← Ch.0716 | Ch.0718 → |
Lăng Lạc Vũ ở trước khi được Học viện tinh anh X tuyển, cũng là học sinh đại học Roland Garros, cũng là nhân vật phong vân.
Từng làm chủ tịch hội học sinh, lại thẳng vào học viện tinh anh, Lăng Lạc Vũ tự nhiên là cấp thần tượng, nàng tới nơi này cũng không phải là bởi vì sức ảnh hưởng của Gail.
Đại học Roland Garros to lớn đồ sộ quả thật không phải học viện bình thường có thể so sánh, chỗ này tương đương một thành thị loại nhỏ, trong trường học như một xã khu hoàn toàn thành thục, phần cứng đó tự nhiên là hạng nhất, nhưng đây không phải trọng điểm, đại học Roland Garros trâu bò là phần mềm của bọn họ, phần cứng là có tiền có thể hoàn thành, nhưng phần mềm rèn luyện hàng ngày quả thật bao nhiêu năm mới có thể hình thành, đại biểu cho tiêu chuẩn cao nhất Ngân Minh.
Lăng Vũ Lạc vừa đỗ xe, liền đã được hội học sinh đại học Roland Garros nhiệt liệt tiếp đãi.
Lăng Lạc Vũ cười cười, "Vương Tranh, xin lỗi, bạn mình đến rồi."
Vương Tranh còn chưa đến nối không có ánh mắt như vậy, "Được, bạn cứ làm việc bạn đi, cảm tạ."
"Không khách khí, cậu tự mình đi dạo, có chuyện gì mà nói có thể gọi điện thoại mình." Lăng Lạc Vũ khách sáo nói.
Đây là ngày hội của đại học Roland Garros, cũng là ngày hội của mỗi học sinh nơi này, không có gì quan hệ với Vương Tranh.
Vương Tranh nhìn một chút địa chỉ trên điện thoại, chính là đại lễ đường này, chẳng qua là ở trên lầu, về phần Lăng Lạc Vũ đã ở dưới một đám học sinh chen chúc đi vào, đó hắn là ngày hội buổi lễ long trọng của bọn họ.
Vương Tranh nhìn quanh một chút, hình như thang máy ở bên trong, cũng liền đi vào theo, thời gian cách câu lạc bộ AU còn sớm, nghĩ hẳn bọn Gail khẳng định có rất nhiều chuyện cần xã giao, những người này đều là đại nhân vật, không có khả năng sau khi đến đây không ứng phó một chút, nghe nói đại học Roland Garros cũng bắt lấy cơ hội này đều an bài một lần diễn thuyết cho mỗi cá nhân, dù sao đều là đại biểu quyến uy các ngành nghề.
Đương nhiên không phải toàn bộ, bằng không bạn học Vương Tranh đã không nhận được lời mời. Cho dù hắn là thành viên, nhưng trên giới thiệu của hắn chỉ sợ cũng chỉ có đơn giản một chút, cùng nhau sáng tạo không gian di động hệ thống với Tiếu Phỉ linh tinh linh tinh. Cho dù mời, chỉ sợ cũng mời Tiểu Phỉ đi.
Chỉ là không nghĩ tới, ở nơi này, Vương Tranh lại còn có thể đụng tới người quen.
Nicaise mang theo một nữ hài tử gây thanh tú, so sánh với quá khứ, trên mặt Nicaise kiêu ngạo rút đi, thêm một phần ổn trọng. Con người chung quy sẽ trưởng thành.
Đạo sư Đổng Học Vũ sau khi thành Đổng học tặc của giới khoa học, thân phận Nicaise ở Roland Garros liền trở nên xấu hổ hẳn lên, không ai cho hắn mặt mũi nữa. Ban đầu hắn có thể ở Roland Garros hô bằng hộ hữu, điều kiện tiên quyết hắn là học trò của Đổng Học Vũ, có thể ở Roland Garros làm được rất nhiều chuyện. Hiện tại, Đổng Học Vũ ngã đài, hắn cũng không còn bao nhiêu người quan tâm, cũng may sự tình không có gì quan hệ với hắn, nhưng cũng không còn vinh quang trước kia.
Vanessa là bạn gái ở chung mới của hắn, người Roland Garros chính tông, gia đình cũng phi thường ưu tú, hai người ở trên một lần bạn bè tụ hội quen nhau, rất có chút hương vị nhất kiến chung tình.
Lần này hắn đến đại học Roland Garros, chính là thu được Vanessa mời đến làm bạn nhảy của nàng.
"Vanessa, bạn tới muộn rồi, đáng phạt một ly. Anh chàng đẹp trai này là ai, cũng không giới thiệu một chút cho mọi người."
Vanessa cười cười thoải mái, nâng ly rượu uống một hơi cạn sạch, "Phạt thì phạt, đúng rồi, giới thiệu với mọi người một chút. Vị này là Nicaise, bạn trai mình. Nicaise, mấy người này là bạn tốt nhất của em, Zoe, Julie, Kiều."
Nicaise lộ ra khuôn mặt cười khiêm tốn, cũng bưng một ly rượu, "Đều là cao tài sinh đại học Roland Garros, trước đó nghe Vanessa nhắc tới mọi người không thiếu, tôi kính mọi người một ly."
"Ha ha, rất biết nói chuyện, Nicaise là người ở nơi nào? Nghe khẩu âm người hắn là không phải người Roland nhỉ?"
Nụ cười trên mặt Nicaise liền có chút cứng ngắc, hắn chỉ là di dân, nhưng vẫn nói: "Nguyên quán là Thái Dương Hệ, bây giờ định cư Roland."
"Ha ha, thì ra là tinh anh di dân, thất kính thất kính. Mấy nữ hài tử trêu chọc nói, có lẽ các nàng là vô tâm bày ra cảm giác về sự ưu việt, lại rất đả thương người. Sắc mặt Nicaise hơi đổi, nhưng cũng bình tĩnh trở lại, sau khi trải qua chuyện Đông Học Vũ, hắn đã thể hội đời người trăm vẻ, cũng không có gì to tát cả, hơn nữa hắn thực rất quý trọng đoạn cảm tình này với Vanessa.
"Thái Dương Hệ, mình nhớ có Mặt Trăng, rất nhỏ, nhưng nghe nói phát triển cũng không tệ lắm."
Nicaise miễn cưỡng cười lắc lắc đầu, "Không phải Mặt Trăng, là Địa Cầu." Vô luận đi đến đâu, Nicaise chung quy vẫn có chút điểm mấu chốt, tổ tông không thể quên.
Trong mắt Vanessa lóe lên một cái, vấn vươn tay ôm cánh tay Nicaise, Nicaise là thế gia quan ngoại giao Địa Cầu, anh ấy sau khi tốt nghiệp cũng sẽ công tác ở đại sứ quán, nếu các cậu muốn đi Thái Dương Hệ du lịch, nhớ tìm mình."
Vanessa vẫn rất hào phóng, Vương Tranh vốn không muốn nghe, nhưng cách thời gian đi lên còn có một chút, mà nơi này quen biết chỉ sợ cũng chỉ là Nicaise có chút qua lại này, nhưng chuyện xưa tựa như phát triển có chút khôi hài, lúc trước bị Nicaise coi thường một trận, không nghĩ tới hắn cũng có một ngày như vậy.
"Ha ha, thì ra là gia đình quan ngoại giao, vậy thật ra không tệ, du lịch cái gì thì thôi, Địa Cầu có cái gì đáng chơi."
Mấy người bạn học đều cười cười, nâng ly với Nicaise, lại chỉ là ra hiệu, cũng không có ý tứ uống cùng hắn.
Nicaise đang xấu hổ, liền cảm thấy phía sau bị người ta húc một cái, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, vội vàng nói xin lỗi, nhưng đối phương lại chỉ thản nhiên nhìn thoáng qua, không thèm quan tâm hắn.
Ánh mắt mấy nữ sinh bọn Julie Zoe đều sáng lên, vừa nhường ra vị trí, vừa thân thiết kêu lên: "Heracles! Anh tới rồi!"
Heracles, thường trực hội học sinh, cũng là nhân vật phong vẫn đại học Roland Garros, mấu chốt là hắn là học trò thầy Gail, thiên tài toán học, cũng không phải mỗi người muốn làm toán học đều là con một sách, đây chính là hào môn Roland Garros chính tông, trời sinh tao nhã cao quý.
Kiều là người tổ chức đoàn thể nhỏ này, bộ dáng trước đó còn rất tự cao cao quý, lúc này nhìn thấy Heracles, cũng là mặt đầy kinh hỉ, "Học trưởng, còn tưởng rằng anh sẽ không đến, chúng tôi lát nữa có hoạt động phạm vi nhỏ, anh cũng cùng nhau đến đây đi."
"Vanessa, bạn cũng tới sao?" Heracles đột nhiên hỏi, điều này làm Vanessa cũng có chút được yêu mà sợ, theo bản năng gật gật đầu.
"Được, lát nữa, thầy giới thiệu cho tôi làm quen mấy vị đạo sư, sau đó chúng ta sẽ cùng đi."
Heracles vừa nói, vừa liếc mắt Nicaise ở một bên, "Đây là ai vậy?"
Vanessa đỏ mặt lên, "Đây là bạn... bạn trai mình."
Trong lòng Vương Tranh cũng thầm than. Nicaise này vận khí không tệ, bạn gái vẫn rất có lập trường.
Trên mặt Heracles lộ ra một tia khinh thường, một bên khác mấy nữ sinh líu ríu kêu lên."Sẽ không là câu lạc bộ AU trong truyền thuyết chứ. Học trưởng, có thể dẫn bọn em đi vào kiến thức một chút hay không, chỉ nhìn một cái là được, chỉ nhìn một cái!"
*****
Mấy nữ hài tử rất tiết tháo bắt đầu vây quanh Heracles làm nũng, lực sát thương của câu lạc bộ AU đối với sinh viên là rất có uy vũ, cho dù có thể nhìn một cái cũng tốt.
"Tôi chỉ có thể nói thử chút. Lần này chỉ đạo sư và thân truyền đệ tử của đạo sự mới có thể đi vào."
"Học trưởng, phát huy một chút thôi. Tốt xấu là sân nhà Roland Garros chúng ta, hơn nữa học trưởng lại là học sinh thấy Gail đắc ý nhất, khẳng định có thể, chúng ta chỉ nhìn một cái." Mấy nữ hài tử bắt đầu làm nũng.
Heracles cười ngạo nghề."Được rồi, tôi thử xem, nhưng người ngoài là khẳng định không được."
Nói xong nhìn thoáng qua Vanessa.
Nicaise có chút xấu hổ, nhưng cho tới hôm nay, hắn đã hiểu được thoái nhượng, "Vanessa, bọn em đi đi, anh ở chỗ này chờ em cũng được."
Vanessa cũng rất muốn gặp các nhân vật trong truyền thuyết một lần, nhưng lại cảm giác đem bạn trai bỏ lại ở đây không tốt."Vậy... em ở với anh cũng được, học trưởng, mọi người đi đi."
Heracles sửng sốt. Ngay cả mấy người bạn của Vanessa cũng có chút ngoài ý muốn, không phải một gã di dân Địa Cầu sao, chơi chút thôi, Vanessa sao lại coi là thật.
Lúc này, ở một bên truyền đến một tiếng kêu ngoài ý muốn, "Nicaise, thật là tiểu tử cậu."
Nicaise sửng sốt, ai. Chờ nhìn thấy Vương Tranh, cũng sửng sốt, cái này con mẹ nó tuyệt đối là nhà dột còn mưa suốt đêm, hắn sợ nhất chính là gặp Vương Tranh.
Không có gì so với thằng cha này càng giống ác mộng hơn.
"Tiểu tử cậu, tình huống thế nào, sao không nhận bạn cũ, mình biến hóa lớn như vậy sao."
Nicaise có chút xấu hổ, "Vương Tranh, đã lâu không gặp."
"Ha ha, đã lâu không gặp, vị tiểu thư xinh đẹp này là bạn gái cậu sao, tiểu tử cậu được đó, được đó!" Vương Tranh cười nói.
Nicaise cũng không biết đối phương có phải châm chọc hắn hay không, nhưng cũng chỉ có thể cười theo, "Vanessa, bạn gái anh, vị này là Vương Tranh... Đồng hương."
"Chào các vị, tôi tên Vương Tranh, đến từ Địa Cầu, một nơi rất mỹ lệ, cuộc đời chưa từng đi Địa Cầu là không hoàn chỉnh, hoan nghênh các vị."
Vương Tranh nói, nhưng bọn người Heracles lộ ra khinh thường, thật sự là lười nói chuyện với Vương Tranh tên nhà quê này.
Nicaise cũng xấu hổ, trái lại Vanessa nắm tay hắn.
"Nicaise, sao, các bạn muốn đi lên nhìn xem sao, vừa lúc, cùng nhau đi, vô giúp vui, thuận tiện giới thiệu mấy đạo sư chuyên nghiệp tương quan với bạn."
"Mình... sẽ không đi quấy rầy." Nicaise thật ra trong lòng rất muốn, hắn cũng không muốn từ bỏ việc học, nhưng bởi vì Đổng Học Vũ hình như đã không có cách nào nữa.
"Có cái gì quấy rầy, đi thôi, cùng nhau." Vương Tranh nói.
Heracles ngăn cản Vương Tranh, "Tôi không biết cậu là từ đâu đi ra, nhưng bên trên đều là Thái Đầu các giới, cậu tốt nhất từ chỗ nào qua về chỗ đó đi, đừng để tôi gọi bảo vệ đem cậu mời ra ngoài."
Vương Tranh vui vẻ, "Tôi chính là tới tham gia, vì sao không thể đi lên?"
Heracles cùng mấy nữ hài tử đều cười, cười rất lớn tiếng, thằng nhà quê này có bệnh à, ở một bên Vanessa cũng là sắc mặt khó xử, nàng vốn là để ý tâm tình Nicaise, nhưng người bạn này của Nicaise cũng quá kì cục, nào có thể như vậy.
Nhưng Nicaise lại kéo lại Vanessa, nhẹ nhàng lắc đầu, trong lòng cũng cảm khái ngàn vạn, Vương Tranh đây là ra mặt thay hắn.
Vì sao?
Rất đơn giản, bởi vì bọn họ đều là người Địa Cầu!
Thế là đủ!
Nicaise là từng chịu thiệt bởi Vương Tranh, đối nghịch với hắn tuyệt đổi là một chuyện phi thường không sáng suốt, mặc dù là Heracles, ở trước mặt Vương Tranh cũng chỉ cùng lắm là mây bay.
"Cậu? Chẳng lẽ là học sinh trường học chúng tôi sao?" Heracles cao ngạo nói.
Vương Tranh lắc đầu.
"Vậy cậu đến xem náo nhiệt gì."
Vương Tranh mỉm cười, "Có người mời tôi."
Mọi người lộ ra vẻ mặt khinh thường, nhưng Vương Tranh lại hướng tới trên lầu đi đến, "Ô, người mời tôi đến rồi."
Gail đang đứng ở đầu cầu thang nhìn xung quanh, Vương Tranh tiểu tử này sao còn chưa tới, rất nhanh hắn tìm được Vương Tranh.
"Vương Tranh, tiểu tử cậu cũng thật cao giá, mọi người đều đến rồi chỉ chờ cậu."
"Tiền bối, quen thì quen, ông cũng không thể phỉ báng tôi, tôi cũng đến rồi, còn tưởng rằng các ông cần tiếp nhận phỏng vấn cái gì."
"Phỏng vấn cái lông, cậu đem vấn đề ném một cái, bên trong có mấy người cũng chịu đựng suốt đêm, một đám đều sắp phát điên rồi, chỉ chờ cậu."
Lập tức, lập tức, mấy người bạn cũng muốn đi lên, cậu ta cũng là vật lý chuyên nghiệp." Vương Tranh nói.
"Tùy tiện, tùy tiện, nhanh lên." Gail khoát tay, nhìn thấy Heracles, vậy vậy, "Heracles, lại đây ra mắt Vương Tranh sư thúc của cậu, cậu nếu có một phần mười thiên phú của hắn, tôi đã thoải mái hơn nhiều."
Mặt Heracles đã đỏ thành gan heo, đầu óc trì độn kia của hắn cuối cùng phản ứng lại, khó trách cảm thấy Vương Tranh cái tên này quen thuộc như vậy, chỉ là hắn nằm mơ cũng chưa đem Vương Tranh này liên hệ cùng một chỗ với người kia.
Tiểu bằng hữu khác thì đã thành bộ dạng si ngốc, Gail lại không có thời gian quan tâm bọn họ, kéo Vương Tranh đi luôn. Tiểu gia hỏa này biết giày vò người ta nhất, bên trong tranh luận cũng sắp nổ tung rồi, từ tính khả thi của lý luận, đến tính khả thi của tài liệu, một đám lão gia hỏa bướng bỉnh ồn ào đỏ mặt tía tai.
Nicaise theo Vương Tranh tới tụ hội bên trên, trong lòng cũng kích động mênh mông, câu lạc bộ AU, câu lạc bộ túi khôn cao nhất toàn Ngân Hà, gần trăm năm, nhân loại Ngân Hà tiến bộ cùng biến hóa, có hai phần ba đều đến từ câu lạc bộ AU cống hiến trí tuệ.
Muốn nói hắn không có sùng bái, chưa từng có giấc mộng, chính là đang lừa chính mình!
Nhìn một cái, cũng là một loại cảm động.
Nhìn Vương Tranh, hiển nhiên ở câu lạc bộ AU rất được hoàn nghênh, hơn nữa, trong mơ hồ phi thường được tôn sùng, các tiền bối Thái Đẩu giới khoa học vừa thấy Vương Tranh, liền khuôn mặt tươi cười đón chào, nói chuyện, cũng đều là lời nói trao đổi ngang hàng.
"Vương Tranh. Tiểu tử cậu tới vừa lúc! Cùng làm hại tôi ba ngày không ngủ ngon. Cậu nói một chút, vấn đề tọa tiêu giải quyết như thế nào? Tôi nghĩ ba phương án, đều không thành thục..."
Mục Phùng Xuân vừa lên đã bắt chặt cánh tay Vương Tranh không buông, mắt đỏ bừng làm Nicaise bị dọa nhảy dựng, vị này... Thật sự là giáo sư Mục Phùng Xuân bình thường hào hoa phong nhã, lúc nào cũng là vẻ mặt nắm đại cục?
"Lão Mục, ông đừng vội, ông mới chỉ là không ngủ ngon, tôi là ba ngày không ngủ rồi! Vương Tranh phải phụ trách mua thuốc bồi bổ cho tôi, Tiểu Vương, công thức Bloorer across này của cậu là chuyện gì? Hình như là chuyên môn và giải quyết tọa tiếu không gian mà làm phán đoán nhỉ? Rốt cuộc là tổng kết ra như thế nào? Quá trình luận chứng đâu? Cậu không thể chỉ cho công thức không cho luận chứng chứ!"
Carmen! Nhà toán học nổi tiếng cùng Gail, đó là một lão đầu "kiều ngạo" cực điểm, không phải sự tình trọng đại, tuyệt đối không ra khỏi cửa cái loại đó. Trao đổi với câu lạc bộ AU, 99% đều là thông qua video mã hóa tiến hành online, lần này lại cũng tham dự rồi! Hơn nữa, thoạt nhìn, là hướng về phía Vương Tranh mà đến!
← Ch. 0716 | Ch. 0718 → |