Vay nóng Tima

Truyện:Tinh Chiến Phong Bạo - Chương 0561

Tinh Chiến Phong Bạo
Trọn bộ 1398 chương
Chương 0561: Ác bá là một môn học vấn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1398)

Siêu sale Lazada


Bạn học Vương cười rất vui vẻ, "Olivia cũng đi, còn có Trương Sơn, nhiều người náo nhiệt chút, bằng không đi nơi đó cô đơn cũng không có ý nghĩa."

"Không đi, không có hứng thú." Maglor khốc khốc nói.

Ánh mắt bạn học Vương biến thành lạnh thấu xương, "Cậu, cảm thấy tôi là đang hỏi cậu đi hay là không đi sao?"

Sát khí hoành hành, loại cảm giác đó lại tới rồi, Maglor cảm thấy máu cũng sắp đông lạnh, "Cậu rốt cuộc muốn thế nào!"

Maglor nổi giận đùng đùng nói.

"Hoặc là bị tôi đánh một trận, hoặc là đi cùng tôi." Bạn học Vương mặt mang nụ cười, nhưng dưới tay cũng không hàm hồ. Maglor tức nói không nên lời, ác ôn cũng là một loại nghề nghiệp, không phải người nào cũng có thể làm, sao có thể có người như thể tồn tại.

Nhưng hắn đánh không lại Vương Tranh, phản kháng là phí công, năng lực vừa vặn tương khắc, hơn nữa khắc chế hắn một chút tính tình cũng không có.

"Đi!" Hầu như là từ trong kẽ răng bật ra một chữ.

"Đây mới là bạn học tốt mà, giúp đỡ nhau thật tốt, đúng rồi, có tiền không, đến lúc đó cho tôi mượn chút tiền mua quà, nghe nói giá hàng Roland Garros rất cao." Vương Tranh nói, mặt Maglor cũng đen rồi, thế này... còn mang xảo trá vơ vét tài sản, so với hắn còn vô sỉ hơn.

"Nhìn cậu bị dọa, tôi nói đùa thôi, nhưng đối phương tôi cũng không quen, thật sự có chút đau đầu..."

Maglor đảo cặp mắt trắng dã, "Không quen cậu đi cái rắm."

Phành...

"Vì sao đánh đầu tôi!" Maglor cả giận nói, tên khốn trước mắt này rõ ràng nhỏ hơn mình, lại ăn chắc mình. Thật sự là đáng chết, đến lớp số bảy thế mà cũng không yên.

"Không được nói thô tục, ngại bởi tình cảm. Cậu hẳn là cũng biết, cháu gái Gail, Lăng Lạc Vũ lớp Huyền -1, nghe nói lần này rất nhiều người, ô, lớp Hoàng 1 không ít người cũng có mặt, có thể còn có người khác, nói không chừng còn có bạn cậu trước kia." Vương Tranh nói.

"Tôi không có bạn!" Maglor hừ lạnh nói.

"Chúng ta không phải bạn sao?" Vương Tranh cười tủm tỉm nói, nhưng vẻ mặt tất cả đều là uy hiếp.

Maglor không biết nói gì. Tên khốn này. Vội vàng chuyển hướng đề tài, "Cậu đi loại địa phương đó làm gì, đều là một đám mắt cao hơn đỉnh, đi cũng không có ý nghĩa."

"Tôi cũng không muốn đi, nhưng không đi không được, có chút sâu xa, cùng góp vui, chẳng lẽ cậu còn sợ tự ti?"

"Kháo, lão tử có cái gì sợ, đi thì đi."

"Ha ha, được, đến lúc đó tôi gọi cậu. Roland Garros cậu rất quen thuộc, phải dẫn tôi đi chọn quà."

Maglor bất đắc dĩ gật gật đầu, hắn ở lại nơi này hơn hai năm, hiển nhiên không là vấn đề.

Bị Vương Tranh uy hiếp một phen, Maglor cũng buồn bực, hôm nay ra ngoài khẳng định chưa xem hoàng lịch, sớm biết trong lớp có loại mặt hàng này thì đã không trêu chọc hắn.

Tình huống của Vương Tranh hắn cũng từng hỏi thăm điều tra khắp nơi, nhân vật IG mới quật khởi, cơ giáp khống chế quả thật trâu bò, nhưng không nghĩ tới chiến đấu cũng lợi hại như vậy. Năng lực hàn băng của Vương Tranh thật sự là quá áp chế lửa của hắn, đây mới là chỗ Maglor buồn bực nhất, hình như cũng chỉ lợi hại hơn hắn một chút, nhưng một điểm này đã đòi mạng rồi.

Nhưng ngẫm lại, mình cuối tuần một mình cũng không có ý tứ gì, đi ra ngoài náo nhiệt một chút cũng tốt.

Từ sau khi rời lớp Hoàng, hắn cũng không quá nói chuyện với ai, quả thật không có mặt mũi, nhưng không cần bao lâu nữa sẽ phải kết nghiệp, bộ dáng về sau cái gì là cái gì, hắn không biết, cũng không muốn đi nghĩ, trước kia... mình cũng hăng hái muốn làm một phen sự nghiệp, bây giờ thì sao?

Đi ở trên đường, Maglor nhịn không được tự giễu, tình huống gì. mình thế mà lại cảm khái.

Ở trong mắt đám tinh anh kia, hắn chẳng qua là phế vật bị đào thải, ở trong mắt học sinh mới, hắn chính là ác bá, thậm chí không cần bao lâu người ta đã có thể giáo dục ngược lại hắn, không đúng, hiện tại đã bị giáo dục rồi.

Chính mình có phải quá phế hay không?

"Maglor..."

Maglor đang đắm chìm ở trong hồi ức, bên tai lại truyền đến thanh âm chán ghét kia, hồn đạm, quả thực là âm hồn không tiêu tan.

Dừng máy bay, Vương Tranh hạ xuống, "Lại chuyện gì." Maglor lười biếng nói, hắn đã lười quan tâm đối phương, thật ra ngẫm lại cũng chỉ còn mấy tháng, lăn lộn chút, về sau muốn đến cũng không đến được nữa.

"Thật ra tình huống là như thế này, cậu biết ký túc xá của tôi xảy ra chút tình trạng, các vật phẩm tư nhân kia đều đã trôi theo dòng nước, quần áo Trương Sơn tôi mặc có chút lớn, tôi xem chúng ta dáng người không sai biệt lắm, cậu nơi đó có lễ phục không?"

Bạn học Vương phi thường chân thành tha thiết hỏi.

Maglor ngây người hồi lâu, "Cậu chỉ vì cái này?"

"Phải, mua quần áo quá phiền toái, tôi thấy cậu như là rất có phẩm vị." Vương Tranh nghiêm túc gật gật đầu, trước kia quần áo đều là Nghiêm Tiểu Tô và Diệp Tử Tô xử lý, hắn nào biết, dù sao cũng là Gail mời, hắn không thể thất lễ, đừng nhìn Maglor dáng vẻ lưu manh, nhưng ăn mặc thật ra tương đối chú ý.

Maglor bất đắc dĩ gật gật đầu, không nghĩ tới hắn cũng có một ngày như vậy, thế mà ngay cả quần áo cũng phải bị cướp.

"A, đây không phải siêu cấp thiên tài Maglor sao, thật sự là đã lâu không gặp!"

Không trung có ba cái nồi hạ xuống, ba học sinh giáo phục Hoàng cấp đã đi tới.

"Betto, mày muốn thế nào." Vẻ mặt Maglor lạnh lùng.

"Không muốn thế nào, đã gặp được thì chào hỏi thôi, mày tựa như sắp tốt nghiệp rồi nhỉ, muốn chúng tao đưa mày về nhà sớm hay không."

Ba người cười to, xem ra đây là bạn học trước kia của Maglor, chỉ là không hữu hảo thế nào cả.

"Ba con vit chết này là làm gì?" Vương Tranh hỏi, hắn tương đối quan tâm là quần áo của hắn.

Ba người quả thật kinh ngạc một phen, sắc mặt Betto lộ ra loại tuyệt đối miệt thị trên cao nhìn xuống, "Lớp nào."

"Cùng lớp Maglor."

"Lớp Hoàng 7, tốt lắm, mày biết mày phải vì câu vừa rồi của mày trả giá thế nào không?" Betto cười lạnh nói.

"Betto, không quan hệ với hắn, có cái gì hướng về phía tao, nhưng mày tốt nhất hiểu rõ, lão tử đã sắp tốt nghiệp rồi, chọc giận đồng quy vu tận với mày!"

"Ôi, rất sợ đó, đồng quy vu tận với tao, bằng mày cũng xứng!"

Betto cười nói, "Nhưng, xem ở trên phần mày đáng thương như vậy, tao cũng sẽ không so đo, dù sao Linda bây giờ hầu hạ tốt lắm."

Hai người bên cạnh đều hiểu ý cười to, mà mặt Maglor đã hoàn toàn đen, nhưng lại chưa động thủ.

Tật xấu của Vương Tranh lại tái phát, mấy ngày nay đang ngứa tay, tìm không thấy người, kết quả tự đưa tới cửa, nhưng cánh tay Vương Tranh lại bị Maglor kéo lại, lắc đầu. Đáng tiếc, hắn quá không hiểu tính cách Vương Tranh.

"Vương Tranh, cha của tên này là đạo sư phương diện cơ giáp trường học chúng ta, hắn đánh chúng ta là đánh không, chúng ta nêu đánh hắn thì phải chịu xử phạt." Khóe miệng Maglor nổi lên một tia châm chọc khó nói.

Thật ra ở học viện tinh anh, đánh nhau cũng không tính chuyện gì to tát, nội quy trường học là bày ở nơi đó, nhưng một đám người trẻ tuổi tinh lực quá thừa tụ cùng một chỗ, lại là hệ chiến đấu, sao có thể không va chạm chút, loại chuyện này trường học bình thường không nhúng tay, ngại là Maglor chính là con quỷ xui xẻo đó, đánh nhau không động đầu óc, điểm yếu rơi vào trong tay Betto, có người tố giác, có người làm chứng, có chứng cớ, hơn nữa tính cách Maglor lại không được tốt lắm, khẳng định phải bị xử phạt.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1398)