← Ch.0423 | Ch.0425 → |
Khó trách có thể cùng robot cận chiến, đám này nếu mặc vào áo giáp đặc chế thì sẽ là một đám quái thú a.
Hai người đều ở trong khiếp sợ, nghỉ ngơi hơn 2', Laladuri mới ngồi dậy:
- Đây là có chuyện gì, ta lại đánh không lại ngươi?
Vương Tranh cười cười:
- Đây là kỹ xảo chiến đấu của nhân loại, ở rất lâu vào thời xa xưa, nhân loại đã chiến đấu như thế này. Ngươi muốn học sao?
Bỗng nhiên trong lúc này, Vương Tranh rất muốn biết, nếu người khổng lồ như vậy học xong kỹ xảo chiến đấu của hắn sẽ biến thành như thế nào, hắn thích người khổng lồ thành khẩn cùng cái loại cảm giác dung hợp cùng tự nhiên.
- Ta có thể học?
Laladuri chỉ vào mình, vẻ mặt khó có thể tin.
- Có thể, hơn nữa ta tin tưởng, nếu ngươi học giỏi sẽ trở nên càng mạnh mẽ hơn.
Vương Tranh cười nói. Không thể tưởng tượng người khổng lồ hung mãnh như vậy nếu học xong kỹ xảo chiến đấu, thìsẽ khủng bố đến cỡ nào. Hắn đã không cần dùng công pháp để gia tăng lực lượng, chỉ cần hướng dẫn phát huy ra lực lượng theo cách hữu hiệu nhất, phần nhiều người Dida chiến đấu là dùng bản năng, nhiều lắm là chỉ có một chút tổng kết từ các trưởng lão, kỳ thật so sánh với kỹ xảo chiến đấu của nhân loại, cho dù là vũ khí lạnh đều kém quá xa.
Trời sinh tư chất rất tốt.
Dũng sĩ Dida bội phục nhất là người mạnh. Laladuri đã bội phục quỳ rạp sát đất với Vương Tranh, nếu Vương Tranh thật lớn con như hắn, đó chẳng phải là một cái đầu ngón tay có thể nghiền chết hắn?
Đây là phương thức lý giải của Laladuri, nhưng trên thực tế Vương Tranh không có khả năng biến thành lớn như vậy.
Laladuri cung kính quỳ trên mặt đất:
- Ada. Xin nhận ba lạy của ta, Laladuri nguyện ý trở thành đệ tử của ngài, vĩnh viễn đi theo, thẳng đến sinh mệnh chấm dứt.
Nói xong thùng thùng dập đầu lạy ba cái, đem mặt đất đều nện ra cái hố to.
Ở trong thế giới của người Dida, Ada chính là sư phụ, người lớn tuổi có địa vị cao nhất, bọn họ truyền thụ kỹ xảo sinh tồn, phương thức chiến đấu, đây là những điều cao quý nhất. Trí giả đều là người truyền thụ có được trí tuệ, nhưng cho dù là trí giả vĩ đại nhất trong cộng đồng người Dida cũng không có biện pháp chiến thắng người khổng lồ nhỏ yếu nhất, nhân loại có được trí tuệ đồng dạng, nhưng mà người kia ở dưới tình huống không cần bất kỳ vũ khí, không hề có ưu thế liền chiến thắng hắn, không dùng đến con rối bằng thép cứng rắn kia, chuyện này cho dù có nói ra ngoài cũng chưa người tin.
Laladuri tin tưởng Vương Tranh không phải nhân loại bình thường, hắn hẳn là dũng sĩ đến từ nơi nhân loại bắt đầu, tồn tại trong truyền thuyết.
Vương Tranh vốn chỉ muốn chỉ điểm một chút cho đối phương, không nghĩ tới Laladuri lai đi dùng đại lễ này, người này cũng rất ngay thẳng.
- Đứng lên đi, ta sẽ dùng hết khả năng của ta, ngươi có thể lĩnh ngộ bao nhiêu liền xem chính ngươi.
Vương Tranh dở khóc dở cười, nhưng nếu cự tuyệt lại giống như là trò đùa, nhập gia tùy tục đi, dù sao chính hắn cũng sẽ không ở lâu trong này.
Cách đó không xa truyền đến tiếng bước chân trầm trọng, đây là có người khổng lồ tiếp cận, Laladuri đột nhiên vỗ đầuL
- A, Ada, chúng ta gây ảnh hưởng đến những người khác.
Nói xong Laladuri bắt tay phóng trên mặt đất, Vương Tranh đi tới, Laladuri nhẹ nhàng đặt Vương Tranh ở trên vai, không bao lâu, Mộc Sâm cùng ba người khổng lồ liền xuất hiện.
- Laladuri, ngươi ở trong này làm gì, Vương Tranh là bạn bè tôn kính của chúng ta, ta đã nói không cho phép ngươi được xằng bậy!
Mộc Sâm nói, biểu tình ác liệt.
- Trưởng lão Mộc Sâm tôn kính, là ta yêu cầu cùng hắn luận bàn, xin thứ lỗi, ta cũng không biết quy củ của các ngươi.
Vương Tranh nói.
Mộc Sâm gặp Vương Tranh không có việc gì, lúc này mới thở ra một hơi, xem ra hai người cũng không có thật sự đánh hết sức.
- Trưởng lão Mộc Sâm, ta đã bái Vương Tranh làm Ada của ta, ta sẽ đi theo hắn học tập thật tốt, nhất định làm vẻ vang bộ lạc River của chúng ta.
Laladuri cao hứng nói.
- Ngươi.... nói cái gì?
Mộc Sâm ngây ngẩn cả người, ba cái khổng lồ khác cũng ngây dại.
Ada là người đáng tôn kính, là sư phụ, việc này...
- Trưởng lão, Ada có thể thoải mái đánh bại ta, vừa rồi ta mới bị hung hăng đánh một chút, ha ha, Ada muốn truyền thụ kỹ thuật chiến đấu của Trái Đất cho ta!
Laladuri thật sự vui vẻ, giống như trẻ con vui sướng hoa chân múa tay.
Mộc Sâm ngẩn ngơ, hắn còn thật không tin Vương Tranh lại có thể đánh bại Laladuri, nhưng hiển nhiên Laladuri sẽ không nói dối, hơn nữa nếu không phải đánh bại chân chính, thậm chí không thể phản kích, Laladuri tuyệt đối sẽ không như vậy.
Quả thực không thể tin được. Chẳng lẽ đây là chân lý thâm ảo từ nơi nhân loại bắt đầu?
Mà Vương Tranh người dũng sĩ đến từ nơi nhân loại bắt đầu, muốn truyền thụ kỹ xảo của nhân loại cho dân tộc của hắn?
Mộc Sâm ý bảo, người khổng lồ lập tức Sâm Mộc thả xuống dưới, Vương Tranh cũng nhảy xuống tới.
- Bạn bè, cảm tạ lòng dạ rộng lớn, tình hữu nghị như biển lớn!
Mộc Sâm còn thật sự nói. Theo Mộc Sâm, đây mới là của cải quý giá nhất của nhân loại, lực lượng vĩ đại nhất, mà Vương Tranh lại nguyện ý dạy cho bọn hắn, chuyện này thật sự là rất quý trọng.
- Trưởng lão, ngươi quá khách khí, ta cùng Laladuri rất hợp duyên.
- Trưởng lão, ta sẽ đi theo Ada học tập thật tốt, sẽ không làm mất mặt dũng sĩ bộ lạc River chúng ta.
Laladuri còn thật sự nói. Mặc dù người khổng lồ chung quanh vẫn khó có thể tin.
Thắng thua không thể đại biểu cái gì, cho dù Vương Tranh may mắn thắng một trận, ở trong mắt người khổng lồ cũng không có quan trọng lắm, bọn họ cũng không có nhìn thấy cái loại rung động khi Vương Tranh nâng nặng như nhẹ chặn một đòn toàn lực từ Laladuri. Điều này đánh sâu vào qúa Laladuri lớn, theo hắn thì Vương Tranh thong dong bình tĩnh thế kia, khẳng định là chỉ dùng vài phần lực lượng. Trong mắt hắn Vương Tranh ;à một người thần bí vĩ đại, nhưng làm sao biết mới vừa rồi bạn học Vương cũng là tay chân run lên, nhưng mà trên mặt không lộ ra thôi.
Đương nhiên từ mặt kỹ xảo chiến đấu, Vương Tranh làm sư tổ Laladuri cũng đủ rồi.
Tuy những người khổng lồ khác cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng đối với quyết định "Hoang đường" này lại không ngăn cản còn tỏ vẻ tán thành.
Trưởng lão không phản đối, tuy rằng nhóm người khổng lồ không thể lý giải, nhưng cũng không đi hỏi. Trí giả có địa vị rất cao, mà thân phận của Mộc Sâm ở toàn bộ các bộ lạc trên Dida lại là một trong tám trưởng lão đứng đầu, cao hơn nhiều so với Calic.
Buổi tối làm ầm ĩ một chút, rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh.
Ban ngày tiếp tục ra đi, Lan Lăng hiếu kỳ thật. Sau đó lại biết được Vương Tranh trở thành Ada của Laladuri, mà Laladuri còn giống như một người ngu ngốc vui tươi hớn hở, Lan Lăng liền cảm thấy có chút thác loạn.
- Ta chỉ chỉ điểm hắn một ít mà thôi, không cần khoa trương như vậy.
Vương Tranh cười nói, con gái luôn thích kinh hãi.
- Ngươi có biết hay không Ada có ý nghĩa gì?
- Biết chứ, đại khái là cách gọi sư phụ của chúng ta a.
Vương Tranh lơ đễnh, chính mình chỉ điểm kỹ xảo cho hắn cũng xứng với xưng hô sư phụ này.
Lan Lăng thật muốn đạp Vương Tranh một cái.
*****
Người này làm sao chuyện gì cũng bình tĩnh đến như vậy không chút bận tâm!
- Ada đúng là sư phụ, nhưng ngươi có biết sư phụ người Dida có thể làm cái gì sao?
- Làm cái gì?
- Ngươi bảo Laladuri đi tìm chết, hắn sẽ lập tức đi tìm chết!
Lan Lăng nói.
- Khụ khụ, không phải đâu, khoa trương như vậy!
Vương Tranh vừa uống nước đến một nửa đều muốn phun ra.
- Ta rất ngạc nhiên, làm sao người lừa dối hắn, ta rất hiếu kỳ nha, làm sao trưởng lão Mộc Sâm lại đáp ứng
Lan Lăng từ trên xuống dưới đánh giá Vương Tranh, giống như muốn dùng ánh mắt lột sạch quần áo, nhìn xem làm Vương Tranh cả người không được tự nhiên,
- Rốt cuộc ngươi là ai?
- Ta là học viên, hàng thật 100%.
Vương Tranh bất đắc dĩ khoát tay.
Từ sau khi Vương Tranh trở thành Ada của Laladuri, người khổng lồ không chỉ có thân thiện với bọn họ, mà là cung kính.
Cái này là từ khách bình thường, biến thành khách quý.
Dù sao Laladuri là dũng sĩ đứng đầu vừa tấn chức của bộ lạc River, tính cả Lan Lăng đều được đãi ngộ cao lên.
Ban ngày chạy đi, đến buổi tối Vương Tranh liền mang Laladuri ra ngoài tiến hành huấn luyện cá nhân.
Mà Vương Tranh cũng không có lãng phí thời gian, bởi vì qua ba ngày, Vương Tranh phát hiện nguyên khí ở nơi này đã vượt quá tưởng tượng, đã đến mức độ khiếp sợ.
Cối cùng hắn cũng hiểu được vì sao lại sinh ra người Dida, loại người cực mạnh như vậy, nơi này có nguyên khí quá dư thừa quả thực chính là thiên đường.
Chẳng qua loại nguyên khí dư thừa này cũng không giống như Trái Đất toàn vẹn đầy đủ ngũ hành, mà là nghiêng về hệ Mộc.
Dùng cách nói chuyện của Khô Lâu, chính là Đất Nước Gió Lửa Không Gian, nhưng dùng lý luận của Cục Than Đen chính là Mộc bên trong Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, không thể nói người nào có lý luận chuẩn xác hơn, hẳn là áp dụng cho từng giai đoạn hay hoàn cảnh khác nhau. Nhưng mà vào hoàn cảnh trước mắt mà nói, Mộc của Cục Than Đen càng thích hợp, cái gọi là hệ Mộc trong ngũ hành, ngụ ý sinh mệnh, đồng thời tượng trưng cho gió, điện, sấm sét, bỗng nhiên trong lúc đó, Vương Tranh cảm thấy bản thân lĩnh ngộ thêm được rất nhiều, như là chiếm được sự thỏa mãn thật lớn.
Cảm giác kỳ diệu này làm cho Vương Tranh cao hứng nửa ngày, bởi vì đây là dấu hiệu hắn sắp đột phá.
Cục Than Đen cùng Khô Lâu không giống nhau, Khô Lâu hận không thể giao cho Vương Tranh tất cả mà Khô Lâu biết, mà Cục Than Đen ngây ngốc, càng nhiều là để cho Vương Tranh bằng bản thân đi lĩnh ngộ.
Đáng tiếc duy nhất là Vương Tranh rất muốn hiểu biết nhiều hơn đối với tinh thần lực, nhưng mà Cục Than Đen cũng không có biện pháp, tuy bí quyết Quy Nhất cũng có tăng lên đối với tinh thần lực, nhưng càng nhiều là vận dụng đến ở trong chiến đấu Vật Lý. Vương Tranh cứ luôn cảm thấy còn thiếu chút điểm gì đó, nhưng cũng cho rằng có thể là công pháp còn chưa đạt tới cảnh giới, có lẽ là từ đột phá hắn cũng có thể tiến thêm một bước khống chế tinh thần lực, ít nhất có thể làm cho hắn khống chế năng lực X của bản thân, hoàn thành khống chế chi tiết, sẽ tăng lên năng lực chiến đấu thật lớn.
Một trận chiến cùng Bodiya, lĩnh ngộ không ít, tinh thần bạo phá, tinh thần ấn ký, tiêu trừ ấn ký, nhưng nói thật ra luận về kỹ xảo ở mặt này, Vương Tranh không kém hơn Bodiya bao nhiêu, nhưng lý giải đối với robot cùng lý giải chiến đấu lại cao hơn Bodiya rất nhiều. Chẳng qua cuối cùng là Vương Tranh thắng mà thôi, trong xương Bodiya là không coi Vương Tranh trở thành cùng một cấp bậc, nhưng nếu tái chiến sẽ có kết quả gì, Vương Tranh cũng không biết, còn có một tên Olivier Doss.
Nếu nói IG tiếc nuối, vẫn là có một chút xíu, không có thể chiến đấu một trận với Olivier Doss, bọn hắn hẳn là cùng loại người, nói vậy Olivier Doss cũng là giống nhau.
Đi chung đường, càng nhiều thời gian Vương Tranh cùng đi với Laladuri, sau đó hắn ngồi luôn ở trên vai Laladuri, Vương Tranh lại có thể để cho Laladuri hỏi rất nhiều vấn đề, thế giới quan của Laladuri đều có chút bị đảo điên. Quả thật hắn không thể lý giải tại sao bản thân lại bị Ada nhỏ bé như vậy đánh bại, hắn càng khát vọng loại lực lượng này, làm cho chính hắn trở nên mạnh mẽ.
Giống như trí giả theo đuổi trí tuệ, người khổng lồ theo đuổi lực lượng cũng là bản năng.
Lan Lăng không thể không thừa nhận một chuyện chân thực, nàng bị vứt bỏ, không thể tin được, trai đơn gái chiếc, đây là một cơ hội tốt cỡ nào để bồi dưỡng tình cảm, cho dù nàng là một nam nhân cũng sẽ không bỏ lỡ qua cơ hội như vậy, chẳng lẽ bản thân nàng không có chút mị lực nào sao?
Xem ra Vương Tranh càng thích cùng đi với người khổng lồ, điều này thật là làm cho nàng không thể tưởng tượng. Ngay từ đầu hai người đồng hành còn khiến cho bên trong nhà họ Lan có một ít âm thanh phản đối, đều cảm thấy không thích hợp, Lan Lăng dùng lực áp đè ép đám người kia, khó có được lời mời từ người Dida, nàng là nhất định phải đi.
Mộc Sâm tất nhiên là không thể không quan tâm khách quý:
- Nói chuyện phiếm với ông lão như ta có phải là không có ý nghĩa a hay không?
Mộc Sâm trêu chọc nói, nói xong nhìn thoáng qua Vương Tranh cùng Laladuri đang đi ở phía trước, hai người chuyện trò vui vẻ, thường thường Laladuri còn gật gật đầu.
- Làm sao có thể, ta rất muốn cùng trưởng lão học tập nhiều hơn.
Lan Lăng thản nhiên cười.
- Ha ha, điều này ta không nghi ngờ, ngươi có phải rất ngạc nhiên hay không, vì sao ta lại để Vương Tranh đến nơi này?
Mộc Sâm bỗng nhiên nói.
Lan Lăng hơi hơi sửng sốt:
- Quả thật rất ngạc nhiên. Ta biết người Dida vẫn vẫn duy trì khoảng cách cùng nhân loại, nhà họ Lan chúng ta xem như có vẻ đặc biệt, vì sao ngài lại coi trọng hắn như vậy?
Lan Lăng không cho rằng là vì Vương Tranh đánh bại Laladuri, điều này cũng không có nghĩa là cái gì, không đủ để trí giả chú ý.
- Góc độ chúng ta nhìn xem nhân loại khác với cách nhìn của các ngươi, Vương Tranh rất giống vớichúng ta.
Lan Lăng ngây ngẩn cả người, rất giống? Vương Tranh chính là người Trái Đất hàng thật giá thật, tiêu chuẩn nhân loại, tại sao lại giống như người Dida?
Mộc Sâm mỉm cười:
- Người Dida chúng ta coi trọng sự dung hợp cùng tự nhiên, nhân loại các ngươi thì lại là nhìn trúng khống chế thao túng. Nhưng Vương Tranh giống chúng ta, hắn có thể cùng tự nhiên dung hợp cùng một chỗ.
Mộc Sâm nói rất huyền diệu, làm cho Lan Lăng không hiểu ra sao, cái này cũng khó trách, kỳ thật ở vài thời đại lúc đầu của nhân loại, đủ loại lực lượng theo đuổi con người cùng tự nhiên hòa hợp. Nhưng cuối cùng bị bao phủ ở trong bước tiến nhanh của thời đại khoa học kỹ thuật, tu luyện nội tâm cùng truyền thống dần dần thất truyền.
Giống như ở hệ Mặt Trời, loại quan điểm này vẫn có vẻ dễ dàng lý giải, nhưng ở những tinh cầu khác, nhất là một ít hành tinh di dân, ở lúc sau loại lý niệm này không phải là thứ bọn hắn có thể lý giải.
- Nhưng mà ngài để cho hắn làm Ada của Laladuri, có phải có điểm khoa trương hay không?
Lan Lăng cười nói, phái trí giả cùng nhà họ Lan thân thiện cũng rõ ràng phải cùng nhân loại có kết nối, nhưng sẽ không đồng dạng đối với Vương Tranh
>
Lan Lăng thật muốn đạp Vương Tranh một cái.
← Ch. 0423 | Ch. 0425 → |