← Ch.0232 | Ch.0234 → |
Bốn người tránh ở phía dưới bóng robot nghỉ ngơi trong chốc lát, sau đó lại tiến vào robot bắt đầu hành quân, rất rõ ràng tốc độ chậm lại, đây là cùng lúc tra tấn thể lực cùng tinh thần.
Đây cũng việc mà từng đệ tử đều phải đối mặt, so với đảo Ác Ma, sa mạc mới là địa ngục chân chính, đem so sánh thì đảo Ác Ma thật sự là thiên đường, có hoa cỏ rừng cây còn có món ăn thôn quê, nơi này chỉ có hạt cát.
........
Mông Ngao nhìn các điểm xanh không ngừng di động trên màn hình, hạng mục này là hắn định ra, đối với nhóm người trẻ tuổi này mà nói là một lần khảo nghiệm không nhỏ.
Có lẽ bọn họ đã làm tốt chuẩn bị tác chiến cá nhân, nhưng mà phương diện này còn có rất lớn khiếm khuyết, IG chọn lựa càng ngày càng có xu hướng gần với thực chiến, mà không phải gần với việc biểu diễn chiến đấu bằng robot, bọn họ phải chuẩn bị toàn diện, mới có thể ở Aslan lấy được thành tích tốt, vì liên bang hệ Mặt Trời làm vẻ vang.
Hắn vẫn thấy được các đệ tử này đã tiến bộ, từ trạng thái trước mắt nhìn xem, phần lớn người ở trong khoảng thời gian này đều không có thả lỏng, làm tốt chuẩn bị chiến đấu.
Từ mặt tố chất, một đám lần này là tốt nhất trong những năm gần đây, nhưng mà còn chưa đủ, còn phải mạnh hơn.
Mông Ngao, Liệt Vô Tình, Mark Della khẳng định cũng không nhàn rỗi, lần này tình huống tốt như vậy, bọn họ đã ở nhiều mặt sưu tập tình huống các chiến khu khác, dùng một ít thủ đoạn lấy được một ít ghi hình về khâu chuẩn bị của phe đối diện, giống như đế quốc Yabitan.
Sau khi nhìn các tư liệu này, toàn bộ sự thoải mái của ba người Mông Ngao bốc hơi hết, bọn họ còn không đủ hung ác!
Bước đầu tiên, trước hết cần để cho bọn họ thoát thai hoán cốt!
.....
- Đậu xanh, đây là huấn luyện cái quỷ gì a, ta cảm thấy đây là tiết tấu phải chết ở nửa đường a.
Edison quả thật muốn điên rồi.
Hắn là chiến sĩ, nhưng năng lực của hắn chủ yếu là ở các mặt khác, tuy rằng chiến đấu khá tốt, nhưng mà thể lực không có cách nào so với những người khác.
- Thế này chỉ vừa mới bắt đầu, đừng kêu, ngươi chính là đại biểu đến từ Karaka.
Radon cười nói.
Edison là chuyên gia điện tử, ở trong toàn bộ người đặc huấn đều là số một, đối với đoàn đội rất quan trọng, nhưng vô luận am hiểu cái gì, mấy cái cơ bản khẳng định là phải qua cửa.
Liệt Tâm đứng ở trên vai Spartan kiểu V, nhìn ra xa xa, dáng người thon dài dưới ánh mặt trời có vẻ càng nóng bỏng, khóe miệng mỉm cười:
- Xem ra đặc huấn bắt đầu có ý tứ, nghe nói ba vị tướng quân bị tình huống huấn luyện của người khác kích thích, lần này chúng ta sẽ không dễ dàng như vậy.
Phải biết rằng có chút địa phương thiên nhiên ác liệt, ví dụ như hành tinh Norton, tiên thiên có thể sử dụng hoàn cảnh năm lần trọng lực, nếu đổi thành bọn họ có thể đã chết hơn phân nửa.
0 Nghỉ ngơi chấm dứt, xuất phát!
Liệt Tâm nhảy xuống tới, tuyên bố mệnh lệnh, nàng hoàn toàn xứng đáng là lãnh tụ của đoàn đội này:
- Các ngươi không lẽ ngay cả một người phụ nữ đều không bằng a.
Một ván này khúc cuối là mấu chốt, mọi người lập tức nhảy dựng lên, nói đùa à, nếu như bị phụ nữ khách sáo, bọn họ còn coi như là tinh anh gì.
Robot ở trong sa mạc gian nan tiến lên, có vẻ nhỏ bé như vậy.
.......
Ngày đầu tiên trôi qua, tốc độ của mọi người coi như khá tốt, cơ bản đều bảo trì được, nhưng đây chỉ là vừa mới bắt đầu, chân chính dày vò ở phía sau.
Dường như tất cả đoàn đội đều lựa chọn tránh đi ở giai đoạn sa mạc nóng bức nhất, lựa chọn nghỉ ngơi, đương nhiên cũng có cực đoan, chẳng phân biệt được ngày đêm tiến lên, thời điểm mệt mới nghỉ ngơi, đi đến chỗ nào tính chỗ nào.
Nhưng mà Vương Tranh bọn họ lại gặp được vấn đề, buổi tối thời điểm nghỉ ngơi, ánh sáng quá mờ, Trương Sơn cũng mệt mỏi, không nghĩ qua là đánh đổ bình nước của mình, lượng nước quý giá cứ như vậy xói mòn, vốn đã không thế nào đủ.
Trương Sơn đau đầu, ở trong sa mạc không có nước, tương đương phải chết.
- Vãi hàng, làm sao bây giờ?
Trương Sơn vô cùng ảo não vỗ đầu.
Mông Điềm cùng Trương Như Nam cũng là bất đắc dĩ, tuy rằng các nàng cũng chịu được nhiệt, nhưng mà tiêu hao cũng lớn so với nam giới, một ngày trôi qua, Mông Điềm rõ ràng cảm giác được cố hết sức, đây là năng lực X cũng không giúp được nàng, trong bốn người, trạng thái tốt nhất là Vương Tranh cùng Trương Như Nam.
- Uống nước tiểu, nếu không làm như thế thì ngươi không chống đỡ để đến nơi.
Trương Như Nam quyết đoán nói.
Trương Sơn đột nhiên cảm thấy bụng bắt đầu sôi trào hướng lên trên:
- Chị Nam, đừng nói giỡn, còn không bằng để cho ta đi chết cho rồi.
- Ngươi cảm thấy ta đang nói giỡn sao?
Trương Như Nam lạnh lùng nói. Trương Sơn người này luôn có điểm nóng vội, loại thời điểm này như thế nào có thể phạm sai lầm.
Trương Sơn rùng mình.
- Lần này quân đội đưa dự trữ căn bản không đủ dùng, cho dù đến ốc đảo, chỉ sợ cũng không nhất định có thể tìm được nước, nếu chúng ta phân chia đều, chính là cùng chết.
Trương Như Nam nói, hơi chút quá bình tĩnh, lúc này Trương Sơn mới hiểu được barn thâm mình phạm vào sai lầm lớn.
Trương Sơn cắn chặt răng:
- Sẽ không liên lụy các ngươi, ta có thể chống đỡ qua!
Trương Như Nam hừ lạnh một tiếng:
- Ta là cho ngươi tiến vào trạng thái, chỉ một lần này, ở sa mạc cũng là có thể lấy nước.
Nói xong ở nơi nước vừa mới đổ bắt đầu đào hố, bỏ bình xuống ở bên dưới, mặt trên phủ một tầng plastic không biết lấy từ chỗ nào đến, chung quanh dùng cát đậy kín, ở chính giữa tấm plastic thả một ít cát.
Trương Sơn ngơ ngác nhìn:
- Cái này...
- Phương pháp lấy nước quê mùa nhất, ngủ đi.
Ba người cũng không ngốc, rất nhanh hiểu được nguyên lý, Trương Như Nam nói hung ác chính là để cảnh cáo Trương Sơn, làm cho hắn mau chóng tiến vào trạng thái.
Ai cũng không nghĩ tới Trương Như Nam còn có chuẩn bị thứ này, bọn họ đến sa mạc thì t trực tiếp đến sa mạc, căn bản không nghĩ tới nhiều như vậy.
- Chị Nam uy vũ!
Trương Sơn nhịn không được kêu lên.
Bốn người cũng đều mệt mỏi, rất nhanh tiến vào mộng đẹp, buổi tối sa mạc rất lạnh, chỉ có thể ngủ ở trong robot.
Ba giờ sau, tiếng chuông vang lên, bốn người đều tỉnh lại, cũng không có người kêu khổ kêu mệt mỏi, như vậy chỉ sẽ ảnh hưởng đồng đội. lại có vẻ gà mờ, bọn họ tới nơi này nên chuẩn bị sẵn sàng.
Trương Sơn quét hạt cát ra, thật cẩn thận lấy tấm plastic lên, trong bình có không ít nước.
- Chị Nam, ngươi rất trâu bò, quả thực chính là người phóng khoáng lạc quan hiểu cuộc sống!
Trương Sơn bội phục từ đáy lòng nói.
Trương Như Nam chính là nhún nhún vai:
- Ta chẳng qua là trước khi xuất phát tra xét một chút tư liệu, làm sao để lấy nước cùng thức ăn ở sa mạc mà thôi.
Trương Như Nam vĩnh viễn là bình tĩnh như vậy, Trương Sơn cũng không xi nhê y theo đưa lên lời nịnh bợ.
- Xuất phát!
Vương Tranh rống to một tiếng, tinh thần tỉnh lại, kỳ thật với hắn mà nói thật sự hoàn hảo, thời điểm nghỉ ngơi vừa vặn có thể vận chuyển bí quyết Quy Nhất, hắn cũng cố gắng ổn định thân thể, khống chế điều tiết mồ hôi.
*****
Tương đối so với huấn luyện Đất Lửa Gió Nước Không Gian i, ảnh hưởng đối với thân thể hắn mà nói cũng không tính là cái gì, cảm nhận được lực lượng hùng hồn của sa mạc, cũng là một loại thể nghiệm.
Hai mươi bốn giờ bảo trì hành quân 100 km là cơ bản nhất, ai cũng không dám lơ là.
Nhưng mà ở trong sa mạc, không chỉ có chỉ có hạt cát mà thôi, thời tiết ở sa mạc lại biến đổi thất thường, mà gặp phải hoàn cảnh ác liệt đây mới là nguy hiểm nhất.
Ba ngày trôi qua, Vương Tranh bọn họ bảo trì tiết tấu hành quân vô cùng tốt, nhất là biện pháp lấy nước của Trương Như Nam, làm cho bọn họ ở mặt nước uống bảo trì ưu thế nhất định, rất nhanh sẽ đến ốc đảo, bốn người cũng nhịn không được bước chân hành quân nhanh hơn.
Bọn họ cũng không phải nhanh nhất, lần này không phải yêu cầu nhanh, mà là yêu cầu ổn, đến nơi an toàn chính là tốt nhất.
- Oa ha ha, chỉ có hơn 10 km chúng ta đi ra đến ốc đảo, ta muốn táp nước!
Trương Sơn rít gào nói.
Nếu đi vào ốc đảo, vậy khẳng định có nước có thức ăn, cho dù chỉ có mấy cây xương rồng cũng tốt, nói không chừng còn có cây dừa hay cái gì, dù sao cũng đã cải tạo qua.
Ôm loại ý tưởng này, động lực hành quân của mọi người đều tăng lên không ít.
.........
- Viên Dã, không thể đi, chúng ta phải chờ đợi.
Tống Lập nói.
- Làm sao vậy, thêm chút sức lực sẽ đến ốc đảo.
Viên Dã sửng sốt một chút.
- Ngươi xem khí trời ngày hôm nay, chỉ sợ bão cát drc tới. Hơn nữa chúng ta dự cảm phía trước có điểm không quá tốt, cụ thể không thể nói rõ, nhưng tốt nhất vẫn là dừng lại.
Tống Lập nói.
Viên Dã ngẩn người:
- Tốt, dù sao cũng không nóng lòng nhất thời, nghỉ ngơi một chút.
Hắn vẫn rất tin tưởng dự cảm của ba người Tống Lập, mỗi khi nguy hiểm tiến đến đều có chênh lệch nhất định, đương nhiên không phải mỗi lần đều tinh chuẩn, nhưng thà rằng tin là có còn hơn không hề tin a, huống chi sắc trời quả thật không tốt cho lắm.
......
Vương Tranh bọn họ cũng cảm giác đượ:
- Hôm nay sắc trời không tốt lắm, hình như là sắp có bão cát."
Trương Như Nam nói, Vương Tranh lại là cảm giác được lực lượng của cảnh vật chung quanh tràn đầy cảm xúc hỗn loạn.
- Không thể đi, chúng ta dừng lại đi, mọi người cách xa nhau năm mét đứng thành vòng.
Vương Tranh nói.
Có robot cũng không sợ bão cát, chờ bão cát thổi qua xem như xong rồi, chuyện này coi như là phong cảnh độc đáo ở sa mạc.
Bốn người yên tĩnh chờ, đại khái sau nửa giờ, sắc trời càng ngày càng mờ nhạt, xa xa đã thấy cát vàng dâng cao tận trời, mang theo gió lốc gào thét che hết ánh mặt trời quét ngang lại đây.
Đối với loại phong cảnh tự nhiên này, phần nhiều bốn người là hiếu kỳ, thiên nhiên thật sự là kỳ diệu, bọn họ sinh ra ở thành thị, loại gió lốc sa mạc này cũng chỉ là nhìn thấy ở các giờ học tự nhiên, hoặc là trong một ít phim điện ảnh.
Cảm giác thể nghiệm chân chính là hoàn toàn bất đồng. Ở cảm thán thời điểm thiên nhiên, trong người cũng không khỏi sinh ra một loại cảm giác tự hào, ít nhất khoa học kỹ thuật của nhân loại làm cho thiên nhiên lực lượng cũng bất lực đối với bọn họ.
Chỉ vài phút, bão cát hoàn toàn bao phủ bốn chiến sĩ robot, gió lốc mãnh liệt. Chung quanh một mảnh tối mờ, chỉ có âm thanh hạt cát va chạm robot, bốn chiến sĩ robot ở trong gió lốc đứng sừng sững không ngã, Trương Sơn hừ hừ khúc nhạc nhỏ, có cảm giác giống trước đây ở bên cửa sổ nghe mưa to gõ cửa sổ diễn tấu, cũng không có cái gì đặc biệt.
- Vận khí của chúng ta khá tốt a, còn có thể nhìn thấy kỳ quan như vậy.
- Chém gió đi, bằng không coi nhiều cũng không có ý nghĩa.
Dưới tình huống như vậy, bên ngoài càng cuồng bạo, trong robot càng có vẻ an toàn thoải mái.
- Tán gẫu cái gì.
- Vương Tranh, rốt cuộc ngươi tu hành thế nào, không phải thức tỉnh rồi sao, năng lực có tác dụng bao nhiêu, càng dùng càng dể, bằng không như thế nào tiến bộ.
Trương Sơn nói.
Bốn người mở ghi hình, Vương Tranh cười khổ:
- Ngươi cho rằng ta không nghĩ đến sao, thân thể có điểm theo không kịp, nhưng vì mọi người tăng phúc, hiệu quả này vẫn là có thể.
- Khỉ gió, năng lực ngươi là cái gì, thân thể còn theo không kịp, tăng phúc cũng rất tốt mà, như vậy có thể làm cho di động của ta xa hơn nữa, tìm một cơ hội thử xem.
- Vương Tranh, năng lực X của ngươi hẳn không phải hiệu quả tăng phúc, ta cảm giác như là nước suối, phần nhiều là kích phát tiềm lực, ngươi hẳn là sử dụng nhiều, tìm được phương pháp chân chính. Kỳ thật loại tình huống này cũng không hiếm thấy, có không ít người thức tỉnh là thức tỉnh rồi, nhưng lại không biết rõ năng lực của mình là cái gì.
Mông Điềm nói, dù sao cũng là thành viên của học viện X Junior, đây là điểm mà ba người khác không có cách nào so với.
- Á đù, còn có loại sự tình này sao, nếu không cảm giác được, chẳng phải là cả đời đều tìm không ra sao?
Trương Sơn hiếu kỳ nói, vẫn là năng lực của hắn trâu bò a.
Vương Tranh cười cười:
- Chuyện này hẳn là không phải, chính là ta không dám mạnh mẽ sử dụng, cơ thể của ta khẳng định chống đỡ không được.
- Không cần khoa trương như vậy đi, Mông Điềm nói qua, năng lực không gian di động của ta cho dù là tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng đối với thân thể, ta đều có thể chống đỡ được, năng lực ngươi là cái gì, lại còn chống đỡ không nổi, huống chi ngươi lại mạnh như quái thú vậy,
- Đây là một loại cảm giác, nhưng hẳn là không sai được, loạn dùng sẽ có di chứng.
Vương Tranh cười khổ nói, nhiều người như vậy giúp hắn, hắn đối với năng lực X đã tổng kết ra một bộ lý giải của riêng mình, cũng không giống bất luận kẻ nào, căn bản không cần nếm thử, trình độ bí quyết Quy Nhất trước mắt, hắn không khống chế được.
Đôi khi, quá mạnh mẽ cũng không phải chuyện tốt.
Nếu không phải bí quyết Quy Nhất tiến vào giai đoạn thứ hai, hắn dùng năng lực ở giai đoạn thứ nhất, nói không chừng đối thủ không ngủm, thì bản thân sẽ liền giết chết chính mình.
Bên ngoài tiếng gió dần dần nhỏ đi, bầu trời dần dần sáng lên, loại cảm giác này từ u ám biến sáng tỏ thật sự rất thoải mái.
Nội tâm cũng có một loại cảm giác rộng mở trong sáng.
Nhưng vào lúc này, mặt đất một trận trượt, âm thanh rầm rầm không dứt bên tai.
. Mặt đất như thế nào lại trầm xuống.
- Không tốt, là cát lở, chạy mau!
Trương Như Nam vừa thấy tình huống bên ngoài, một tiếng rống to.
Không biết khi nào thì, địa phương chỗ bọn họ đã biến thành vùng trũng, hạt cát giống như nước chảy xuống, robot đã dần chìm xuống, cách đó không xa chính là một cạm bẫy thật lớn.
Bọn họ ở trong phạm vi cát lở bao trùm.
Ai cũng không nghĩ tới đột nhiên gặp được chuyện như vậy, thứ này quả thực chính là ác mộng, robot lại bị trói buộc, càng nặng thì chìm xuống càng nhanh, hơn nữa kêu cứu viện cũng vô dụng, đừng nói nửa giờ, nếu không thể thoát khỏi, chỉ trong vài phút liền xong rồi.
Kỳ thật ở vừa rồi khi mới bắt đầu chìm xuống, bên ngoài tiếng gió rất vang dội, bốn người cũng không có kinh nghiệm nên đều không có quá để ý.
Chẳng lẽ sẽ chết ở chỗ này???
← Ch. 0232 | Ch. 0234 → |