← Ch.0030 | Ch.0032 → |
Nghiêm Tiểu Tô tùy tiện rút một lá, kết quả Tạ Vũ Hân lại đoán đúng, Nghiêm Tiểu Tô một lần nữa đảo bài, thậm chí đặt đến sau lưng rút loạn, bảo Tạ Vũ Hân nhắm mắt lại đoán, kết quả lại đều là chính xác.
Nghiêm Tiểu Tô cũng ý thức được có chút không thích hợp, một đôi mắt to nhìn chằm chằm Tạ Vũ Hân đột nhiên vỗ đùi, "Mẹ kiếp, về sau chúng ta chẳng phải là dựa vào mua xổ số có thể làm giàu, xưng bá vũ trụ!"
Tạ Vũ Hân nhảy bật lên, rốt cuộc nhịn không được gầm lên, "Mày có thể nghĩ cái khác một chút không!"
Nghiêm Tiểu Tô cười nịnh nói: "Tiền giấy tương đối thực tế mà!"
"Xổ số tao đoán không ra, Vương Tranh, mày đại khái đoán được mà."
Vương Tranh gật gật đầu, "Đây là năng lực X dù là trong tinh anh trong vạn mới tìm được một phải không?"
"Phải, năng lực của tao mang theo một chút cảm giác."
"Oh my god, người so với người tức chết mất, mày đã đủ đẹp trai, lại thêm chiêu thức ấy, chẳng phải là vô địch tán gái rồi!" Nghiêm Tiểu Tô tương đối buồn khổ.
Hai người đối với thế giới trừ em gái chính là tiền giấy của Nghiêm Tiểu Tô tương đối bất đắc dĩ.
"Bọn mày là cảm thấy chúng ta trở thành bạn bè rất kỳ quái phải không?" Tạ Vũ Hân cười nói.
Nghiêm Tiểu Tô sờ sờ cái mũi, đây là học Vương Tranh, "Khụ khụ, đại khái cũng chỉ hai người chúng tao chịu thu lưu mày."
Tạ Vũ Hân hiểu ý cười, "Thời gian cùng một chỗ với mọi người quả thật là thời gian tao vui vẻ nhất, chỉ là có một điểm đều sai rồi, ban đầu làm tao chú ý tới mọi người là năng lực của tao, toàn bộ trung học Thự Quang, Nghiêm Tiểu Tô mày là người đầu tiên."
"A, mày là nói tao là thiên tài cái này tao biết!" Bạn học Tiểu Tô cười ha ha.
"Năng lực của tao là cảm giác, mỗi người đều sẽ bày biện ra một loại hình thái sinh mệnh, Nghiêm Tiểu Tô là mắt sáng nhất, nhưng quan trọng hơn là, bởi vì Tiểu Tô, tao gặp Vương Tranh, đây là ta lần đầu tiên phát hiện có người sinh mệnh là rực rỡ như vậy!"
Tạ Vũ Hân nghiêm túc nói.
"Phải đó, bằng không hắn sao là lão đại, nhưng mày hôm nay là làm sao vậy, lề mề, cũng không giống phong cách của mày." Nghiêm Tiểu Tô cũng cảm giác được chút không thích hợp, kẻ này bình thường đều lạnh như băng, chưa bao giờ khích lệ người ta.
"Tiểu Tô, đặt cái mục tiêu đi, cho dù là giàu nhất Địa Cầu, có lẽ thực không phải ảo tưởng."
"Mẹ kiếp, mày quá coi thường ca rồi, ca là muốn xưng bá vũ trụ!" Nghiêm Tiểu Tô là điển hình cho chút màu sắc liền mở phường nhuộm.
"Vương Tranh, trước kia mày tỏa sáng, nhưng một đoạn gần đây ánh sáng đó đã biến mất, tao cho rằng mày là bị kiểm tra gen đả kích, nhưng tao phát hiện thật ra không phải, mày hẳn là tiến vào một cảnh giới tao không thể cảm giác, tao không biết mày tương lai là thế nào, cũng không biết mày sẽ trở nên mạnh bao nhiêu, chỉ muốn nói một điểm, mày nhất định có thể trở thành nhân vật có thể ảnh hưởng thế giới này, tao không phải đang nói đùa, cho dù là Masasi cũng không có một không hai bằng mày!"
Ánh mắt Tạ Vũ Hân sáng quắc nhìn chằm chằm Vương Tranh, trong lòng Vương Tranh cũng bội phục, tình huống hình vuông kì dị của hắn tuyệt đối là không thể tưởng tượng, nhưng Tạ Vũ Hân lại có thể cảm giác được, tinh anh trong tinh anh quả nhiên danh bất hư truyền.
"Tiểu Vũ, mày là có chuyện gì phải không, chúng ta là anh em, nói ra mọi người cùng nhau chia sẻ, không có gì cả."
Tạ Vũ Hân cười cười, "Tao phải đi rồi."
"Đi, đi đâu?" Nghiêm Tiểu Tô sửng sốt, "Mày gia hỏa này hẳn không phải thực trúng xổ số muốn đi happy một mình chứ!"
"Cụ thể không thể nói, nhưng với tao mà nói là một cơ hội, thúc đẩy tao hạ quyết định này là Vương Tranh, lần quân huấn này làm tao tỉnh ngộ, tao muốn trở nên cường đại hơn, nhưng học viện Chiến Thần không cho tao được."
Vương Tranh và Nghiêm Tiểu Tô hiểu, đối với Tạ Vũ Hân mà nói, hắn muốn phát triển không phải tuyến đường thường quy, mà là cần tăng lên cùng học tập năng lực đặc thù của hắn, mà nhân tài như hắn, tuyệt đối là liên bang trọng điểm bồi dưỡng, thậm chí có thể bay lên đến thế giới lớn hơn nữa.
"Vương Tranh, Tiểu Tô, hi vọng lúc chúng ta lại tụ tập, đều đã thực hiện mục tiêu của mình!"
Tạ Vũ Hân vươn tay, Vương Tranh và Nghiêm Tiểu Tô cũng đều vươn tay, "Đi đến đâu cũng là anh em!"
Tạ Vũ Hân chưa tình dính rượu, cũng uống say mèm, nhìn ra được, hắn không muốn tách ra, thân phận và năng lực, làm hắn từ nhỏ đã một mình, thẳng đến gặp hai kẻ dở hơi này không để ý thân phận hắn, từ một khắc đó, Tạ Vũ Hân đã sống rất vui vẻ, con người sống, giấc mơ không thể dừng lại, bằng không Tạ Vũ Hân sẽ không là Tạ Vũ Hân nữa.
Chia lìa là vì lúc này đoàn tụ.
"Vương Tranh, mày biết không, tao thật ra rất thất bại, thiên phú của mày tuyệt đối không kém hơn bất luận kẻ nào, mày cố gắng cùng chuyên chú càng là người khác không thể so sánh, nhưng tao nhất định có thể vượt qua mày, cho nên mày tuyệt đối đừng lơi lỏng, tao cũng không muốn lần sau chạm mặt, mày phải hướng tao cúi chào!"
Uống nhiều Tạ Vũ Hân ôm Vương Tranh nói, bạn học Vương cũng không ngờ mình thế mà cũng sẽ có một khắc trâu bò, nhưng hắn cũng biết, đây là Tạ Vũ Hân ở trước khi đi cổ vũ cho bọn hắn.
"Đi đến đâu cũng phải nhớ, mày là niềm kiêu ngạo của Thự Quang tam kiệt chúng ta, ai dám gây sự, thì làm bọn hắn nằm úp sấp!"
"Không sai, chúng ta là Thự Quang tam kiệt, làm thế giới này run rẩy đi!"
Bạn học Nghiêm Tiểu Tô bắt đầu cởi quần áo, lắc bụng liền nhảy tới trên bàn.
Tạ Vũ Hân sắp lên một vũ đài bọn họ xa không thể với, đối mặt tinh anh mạnh nhất trong loài người, loại tăng lên đó càng không phải bình thường.
Hoàn cảnh không thể so sánh.
Đây là anh em!
Chúng ta là mạnh nhất!
Khai giảng, Tạ Vũ Hân đi rồi, trường học giải thích là chuyển trường, các nữ hài tử rất thương cảm, một anh đẹp trai không thấy nữa, các nàng phải tìm kiếm mục tiêu khác.
Chương trình học ngày đầu tiên của hệ Vật lý cũng đã bắt đầu, Vương Tranh có cơ sở khá vững chắc cùng cái nhìn đại cục, trên cơ bản thứ thầy giảng, hắn vừa nghe đã hiểu, đối với vật lý hắn cũng không mâu thuẫn, nhưng phải lấy cái này làm mục tiêu sinh hoạt, vậy bạn học Vương cũng thật không chịu được, lên lớp xong liền đến thẳng phòng hiệu trưởng, quân huấn cũng hạng nhất, chẳng lẽ không có quay về đường sống sao?
Guth nhìn thấy Vương Tranh cũng rất khách khí, "Ta còn cho rằng ngươi rất có kiên nhẫn, ngày đầu tiên đã thiếu kiên nhẫn rồi."
"Khụ khụ, hiệu trưởng, em thực không phải loại học vật lý kia, tình huống quân huấn của em ngài cũng thấy rồi, có phải có thể cân nhắc một chút đem em chuyển hệ hay không?"
"Ài, cậu biểu hiện quả thật rất tốt, La Vân huấn luyện viên cũng nhiều lần kể cho tôi, nhưng, bạn học Vương Tranh, chuyện này thật khó làm!"
Guth vẻ mặt khó xử, lòng Vương Tranh đã lạnh một nửa.
Bỗng nhiên Guth lại cười, "Thật ra, muốn chuyển hệ cũng không phải không có chút cách nào cả, thứ nhất, chỉ là biểu hiện quân huấn không được, dù sao đó đều là cơ sở, cậu còn cần làm vẻ vang cho trường học, như vậy ban giám đốc mới dễ thông qua, cái thứ hai, cậu phải được sư phụ Tiếu Phỉ cho phép, mục tiêu, cậu có thể đi hệ cơ giáp nghe, chương trình học hai hệ cậu tự do chọn, nhưng thi hệ Vật lý không thể trượt, nếu không, ai cũng không giúp được cậu."
"Hiệu trưởng, ngài thật sự là người tốt, em nhất định sẽ cố gắng!"
"Ừm, đi đi." Guth khoát tay, nhìn bộ dáng cao hứng của Vương Tranh, trong lòng cười thầm, tiểu gia hỏa, ngày tốt còn ở phía sau, đây là một tấm vương bài, phải dùng cho tốt mới được!
Tạ Vũ Hân vốn cũng là một tấm, nhưng tiểu gia hỏa có cơ hội tốt hơn, hắn kẻ làm ông ngoại này tất nhiên là không thể ngăn cản, hắn cũng không ngờ, năng lực của Tiểu Hân sẽ dẫn lên... Chú ý.
Vương Tranh buổi chiều liền chạy khỏi lớp hệ Vật lý, vừa tới phòng học hệ cơ giáp, ngay cả không khí cũng cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái hơn một ít.
Người nghe giảng rất nhiều, cũng không có ai để ý Vương Tranh, lịch sử cơ giáp phát triển.
Đây là một quá trình tìm hiểu cơ giáp ở trong lịch sử loài người dần dần chiếm cứ địa vị thống trị.
Buổi đầu, cơ giáp chỉ là phụ trợ, lúc ấy khoa học kỹ thuật còn chưa thành thục như bây giờ, người máy và vũ khí thông thường vẫn là chủ lực, nhưng theo cơ giáp thành thục đời thứ nhất được xuất bản, cũng chính là máy nguyên hình của Chiến thần Số 1, tính năng ưu việt của cơ giáp nháy mắt thay thế vũ khí thông thường, lịch trình này hầu như không thể ngăn cản, giống đa số tình huống khoa học kỹ thuật tiến bộ.
Bởi vì cơ giáp thích ứng tác chiến mọi thời tiết, nhanh chóng thông dụng ở trong toàn bộ quốc gia của hệ ngân hà, các quốc gia thi đua quân bị cũng dời đi theo hướng cơ giáp vũ khí cấm kỵ, hơn nữa kỹ thuật diễn sinh của cơ giáp cũng có thể bừng sáng ở trên dân dụng.
Phát triển tới hôm nay, cơ giáp cũng đã có hơn một trăm năm lịch sử, cũng từ cơ giáp cơ bản lúc trước không đến 10 loại diễn sinh đến hơn 100 loại, nghe nói các quốc gia đều có cơ giáp bản thân che dấu, đều là loại siêu cấp chiến cơ có thể nghịch chuyển chiến cuộc kia.
Cơ giáp cũng từ vũ khí công kiên của từng binh sĩ, dần dần phát triển hướng tới phương hướng ảnh hưởng chiến cuộc, rất nhiều người nghiên cứu cơ giáp mê tín cho rằng, đây là văn minh loài người lựa chọn tốt nhất đem văn minh máy móc cùng khoa học kỹ thuật sinh vật phát triển đến mức tận cùng.
Một ngày nào đó, có thể phát triển đến thời đại một người một cơ giáp du lịch vũ trụ.
Không thể không nói, giáo sư dạy sử cơ giáp phi thường lừa tình, một đám thanh niên nhiệt huyết nghe say sưa, nam nhân không thích cơ giáp hầu như tuyệt chủng rồi, có thể vào hệ cơ giáp, đều là nam nhân trong nam nhân, ít nhất mỗi học sinh hệ cơ giáp đều cho rằng như vậy.
Vương Tranh cũng là một người trong đó, vừa nghe giáo sư giảng bài, vừa nhìn giải thích chi tiết cơ giáp của Trần Tú, không hổ là chuyên nghiệp, từ lai lịch đặc điểm của cơ giáp, đến bản vẽ phân tích, làm rất đúng chỗ, bảng phân tích đó, không có cơ sở toán học cùng vật lý nhất định, xem cũng xem không hiểu.
Mà ở hệ chỉ huy, giảng bài lừa tình tương tự cũng đang tiến hành.
"Một số người trong các ngươi sẽ là tinh anh đứng ở đỉnh thế giới này, các ngươi sẽ dẫn dắt vận mệnh loài người, hệ chỉ huy, nôi của quan quân, tướng quân là thánh địa, nhưng tôi muốn nói, tôi hi vọng ở trong các người nhìn thấy tổng tư lệnh quân Địa Cầu, tổng tư lệnh liên bang Thái Dương Hệ, thậm chí tổng tư lệnh Liên minh Ngân Hà!"
Charles, chủ nhiệm hệ chỉ huy, hắn giảng bài lấy kêu ngao ngao trứ danh, thường xuyên đem một đám học sinh kích thích phát cuồng.
"Binh sĩ không muốn trở thành tướng quân không phải binh sĩ tốt, nhưng cái này không áp dụng mọi người, học sinh hệ chỉ huy không thể trở thành tướng quân, không phải học sinh của ta, nhớ kỹ, mọi người không nên lãng phí thiên phú cùng cuộc đời của mình, nơi này là một ván cầu của mọi người, các ngươi phải dùng năng lực của mình đi chinh phục vũ trụ!"
Các học sinh quả thực quên thời gian trôi qua, chăn đệm quân huấn đối với hiện tại chờ mong hoàn toàn là trưởng thành kiểu bùng nổ.
Quyết tâm đổi mới của Guth là rõ ràng.
Đối với con người là như thế, đối với trường học cũng tương tự, không ở trong trầm mặc bùng nổ thì ở trong trầm mặc diệt vong.
Cho nên theo người khác thấy, bẻ sừng không biết xấu hổ, Guth cũng không để ý!
Vương Tranh nghe phi thường nghiêm túc, vừa nghe vừa ghi lại, chỉ là điểm hắn ghi lại có chút khác với người khác, bỗng nhiên phát hiện bút ký này của Trần Tú rất thú vị.
Tư liệu cơ giáp CT là mô phỏng hiện thực, tính năng của cơ giáp hầu như giống nhau, trừ phi là học viện hoàng gia Aslan, nếu không ở hệ ngân hà không có bất cứ một quân giáo nào có được cơ giáp mọi hệ cho học sinh sử dụng.
Đây cũng là chỗ trâu bò của Aslan đế quốc, công dân Aslan thường treo ở bên miệng câu nói đầu tiên là, ở nơi này, cái gì cũng là tốt nhất!
Tan học, toàn bộ phòng học lập tức náo nhiệt hẳn lên, thanh xuân nảy mầm đại nhất, mỹ nữ bên người tất nhiên là rất náo nhiệt.
"Vương Tranh, bạn quả thật tới rồi, không sợ trượt?" Diệp Tử Tô nói.
"Sợ, trượt là tuyệt đối không thể xảy ra, nhưng bạn biết, cơ giáp cũng là tôi yêu nhất."
Vương Tranh tắt đi cửa sổ ghi chép điện thoại, "Nói không chừng về sau còn phải mượn bút ký của bạn, có những lớp là không dám trốn."
Nếu trốn lớp của Tiếu Phỉ, không bị chỉnh chết mới là lạ.
"Vậy phải xem bạn có thành ý hay không?" Diệp Tử Tô cười giảo hoạt nói.
"Không vấn đề, bạn xem rồi làm đi, lấy thân báo đáp cũng được." Vương Tranh trêu chọc nói.
"Tôi cho cậu mượn, không cần cậu lấy thân báo đáp." Một thanh âm lạnh như băng vang lên.
Thanh âm của Mông Điềm cao gầy xinh đẹp vừa xuất hiện, lập tức đã hấp dẫn toàn bộ ánh mắt.
Mông Điềm với Diệp Tử Tô là nổi bật nhất nữ sinh mới trước mắt, nói chính xác, ở cả trường học cũng là gọi ra được, dù sao mấy khóa trên quả thật bình thường.
Diệp Tử Tô thân gia bối cảnh rất được người ta chú ý, dù sao cũng là người thừa kế omg, mà Mông Điềm thì là một loại tình huống khác, mỹ nữ như vậy cũng là cơ sư hàng thật giá thật, Diệp Tử Tô thi vào hệ cơ giáp không phải hướng về phía mục tiêu cơ sư, mà là vì hiểu biết cơ giáp tốt hơn, để thuận tiện tương lai cai quản omg.
Diệp Tử Tô bình dị gần gũi, Mông Điềm thì hoàn toàn trái ngược, đối với ai cũng lạnh như băng, đã không hề ít người theo đuổi húc vào tường rồi.
Diệp Tử Tô nhìn thoáng qua Mông Điềm mỉm cười, "Không cần làm phiền nữa."
Xem ra quan hệ giữa hai người bạn cùng phòng này còn rất đặc biệt, thế giới của nữ nhân, nam nhân không hiểu, cho nên bạn học Vương Tranh chờ mắt to vô tội.
← Ch. 0030 | Ch. 0032 → |