Vay nóng Homecredit

Truyện:Tinh Chiến Phong Bạo - Chương 1029

Tinh Chiến Phong Bạo
Trọn bộ 1398 chương
Chương 1029: Tiểu tình địch
0.00
(0 votes)


Chương (1-1398)

Siêu sale Lazada


Dimaliya cũng không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp phải Vương Tranh, g làm bộ thất bại hắn cũng mặc kệ đám nhà quê đó, muốn chơi cái gì tự mình đi chơi, hắn vừa lúc tụ tập chút với bạn bè, có đôi khi cùng một đám dế nhũi xen lẫn cùng một chỗ quả thật rất mệt.

Arie Aora và Vương Tranh không xa lạ. Hiển nhiên đám người Aslan và Vương Tranh vẫn là có chút cảm giác khoảng cách, đại khái quan hệ hơi hòa hoãn một chút chính là Scarlett.

Scarlett mỉm cười."Vương Tranh, đã lâu không gặp."

Vương Tranh cũng đứng lên, "Ừm, bạn học Scarlett phong thái như trước, hắn là xinh đẹp hơn."

"Xem ra cậu làm vương giả, miệng cũng ngọt lên rồi." Scarlett nói.

Arie Aora và Dimaliya thuộc loại đối với Vương Tranh cũng không có hảo cảm gì, cũng chỉ gật gật đầu xem như chào hỏi.

"Cậu chính là Vương Tranh, nghe nói cậu rất cuồng vọng?" Một người trẻ tuổi thoạt nhìn ngoài hai mươi, để đuôi ngựa màu vàng đánh giá Vương Tranh.

"Tôi là Vương Tranh, bình thường thôi, bình thường thôi." Vương Tranh cười nói. Sao, có khỏe không, nhưng mặt hàng trước mắt này vừa mở miệng đã loại lời này, hiển nhiên rất non, hoặc chính là bị nuông chiều hỏng rồi.

"Học viện tinh anh lăn lộn tên tuổi không cần tự cho là đúng, thế giới này rất lớn!" Đuôi ngựa màu vàng lời nói thấm thía giáo dục.

"Dimaliya, hắn đây là coi như cậu không tồn tại sao, tốt xấu cậu cũng là một thành viên học viện tinh anh." Vương Tranh cười nói.

Dimaliya nhíu nhíu đầu lông mày, tên tuổi học viện tinh anh tốt hay không hắn cũng không lấy được, còn là người thất bại, "Pal, đừng lại nhải vô ích. Vương Tranh, cậu ở đây làm gì?"

Vương Tranh nhún nhún vai, "Có chút việc với người ta, tôi đến sớm."

Ô, người có thể hẹn ở nơi này tôi hẳn là đều quen, là ai." Dimaliya bỗng nhiên bắt đầu tra hỏi.

"Phải, có thể đặt được nơi đây, chỉ một số người như vậy, ai." Pal nói, hắn không quen nhìn loại người tiểu địa phương này lấy được chút thành tích liền quên hết tất cả, thật không biết mình họ gì.

Nguyên Đông Nhi thì phải." Vương Tranh cũng không có gì kiêng dè.

"Cậu quen Đông Nhi, cậu là người nào của nàng, vì sao sẽ hẹn với nàng ở nơi này!" Pal như con mèo bị giẫm cái đuôi.

Vương Tranh nhìn thoáng qua đuôi ngựa nhảy nhót này, nếu nói vừa mới bắt đầu còn khách khí, đối phương như vậy thì thực không có gì phải nói nữa.

Thản nhiên nhìn đối phương một cái đi về ngồi, dù sao trừ Scarlett người khác đều không quen, vốn cảm thấy tốt xấu có chút tiếp xúc xuất phát từ lễ phép khách khí chút, nhưng chuyện mặt nóng dán mông lạnh bạn học Vương vẫn là khinh thường làm.

"Này, cậu nói mau, vì sao sẽ hẹn với Đông Nhi ở nơi này!" Pal lại không tính buông tha Vương Tranh, đây tựa như là loại người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Một bàn tay Pal đã tóm áo Vương Tranh, ngón tay bạn học Vương nhẹ nhàng bắn ra, Pal tựa như điện giật đau bắn trở về.

"Tôi quen cậu sao, cậu là ai." Vương Tranh thản nhiên nói, "Còn dám đưa tay loạn, cẩn thận móng vuốt của cậu."

"Mày dám đánh tao, tao!" Pal như là bị giẫm phải đuôi, vừa định tiến lên bị Dimaliya kéo lại.

"Vương Tranh, cậu làm gì vậy!" Dimaliya hừ lạnh một tiếng, "Cậu biết đây là địa phương nào hay không."

Vương Tranh mỉm cười, "Bạn học Dimaliya, chỉ số thông minh của cậu có vấn đề sao, nơi này là Aslan, quốc gia dân chủ tự do dưới Ngân Minh trị, sao, cậu chưa từng học tiểu học sao."

Vương Tranh ghét nhất bị loại cho vài phần nhan sắc liền mở phường nhuộm này, ở một bên Scarlett buồn cười, gã này vẫn xấu như vậy.

"Vương Tranh!" Dimaliya cả giận nói.

Vương Tranh khoát tay, "Đừng đem đạo lý lớn với tôi, một đám trẻ ranh bị nuông chiều hư hỏng, các cậu muốn gây sự, tôi phụng bồi, nhưng mấy người các cậu cộng lại cũng không phải đối thủ của tôi, các cậu muốn giảng đạo lý, vậy tôi nói với các cậu, cầu người phải có thái độ cầu người. Cậu tên Pal có phải không, cho người mẹ chiều cậu không có nghĩa là toàn thế giới đều phải chiều cậu, cho dù toàn thế giới chiều cậu, nhưng bên trong khẳng định không có Vương Tranh tôi.

Dimaliya và Pal tức giận đến thật lâu nói không ra lời, Dimaliya thực sẽ không ra tay, đầu tiên đánh nhau sẽ mất phong độ, hơn nữa Vương Tranh lời khí phách đó cũng chưa kích thích Dimaliya kiêu ngạo, mà là đánh thức trí nhớ của Dimaliya.

Người này là vương giá mạnh nhất Xhọc viện tinh anh, lão hổ không phát uy cũng không đại biểu hắn là mèo kitty, Dimaliya cũng không phải ngu ngốc.

"Vương Tranh, mày hôm nay không khai rõ, đừng hòng đi!" Pal hiển nhiên thuộc loại không não, xem ra Aslan cũng không phải không có loại mặt hàng này.

Vương Tranh bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ số thông minh này, thế mà cũng thả ra.

Đám người trẻ tuổi này đều xuôi gió xuôi nước kiêu ngạo quen rồi, cho tới bây giờ đều là người khác trải đường cho bọn hắn, nào gặp phải loại không xuống đài được này.

Nguyên Đông Nhi có thể là chạm đến sợi dây nào đó của Pal, tiểu tử này có chút không thuận theo không buông tha. Vương Tranh coi như có khắc chế, dù sao lập tức SIG, hắn không muốn dễ dàng tìm phiền toái, nhưng đối phương nếu quá phận, hắn sẽ không nhịn nữa, phương thức giáo dục có rất nhiều là làm người ta câm điếc ăn hoàng liên, có khổ nói không được, Vương Tranh là tuyệt đối có loại thủ đoạn này, chỉ là không muốn dễ dàng dùng thôi.

"Dimaliya, cậu tốt nhất quản tốt mồm bạn này của cậu, đừng để hắn về sau nói không ra lời nữa." Vương Tranh nói.

"Tao mặc kệ, mày nếu không đem quan hệ với Đông Nhi nói ra, tạo không xong với mày!"

Vương Tranh dở khóc dở cười, điều này là gặp tình địch rồi, bát tự này còn chưa xem phiền toái đã tới, vũng nước đục này.

"Pal, bình tĩnh một chút, chuyện này cậu nên hỏi Nguyên Đông Nhi." Scarlett cũng cảm thấy có chút quá mức.

"Tôi mặc kệ, hôm nay ai dám cản tôi tôi liều với hắn!" Pal đã gần như khóc lóc om sòm.

"Tố chất Aslan sao giảm đến mức làm người ta giận sôi này rồi?" Một thanh âm vang lên, lại có ba người đi đến.

Pal cũng tức nổ phổi rồi, hôm nay sao nhiều đứa dám gây sự như vậy.

Nói chuyện là tiểu loly, người nhỏ, thật ra cũng không nhỏ, Luoer, Ngải Tiểu Lộ, Lý Tuyết Nặc đến.

"Cô lại là cái gì, đừng tưởng rằng nữ nhân lão tử sẽ không đánh!" Pal nhảy dựng lên.

Lần này Dimaliya biết không thể mặc kệ nữa, cứng rắn kéo lại Pal.

"Pal, đừng gây sự nữa." Quay đầu, Dimaliya mỉm cười, "Bạn học Luoer, ngại quá, tiểu tử này tính tình vậy."

"Nam nhân có chút tính tình là chuyện tốt, nhưng dùng ở đánh trên thân nữ nhân, thật đúng là hiếm thấy." Ngải Tiểu Lộ mỉm cười.

"Cô là ai!"

"Tôi tên Ngải Tiểu Lộ, nhớ kỹ!" Ngài Tiểu Lộ nói.

Có thể là Dimaliya rất dùng sức, Pal này cuối cùng bình tĩnh vài phần. Luoer hắn không biết, nhưng Ngãi Tiểu Lộ hắn biết, Băng Vân liên minh Ngải thị tập đoàn tài chính ở Ngân Minh cũng phải tính đến, mà Dimaliya lại hỏi Luoer kia trước, chỉ sợ Luoer này so với Ngải Tiểu Lộ còn lợi hại hơn.

Lúc này một nữ hài tử cao gầy đi ra, một thân váy liền áo vàng nhạt, tóc dài khoác vai, cũng không có trang sức gì, lại tỏ ra đặc biệt cao nhã.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1398)