Vay nóng Homecredit

Truyện:Tinh Chiến Phong Bạo - Chương 0933

Tinh Chiến Phong Bạo
Trọn bộ 1398 chương
Chương 0933: Hoạt bất lưu thủ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1398)

Siêu sale Shopee


Ở Học viện tinh anh, Vương Tranh, Achilles Curtis, Liệt Tâm bọn họ cũng đang diễn luyện chiến thuật, chiến đội Vương Triều cũng không phải một kẻ yếu. Liệt Tâm từng ở lại chiến đội Vương Triều, tuy hai người Maya không nói quá nhiều, nhưng người Maya cường đại quả thật không thể nghi ngờ, một trận chiến với Mãng xà Sala, Lear khẳng định là toàn lực ứng phó.

Lear, La Phi, hai người Maya, lại thêm một tên trong trang thực lực tương đối, thật ra phương diện trong trang rất khó phân biệt. Trừ phi cường đại đến trình độ nhất định, nếu không chiến trường quyết thắng không có gì quan hệ với trọng trang. Chiến đội Mãng Xà Sala và Vương Triều cường đại đều ở chỗ vị trí chiến sĩ.

Mãng xà Sala nếu lần này đội hình mạnh nhất xuất hiện, vẫn là có áp chế nhất định. Bây giờ cần cân nhắc Lear gã này có kế hoạch gì.

"Quản hắn có chiêu trò gì, thực lực bên ngoài bày ở đó, phần thắng của chúng ta lớn hơn!" Trương Sơn rất hưng phấn, hắn xem Lear không vừa mắt đã không phải một ngày hai ngày.

Achilles Curtis mỉm cười, "Trương Sơn, Lear người này không dễ đối phó như vậy, tôi đấu với hắn rất nhiều năm."

Vương Tranh đang cân nhắc một sự kiện khác, thật ra chiến đội Vương Triều có người thực lực là phi thường đáng sợ, mỗi lần đều không phải toàn lực, tránh ở dưới ngụy trang, lần này sẽ toàn lực ứng phó hay không?

Nếu hắn toàn lực ứng phó, tình thế sẽ lập tức xảy ra biến hóa.

La Phi, tên béo này là một cái nhân tố X, thực lực thật sự của hắn tuyệt đối không phải Trường Sơn có thể đối phó, nhưng trạng thái của La Phi không biết có thể ở trong loại chiến đấu này sử dụng ra hay không, đương nhiên cũng có khả năng hắn căn bản không muốn dùng ra, nhưng Vương Tranh lại không thể không cả nnhắc đến.

Đối phó chiến đội Vương Triều, Mộc Chân là không thể lên, có thể nói người Maya là khắc tinh thiên nhiên của cơ giáp người khổng lồ.

Achilles Curtis, Liệt Tâm, lại thêm Trương Sơn và Takumi, chỉ cần La Phi không phát huy, thắng chắc.

"Vương Tranh, cậu tựa như đang lo lắng cái gì, chiến đội Vương Triều không có quá nhiều phần thắng." Liệt Tâm cười nói.

Vương Tranh cười cười, "Đánh lâu như vậy với Lear, không thể khinh địch, còn có, La Phi gã này thoạt nhìn đáng khinh, nhưng thực lực không thể khinh thường."

"Yên tâm đi, tên béo đó giao cho tao, đối phó người khác không được, đối phó thằng cha này vẫn là có thể." Trương Sơn tràn đầy tự tin.

Vương Tranh cũng bất đắc dĩ, xem ra phải nói chuyện kĩ với Trương Sơn.

Nhưng lúc này điện thoại của Trương Sơn vang, nhìn nội dung Trương Sơn cũng ngây ngẩn cả người.

Lear và La Phi chấp hành nhiệm vụ đi rồi, sẽ vắng mặt trong một trận chiến với chúng ta." Trương Sơn nói, "Lúc này Eisen vừa mới nhận được tin tức, hai người đã rời đi Luolan."

Đã chuẩn bị cho chiến đấu một đoạn thời gian, Lear thế mà lại đột nhiên chơi chiêu ấy, không chiến mà chạy???

Achilles Curtis và Liệt Tâm liếc nhau, đây... thật đúng là phong cách của Lear.

Năm đó ở lớp X thiếu niên, lúc Achilles Curtis nổi bật không ai bằng, Lear chính là như vậy, hiện tại đến Học viện tinh anh, Lear vẫn là như vậy.

"Thằng cha này..." Mọi người chỉ có thể lắc đầu.

"Sát, tên không biết xấu hổ này, thế mà lại làm đào binh!" Trương Sơn khó chịu, thật không dễ sắp bắt nạt Lear, hắn thế mà lại một chút cốt khí cũng không có.

Đám người Achilles Curtis cũng sẽ không giống Trương Sơn, có một số việc người có thể làm ra cũng là rất đáng sợ, ít nhất hắn và Liệt Tâm không làm được.

Vương Tranh cũng không nghĩ tới sẽ là như vậy, nhưng Lear tránh được mùng một không tránh được mười lăm.

Liệt Tâm là người đứng xem, có một số người không chiến mà chạy khẳng định sẽ lưu lại bóng ma tâm lý, nhưng Lear không phải, hắn từ trước tới giờ không phải đấu sĩ, hắn là mưu sĩ, không có nắm chắc thì không lên, ít nhất bây giờ hắn vinh quang hơn Achilles Curtis rất nhiều.

Trơn như cá chạch, khó cuốn, ván nhìn như khó giải, Lear đến một chiều lui một bước trời cao biển rộng, không cho Vương Tranh cơ hội hành hạ hắn.

Vương Tranh có thể đi ra ngoài "lịch luyện", tương tự, Lear cũng có thể làm được, hắn và Ngũ Hành đạo sư phân viện Bạch Hổ quan hệ cũng chặt chẽ, loại sự tình này cũng không khó.

Lear và La Phi đã lên phi thuyền, bưng chén rượu hưởng thụ một khắc thoải mái Lear phi thường thoải mái, lần này cũng quả thật có chút việc, vừa lúc mượn cơ hội này né tránh.

Vương Tranh đang ở trên đầu ngọn gió, dưới tình huống phần thắng không lớn, không cần thiết cứng đối cứng, chờ Vương Tranh gặp phải Hoàng Diệu hoặc là Sát Thần, thật ra tiếp tục đi, sẽ có cơ hội.

"Lão đại, chúng ta cứ như vậy đi rồi?" La Phi cũng không nghĩ tới cái gọi là kế sách của Lear lại là cái này... Ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách?

"Biết rõ không có phần thắng, vì sao phải chiến, cơ hội là có, không cần nóng lòng nhất thời, vừa lúc mượn cơ hội này nghỉ ngơi một chút." Lear nhoáng lên chất lỏng màu đỏ trong ly rượu.

La Phi cười gật đầu, khó được lão đại muốn nghỉ ngơi, hắn nếu tự mình tìm việc vậy là đầu óc có bệnh.

Nói thẳng, La mập mạp không muốn trêu chọc nhất chính là Vương Tranh, người khác đều có thể va chạm, thậm chí liều mạng, nhưng lúc đối mặt Vương Tranh, La Phi luôn cảm thấy chỗ nào không đúng, trực giác nói cho hắn phải cách Vương Tranh xa chút, Lear lựa chọn tránh đi, La mập mạp cao hứng còn không kịp.

Thật ra La Phi cũng không sợ Vương Tranh vạch mặt hắn, bởi vì hắn biết Vương Tranh người này, là đàn ông đích thực, có lẽ có đôi khi rất hung ác, nhưng sẽ không giở trò, chỉ là trước mặt Vương Tranh không dùng toàn lực luôn cảm thấy không quá thích hợp.

Mập mạp cười rất vui vẻ, chuyện rối rắm không còn, còn có thể vui vẻ hưởng thụ một chuyến đi, quá sung sướng.

"Lần này thời gian lữ hành cũng vừa đủ, tương đối thích hợp một lần huấn luyện đặc biệt." Lear nói.

Tâm tình tốt của mập mạp im bặt mà dừng, "Lão đại, chúng ta lần này không phải lữ hành sao?"

Lear nhìn thoáng qua La Phi, khẽ lắc đầu, xem ra tên mập này vẫn không chịu giác ngộ.

"Nghỉ ngơi là quyền lợi của người chết. Cậu muốn chọn cái nào?" Mập mạp ha ha, "Chết tốt không bằng sống lười."

Lữ trình tuyệt vời của mập mạp cuối cùng vẫn là hóa thành bọt nước.

Lear bây giờ cũng là nhân vật phong vân của học viện, bỗng nhiên ở đêm trước đại chiến chấp hành nhiệm vụ không có khả năng không dân lên sóng gió.

Trong học viện không ít người là có chút tiếc hận, nhưng có nhiệm vụ lại là không có cách nào cả, chỉ là cho dù như vậy, thực lực chiến đội Vương Triều cũng không thể khinh thường, chỉ là sẽ giảm chút độ nóng.

Nhưng đối với người chiến đội khác mà nói, lại biết ý nghĩa sau lưng.

Lear đây là sợ đánh.

"Người Địa Cầu chia ra vài loại, Lear chính là đại biểu điển hình, có thể nói hắn là người biết điều, rất hiểu đạo tiến thối. Đây là hảo thủ chính trị." Dimaliya cười nói, vốn tưởng rằng có thể xem một trận đại chiến, thuận tiện xem xét một chút trình độ của Vương Tranh và Lear, không ngờ đã thành loại tình huống này.

"Nhìn từ trên cục diện trước mắt, Vương Tranh quả thật khí thế như cầu vồng, cộng thêm siêu cấp trong trang kia, Lear lựa chọn cũng là không sai, tránh tiêu hao bên trong." Lục Điệp nói.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1398)