← Ch.0296 | Ch.0298 → |
- Viện trưởng, kỳ thật ta cũng có sai, không nên xúc động như vậy.
Lâm Hồng nở nụ cười:
- Đổi thành là ta thời điểm tuổi trẻ, gặp được đãi ngộ không công chính cũng sẽ đánh một trận.
Vương Tranh vừa nghe cũng cười, lập tức sinh ra hảo cảm với Lâm Hồng, người này hiển nhiên không phải là ông lão cũ kỹ.
Viện trưởng học viện Hoàng Gia cũng thật sự không chỉ là viện trưởng.
Nhưng ý của Lâm Hồng vẫn là xử lý khiêm tốn, trách nhiệm nên thuộc về ai thì cứ dựa theo quy củ để xử lý.
......
Bản thân chuyện này cũng không quá to tát, nhất là gặp được Kelin Dayton người như vậy, hắn căn bản là không coi Vương Tranh là cái gì, lắm mồm tùy tiện nói.
- Ha ha, khẳng định tên nhóc này bị chỉnh sống không bằng chết!
Kelin Dayton cười nói với Kansita cùng Shasat.
Hắn làm đại ca, như thế nào cũng phải tìm về phần mặt mũi này.
- Đại ca anh minh, tên nhóc này thật sự là không có mắt, lần này biết lợi hại!
- Đến, vì đại ca làm một ly!
Ba người đang cao hứng, vài người thuộc hội tự trị Aslan đi đến.
- Kelin Dayton, nhận được hiệp hội sinh viên thông báo, ngươi đã bị khai trừ, đồng thời ngươi đã bị xếp vào danh sách không được đế quốc Aslan hoan nghênh, mời ngươi lập tức thu thập đồ đạc rời đi.
Người trẻ tuổi đi đầu thản nhiên nói.
- Mẹ kiếp, Miguel, ngươi đang nói sảng sao, bằng ngươi, cút sang một bên đi!
Kelin Dayton đứng lên quát.
- Đây là lệnh khu trục, ở trên có con dấu đại sứ quán của các ngươi, nhìn cho rõ ràng!
Miguel vẻ mặt lạnh lùng, nhưng nội tâm cũng rung động đến cực điểm, Kelin Dayton gây chuyện đã không phải một ngày hai ngày, cảm giác hắn chỉ là một đống shjt của Yabitan. Nhưng mà dù sao thân phận khác biệt, hơn nữa người này đều bắt nạt kẻ yếu, ở trước mặt đám người Liya lại ngoan giống như một con cún, cho nên không có người động được hắn, lần này không biết đắc tội với ai, trực tiếp đem hắn đuổi tận giết tuyệt.
Phải biết rằng cho dù là ở trong học viện phạm vào sai lầm, nhiều lắm chỉ ghi tội xử phạt, nghiêm trọng hơn một chút cũng chỉ là tạm nghỉ học, nghiêm trọng nhất thì phải là khai trừ. Xử thế này bình thường đều là xúc phạm pháp luật Aslan, nhưng rất hiển nhiên Kelin Dayton còn không ngu xuẩn đến trình độ này, chỉ có thể nói lần này hắn gặp nhân vật ác hơn hắn, thế nhưng vì một chút việc nhỏ, chẳng những bị khai trừ, còn trực tiếp đuổi ra Aslan.
Rốt cuộc là ai ra tay, năng lượng lớn như vậy, bực này sẵn sàng đắc tội một gia tộc lớn Yabitan.
Tuy rằng Kelin Dayton không tính là cái gì có thể lên được mặt bàn, nhưng đánh chó còn phải xem mặt chủ n hân a.
Mặc kệ thế nào, nhìn thấy bộ dáng Kelin Dayton rỉ ra đó, tất cả mọi người đều rất thích.
Kelin Dayton đặt mông ngồi ở trên ghế:
- Điều đó không có khả năng.... Vì sao lại như vậy
......
Lúc Liya được tin tức cũng có chút khiếp sợ, chuyện này chỉ có chút xíu, tại sao lại làm ra động tĩnh lớn như vậy.
Tiếu Phỉ?
Chỉ bằng nàng?
Tuy rằng nàng xem như một nhà khoa học nổi danh, nhưng xứng để đem chuyện này làm như vậy sao?
- Irafil, ngươi đi điều tra là có chuyện gì đi?
Liya nói, Kelin Dayton đều sai mọi chuyện, nhưng nháo thành như vậy, đối với uy tín của lãnh đạo của nàng ở hội tự trị Thorns Flowers cũng là một khiêu chiến.
Oz giở trò quỷ?
Tuy rằng Kelin Dayton ngu xuẩn, nhưng vẫn nắm chắc giới hạn, đó là cũng không dám đắc tội với loại người mà mình làm không xuể.
Sau lưng chuyện này khẳng định có kỳ quái.
........
- Bác họ, bác giỏi quá, loại ác ôn giống người này cần đả kích nghiêm khắc, bằng không người khác sẽ xem thường Aslan của chúng ta.
Trong điện thoại Hồi Âm thật sự vui vẻ.
- Con bé này, đừng gây phiền toái cho bác nữa.
Lâm Hồng từ ái cười nói:
- Tại sao cháu lại biết Kelin Dayton?
Ngay từ đầu Lâm Hồng cũng không xem trọng, nhưng mà sau khi hiểu biết tình huống cũng hoảng sợ, không chỉ có chuyện này, thanh danh của người này ở trong trường học quả thật rất thối. Học viên tự trị có cái lợi cũng có tệ đoan, ở đây là tệ đoan.
- Hì hì, cô giáo Tiếu Phỉ chính là bạn tốt của cháu. Đệ tử của nàng bị khi dễ, lần này mời nàng đến, cháu đã tốn công rất lớn, bác cũng không thể làm cháu mất mặt nha.
- Quỷ tinh linh, nếu cháu có bản lĩnh lưu Tiếu Phỉ ở lại Aslan, khi đó đừng nói là bác, hoàng thượng đều khen ngợi cháu.
Lâm Hồng cười nói.
Lĩnh vực không gian sắp tới sẽ là chủ lưu, trước kia tuy rằng Tiếu Phỉ vĩ đại, nhưng cũng không có thành tựu mang tính khai sáng. Nhưng hiện tại bất đồng, từ xu thế trước mắt mà xem, Tiếu Phỉ thực sự có thể là tư tưởng chủ lưu lãnh đạo khoa học trong 50 năm tới, Aslan quả thật phải lo lắng một chút.
Lần này xuống tiền vốn lớn như vậy, cùng lúc là yêu cầu của Hồi Âm, về phương diện khác cũng xuất phát từ việc lấy lòng hảo cảm của Tiếu Phỉ, ở mặt tiến cử nhân tài, Aslan vẫn luôn chịu bỏ tiền vốn nhiều nhất.
Vương Tranh người này cũng là tên nhóc kỳ quái, thân là đệ tử Tiếu Phỉ, lại là đội trưởng chiến đội IG hệ Mặt Trời, xem ra bên ngoài nghe đồn không chừng có thể là thật, thành tựu của Vương Tranh chỉ sợ tám phần là nguyên nhân đến từ chổ Tiếu Phỉ.
Về phần trên lớp học ngẫu nhiên có lời phát biểu kinh người, đây cũng không phải cái chuyện kỳ quái gì.
Về Lâm Hồi Âm bên kia, Lâm Hồng cũng không có nghĩ nhiều. Con bé này từ nhỏ chính là chính nghĩa tràn trề, không biết thì thôi, biết khẳng định sẽ không bỏ qua.
Nước quá trong sẽ không có cá, loại nhân vật nhỏ này, lấy bản lĩnh của Lâm Hồng đúng là lười đi làm, nhưng mà vừa đúng dịp thuận tiện vung đao, cũng xem như có trợ giúp chỉnh đốn một chút phong cách của trường học.
.......
- Hồi Âm, thế nào, sự tình đã được giải quyết chưa?
Diệp Tử Tô lo lắng hỏi.
- Yên tâm, chuyện nhỏ, có em ra tay, loại ác ôn này làm sao có không gian sinh tồn!
Cuối cùng Diệp Tử Tô mới thở nhẹ, thời điểm nghe được Vương Tranh bị cảnh sát mang đi, thì nàng kinh hãi thật lớn, xem ra tình huống học viện Hoàng Gia Aslan có điểm phức tạp, hoặc là nói địa vị của liên bang hệ Mặt Trời thật sự là không được, bằng không cho bọn họ mượn thêm một cái lá gan cũng không dám động a.
Chỉ có thời điểm đi ra ngoài, mới biết được quốc gia cường thịnh là quan trọng cỡ nào.
- Chị Tử Tô, đây là ngoài ý muốn, đám người xấu kia đã bị nghiêm trị, em cam đoan sẽ không xuất hiện vấn đề như vậy nữa.
Diệp Tử Tô mỉm cười:
- Không cần thế, vẫn là phải cảm ơn em, đúng rồi, ca khúc kia em thử như thế nào?
- Em ghi âm vài lần, nhưng mà hiệu quả đều không tốt, ngược lại là một lần cùng Vương Tranh kia lại có hiệu quả tốt nhất, em đang cân nhắc có phải đổi ý nghĩ hay không.
Lâm Hồi Âm nháy nháy đôi mắt.
Diệp Tử Tô hiểu ý cười, đương nhiên là không giống, ca khúc này vốn viết cho Vương Tranh, không thích hợp cho hắn thì còn thích hợp ai đây.
- Chị em cũng thật là, cái gì mà hội nghị trực tiếp từ chối không phải là xong rồi sao, chị Tử Tô, muốn em giới thiệu cho một ít bạn bè mới hay không, đỡ phải chị chỉ một người rất nhàm chán.
*****
Diệp Tử Tô hiểu ý cười, đang ở vị trí này, Ina cũng không có biện pháp tùy tiện giống như Lâm Hồi Âm như thế này, ít nhất vào lúc này thân phận công chúa thực sự không đáng hâm mộ.
- Không cần đâu, chị cũng làm quen được không ít bạn bè, Aslan thật sự chỗ tốt, học được không ít này nọ.
Mấy ngày nay Diệp Tử Tô cũng như cá gặp nước, tư liệu toàn phương vị cùng tư liệu sống, không thể không nói điều kiện trụ cột của học viện Hoàng Gia còn tốt hơn nhiều so với OMG, về phần tư liệu lưu trữ, lại không có cách nào khác so với. Trước kia Diệp Tử Tô cảm thấy sở nghiên cứu của công ty rất vĩ đại, hiện tại xem là có điểm ếch ngồi đáy giếng.
Loại chênh lệch này không phải một ngày hai ngày có thể bù lại, nhưng mà một thế hệ học viên mới của Trái Đất, không biết từ lúc nào Diệp Tử Tô lại có một khát vọng.
Có một ngày nàng có thể cống hiến một phần lực lượng để Trái Đất quật khởi, không thể để cho người ta xem thường Trái Đất!
Đây là nơi nhân loại bắt đầu!
Loại tâm tình này, Lâm Hồi Âm sẽ không thể lý giải, một ý tưởng kỳ diệu xuất hiện ở trong đầu của nàng, thật sự là quá tốt, trái tim không tự chủ được mà đập nhanh lên, thật muốn lập tức thử xem.
........
Vương Tranh được thả ra, hắn không hề cảm thấy đây là chuyện quan trọng gì, đổi một người khác, một đệ tử nếu gặp phải loại sự tình này, chỉ sợ một đoạn thời gian rất dài tâm tình đều bị ảnh hưởng, nhưng đối với Vương Tranh mà nói thật sự chỉ là chút việc nhỏ.
Điểm ấy ngay cả Lâm Hồng cùng Tiếu Phỉ đều có điểm chậc chậc lấy làm kỳ, người này không phải giả vờ, tâm tính của một người không thể giấu diếm. Không thể không nói, ấn tượng của Lâm Hồng đối với Vương Tranh không tính rất tốt, dù sao hắn cũng là một trong các đương sự dính đến toàn bộ sự tình.
Nhưng mà loại thái độ này, loại lòng dạ này quả thật làm cho Lâm Hồng có chút ngoài ý muốn.
Tiếu Phỉ còn muốn xử lý chuyện tình kế tiếp sau đó một chút, dù sao coi như Vương Tranh là đại náo cục cảnh sát, nhưng thân là giảng viên, nàng không muốn để cho đệ tử lộ sáng tỏ quá mức, hoặc là thừa nhận một ít trình tự không cần thiết. Từ ngay từ đầu trách nhiệm chuyện này thuộc về Aslan, phải biết rằng, trong lúc còn học Đại Học, một trong số văn bằng phụ được Tiếu Phỉ lấy thêm chính là luật pháp quốc tế.
Vương Tranh chuẩn bị đi bộ trở về, lại gặp một người khá ấn tượng đúng ra không cần đến, anh bạn này ở cửa đi qua đi lại.
Là Trì Mộ Dã.
Vương Tranh trong lòng ấm áp, là anh em thì không phân biệt trời Nam đất Bắc.
- Hắc hắc, Mộ Dã, loay quay làm cái gì đây?
Trì Mộ Dã nghe tiếng xoay người, vừa thấy Vương Tranh, lập tức nhảy dựng lên:
- Ngươi thật sự được thả ra, thật tốt quá, đến đưa ngươi lễ vật!
Vừa nói xong lấy một cái đen tuyền gì đó trực tiếp tạt lên đầy mặt Vương Tranh, bạn học Vương trợn mắt há hốc mồm, sau đó Trì Mộ Dã ôm Vương Tranh một cái:
- Chúc mừng đã ra, ta ôn đi lên mạng tra xét tập tục Trái Đất của các ngươi, nghe nói từ loại địa phương này đi ra đều dùng vật hư thối để xua cho hết xui, ta mất rất nhiều sức lực mới lấy nước bùn, cũng coi như vật hư thối.
Vương Tranh trợn mắt há mồm, chuyện này đại khái xem như chuyện không hay ho nhất trong cả ngày hôm nay, may mắn Trì Mộ Dã còn chuẩn bị khăn mặt.
Vương Tranh đi tới lề đường gần đó phun ra:
- Ngươi ở trang web của thánh phán nào tra được, cho dù có chúng ta cũng là dùng tàu hủ thúi!
- Tàu hủ thúi, là cái gì thúi, không phải không khác nhau là được hay sao.
Trì Mộ Dã mở mắt to hồn nhiên trông chờ.
Vương Tranh bại lui, hắn không muốn dây dưa ở trên vấn đề này
- Lần sau nhập gia tùy tục, không cần làm mấy chuyện trời ơi đất hỡi này.
- Hì hì, Vương Tranh, ngươi là như thế nào làm được?
Trì Mộ Dã một bộ là bộ dáng hiếu kỳ.
- Cái gì mà làm sao làm được?
- Kelin Dayton a, ngươi không biết sao, người này bị đuổi ra học viện, lại bị khu trục, biết bao nhiêu người vỗ tay tỏ ý vui mừng, rất trâu bò!
- Đại khái là cô giáo Tiếu Phỉ làm đi, xem như tên nhóc này mạng tốt, bằng không ta khẳng định cẩn thận giáo dục để hắn biết cách làm người như thế nào!
Vương Tranh cười nói, hắn kỳ thật cũng không tức giận, hôm nay hoạt động vẫn là rất thích, một đoạn thời gian không rèn luyện, cả người khó chịu.
Trì Mộ Dã nửa tin nửa ngờ, nhưng mà nghĩ không ra đầu cua tai nheo của chuyện này, chỉ có thể nói Kelin Dayton tội ác chồng chất, đây là kết cục cho việc luôn khi dễ người thành thật.
Điện thoại của Vương Tranh vang lên, là Tiếu Phỉ nhắn lại: Nhớ cảm ơn cho tốt, là Hồi Âm, em tên nhóc này không cần phải gặp rắc rối, đây là Aslan, không phải Trái Đất, em cho rằng là nơi nào cô cũng có thể ra mặt được sao.
Mặc dù có chút cười khẽ, nhưng ý vẫn là rất minh xác, chuyện lần này đúng có điểm lớn, Tiếu Phỉ thực sự bao che cho hắn, nhưng thân là đệ tử, có lẽ hắn hẳn là cố gắng giảm bớt phiền toái.
Chết tiệt nha, tại sao mình luôn đụng tới loại cặn bã như thế, cũng không thể nói như vậy, chỉ là người khác đụng tới loại sự tình này thì sẽ nhịn, chỉ là hắn không nhịn được thôi.
Nhưng mà nhìn xem Trì Mộ Dã một bên cao hứng phấn chấn, có lẽ loại sự tình này, luôn cần có người đi làm.
Có lẽ là người khác, có lẽ là hắn.
Vương Tranh cũng không nghĩ tới chỉ là chút việc nhỏ nhưng lại làm người bên cạnh khẩn trương như vậy, Diệp Tử Tô vừa thấy Vương Tranh thì liền kiểm tra từ trên xuống dưới, xác định không bị sứt mẻ gì mới thở ra một hơi.
Một bên Trì Mộ Dã há to miệng, trông mong nhìn Diệp Tử Tô:
- Ta là bạn bè tốt nhất của Vương Tranh ở Aslan, bạn học Tử Tô phải không, về sau ở Aslan gặp được chuyện gì thì có thể tìm ta, ta nổi danh cọp Maja, không có chuyện gì làm không được.
Nháy mắt, hình tượng Trì Mộ Dã trở nên cao lớn:
- Thì ra Trái Đất cũng có người đẹp a.
Vương Tranh dở khóc dở cười:
- Ngươi nói thế là gì, chẳng lẽ là Trái Đất chúng ta thật sự là thế giới man hoang sao?
Diệp Tử Tô cũng buồn cười:
- Ta cũng đến Aslan mới biết được, bên ngoài đều có hiểu lầm lớn đối với Trái Đất như vậy.
- Kỳ thật cũng chỉ là không hiểu biết, Tử Tô, xem ra chúng ta là bắt buộc phải làm cho mọi người hiểu rõ Trái Đất thêm một chút.
Vương Tranh trong ánh mắt lóe ra hào quang, đã trải qua chuyện này chẳng những không làm cho hắn nổi giận, ngược lại càng thêm hưng phấn.
Càng là như thế này, càng phải đấu một trận.
- Đại ca dương cờ, Tử Tô tự nhiên là toàn lực đi theo!
Diệp Tử Tô cũng là giống nhau, thân là người Trái Đất, nàng cũng sẽ không lùi bước.
- Tốt, rất tốt, nếu mọi người có duyên phận như vậy, ta mời khách, chúc mừng Vương Tranh tránh được một kiếp!
Trì Mộ Dã cười nói.
Diệp Tử Tô vô cùng tin tưởng thực lực của Vương Tranh, nhưng dù sao cũng là người thừa kế OMG, đối với giàn giáo quyền lực của xã hội này, từ nhỏ đã có nhận thức rõ ràng, ở học viện Hoàng Gia Aslan vì người Trái Đất tranh một hơi, thực tế không phải chỉ trông vào thực lực là được.
← Ch. 0296 | Ch. 0298 → |