← Ch.0016 | Ch.0018 → |
- Ông chủ! Thắng... thắng rồi!
- Thắng cái đầu cậu đấy, Justine thắng chẳng phải là một chuyện rất bình thường sao, cái tên này sớm không ra, muộn không ra, mà lại đến vào lúc này, muốn làm ta bẽ mặt đây mà.
Sauron nói lầm bầm, vừa nghĩ đến đây thì đầu lại đau nhức.
- Không phải đâu ông chủ, Khô Lâu thắng, còn dùng chiêu của Justine để đánh bại Justine nữa chứ. Số người xem trực tiếp đã đột phá năm nghìn, diễn đàn suýt nữa nổ tung, điểm số click vào đã vượt qua mười vạn rồi.
Sauron cơ hồ là từ trên ghế bắn vụt dậy, cái eo già yếu của ông giống như là hồi phục đến năm mười tám tuổi.
Cái này sao có thể chứ?
Đúng vậy, chuyện này sao có thể xảy ra!
Giống như một quả bom nổ dưới nước, đem rất nhiều người nổ ra, so với trận đánh với Long Thần 007 hoàn toàn khác biệt. Dù sao thì mọi người chỉ suy đoán thôi, rất nhiều chiêu thức người chơi có thể bắt chước theo. Nhưng rất nhiều người biết Một Cây Cờ Đỏ là ai, hơn nữa còn có thể đem Điên Cuồng Quái Tử Thủ thi triển đến trình độ này, nhất định là Justine. Tính cách người này rất là thẳng thắng, bí mật đối đầu với bạn bè cũng là chuyện bình thường.
Thế mà một người tiếng tăm lừng lẫy như Justine lại bị một tên vô danh đánh bại.
Rất nhiều người chơi đang xem video phân tích, rõ ràng lúc vừa mới bắt đầu, tên này không thích ứng với môi trường sa mạc. Một số động tác, người chơi mới đều có thể nhận thấy, trước kia lúc bọn họ mới tiến vào sa mạc cũng như thế này, một chân lún sâu, một chân lún cạn, có một số còn bị ngã sấp.
Thế nhưng Khô Lâu dường như có thể thích ứng ngay lập tức, năng lực thích ứng của hắn cao đến bực nào chứ???
Chẳng lẽ hắn diễn trò?
Nếu là như vậy thì hắn diễn cũng quá giống thật đi, có thể đoạt giải Oscar Ngân Hà nữa ấy chứ.
Tua chậm lại chiêu Điên Cuồng Quái Tử Thủ quả thực ẩn chứa sức mạnh kinh hồn. Chiêu thức chiến đấu kình bạo như vậy coi như ở khu cao cấp cũng rất hiếm thấy, hai người đều đem Chiến Thần Số 1 thi triển đến trình độ cực hạn.
Mà sự ứng phó với tình huống của hắn lại càng làm cho bất cứ người nào cũng bất ngờ, vậy mà dùng đầu...
Với danh hiệu ứng phó với mọi tình huống của Justine mà lại bị một đầu đụng chết.
Tuyệt kỹ thần kỳ của Khô Lâu lại xuất hiện!
Phân tích tuyệt kỹ mới nhất - Xoay Chuyển Điên Cuồng Quái Tử Thủ trên không!
Truyền thuyết bắt đầu, kế tiếp là ai?
Ai có thể ngăn cản bước tiến của Khô Lâu?
...
Bạn học Vương vừa ăn mì tôm, vừa xem tin nhắn điện thoại, trời, một phân tiền cũng không có, chuyện gì đã xảy ra?
Cứ tiếp tục như vậy thì mì tôm cũng không ăn nổi.
Điện thoại vang lên tiếng tít tít, là Diệp Tử Tô.
- Có chuyện gì vậy Tử Tô?
Diệp Tử Tô dở khóc dở cười. Lúc này trong miệng Vương Tranh còn đang ngậm một đũa mì, cậu ở nhà đều ăn cái này.
- Không có chuyện gì thì không thể tìm cậu sao? Tiểu Tinh không có ở đây, một mình tớ chả biết làm gì, cùng đi ca hát đi!
Vương Tranh lau mồ hôi hột.
- Khụ khụ, cái này rất nguy hiểm.
- Thế nào?
- Lúc còn bé, một lần tớ ca hát đã đem vật nuôi nhà người ta dọa ngất.
Diệp Tử Tô bật cười.
- Yên tâm đi, sức đề kháng của tớ rất mạnh, hơn nữa tớ hát cũng rất dễ nghe.
Nhắc mới nói, sau khi tiếp xúc với nhau, Vương Tranh cảm thấy Diệp Tử Tô cũng không tệ. Là con gái có chút kiêu ngạo cũng là chuyện bình thường, sau khi hiểu nhau cũng có thể làm bạn bè. Huống chi hai người còn là bạn học, học chung suốt thời trung học, lên đại học cũng học cùng nhau, âu cũng là một cái duyên.
Kết quả đã chứng minh, bạn học Vương quả thật không thích hợp ca hát. Mặc dù cậu rất cố gắng hừ hừ, ư ư a a, nhưng cũng làm cho Diệp Tử Tô cười nghiêng ngả, hình tượng thục nữ gì đó đều vứt tậng chín tầng mây.
Chớp mắt một tháng đã qua đi, nhất là cuộc sống của Vương Tranh vô cùng phong phú. Lúc Học Viện Chiến Thần mở cửa liền có thể khảo nghiệm cơ thể, nhất là đối với sinh viên hệ quân sự. Nếu như quá kém cỏi sẽ trực tiếp bị đào thải, Vương Tranh cũng không dám lười biếng, dù sao thì cậu cũng không phải đi theo con đường trúng tuyển chính quy, không thể như xe bị tuột dây xích được.
Tại văn phòng làm việc tại tổng bộ OMG, có trên trăm tên công nhân đang góp phần châm dầu vào lửa cho mười kỹ sư bảo trì sửa chữa trẻ tuổi.
- Chú La Mỗ, Vương Tranh mới học có một tháng thôi, bây giờ cho cậu ấy đi thi thì có phải là quá gấp hay không?
Trong đám người, Diệp Tử Tô cũng có chút lo lắng, OMG định kỳ sẽ tổ chức giải đấu bảo trì và sửa chữa, mục đích là khích lệ các kỹ sư. Nhưng kết quả lại ngoài tưởng tượng của mọi người, lần này La Mỗ lại để cho Vương Tranh ghi danh.
La Mỗ bất ngờ nhìn Diệp Tử Tô một cái.
- Tiểu nha đầu, cháu tốn nhiều công sức đưa cậu ấy vào đây, chẳng lẽ không biết thực lực của cậu ấy sao?
Diệp Tử Tô có hơi sửng sờ, thực lực của Vương Tranh? Cô cảm thấy Vương Tranh là một người nghiêm túc, lại rất nỗ lực. Thế nhưng chuyện đó lại không có quan hệ gì đến tư chất, huống chi bậc gien của cậu ta thực sự...
- Nha đầu à! Đừng quá để ý đến bậc gien, đó chẳng qua là một con số tham khảo thôi.
La Mỗ nói, lúc đầu, hắn không hề bằng lòng nhận Vương Tranh, nhưng lại không chịu được nha đầu Diệp Tử Tô cầu xin nên mới nhận Vương Tranh. Ai ngờ lại nhặt được một bảo bối.
Giải đấu đã bắt đầu, mười tuyển thủ dự thi đều là kỹ sư ưu tú đến từ tổng bộ cùng với những khu vực xung quanh. Vương Tranh cũng được xem là một người lạ mặt nhất trong số mười người, nội dung so tài lần này chính là tháo dỡ bộ phận chính của máy huấn luyện.
Mười người nhanh chóng trèo lên cây thang, tuổi tác đám người đều khoảng chừng ba mươi tuổi. Vương Tranh so với bọn họ quả thực rất non nớt, thế nhưng tốc độ của Vương Tranh lại không hề chậm.
Diệp Tử Tô cũng đang chăm chú quan sát, Vương Tranh nhanh chóng bắt tay vào làm, giống hệt như một kỹ sư lão luyện vậy, nhanh chóng tháo dỡ cơ giáp. La Mỗ vuốt râu mép, liên tục gật đầu, tên tiểu tử này không có điểm nào giống một lính mới, quan trọng là ở thời điểm thi đấu có thể bình tĩnh, không có chút căng thẳng. Ngược lại dễ nhận thấy Vương Tranh lại vô cùng hưng phấn.
- Tiểu nha đầu, tên tiểu tử này là một nhân tài, nhưng mà làm kỹ sư thì quá đáng tiếc. Tuy rằng ta chưa nhìn thấy được thế giới bên ngoài nhưng ta dám khẳng định, thằng nhóc này tuyệt đối không phải là vật trong ao!
La Mỗ quả thực rất hai lòng với Vương Tranh, trong lòng Diệp Tử Tô cũng bắt đầu nhảy múa, cái gì mà chưa nhìn thấy thế giới bên ngoài chứ? Ở phương diện xử lý những nghi nan hỗn tạp của cơ giáp, La Mỗ chính là chuyên gia, cũng là át chủ bài của OMG, những lỗi nho nhỏ đâu đến phiên ông ra tay. Thực ra La Mỗ đã có thể về hưu từ sớm rồi, nhưng bởi vì yêu thích cơ giáp nên mới một mực ở lại OMG. Thật ra thì Học Viện Chiến Thần đã từng mời ông làm giáo sư, dạy một số môn tự chọn của hệ cơ giáp.
- Chú à, thực ra thì chú có thể suy nghĩ lại lời đề nghị của Học Viện Chiến Thần, chú có thể đem những kỹ thuật tuyệt diệu của mình truyền lại cho thế hệ sau.
- Ha ha, cháu nghĩ ta không biết thanh niên bây giờ nói như rồng leo, làm như mèo mửa sao? Sợ dơ, sợ mệt, thích khoe mẽ.
La Mỗ nói.
- Chú à! Không phải là có học trò như Vương Tranh sao? Chú phải đem bộ phận ưu tú này bồi dưỡng chứ.
Diệp Tử Tô tiếp tục lôi kéo La Mỗ, La Mỗ như vậy chứ là kỹ sư thâm niên, khá có lực ảnh hưởng trong giới, lại có cổ phần trong công ty OMG. Nếu như ông có thể đảm nhiệm vị trí giáo sư cho Học Viện Chiến Thần, thì đối với hình tượng của OMG cũng là một chuyện tốt.
- Chậc chậc, tiểu nha đầu, đừng cho là ta không biết cháu đang tính toán cái gì... Tuy nhiên, nghe qua cũng có chút đạo lý, để ta suy nghĩ lại.
Không thể không nói, Vương Tranh quả thật làm cho La Mỗ có cái nhìn khác đối với bộ phận sinh viên.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Vương Tranh chính là người đầu tiên leo từ cơ giáp xuống, mười tám phút sáu mươi lăm giây, kỷ lục mới nhất đã xuất hiện.
La Mỗ cười to, gật gật đầu:
- Không thể tưởng tượng được, bình thường, thành tích tốt nhất của thằng nhóc này cũng là hai mươi lăm phút, đúng là nhân vật điển hình đột phá tại trường thi!
Trọng tài đã cầm dụng cụ đo lường kiểm tra kết quả lắp ráp, chỉ chốc lát đã dùng tay ra dấu OK, tiếng vỗ tay phía dưới lại càng mãnh liệt hơn.
- Danh sư xuất cao đồ!
Diệp Tử Tô cũng vỗ tay, đây chính là một kết quả ngoài ý muốn.
Bạn học Vương thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng thành công, tiền lương thực tập cộng thêm tiền thưởng đã đủ đóng học phí rồi!
Gần đây, Sauron như ngồi trên chảo nóng, nhắn cho Khô Lâu không biết bao nhiêu tin, thế nhưng lại như đá chìm xuống biển không thấy tin tức. Ông liên tục suy xét chỗ nào không đúng, thế nhưng dù nằm mơ hắn cũng không thể nào ngờ được nguyên nhân chính là tiền thưởng quá ít!
Khoản tiền thưởng đầu CT được phát ngay lập tức, thế nhưng những lần sau cần phải tích lũy đến một số lượng nhất định mới có thể phát một lần, ông đâu biết người nào đó đã đem nó nấu thành cơm từ lâu rồi.
Vương Tranh toàn tâm học, La Mỗ cũng thật tâm truyền thụ kinh nghiệm. Thanh niên không sợ bẩn, không sợ mệt nhọc, quan trọng nhất chính là La Mỗ nhìn ra được thằng nhóc này yêu thích tận trong nội tâm.
Cuối cùng Vương Tranh đoạt giải quán quân trận tranh tài bảo trì và sửa chữa, cũng phá vỡ kỷ lục một giờ mười ba phút của La Mỗ. Vương Tranh dùng năm mươi phút, lần đầu tiên có người dùng thời gian chưa tới một tiếng đồng hồ. Năng lực khiêu chiến kỷ lục của bạn học Vương quả thực người bình thường không thể so sánh được.
Điều khiến Vương Tranh cao hứng chính là một tháng này cậu thức khuya dậy sớm đều xứng đáng. Cuối cùng cậu không cần vì học phí mà rầu rĩ nữa, chỉ bỏ ra khoảng thời gian rất ngắn, mà thu hoạch được rất lớn. Vương Tranh đã hiểu rõ cấu tạo cơ bản của cơ giáp, có thể nói là ngoài việc tìm hiểu cơ giáp còn quen được một người bạn tốt như Diệp Tử Tô. Thật ra nữ thần cũng không phải cao đến mức không thể leo tới, kết giao bằng hữu phải xem cảm giác.
Chẳng phải có một người mập mạp mặt chữ điền đã từng nói đến hai chữ "Duyên phận" sao?
Nghiêm Tiểu Tô cùng với Tạ Vũ Hân đều đã trở về, trong khoảng thời gian mọi người rời khỏi trường học đều phát sinh biến hóa.
Mặt của Nghiêm Tiểu Tô càng thêm tròn, thế nhưng Nghiêm Tiểu Tô đã có sự lột xác rất lớn. Hành trình đến Hỏa Tinh lần này đã cho hắn mở mang tầm mắt. Hiện tại, Nghiêm Tiểu Tô ngược lại có phần cảm tạ Nhạc Tinh, nếu không phải vì cô ấy thì Nghiêm Tiểu Tô vẫn còn đần độn không tìm thấy mục đích sống của mình.
Tạ Vũ Hân lại không có kể nhiều về những gì hắn đã trải qua, cậu ta luôn như vậy. Nhưng có thể nhìn ra được, lần này đi xa cũng đã làm cho cậu ta tràn đầy ý chí chiến đấu.
Học Viện Quân Sự Chiến Thần khai giảng!
Cửa Học Viện Chiến Thần người đông nghìn nghịt, đủ loại xe hoạt động bằng từ tính hoa lệ tấp nập khắp phố, khắp nơi đều là sư huynh sư tỷ nhiệt tình hướng dẫn.
Nhất là các sư huynh bộc phát cảm xúc mạnh mẽ trước nay chưa từng có, con mắt tựa như lôi xạ thương quét sạch đám người, chốc lát đã phát hiện ra mục tiêu, liền tức khắc xông lên.
Những sư muội trẻ tuổi xinh đẹp cỡ nào chứ, đầu năm phải tiên hạ thủ vi cường, sau đó thì bắt tay hành động uống canh, có rất nhiều người tình nguyện làm.
Nhưng ba người Vương Tranh, Nghiêm Tiểu Tô, Tạ Vũ Hân đứng ở đây nửa ngày cũng không thấy người chú ý tới.
Ba người cứ như vậy mà đứng nhìn cổng chính của Học Viện Chiến Thần.
- Cổng này rách nát quá, chờ tớ có tiền sẽ đổi lại thành cổng hoa lệ nhất Hệ Ngân Hà luôn.
Vương Tranh và Tạ Vũ Hân cười:
- Vương Tranh, tớ không tin lần nào cậu cũng khi 60 điểm là chuyện tình cờ. Lần này hy vọng sẽ được đọ sức công bằng với cậu.
Tạ Vũ Hân đột nhiên nói.
Vương Tranh sững sờ.
- Phóng ngựa tới đi!
Ba người chia nhau đi báo cáo, Vương Tranh đi tới hệ cơ giáp. Giáo sư chiêu sinh gỡ gỡ mắt kính, nói:
- Em xác định ở hệ cơ giáp? Nơi này không có tên của em.
Bạn học Vương Tranh ngẩn người, việc này không phải là lừa dối mình đó chứ?
- Lão sư, phiền cô tra lại lần nữa.
- Vương Tranh đúng không? Để ta tra lại xem... Em học hệ vật lý, đi nhầm rồi, ra cửa quẹo phải, đi qua ba giao lộ nữa sẽ tới. Người kế tiếp!
Vương Tranh có chút mơ hồ, đây là tình huống gì chứ, không phải nói là học song song hai học vị cơ giáp với vật lý sao? Chẳng lẽ...
Vương Tranh đã tìm được khoa vật lý, hỏi rất nhiều người mới tìm được Tiếu Phỉ.
- Tiến sĩ, vì sao hệ cơ giáp không có tên em?
Vương Tranh nhìn chằm chằm Tiếu Phỉ, có chút sốt ruột, cậu cũng không muốn cả ngày tiếp xúc với một đống con số.
Tiếu ngẩng đầu lên mỉm cười, nói:
- Bình tĩnh chút, ngồi xuống trước đi.
- Tiến sĩ không phải đang đùa giỡn với em chứ? Em nhớ là cô đã đáp ứng em có thể học song song hai hệ mà?
Vương Tranh cháng váng đầu óc, cậu đã bở lỡ đợt ghi danh tòng quân rồi.
← Ch. 0016 | Ch. 0018 → |