← Ch.0033 | Ch.0035 → |
Tiểu tử hệ Vật lý này quá ngông, đây là phá đám sao?
Vương Tranh không để ý, suy tính này vẫn có chút khác biệt, nhưng vẫn ổn, chỉ là khác biệt phương hướng nhỏ, Vương Tranh làm việc vẫn thích đến nơi đến chốn.
Đại khái dùng gần một giờ, cuối cùng xử lí xong, Vương Tranh thở phào, nhìn thời gian, mẹ kiếp, lại nhị bức rồi, đã nói món đồ chơi này lãng phí thời gian nhất, lập tức tung chân liền hướng Tiếu Phỉ chạy đi.
Vương Tranh chạy, để lại một đống học sinh hệ toán học hai mắt ngưng trệ, đồng tử phóng to, trong miệng lẩm bẩm, có mấy kẻ còn khoa tay múa chân.
Vương Tranh đi rồi, để lại một phòng học yên tĩnh hóa đá.
Hoàn thành nhiệm vụ, Tiếu Phỉ cũng bề bộn nhiều việc, thật không làm khó hắn, nhưng bảo nhớ đi học đúng giờ.
Cơm nước đơn giản xong, Vương Tranh một đường đi bộ tới hội võ thuật tự do, ở trường học bình thường, loại xã đoàn này khăng định là ít được lưu ý, nhưng ở quân giáo, bình thường đều là một trong ba xã đoàn lớn.
Sân bãi rất lớn, xã đoàn lại có được cả một tầng độc lập, thật sự quá xa xi.
"Bạn học này, bạn tìm ai?" Một em gái hỏi.
"Chào học tỷ, tôi là đến nhập hội, bạn học Mông Điềm giới thiệu."
Đứa nhỏ nói ngọt có đường ăn, em gái lập tức vui vẻ, "Thực biết nói chuyện, phó hội trưởng có mặt, cậu đi vào trong tới cuối, rẽ trái là được, bọn họ đang huấn luyện."
Vương Tranh gật gật đầu, không bao lâu đã nghe thấy tiếng hây hây không dứt bên tai, có chút cảm giác nóng lòng muốn thử.
Trong đàn tràng lúc này, đang có mấy chục học sinh đối luyện, Mông Điềm cũng có mặt, mặc đạo phục màu trắng, một cước liền đem bồi luyện đá ra bốn năm thước.
Tuy trong tay có tấm bảo vệ, đôi tay vẫn run lên.
Trong hội võ thuật tự do nam nữ đều có, nữ sinh thế mà cũng chiếm một phần ba, xem ra hiện tại ý thức phòng vệ của nữ hài tử đều rất mạnh.
Vương Tranh để ý là thiết bị nơi này, sân huấn luyện cách đó không xa thật sự không tệ, các loại khí giới đầy đủ hết, hơn nữa một cái bên cạnh có chứa dấu hiệu cảnh báo, chỉ sợ chính là phòng trọng lực, mẹ kiếp, thật xa xỉ.
Huấn luyện bình thường đã không thể thỏa mãn yêu cầu thể năng hiện tại của Vương Tranh, có phòng trọng lực thật sự quá hoàn mỹ.
Mông Điềm nhìn thấy Vương Tranh, trực tiếp nghênh đón, "Tôi không nói sai chứ."
"Quá tốt rồi, tôi đồng ý gia nhập hội chiến đấu."
"Mông Điềm, gã này là ai, không phải hệ cơ giáp chúng ta chứ?" Một bạn hữu thoạt nhìn rất dũng mãnh đi tới.
Thật ra từ khi Mông Điềm chủ động tìm tới Vương Tranh, ánh mắt bạn hữu này đã chưa từng rời đi, nếu ánh mắt là đao, bạn học Vương đã bị tách rời ra rất nhiều lần rồi.
"Vương Tranh, hệ Vật lý, đây là học trưởng Quan Đào hệ cơ giáp, cũng là phó hội trưởng của câu lạc bộ chúng ta."
Quan Đào cười cười, vươn tay, "Cậu là Vương Tranh Tiểu Điềm nói, tôi là Quan Đào, phó hội trưởng nơi này, cũng là phó đội trưởng của quân đoàn Long Thân."
Vương Tranh vươn tay."Trường học chúng ta còn có lính đánh thuê Sao?"
"Là CT, xem như quân đoàn tốt nhất khu châu Á, đội trưởng là Mã Khiêu, cũng là hội trưởng của chúng ta."
Quan Đào mặt mang mỉm cười, nhưng trên tay lại là gân xanh lồi lên, đột nhiên tăng lực, mặt Vương Tranh không đổi sắc, "Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu."
Mông Điềm cũng buồn cười, nghe cũng chưa từng nghe nói, ngưỡng mộ đã lâu cái gì.
Quan Đào thấy đối phương cái đầu không lớn, lực tay thế mà cũng không nhỏ, rút tay ra, "Tiểu Điềm, câu lạc bộ có quy định của câu lạc bộ, Vương Tranh không phải hệ cơ giáp, muốn vào câu lạc bộ, cũng cần có cái kiểm tra."
Mông Điềm gật gật đầu, "Tôi cũng là ý tứ này, bạn học Vương Tranh luận bàn một chút đi."
"Chuyện này nào nhọc bạn ra tay, học trưởng tôi đây để làm gì, Vương Tranh đến đi, tôi sẽ xuống tay lưu tình."
Vừa rồi vốn định làm Vương Tranh xấu hổ, kết quả thiếu chút nữa tự mình mất mặt, một đám người chung quanh đều đang nhìn, nếu không giáo huấn tiểu tử này một chút, về sau còn dẫn dắt người ta như thế nào.
"Đến đi, cần vũ khí gì tự mình chọn, kiếm gỗ, côn nhị khúc, hay là cái gì."
Quan Đào tùy ý chỉ chỉ, có trận đấu, học sinh chung quanh cũng đều dừng huấn luyện, vây quanh lại.
Vương Tranh nhún nhún vai, "Đơn giản một chút là được."
"Tiểu tử này có phải đã đắc tội Quan Đào hay không?"
"Ngốc, mày quên kẻ lần trước nháy mắt với Mông Điềm, bây giờ còn ở bệnh viện à."
"Tao thấy hắn, là thế đầu quang gánh một đầu nóng, Mông Điềm không coi trọng hắn, xã trưởng còn kém không nhiều lắm."
"Mày biết cái gì, nói không chừng Mông Điềm thích loại này."
"Tiểu tử này một tên hệ Vật lý chạy tới xem náo nhiệt gì."
"Ai biết, học sinh mới khóa đầu tiên sẽ thu mình."
Vương Tranh cởi giày, đến giữa sân, Quan Đào chắp hai tay sau lưng đã bày săn tư thế.
"Đến đi." Quan Đào ngoắc tay một cái, làm học trưởng, lại là phó hội trưởng, tất nhiên phải có phong độ.
Người ta cũng như vậy rồi, Vương Tranh cũng xấu hổ không ra tay, chậm rãi đi qua, nâng cánh tay, đá ra một cước.
Phốc.
Quan Đào như vồ ếch một cái, nằm trên mặt đất.
Mọi người sửng sốt, Quan Đào đã tức giận ngập trời từ mặt đất nhảy dựng lên, tiểu tử này quá âm hiểm, thế mà lại dương Đông kích Tây.
Hắn nào biết, bạn học Vương Tranh là cảm thấy đánh mặt không tốt.
Quan Đào một cú đá bay hướng tới đầu Vương Tranh đá tới, Vương Tranh hướng phía trước một bước, khẽ đẩy ở trên chân Quan Đào.
Oành.
Có một số người đã nhắm mắt lại, đây là một cú ngã lộn nhào trăm tám mươi độ.
Quan Đào bị ngã xoay chuyển trời đất, tất cả đều là các ngôi sao nhỏ.
Mấy học đệ vội vàng đi lên đỡ hắn, Quan Đào nổi giận đẩy mọi người ra, "Khốn kiếp, muốn chết, phải đánh ngươi kêu cha gọi mẹ!"
Vương Tranh bất đắc dĩ lắc đầu, từ bắt đầu hắn đã cho đủ mặt mũi rồi, tuy không biết vì sao nhằm vào hắn, nhưng tóm lại có điểm giới hạn.
Quan Đào một cú đá bổ lớn hướng tới đầu mặt Vương Tranh nện xuống, nếu là một người mới thật phải nằm viện.
Phành...
Tay trái Vương Tranh tóm cổ chân Quan Đào, dùng sức một chút, Quan Đào đã tê dại nửa bên người, một kéo, một dẫn, một đẩy. Quan Đào hướng tới tường lao qua.
Oành...
Quan Đào phó hội trưởng dán ở trên tường, chậm rãi ngã xuống, miệng sùi bọt mép.
Vương Tranh bất đắc dĩ nhún nhún vai, "Phó hội trưởng quá hung mãnh, tôi chỉ có thể tránh."
Đã không thể làm người ta thích, vậy thì làm hắn sợ hãi đi.
Bạn học Vương cũng không phải người sợ phiền phức, hội võ thuật tự do này cũng không phải địa bàn của ai.
Khóe miệng Mông Điềm có thêm một tia cười, không thể không nói, nàng cười lên thật đẹp, rất có chút cảm giác băng sương tuyết tan xuân về hoa nở.
"Đã biết cậu là cao thủ, đến đi, thắng tôi cậu có thể gia nhập câu lạc bộ võ thuật tự do."
"Có thể không đánh không, mình chưa từng giao thủ với nữ hài tử."
"Cậu cứ coi tôi là nam, tin tưởng tôi, không đánh với tôi, phiền toái của cậu sẽ càng nhiều!"
Mông Điềm rất trực tiếp, Vương Tranh cười cười, "Vậy mình sẽ không khách khí nữa, mời."
Mông Điềm đem thắt lưng thắt chặt, tóc cội kĩ, bày xong tư thế, bỗng nhiên, một cỗ khí thế từ trên thân Mông Điềm bộc phát ra đổ ập xuống quét về phía Vương Tranh.
Vương Tranh hơi sửng sốt, xem ra mình quả thật đã xem nhẹ vị bạn học Mông Điềm này.
Tạch...
Mông Điềm một cú đá bay giết về phía Vương Tranh, khác với Quan Đào, cước pháp của Mông Điềm không phải loại đại khai đại hạp sơ hở chồng chất kia, góc độ khá chuẩn, tốc độ lại nhanh, nữ hài tử tính mềm dẻo tốt, cú roi chân này quả nhiên nhanh như tia chớp.
Đây tuyệt đối không cùng một cấp bậc.
Là luyện công phu.
Vương Tranh lui về phía sau, cước pháp của Mông Điềm hoàn toàn triển khai, từng bước tới gần, xã viên chung quanh lớn tiếng hò hét, Mông Điềm làm một học sinh mới có thể trở thành phó hội trưởng cũng không phải bởi bộ dạng xinh đẹp, làm trực tiếp, Mông Điềm vừa tới đã 1 thắng 10, thoải mái thắng lợi.
Thực lực Mông Điềm xa ở trên mức của Quan Đào, nói đơn giản chính là chênh lệch của nghiệp dư cùng chuyên nghiệp.
Mông Điềm công kích càng lúc càng mạnh, mấy lần đá chân đều là cắm chóp mũi Vương Tranh đi qua, bạn học Vương đều cảm giác gió quét qua, nhưng dáng người Mông Điềm làm ra liên hoàn công kích như vậy thật sự tuyệt đẹp.
Nhưng Mông Điềm lại không có tâm tình tốt như Vương Tranh, nàng có thể nhìn ra được Vương Tranh thân thủ bất phàm, nhưng cũng không nên đến loại trình độ này.
Xã viên xã chiến đấu đã đều đứng lên hò hét đại thắng, Mông Điềm đã đánh cho đối thủ chỉ có phần chật vật chạy trốn.
Mông Điềm liên tục công kích rốt cuộc có hiệu quả, một cước đá trúng Vương Tranh, thân thể Vương Tranh lui về, mà Mông Điềm đã cắt vào trung lộ, đầu gối lên nhanh như tia chớp cắt vào, một chiêu này đối với nữ hài tử mà nói vừa nhanh vừa ác, lại sẽ không lộ ra sơ hở.
Nhưng lúc này, Vương Tranh nhìn như lui lại trọng tâm không vững đột nhiên khẽ kéo, thân thể đột ngột nghiêng về phía trước, đồng thời khẽ nghiêng ngược lại cắt vào bụng Mông Điềm, tay trái ôm chặt đầu gối phải của Mông Điềm, tay phải tóm chặt cánh tay Mông Điềm.
Mỉm cười, "Bạn học Mông Điềm quá lợi hại rồi, mình chỉ là tới nhập xã, loại trình độ này hẳn là được rồi chứ?"
Mông Điềm dùng ám kình lại phát hiện hoàn toàn không giãy thoát được, cắn chặt răng, rất rõ ràng, đối phương đây là cho nàng mặt mũi, tay phải có thể bắt lấy cánh tay nàng, thật ra một cái đao tay nàng liền trực tiếp ngã rồi.
Cắn môi gật gật đầu, Vương Tranh buông chân Mông Điềm, xúc cảm quả thực hạng nhất.
"Vương Tranh gia nhập hội chiến đấu, ai còn có ý kiến?" Mông Điềm nhìn quanh hỏi.
Mọi người hai mặt, gã này có thể đánh bay Quan Đào, lại có thể giằng co với Mông Điềm, ai lên kẻ đó chết.
"Vương Tranh, hoan nghênh gia nhập."
Bạn học Vương cười tủm tỉm vươn tay, "Cám ơn, mong phó hội trưởng chiếu cố nhiều hơn."
Mông Điềm ghé sát vào Vương Tranh, "Xúc cảm có phải tốt lắm hay không, nhưng, vậy không tính là xong đâu!"
Bạn học Vương đỏ khuôn mặt già lên, sát, đó hoàn toàn là vô tình kéo một cái, trời đất chứng giám.
Mông Điềm nói xong, không quan tâm Vương Tranh, đi tắm rửa, Mông Điềm vừa đi, cũng liền không có ai để ý Vương Tranh nữa, bạn học Vương nhận một bộ đạo phục, mừng rỡ thanh nhàn tự tại.
Sân bài như vậy, khí giới như vậy thật sự quá tốt, trên cơ bản không có hoạt động xã đoàn, buổi tối sau tám giờ sẽ đi hết, bạn học Vương cơ bản là đặt bao hết liên hệ, để học tỷ quản lí bỏ lại chìa khóa, bạn học Vương có thể độc hưởng sân huấn luyện.
Đối với trang thái thân thể trước mắt, Vương Tranh không hài lòng còn rất nhiều, đầu tiên chính là sức bạo phát, giới hạn ở gen và hoàn cảnh, phương diện này kém rất nhiều, sức bạo phát chỉnh thể và sức bạo phát cục bộ đều cần tiến thêm một bước.
Bởi vì tu luyện Kháo Sơn Băng, sức bạo phát chỉnh thể xem như có chút tăng lên, nhưng Vương Tranh cảm giác, loại bùng nổ này rất đơn nhất, cục bộ bùng nổ còn kém càng nhiều.
Vương Tranh không lo lắng đối với tích đầy năng lượng chiến đấu, lúc gặp lại Khô Lâu, như thế nào cũng phải cho hắn chút kinh hỉ, không thể để hắn xem thường đường đường chiến sĩ Địa Cầu.
Lúc còn nhỏ, lão Vương coi như là một người cha xứng đáng, tuy thích lừa dối, nhưng cũng sẽ giảng cho Vương Tranh một số chuyện xưa vô cùng kì diệu, nghe nói cao thủ luyện phép hít thở này, có thể võ nghệ cao cường, trong nháy mắt tường hóa thành tro bụi, cái gì quyền pháp điều khiển linh tinh.
Mấy thứ này có chút không đáng tin, nhưng lại ám chi phương hướng huấn luyện, muốn tăng cường thể chất, đem hoàn cảnh xấu biến thành ưu thế, thì phải bắt đầu làm từ chi tiết.
Ví dụ như nói, lực lượng ngón tay.
Hít đất không cần đào thải, Vương Tranh xoay người một cái đứng chổng ngược, một bàn tay làm vẫn rất nhẹ nhàng, đổi thành một ngón tay thì sao?
Phốc.
Bạn học Vương Tranh quỳ rạp trên mặt đất, xoay người ngồi dậy, miệng hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười ngốc.
Sau đó lại bắt đầu thử.
Đại khái là bị bộ xương thao luyện, cũng có chút chịu ngược cuồng, từ năm ngón tay bắt đầu, giảm bớt từng cái.
Như vậy lực cánh tay, lực ngón tay đều sẽ tăng, mặc dù là chống đỡ không được Vương Tranh cũng sẽ không dùng khí tức Quy Nhất Quyết để chống đỡ, như vậy không tạo nên được hiệu quả huấn luyện đối với thân thể.
Tự mình lừa mình hiển nhiên không có ý nghĩa.
Trong phòng huấn luyện, Vương Tranh một lần lại một lần ngã, ngã chật vật không chịu nổi, nhưng trên mặt lại mang theo nét cười vui vẻ.
Một ngày mới phong phú bắt đầu, quân huấn dần dần rời xa, mọi người một lần nữa trở về sinh hoạt vườn trường bình thường.
Trải qua quyết nghị dân chủ của ký túc xá 007, mọi người quyết định phân vùng quan hệ xã hội.
Mục tiêu của Trương Sơn là Mông Điềm, dùng lời của Trương Sơn, càng khó càng phải hát bài chinh phục.
Mục tiêu của Diêu Ngải Luân là Yasumi, dùng lời của mọi người, im im lựa chọn luôn là gợi cảm.
Trần Tú tạm chọn Đỗ Thanh Thanh, bạn học Trần Tiểu Tú xưa nay cho rằng tuổi chính là ưu thế, nghiêm túc mới có thể vô địch, mọi người đều già rồi.
Về phần Diệp Tử Tô, mọi người vẫn là tương đối anh em nhường ra, tuy Vương Tranh ngoài miệng không nói, nhưng mọi người đều không tin hai người không có gì.
Đối với cái này, Vương Tranh cũng không thể tranh cãi, dù sao bọn họ thích nói cái gì là làm cái đó, hắn hiện tại sinh hoạt so với trước kia phong phú hơn nhiều.
Thật ra Vương Tranh cũng không phải thật không có mục tiêu, chẳng qua người kia xa cuối chân trời, đời này cũng không biết còn có thời điểm gặp mặt hay không.
Sát, thân là một chiến sĩ, từ lúc nào cũng đa sầu thiện cảm rồi.
Vương Tranh cổ vũ bản thân đi tới phòng học, một ngày mới bắt đầu, hắn đem chương trình học của mình tiến hành phân phối hợp lý, hệ cơ giáp hệ Vật lý, dù sao cũng là học sinh hệ Vật lý, bài chuyên ngành không đi như thế nào cũng không nói qua được.
Ngày thứ hai, toàn bộ hệ đều tiến vào quỹ đạo, các giáo sư cũng đều bắt đầu làm từng bước truyền thụ, trên cơ bản, năm học thứ nhất mọi người đều rất kích tình, hiện tượng trốn học tuyệt đối hiếm có.
← Ch. 0033 | Ch. 0035 → |