Vay nóng Homecredit

Truyện:Tinh Chiến Phong Bạo - Chương 0239

Tinh Chiến Phong Bạo
Trọn bộ 1398 chương
Chương 0239: Lực lượng mới xuất hiện
0.00
(0 votes)


Chương (1-1398)

Siêu sale Shopee


Lập tức Lâm Hồi Âm liền quên mất phiền não, Diệp Tử Tô cũng không biết làm sao, lại cùng em gái Ina hàn huyên nhiều như vậy, có chút lời nói không thể nói cùng người chung quanh, không thể nói cùng cha của mình, An Mỹ cũng không thể nhiều lời, đôi khi chỉ là biểu đạt một chút, An Mỹ có thể xem là thật sao.

Nhưng mà cùng Lâm Hồi Âm cũng không sợ, nàng cũng không quan tâm Lâm Hồi Âm nói với Ina thế nào, vốn đối phương cũng đã biết.

Lâm Hồi Âm tuyệt đối là người nghe tốt, tuy rằng ai cũng không chỉ ra cái gì, nhưng cái loại cảm giác này lại mang đến linh cảm lớn cho Lâm Hồi Âm.

Sau khi cùng Diệp Tử Tô có một phen tán gẫu vui sướng, Lâm Hồi Âm cảm giác thông một ít, làm sao trước kia không phát hiện có chuyện tốt như vậy đây, linh cảm phát ra đến từ cuộc sống, nghệ thuật cao hơn cuộc sống.

Lâm Hồi Âm lập tức lại gọi điện thoại của Ina, chị của mình không cần rất lãng phí nha.

- Chị, việc không vội sao, để chút thời gian nhé.

- Có việc gì à?.

Ina nhìn vẻ mặt nghịch ngợm Lâm Hồi Âm, cười nhẹ.

Lâm Hồi Âm nhìn Ina trong điện thoại, ánh mắt đều có chút thẳng:

- Chị... chị thật sự là càng ngày càng đẹp, em đều muốn yêu chị rồi đây.

Ina tươi cười, càng ngày càng trong suốt, như là dòng suối tinh khiết trong núi sâu róc rách, thấm nhập lòng người.

Ina nháy mắt mấy cái:

- Nói đi, có phải lại gặp rắc rối hay không?

Ở trước người nàng, một quan viên Aslan đi tới gần, làm thủ thế báo hiệu thời gian, nhắc nhở nàng hội nghị đã sắp bắt đầu.

- Chị có nghĩ về hắn không?

Trong hình ảnh Ina ngây dại, sửng sốt rất lâu, nhớ tới rất nhiều rất nhiều chuyện, một ít tâm tình bị cố ý ngăn chận, bởi vì nàng là công chúa, nàng phải khống chế chính mình, sợ bản thân mình không khống chế được, nhưng một câu lơ đãng của Lâm Hồi Âm, lập tức đã mở cửa.

Ta là công chúa, nhưng mà vì sao phải hy sinh bản thân mình đây, vì sao nhất định là xung đột, vì sao ta lại để ý đến người khác như vậy? Vì sao và vì sao, vô số câu hỏi vì sao...

- Chị...chị làm sao vậy?

Sau một lúc lâu Ina lộ ra tươi cười sáng lạn:

- Hồi Âm, cảm ơn em, kỳ thật so với chị thì em càng có dũng khí!

Ina tuy rằng đi họp, nhưng mà toàn bộ như là thay đổi thành một người khác, vì đạt thành mục tiêu, gần đât nàng vẫn ngoan ngoãn, cố gắng chức trách làm người khác cho rằng đây là công chúa hoàn mỹ, nhưng đây là hoàn mỹ sao?

Nếu cứ tiếp tục như thế thì nàng sẽ mất đi chính mình!

Hồi Âm bé nhỏ ngây người trong chốc lát, nàng giống như không nói cái gì a, nhưng mà nghĩ đến thần thái trong ánh mắt Ina, cảm giác có khác biệt, một công chúa tuân thủ quy củ, có nề nếp cuộc sống như vậy là không có chút sắc thái, cuộc sống không nên chỉ có hai màu đen trắng, mà hẳn là đủ mọi màu sắc.

Nàng quả thật không từng trải qua, làm gì cần e ngại người khác nói cái gì cơ chứ, liền đem ý nghĩ của của mình viết ra thì tốt rồi, cho dù mọi người không thích thì ít nhất đó cũng là ý nghĩ của chính nàng, nội dung một khúc ca vừa rồi quả thật là để biểu đạt ý của người khác!

Trong khoảng thời gian ngắn, linh cảm của Hồi Âm như sóng cuộn mãnh liệt!

Lâm Hồi Âm sờ nhẹ nước mắt trên khuôn mặt, lần đầu tiên, tìm được linh hồn trong tình ca của nàng, từ khi xuất đạo, nàng ca không ít tình ca, nhưng chỉ là đọc thuộc lòng như sáo, thực chất không có nội dung gì.

- Hoàng thân.

An Cát Lợi không biết đã xảy ra cái gì, chẳng lẽ là bởi vì áp lực quá lớn, nàng sớm nói không cần để ý những người đó, đều là e sợ cho thiên hạ không loạn.

Lúc này trong cổ họng Lâm Hồi Âm đã nhẹ giọng hừ hừ hát một đoạn giai điệu, thản nhiên chậm rãi, vô cùng đơn giản, lại đâm vào lòng người.

Đây là một khúc tình ca ngắn đơn giản:

Hát cho mọi người trong lòng có sầu lo

- Em nghĩ rằng mình rất khoái nhạc

- Là vì có sự ấm áp của anh

- Như có cơn gió thổi qua bên chân

- Đây là một khúc tình ca ngắn đơn giản

- Hát vơi đi trống rỗng trong lòng chúng ta

- Em nghĩ em rất thích hợp để làm một người ca sĩ.

- Thanh xuân bay ở trong gió.

....

- Cho dù toàn bộ thế giới có tịch mịch đi chăng nữa

- Thì em cũng sẽ không bỏ chạy

- Chạy không thoát, cuối cùng ai cũng đều già đi

- Dùng thời gian của em viết lời cùng tiếng đàn thay đổi dần thành phố

Đây là một khúc tình ca ngắn đơn giản

Cuối cùng ai cũng đều già đi

..........

- Hoàng thân.

An Cát Lợi lần đầu tiên nghe tiếng ca của Lâm Hồi Âm, cảm giác được khóe mắt ướt át.

- Ca khúc mới của ta, ca khúc chính trong album mới.

Lâm Hồi Âm quay đầu, trên mặt còn lộ vệt nước mắt làm người ta đau lòng, khóe miệng lại mỉm cười bình thường như hoa.

.......

Sáng sớm ngày hôm sau, tất cả mọi người bị tiếng chuông tập kết kêu dậy. Bắt đầu lần huấn luyện không có kỹ thuật hàm lượng nhất, buồn tẻ nhất.

Nơi này chỗ nào chọn lựa cái gì, chính là trần trụi thao luyện binh lính mới.

Tất cả mọi người điều khiển robot của mình tiến hành các loại huấn luyện trụ cột, nhắm bắn mục tiêu cố định, nhắm bắn mục tiêu di động, nhắm bắn với chướng ngại, còn có thao tác robot luyện tập động tác tiêu chuẩn nhất trong quân đội, động tác chém. Làm đám con trời luôn tâm cao kiêu ngạo tức chết khiếp.

- Trái Đất huấn luyện có thể không cần quê mùa như vậy hay không, thực coi chúng ta là gà con, mấy thứ này có tác dụng cái rắm ấy.

- Dùng không được bao lâu muốn đi, không có khả năng luôn huấn luyện ở nơi này, thực lãng phí thời gian của chúng ta.

- Khi nào thì đến điểm yêu cầu mức độ cao đây.

- Trái Đất làm gì có cái gì là yêu cầu mức độ cao.

Giữa trưa huấn luyện chấm dứt, mọi người vừa ăn vừa oán giận, nhưng vào lúc này, căn tin một trận hỗn loạn.

Có người đang PK với nhau.

Một hồi hỗn chiến, là đám người Achilles Ortiz và đám người Liệt Tâm.

Athos sớm nhớ chuyện của La Phi, đợi mập mạp đi ngang liền ngáng chân làm mập mạp té.

Đồ ăn đổ sạch, mập mạp cười cười, không xem là chuyện quan trọng, nhưng mà chuyện này người Sao Hỏa cũng không thể nhẫn.

Liệt Tâm nháy mắt, Carew liền nhào lên. Trực tiếp xốc bàn, nói giỡn, chỉ có người Sao Hỏa tìm người khác gây phiền toái, ai dám kiếm chuyện.

Mập mạp cũng đủ xấu xa, bên dưới ba đường công kích, căn bản mặc mặc kệ cái gì một chọi một, trực tiếp phóng đổ Athos.

Người Mặt Trăng vốn cảm thấy là một chọi một, vừa thấy như vậy, làm sao mà nhẫn được, lập tức như ong vỡ tổ xông lên.

Nhất thời căn tin biến thành sân hỗn chiến lớn, một hồi loạn đấu!

Chờ thời điểm binh lính đến, căn tin đã biến thành bãi rác.

Jo lạnh lùng nhìn một đám người tham dự đánh nhau, Achilles Ortiz muốn ngăn cản nhưng không ngăn cản được, Liệt Tâm lại là e sợ cho thiên hạ không loạn, Tantalos cũng ra tay, Radon không có biện pháp, chỉ có thể ngăn cản Tantalos, dù sao không thể làm cho người một nhà ăn thua thiệt.

Liệt Tâm cùng Achilles Ortiz sẽ không dễ dàng ra tay, hai người vẫn phải có điểm chỉ số thông minh, phòng liền phòng chiêu thức ấy.

*****

- Mọi người tập hợp!

Jo ra lệnh một tiếng, số còn lại chưa tham gia PK cũng vội vàng tập hợp.

Vương Tranh bọn họ đã ăn no, một bên xem diễn, vừa ăn này nọ, cũng không tịch mịch.

- Vốn muốn buổi chiều công bố, nói vậy các ngươi cũng đều biết, lần này giai đoạn thứ hai IG chọn lựa, là muốn chọn ra một đội trưởng, Trái Đất đưa ra một suất, Mặt Trăng đưa ra một suất, Sao Hỏa đưa ra một suất, Achilles Ortiz, Liệt Tâm, Tantalos, Radon, tham dự đánh nhau, để ngăn cản loại hành vi ngây thơ này, tuyên bố đào thải, căn cứ quy tắc, cần ít nhất hai đội trưởng dự bị tham gia cạnh tranh, cho nên...

Jo trong lời nói làm cho Achilles Ortiz cùng Liệt Tâm nhịn không được biến sắc, vốn tưởng rằng làm cho Jo bão nổi, xử phạt một chút rồi xong, không nghĩ tới lại tìm được lí do cắn lên chuyện này.

Ba giai đoạn chọn lựa, ai nắm được hai lần đội trưởng cạnh tranh xếp thứ nhất, là có thể trực tiếp trở thành đội trưởng chính thức.

Nếu có ba người đánh ngang, lái đưa ra thêm một trận thi đấu, mỗi một cái đều rất quan trọng, lần này vừa lên đã đánh mất một cái, chẳng phải là nói Lear đã thắng đến tám phần???

- Lear, Vương Tranh, tiến lên một bước!

- Vâng, huấn luyện viên!

Lear hoàn toàn không kinh ngạc, Vương Tranh còn lại là hơi chút sửng sốt, nhưng cũng không có quá để ý.

- Căn cứ thành tích của một lần chọn lựa trước đó, cùng thành tích vượt qua sa mạc, Vương Tranh bị liệt vào người được đề cử đội trưởng, ở trong huấn luyện mặt sau, ai thắng được, sẽ đạt được một suất của Trái Đất, hơn nữa người thắng lợi, vô luận cuối cùng có được chọn đội trưởng hay không thì đều có thể trực tiếp đạt được tư cách đại biểu liên bang hệ Mặt Trời tham gia vòng đấu loại IG của Ngân Minh, làm đội trưởng một vòng thi đấu này, hắn có thể chỉ định một người, cùng hắn trúng cử!

Một hòn đá kích lên ngàn tầng sóng, mọi người cố gắng nửa ngày, cãi nửa ngày, vì chuyện này, bỗng nhiên trong lúc đó liền được quyết định như vậy.

Đám người Mặt Trăng đều có điểm kinh ngạc, mà những người khác lập tức thiêu cháy, trọng điểm không phải đội trưởng. Mà là một câu ở phía sau, có thể chỉ định một người thăng cấp.

Đây là quyền lực của đội trưởng!

Thượng Đế a!

Vương Tranh nháy mắt thành tiêu điểm của vô số ánh mắt. Tuy rằng học viện Chiến Thần biểu hiện khá tốt, nhưng trên thực tế cũng không có thực sự coi bọn họ là chuyện đặc biệt gì, dù sao trên đỉnh đầu còn treo lơ lửng năm cao thủ lớn.

Đương nhiên rất nhanh tiêu điểm này liền dời đi qua, càng nhiều người chú ý Lear. Bởi vì bên người Lear không ai!

Mà cạnh tranh giữa Lear cùng Vương Tranh, chuyện này còn không phải một bữa ăn sáng sao, ai hiện tại đi theo Lear, thì mới có thể được hắn chỉ định tiến vào vòng tiếp theo.

Nhất thời, Lear trở thành đèn sáng trong cảm nhận của mọi người.

Lear cái gì đều không cần làm, một danh ngạch, liền đủ để đổi lấy những người này quy tâm, từng người có tư cách đến nơi đây, tuy rằng đã biết là khó có thể làm đội trưởng nhưng đều cảm thấy có tư cách đại biểu hệ Mặt Trời xuất chiến. Bởi vì mỗi người đều có mặt tinh thông, nhưng mà muốn tìm đội trưởng có tuệ nhãn biết nhìn ngọc, Achilles Ortiz cùng Liệt Tâm đều rất có lợi thế, giống như trừ những người thuộc bọn họ thì những người khác đều là rác rưởi vậy.

Achilles Ortiz cùng Liệt Tâm liếc nhau, có chút không cam lòng, nhưng là lại không có biện pháp, Mi Lu cùng Lâm Nhược Phong đều nhìn thoáng qua mập mạp vẻ mặt vô tội, người này là đánh nhau bên trong còn sạch sẽ nhất, miệng còn gặm nửa cái bánh bao.

Nhiều lối đi như vậy, mập mạp cố tình muốn đi qua ở bên Athos, còn cố ý liếc xem Athos, như thế này không phải muốn kiếm chuyện sao?

Achilles Ortiz cùng Liệt Tâm cũng không ngốc, cảm giác được bị lừa.

Nhưng mà có thể trách ai đây, có trách cũng chỉ có thể tự trách mình ngu xuẩn.

Lear sắc mặt vẫn bình tĩnh:

- Vương Tranh, cùng nhau cố gắng!

- Cũng vậy.

Lear nhìn thoáng qua Mông Điềm, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười.

- Ở trong huấn luyện mặt sau, hai người các ngươi có quyền quan sát, cũng có thể hướng ta nêu vấn đề.

Jo nói, đây là quyền lợi của đội trưởng, để tiện làm ra lựa chọn chính xác nhất.

Trong nháy mắt ánh mắt mọi người đều lửa nóng, bọn họ cũng có cơ hội, mà không phải bị Achilles Ortiz cùng Liệt Tâm lũng đoạn.

Tuy rằng ngoài miệng không nói, nhưng kỳ thật trong lòng là rất phản cảm, Mặt Trăng cùng Sao Hỏa lập bang kết phái, giống như những người khác đều là làm nền cho bọn hắn làm vậy.

Ai tới nơi này cũng không phải chỉ để đi ngang qua.

Jo khóe miệng lộ ra một tia nụ cười lơ đãng, Achilles Ortiz cùng Liệt Tâm rất ngu xuẩn, ra cửa mang nhiều người như vậy, giống như sợ người khác không biết bọn họ là "Phú nhị đại", mở ra toàn bộ con bài chưa lật cho người khác xem, đồng thời còn ngăn cách những người khác, từ bước đi đầu tiên đã kém.

Gia tộc Cronus làm sao lại thiếu cao thủ, mà Lear lại chỉ dẫn theo một tên mập mạp trông giống như phế vật đến, đây là chênh lệch về cảnh giới.

Người Mặt Trăng cùng người Sao Hỏa vĩnh viễn đấu không lại người Trái Đất.

Về phần Vương Tranh, cũng không nên tuyên bố Lear trực tiếp đạt được tư cách đội trưởng, mượn một người có thành tích có vẻ tốt để bài trí một chút.

Achilles Ortiz cùng Liệt Tâm tố khổ cũng chưa nói đi ra, huống chi trừ biểu hiện bọn họ yếu đuối ngu xuẩn thì không có tác dụng gì.

Một ván này quả thật thua rất oan uổng.

Lấy thực lực của bọn họ, dưới tình huống bình thường, tuyệt đối có thể ở sân nhà của Lear mà bắt hắn, sau đó trở lại sân nhà của mình, thiên thời địa lợi nhân hoà, nắm chắc, cho nên một ván này ở Trái Đất là mấu chốt, nằm mơ đều không nghĩ tới, Lear cứ như vậy mà lên, ngay cả cơ hội cạnh tranh cũng chưa cho bọn hắn.

Thời điểm đặc huấn PK, cũng quả thật rất thấp kém.

Cảm xúc khống chế xong, Achilles Ortiz nhìn thoáng qua Athos, hao hết tâm tư kéo hắn trở về, lại thêm một kỳ nghỉ hè đặc huấn, kết quả vẫn không không chế được cảm xúc của bản thân.

Một người hơi có một chút chút kích thích liền xúc động, như thế nào đảm đương trọng trách.

- Người tham gian đánh nhau lần này, toàn bộ ghi lại trong hồ sơ, mỗi người trừ đi 10% điểm!

Jo thản nhiên nói, nhưng đã không quan trọng, trò diễn quan trọng đã qua rppof.

Dù sao cho dù là Jo cũng không thể thật sự đào thải hết những người tham gia đánh nhau này.

Lear bên kia đã bị một đám người vây quanh, bỗng nhiên phát hiện, Lear dể ở chung hơn so với Achilles Ortiz, trước kia tại sao không phát hiện đây.

Vương Tranh bên này đương nhiên cũng thật cao hứng.

- Vương Tranh, đây chính là cơ hội a, ngàn năm một thuở!

Trương Sơn hưng phấn thẳng chà xát tay, bánh trên trời rơi xuống, không ăn quá lãng phí.

- Vương Tranh, chúng ta ủng hộ ngươi, đánh bại Lear, ngươi sẽ cực kỳ trâu bò!

Viên Dã cũng bay lại đây, hiển nhiên cùng với theo Lear, không bằng cùng Vương Tranh, mặc dù phần thắng của Vương Tranh rất nhỏ.

Đây lại là một lần biến tướng thành cạnh tranh giữa học viện Zeus cùng học viện Chiến Thần.

Rốt cuộc trước mắt ai mới là học viện quân sự cường đại nhất.

Mà mập mạp lại vẻ mặt ngượng ngùng tiêu sái đến trước mặt Liệt Tâm.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1398)