Vay nóng Homecredit

Truyện:Tinh Chiến Phong Bạo - Chương 1020

Tinh Chiến Phong Bạo
Trọn bộ 1398 chương
Chương 1020: Truyền nhân Hổ Bí quyền
0.00
(0 votes)


Chương (1-1398)

Siêu sale Shopee


Nhất thời Gabr hoa tươi nở rộ, cái này con mẹ nó, hắn cơ bản có thể tưởng tượng trở về là một phen cảnh tượng thế nào, tuyệt đối điệu tạc thiên!

"Em nói rồi, Nghiêm ca tuyệt đối là người thống khoái."

"Tôi người này cũng rất keo kiệt, nhưng đối với anh em của mình tuyệt đối không ki bo, nói giỡn thì nói giỡn, hạng mục mọi người có thể nghiêm túc hẳn lên."

Nghiêm Tiểu Tô nói, hắn vẫn có thể cảm giác được ba người chấn động, ngay cả hắn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng, loại sự tình này từ đầu tới đuôi nghe giống như là không có khả năng, hai tinh cầu sao có thể đạt thành thống nhất như vậy, nhưng nếu là Vương Tranh ra trận, thì không có gì không làm được."

Nghiêm Tiểu Tô thực cảm giác được, hai người năm đó vung bia nằm ở bên hồ trường học hào ngôn chí khí một phen thoạt nhìn cũng không mờ mịt như vậy.

Không hề nghi ngờ, khi Ngân Minh chính thức công bố tin tức, ở tài chính giới đã dẫn lên chấn động, theo sát KO Titan thương hội tiến vào tầm nhìn của mọi người.

Trong một khách sạn phụ cận Ngân Giao Hội, một người tóc tại bù xù cầm thủy tinh. Hắn bị cấm túc, toàn bộ chức vụ bị giải trừ, đương nhiên cái này cũng chưa tính là xong.

"Bọn chúng là lừa đảo, thật sự là bán băng vệ sinh... bán băng vệ sinh... Ha ha..."

Học viện tinh anh. Mập mạp đợi một hồi lâu, chỉ thấy Dimaliya mồ hội đầm đìa đi ra, chỉ là vẻ mặt vị thiên tài Aslan này trái lại rất là thoải mái, mập mạp không nhịn nổi đau khổ một phen.

Dimaliya hiển nhiên là khinh thường mập mạp. Mắt cũng không nhìn một cái đã trực tiếp đi rồi.

Mập mạp lúc này mới đi vào, trong sân huấn luyện Tưởng Phong thật không có biến hóa quá lớn, thậm chí chưa đổ mồ hôi.

"Chào đạo sư, đạo sự vất vả rồi." Mập mạp nói.

Tưởng Phong nở nụ cười, "La Phi, đến. Ngồi đi."

"A. Không phải muốn chỉ đạo em sao?"

"Kỹ thuật chiến đấu của các cậu đã phi thường có đặc điểm của mình, có một số vấn đề nhỏ tôi có thể nhìn thấy thì cho ra một ít đề nghị, vấn đề của cậu cũng không ở trên kỹ xảo chiến đấu, mà là vấn đề tâm lý."

Tưởng Phong nói.

"Khụ khụ, em biết em rất béo lại lười, nhưng em không có hùng tâm tráng chí gì, nếu không, ngài cứ mặc kệ tự chảy đi." Mập mạp nói, hắn rất sợ thầy giáo giảng đạo lý lớn.

Tưởng Phong tựa cười mà không cười nhìn mập mạp, mập mạp bị nhìn nổi cả da gà, "Đạo sư, tuy em rất tuấn tú, nhưng em thực không tốt cái ham mê đó."

Tưởng Phong cũng dở khóc dở cười, "Cậu thằng nhóc này bản lãnh nói chêm chọc cười không nhỏ, lần này Học viện tinh anh tuy không phải ưu tú nhất, nhưng cũng là một trong những ưu tú nhất, xuất hiện mấy đứa khó lường."

"A, không phải chứ, chúng ta lần này còn không tính là mạnh nhất. Không phải nói bọn Vương Tranh đều là chiến sĩ cấp Địa trẻ tuổi nhất sao?

Tưởng Phong mỉm cười, "Cấp Địa sớm muộn không đại biểu cái gì, hơn nữa tôi nói sớm nhất, là chỗ trước khi tiến vào học viện chưa tới cấp Địa."

Đầu óc mập mạp có chút chưa xoay chuyển được. Nha, cũng cấp Địa rồi còn tới nơi này làm cái gì.

"Đừng kéo xa nữa, trong một đám người này, thiên phú cậu hắn là xếp ba hạng đầu, nhưng cậu luôn giấu như vậy, cũng không lợi cho trưởng thành. SIG là cái vũ đài rất tốt, biểu hiện bản thân cũng không phải chuyện gì xấu, hơn nữa chiến đội Vương Triều muốn có điều tiến bộ, cậu phải phát huy." Tưởng Phong nói.

Mập mạp híp mắt, "Đạo sư, thầy nói gì em nghe không hiểu."

Bỗng nhiên một bàn tay xuất hiện ở trước mắt, mập mạp ngẩn ngơ, trực tiếp bị một cái tát lăn lộn ra ngoài, mập mạp nước mắt lưng tròng nhìn Tưởng Phong, "Đạo sư, thầy vì sao đánh ta?"

Tưởng Phong cũng sửng sốt, hắn đột nhiên ra tay chính là dẫn lên mập mạp phản ứng, kết quả...

Bất đắc dĩ lắc đầu, "Tôi không biết cậu vì sao không chịu dùng toàn a lực, nhưng nếu cậu muốn đi hướng đỉnh phong, tốt nhất tiếp nhận khiêu chiến, như đồng hương của cậu đám người Vương Tranh Lear, thiên phú của cậu tuyệt đối không kém bọn họ, thậm chí tốt hơn."

"Ha, ha ha, đạo sư, thầy đây là tổn thọ, em cũng không tiếp nhận, nếu luận thiên phú ăn em thật ra tốt nhất."

Mập mạp thuộc loại lưu manh, nói như thế nào cũng vô dụng.

Tưởng Phong từng thấy kỳ cục chưa từng gặp kì cục như vậy, "Được rồi, tự cậu trở về nghĩ cho rõ, cơ hội không thể bỏ lỡ.

La Phi vội vàng cúi đầu, "Cám ơn đạo sư dạy, em sẽ cố gắng!"

Rời phòng huấn luyện, mập mạp sờ sờ mặt, đau quá, đi hướng đỉnh cao?

Để làm chi? Là vì ngã càng đau hơn sao?

Cũng không biết những người này vì sao cố như vậy. Người ta sống không phải là vì vui vẻ sao, hắn hiện tại rất vui vẻ.

Trên lầu, Tưởng Phong xuyên thấu qua thủy tinh thấy càng rõ ràng hơn, mặt mập mạp chỉ một lát đã sưng lên.

Có thể người chung quanh mập mạp đều nhìn không ra, thậm chí thiếu chút nữa đã giấu diếm được Tưởng Phong, bây giờ người trẻ tuổi thật không biết nghĩ cái gì, ở bọn họ niên đại đó đều hận mình không thể là số một thiên hạ.

Đáng tiếc, chí hướng của La Phi chính là làm người hầu số một trong lịch sử.

Lear đối với SIG khẳng định là phi thường nghiêm túc, chỉ là chiến đội Vương Triều bây giờ thực lực vẫn không đủ, hai người Maya không có vấn đề, trí vị trí thám báo cũng có thể, vấn đề duy nhất nằm ở trên trọng trang.

Trong trang truyền thống là không đủ. Bành Vũ không sai, nhưng không đủ, muốn lấy được thành tích tốt ở trên SIG, thì cần mỗi vị trí đều mạnh, ít nhất không thể xuất hiện tình huống yếu thế rõ ràng, có một hai vị trí có ưu thế, Bành Vũ là điểm yếu.

Nhưng đây đã là trọng trong không tệ của Học viện tinh anh, đau đầu, Mộc Chân và Takumi tạo thành phòng tuyến của Mãng Xà Sala cũng rất có đặc điểm, một khi nghĩ đến đây đầu Lear càng đau hơn.

Trong trang ở trong đoàn chiến tinh anh hiện tại tác dụng phòng thủ là không đủ, chẳng những phải có phòng thủ kiên cường, thậm chí cần tạo ra tác dụng chủ động khai chiến, điểm ấy là Bành Vũ hoàn toàn không làm được.

"Đội trưởng, bên ngoài có người tìm cậu, nói đã hẹn với cậu." Một tiểu cô nương đáng yêu đi đến, cán sự chiến đội Vương Triều, thật ra Lear ở Học viện tinh anh lăn lộn thật không tệ, chỉ là hắn luôn đem hỉ nộ ái ố cá nhân kỷ thác ở trên thân người khác.

Lear hơi sửng sốt, hẹn sẵn? Hắn cũng không nhớ từng hẹn người nào.

"Quen không?"

"Không biết, nhưng là năm ba, chỉ là không có ấn tượng gì, nếu không tôi bảo hắn trở về?"

Lear nghĩ một chút, "Để hắn vào đi."

Lear đang cân nhắc chuyện tăng mạnh vị trí trong trang như thế nào, công khai chiều mộ ở trong học viện?

Ngựa chết coi là ngựa sống để chữa.

Lúc này cửa mở, học sinh năm thứ ba tiến vào là phân viện Bạch Hổ, đeo một cái kính mắt, dáng người bình thường, sau khi nhìn thấy Lear mỉm cười.

"Cậu nói đã hẹn sẵn với tôi, nhưng tôi lại không quen cậu." Lear nói.

Nam tử đeo kính cúi đầu thật sâu, "Truyền nhân Hổ Bí quyền Chu Duần ra mắt Thánh tử điện hạ."

Ảnh mắt Lear hiện lên một tia tinh quang, cười nhẹ, "Tôi cũng chỉ là chuẩn Thánh tử mà thôi."

Chu Duẫn mỉm cười, đẩy đẩy kính mắt, "Hổ Bí quyền là hệ Địa Cầu, gia tộc bọn tôi chỉ ủng hộ Thánh tử đến từ Địa Cầu!"


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1398)