh người, năng lượng trong cơ thể đã bùng nổ lên.
Trương Sơn thuộc loại thân thể có điều kiện rất tốt, chỉ số thông minh lại thuộc loại cao, cho nên ở trong lúc huấn luyện cũng sẽ phối hợp tối ưu, mà không phải huấn luyện ngốc nghếch, tự nhiên hiệu quả cũng rất tốt.
Hai người bắt đầu, lần này không phải so tốc độ, mà là sức bền, cho nên dường như tiết tấu của hai người đều giống nhau.
Chung quanh học viên đều nghị luận, dáng người Trương Sơn thật không tệ, bởi vì hắn tồn tại đã hấp dẫn không ít nữ sinh, tướng mạo sang sảng, thân hình cao lớn, lại là học viên tinh anh của khoa Vật Lý, trong nhà lại là thế gia nổi danh về khoa học, thấy thế nào đều cũng có thanh niên phẩm vị, một khi bị con gái phát hiện, người theo đuổi cũng không phải là ít.
Vương Tranh cùng Trương Sơn đều điều chỉnh hô hấp, Vương Tranh cũng thích khiêu chiến, kỳ thật so đấu hít đất, Trương Sơn tính ra không phù hợp, hắn có thể trọng rất lớn, gánh nặng cũng sẽ lớn hơn một chút, nhưng mà Trương Sơn không muốn so đấu lực lượng, chuyện chiếm tiện nghi không có tính khiêu chiến.
Rất nhanh một trăm cái liền trôi qua, tiết tấu của hai người vẫn giống nhau như cũ, bảo trì hô hấp cũng vô cùng vững vàng.
Trương Sơn nhìn thoáng qua Vương Tranh, thể lực của tiểu tử này cũng còn quá tốt.
- Chúng ta thêm chút khó khăn đi.
Trương Sơn vừa làm vừa nói.
- Một bàn tay?
- Đúng vậy!
Nói xong Trương Sơn đổi thành một bàn tay, Vương Tranh cũng đổi thành một bàn tay, độ khó từ một bàn tay lập tức tăng lên, hai người vẫn duy trì tiết tấu, lại làm một trăm.
Tại tố chất cùng gien của thân thể được tối ưu hoá như hiện tại, loại biểu hiện vẫn là rất phổ biến, nhất là bọn họ còn là học viên trường quân sự.
Mông Điềm lẳng lặng nhìn hai người, Trương Sơn đang cố gắng khống chế hô hấp, nhưng mà rõ ràng là hắn đã khống chế trạng thái bản thân, mà hô hấp của Vương Tranh vẫn không nhanh không chậm, hoàn toàn là vực sâu sâu không thấy đáy.
Trong nháy mắt lại thêm hai trăm cái nữa, ở trong quá trình này Trương Sơn cùng Vương Tranh đều đổi tay, chung quanh đã vang lên tiếng vỗ tay, hai người này thật sự rất trâu bò.
Khi vượt quá ba trăm cái, hô hấp của Trương Sơn rõ ràng trầm trọng thêm, trên thân đã đổ đầy mồ hôi, có vẻ chói mắt.
Làm đến bốn trăm cái, hô hấp của Trương Sơn đã bắt đầu hỗn loạn, nhưng mà hắn vẫn cắn răng như cũ. Con bà nó, tên nhóc này thoạt nhìn không khỏe mạnh, tại sao lại mạnh đến như thế.
Chung quanh vang lên một mảnh hô cố lên, lúc làm được 459 cái, rốt cục Trương Sơn chống đỡ không nổi, lần này là không chống đỡ đứng lên nữa, trực tiếp đổ sấp xuống, lật thân người qua nhìn trần nhà, mồm to thở hổn hển.
Mặt đều đã ướt đẫm, Vương Tranh đứng lên. Vươn tay muốn kéo Trương Sơn dậy, Trương Sơn khoát tay:
- Ngươi là tên quái vật, để cho ta thở một chút.
Sắc mặt Vương Tranh ửng đỏ, thân thể cũng là ra mồ hôi, nhưng toàn bộ trạng thái vẫn ổn định như cũ. Mông Điềm cũng không giật mình, nàng thấy Vương Tranh huấn luyện, người nọ có thể dùng một cây ngón tay huấn luyện chổng ngược.
Nghe Diệp Tử Tô nói, hắn ở trung học liền bất chấp mưa gió mà huấn luyện, lực ý chí kinh người, Diệp Tử Tô còn bị hắn hấp dẫn, không thể tự thoát ra được.
- Trương Sơn, ta nói rồi ngươi không phải là đối thủ của hắn, thể năng của hắn đặt ở quân đội cũng là người nổi bật.
Mông Điềm mỉm cười nói.
Đội viên xung quanh đều nhìn xem ngẩn ngơ. Không hề thiếu nam đồng bào đến đây là vì Mông Điềm, một bên huấn luyện một bên thưởng thức mỹ nữ cũng là một loại hưởng thụ.
- Cho dù biết cũng muốn chiến, nam nhân làm sao có thể nhát được!
Trương Sơn nói.
Vương Tranh kéo Trương Sơn lên:
- Lúc nào cũng hoan nghênh.
Tình huống thân thể của Trương Sơn cũng không tệ, vừa mới tiêu hao một hồi, nhưng mà 5-6' sau liền khôi phục lại, mà Vương Tranh lại huấn luyện thêm một giờ mới rời đi, dưới rất nhiều tình huống bản thân Vương Tranh vẫn lấy huấn luyện khôi phục làm chủ, làm lượng huấn luyện đến trình độ nhất định, hắn có thể cảm giác được tế bào sinh động, năng lượng nhè nhẹ đang phát ra, cũng không biết có phải ảo giác hay không, ngay cả Ma Phương đều xuất hiện, loại sự tình này hắn cũng không nghiên cứu tỉ mỉ, tin tưởng cảm giác.
Trương Sơn ở bên cạnh nhìn trợn mắt há hốc mồm, tên này khè hàng a, rõ ràng một quái vật, đây là như thế nào mà luyện thành.
Khó trách Mông Điềm có vài phần kính trọng, Trương Sơn là người sảng khoái, hắn trực tiếp ngỏ lời với Mông Điềm, Mông Điềm càng trực tiếp, chỉ cần hắn mạnh hơn Vương Tranh, nàng có thể sẽ để ý.
Sau đó Trương Sơn liền sảng khoái thua, bất quá thua rất thích, Trương Sơn cũng là một người rất quật cường, có mục tiêu cũng liền có động lực.
........
Trong phòng của tổ trưởng câu lạc bộ, Trương Sơn đang thưởng thức bố cục nơi này, tràn ngập không khí nữ hài tử, kỳ thật trong xương Trương Sơn là người rất cẩn thận, Vương Tranh thì lại đang uống từng ngụm nước.
- IG chuẩn bị bắt đầu, lần này học viện Chiến Thần giành xuất sắc tại đại hội cho nên có thể cử ra bốn người tham gia, Marthas đi rồi, ba người chúng ta chắc chắn có suất rồi.
Mông Điềm nói.
IG?
Trương Sơn cùng Vương Tranh hai mặt nhìn nhau:
- Đó là cái gì vậy?
Mông Điềm sửng sốt, hai người này. Lúc chuyên nghiệp thì tỏ ra chuyên nghiệp, lúc bình thường lại không chút nghiêm túc, là một cái người đam mê đối với robot như thế, thế nhưng lại không biết IG.
- IG là cuộc thi đấu tuyển chọn nhân tài giữa các học viện quân sự trong hệ Ngân Hà, hai năm một lần, Địa Cầu lệ thuộc phân khu hệ Mặt Trời, đương nhiên trong mười năm gần đây, Địa Cầu được chọn ít ỏi không có mấy người, thành tích cũng rất bình thường.
- Nơi này không phải là đại hội giành cho tinh anh trong nhân loại thi đấu sao?
Trương Sơn rất có hứng thú nói.
- Đúng vậy, nếu có cơ hội đại biểu hệ Mặt Trời dự thi, có thể gặp được các tuyển thủ mạnh nhất của các quốc gia đến từ hệ Ngân Hà, năm nay thi đấu được tổ chức ở Aslan, cho nên cạnh tranh càng thêm kịch liệt.
Mông Điềm nói.
Từ "Aslan" kia làm Vương Tranh xúc động thật sâu.
- Khi nào thì bắt đầu?
- Rất nhanh, thời gian cụ thể còn phải chờ thông báo, phân khu thi đấu chọn lựa tiến hành ở Mặt Trăng, danh ngạch hằng năm đều rất có hạn, Địa Cầu ngẫu nhiên có thể đi vào một người, những danh ngạch khác đều bị Mặt Trăng cùng Sao Hỏa lũng đoạn.
Mông Điềm nói.
- Quá bựa, xem ra trình độ Mặt Trăng cùng Sao Hỏa cũng không được tốt lắm, hàng năm đều không có thành tích tốt, còn không bằng để cho chúng ta đi đi.
← Ch. 0081 | Ch. 0083 → |