Vay nóng Tinvay

Truyện:Tinh Chiến Phong Bạo - Chương 0567

Tinh Chiến Phong Bạo
Trọn bộ 1398 chương
Chương 0567: Tâm tư Tuyết Nặc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1398)

Siêu sale Shopee


Nhưng, tính cách Mã Quang Nguyên có chút Playboy, nhìn thấy mỹ nữ, liền như chó nhìn thấy thịt, mèo nhìn thấy cá, đương nhiên dùng lời của hắn, mỗi một đoạn cảm tình của hắn đều là nghiêm túc, nhưng người ta sống chung quy phải đi theo cảm giác, duyên đi duyên đến.

Mã Quang Nguyên búng ngón tay, "Yên tâm, đối với mỹ nữ, mình trước nay là nghiêm túc."

Lại là loại vẻ mặt đẹp trai này, gã này không đi làm diễn viên quá lãng phí, dùng lời của Mã Quang Nguyên, diễn viên thứ này không có chút tính khiêu chiến.

Lăng Lạc Vũ sờ trán, "Lười quản bạn."

Quản cũng vô dụng, trên cơ bản, nữ nhân Mã Quang Nguyên muốn theo đuổi, đều không thoát được thủ đoạn của hắn, muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền, muốn diện mạo có diện mạo, mấu chốt là hắn quá hiểu lòng nữ hài tử. Nói thẳng, nếu không phải hai người quá quen thuộc, mà Mã Quang Nguyên ở trước mặt nàng cũng không che dấu, ngay cả nàng cũng không nhất định ngăn cản được.

Có câu là không sai, nam nhân không xấu nữ nhân không yêu, chỉ xem tiêu chuẩn tu luyện của nam nhân xấu này.

Mạc Lăng nhíu nhíu đầu lông mày, "Loại nam nhân này mình không thích."

"Quả thực không tốt, chẳng qua, cũng không phải quá xấu là được."

Lăng Lạc Vũ lắc lắc đầu, con người luôn khó tránh khỏi muốn kết một hai người bạn xấu, Mã Quang Nguyên chính là một trong những bạn xấu của nàng, người ta sống chung quy sẽ có chút ham mê.

Mã Quang Nguyên tặng quà xong, liền lập tức hướng bể bơi đi qua. Lúc này, chính là lúc Lý Tuyết Nặc ra khỏi nước.

Thật sự là Phù Dung tắm nước mà ra, giống như tất cả ánh sáng đều tụ lại ở trên người nàng, da thịt mềm mại mà lại căng, phản xạ hào quang chói mắt.

"Hây, bạn học Tuyết Nặc."

Mã Quang Nguyên đúng lúc đưa lên một cái khăn tắm, nụ cười thân sĩ, ánh măt mê người liên hướng Lý Tuyêt Nặc mở rộ tới. Nữ hài tử sao ngăn được nụ cười rạng rỡ sáng lạn chính trực như vậy.

Vương Tranh lúc này cũng từ bể bơi bò ra. Bơi hai Vòng cũng không có ý nghĩa, bể bơi tuy lớn, nhưng người cũng nhiều, so sánh với sông dài biển lớn, bơi không thoải mái chút nào cả, rồng không thích nước cạn.

Liền nhìn thấy có người đại hiến ân cần với Lý Tuyết Nặc.

Vương Tranh liền cười, vừa rồi ở trong bể bơi, đã đáp ứng bôi kem chống nắng cho Lý Tuyết Nặc, hiện tại xem ra, có người làm thay rồi.

Vương Tranh đang muốn rón ra rón rén chuồn đi, Lý Tuyết Nặc cười nhìn thoáng qua nam tử trước mắt, bỗng nhiên cánh tay nhỏ ôm chặt cánh tay Vương Tranh, bộ ngực sữa cao ngất trắng như tuyết kia không e dè dán lên."Đi đâu, thân ái?"

Vương Tranh thiếu chút nữa phun. Đừng nói, vài người chung quanh cũng thiếu chút nữa nôn rồi. Tròng măt Redington cũng có thể phun lửa, răng cắn chặt viên đá vang lên ken két, giống như viên đá đó là Vương Tranh.

Mà De Fulei và Ngải Tiểu Lộ thì là có chút khó hiểu. Cần chơi lớn như vậy hay không, nữ hài tử có đôi khi đối với một người thân thiết một chút không nhất định là thực, có thể chỉ là tùy tính chơi đùa... Sự hy sinh này có chút lớn.

"Ách, uống nước." Vương Tranh bất mãn nhìn Mã Quang Nguyên một cái, anh bạn, ngươi vẫn là không đủ đẹp trai.

"Cùng nhau đi." Lý Tuyết Nặc trừng mắt nhìn, liền đè thấp thanh âm nói với Vương Tranh: "Giúp mình, kẻ này có chút bám người."

Vương Tranh cũng không rõ Lý Tuyết Nặc là thật hay giả, nhưng nam nhân này hắn không quen, coi như quen thuộc với Lý Tuyêt Nặc, cho nên, việc này có thể giúp.

Vương Tranh nhìn Mã Quang Nguyên một cái, gã này thoạt nhìn quả thật là loại hình rất khó quấn lấy, "Được."

Mã Quang Nguyên cũng nhìn Vương Tranh một cái, cười, "Anh bạn, không cần giúp cô ấy đóng kịch, cô ấy không nhìn trúng cậu. Tuyết Nặc, cần gì kéo bạn bè xuống nước, bạn như vậy chỉ đại biểu bạn chột dạ."

Lý Tuyết Nặc lắc đầu, nàng và người này cũng không quen, chỉ là biết mà thôi, "Mã Quang Nguyên, mình cảm thấy Mạc Lăng và cậu rất xứng, nghĩ cho cậu, cũng đừng lãng phí thời gian ở chỗ mình nữa." Nói xong dựa vào Vương Tranh sát hơn, một bộ dáng chim nhỏ nép vào người.

Xa xa, Mạc Lăng nằm trừng mắt nhìn, các ngươi ồn ào kệ các ngươi, cần gì kéo đến trên thân ta!

Đừng nói, Mã Quang Nguyên quả thật lưu luyến không rời quay đầu nhìn Mạc Lăng.

Nhưng, Mã Quang Nguyên vẫn kiên định mục tiêu của mình hôm nay, "Thu phục bạn trước rồi nói sau."

Các nữ hoa si đều tan nát cõi lòng, hận mình không thể là Mạc Lăng và Lý Tuyết Nặc.

Vương Tranh thì lại vui vẻ, gã này thật có tính tính, không che dấu bản tính playboy của hắn chút nào.

"Đáng tiếc, cái này phải hỏi bạn trai mình có đồng ý hay không."

Lý Tuyêt Nặc mỉm cười, vẻ mặt si mê nhìn Vương Tranh, làm Vương Tranh cũng có chút bay bay, nữ nhân quả nhiên trời sinh chính là phái hành động.

Nhưng, không khí chung quanh có chút không thích hợp.

Yên tĩnh...

"Lý Tuyết Nặc có người trong lòng rồi?"

Một tiếng thét kinh hoàng vang lên tận trời, cũng không biết người nào thầm mến.

Ông...

Tiếng thấp giọng nghị luận từng đợt, không thể nào, Lý Tuyết Nặc ở Học viện tinh anh X vẫn luôn là băng tuyết nữ thần không thể tiếp cận trong lòng mọi người, nàng sao có thể, sao có thể có người trong lòng?

Được rồi, lui một bước mà nói, cho dù có người trong lòng...

"Mặt hàng này là ai?"'

"Lớp Huyền cấp sao?"

"Khụ, Huyền cấp cái lông, lớp Hoàng 7."

Mã Quang Nguyên ngẩn ngơ, tò mò nhìn Vương Tranh, "Anh bạn, không phải thực chứ?"

Mã Quang Nguyên là tay kinh nghiệm, rõ ràng cảm giác chuyện xảy ra có chút không thích hợp, chỉ khuôn mặt vị trước mắt này.

Vương Tranh còn chưa nói, đã cảm giác được ngón tay Lý Tuyết Nặc véo ở bên hông hắn, "Thân ái, giúp em bôi kem chống nắng, chẳng lẽ anh muôn để người khác động thủ sao?"

Vương Tranh dở khóc dở cười, nên đứng ra, vẫn là phải đứng ra.

Nhẹ nhàng ôm eo Lý Tuyết Nặc, rõ ràng cảm giác được thân thể nha đầu này lập tức căng thẳng hẳn lên, trên mặt lại giả bộ dường như không có việc gì, "Loại chuyện này đương nhiên không nhọc người khác, em nói sao."

Mã Quang Nguyên cười cười, hướng Vương Tranh vươn tay, "Mã Quang Nguyên, trước mắt tuy ở học viện quân sự Ngân Hà, qua nửa năm nữa sẽ về Học viện tinh anh X."

Ngụ ý, Vương Tranh có nửa năm thời gian chuẩn bị, thân sĩ uy hiếp, so với trực tiếp ném lời hung hăng càng có cường độ hơn.

"Vương Tranh, lớp Hoàng 7, nhớ đừng tìm lầm người." Vương Tranh Vươn tay, bắt với Mã Quang Nguyên.

Mã Quang Nguyên cười cười, trái lại cũng chưa mượn dùng bắt tay để thử cái gì, chỉ là khẽ nhướng mày với Vương Tranh, liền xoay người rời đi.

Bên này mới rời đi, ở một bên, liền có mấy nam sinh X học viện hướng tới Vương Tranh lao tới.

"Vương Tranh, tôi muốn quyết đấu với cậu!"

"Còn có tôi."

Đều là nam sinh lớp Hoàng 1.

Nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, hơn nữa, còn là lớp Hoàng 7. Thật ra Redington cũng nhịn không được rồi, nhưng hắn là Huyền 1, không bỏ qua mặt mũi được!

Nghiêm Ca bị Trương Sơn xử lý, đã đau đến không chịu được, lần này phải ra mặt, bằng không, nam sinh lớp Hoàng 1 còn không bị người ta xem thường cười đến phát điên?

Vương Tranh bất đắc dĩ nhìn Lý Tuyết Nặc một cái, ý tứ rất rõ ràng, ai gây ra phiền toái, người đó đi xử lý.

Lý Tuyết Nặc lại đứng ở một bên, "Thân ái, cố lên!"

Bạn học Vương muốn hộc máu, diễm phúc này quả nhiên không phải dễ hưởng thụ như vậy.

Vương Tranh thật lòng không muốn động thủ ở trên tiệc sinh nhật của người ta. Nhưng, không khí hiện trường đã xích mích hẳn lên, lửa một khi cháy, muốn tắt sẽ không dễ như vậy.

"Quyết đấu, quyết đấu, quyết đấu!"

Khắp nơi đều là tiếng hô ồn ào.

Trương Sơn lúc này cùng Nghiêm Ca từ trong phòng đi ra, hai người đều là mặt đỏ đầy xuân, hiêển nhiên vừa rồi đang làm chuyện gì xấu hổ.

Vừa ra, đã nhìn thấy có người muốn quyết đấu với Vương Tranh, hơn nữa còn không chỉ một người.

Nghiêm Ca chớp mắt, liền xúi giục Trương Sơn, "Làm sao bây giờ? Anh muốn đi hỗ trợ hay không."

Trương Sơn liếc Nghiêm Ca một cái, "Một đám gà, chúng ta xem kịch là được, còn có, đừng ý đồ khiêu khích nam nhân của em, hậu quả nghiêm trọng."

"Hậu quả gì, em không..." Nghiêm Ca còn chưa nói xong, đã bị cánh tay to của Trương Sơn ôm lấy, nhắm ngay môi nàng liền hung hăng hôn xuống...

Nháy mắt nàng mềm nhũn.

"Chư vị. Chư vị, hôm nay là sinh nhật học tỷ Lăng Lạc Vũ, sau khi trở về, mọi người tùy ý, tôi tiếp hết, chạy được hòa thượng không chạy được miếu cần gì nóng lòng nhất thời."

Vương Tranh cười nói, hắn không tính ở nơi này động thủ, hơn nữa nhìn ra được đối phương cũng chỉ là kêu gào một phen.

Quả nhiên dễ dàng tan cuộc, dù sao nơi này có không ít người ngoài, còn có Huyền cấp, thắng thì thôi, nhỡ đâu thua trên mặt cũng không dễ coi, loại sự tình này vẫn là đổi trường hợp tốt hơn.

"Tuyết Nặc, gã này không đủ nam nhân, nếu là mình, nhất định đem những người này xử lý hết!" Ngải Tiêu Lộ ôm Lý Tuyêt Nặc nói.

"Không sai, Vương Tranh, cậu là nam nhân hay không!" Ngay cả De Fulei cũng nhịn không được, các nàng đều tin tưởng Vương Tranh là có thực lực, cần gì sợ chiến như vậy, vô duyên cớ để cho người khác xem thường.

Vương Tranh mỉm cười, "Bạn đoán..."

Vương Tranh cũng không có ý tứ bôi kem chống nắng cho Lý Tuyết Nặc, vừa rồi chẳng qua là tìm lý do thôi, nằm về chỗ mình tự đắc, ở một bên Olivia siết nắm đấm nhỏ, nhìn không ra trong xương cốt nàng còn có chút hiếu chiến.

"Vương Tranh, bạn vừa rồi nên đánh bọn hắn, nam nhân nhất định phải bảo hộ nữ nhân của mình." Olivia nói.

"Tiểu nha đầu, bạn biết cái gì, lại nói, đó cũng không phải nữ nhân của mình." Vương Tranh lười biếng nói.

Olivia ngẩn người, đẹp như Lý Tuyết Nặc, chẳng lẽ còn không đáng anh dũng chiến một trận sao? Nếu nàng là nam hài tử cũng nhịn không được muốn chiến đấu, nhưng Vương Tranh đã nheo mắt hưởng thụ thả lỏng khó được.

Trương Sơn và Nghiêm Ca cũng cho rằng có thể đánh nhau, kết quả lại cứ như vậy nhẹ nhàng bâng quơ trôi qua.

"Người bạn tốt này của anh không quá giống anh, tốt như vậy biểu hiện cơ hội đều bỏ lỡ, nói không chừng đáp ứng rồi, Lý Tuyết Nặc thật có thể coi trọng hắn." Nghiêm Ca cười nói.

Nghiêm Ca và Lý Tuyết Nặc một lớp, đương nhiên biết tình huống Lý Tuyết Nặc nào có thể có bạn trai nhanh như vậy, nếu là cô tùy ý như vậy, bây giờ cũng sẽ không độc thân nữa.

Trương Sơn ôm ôm Nghiêm Ca, "Em nghĩ sai rồi, Vương Tranh quả thực không nhất định để ý cô ấy."

Nghiêm Ca vừa định trêu chọc vài câu, lại phát hiện Trương Sơn đều không có chút ý tứ khuếch đại.

"Không tin em cứ chờ xem, người bạn này của anh là nam nhân có thể sáng tạo kỳ tích!"

"Nam nhân kỳ tích sao có thể chạy đến lớp Hoàng 7."

"Này, trời giáng xuống trọng trách cho người vĩ đại, tất khổ tâm chí hắn trước..." Trương Sơn vừa định làm văn, phát hiện đối phương căn bản nghe không hiểu, "Ý tứ chính là, cái này gọi là thu mình làm người, chờ đợi cơ hội một tiếng kinh người."

Lý Tuyết Nặc quả thật là mỹ nữ hạng nhất, nhưng so sánh với Ina quả thật kém một chút, trên thế giới này, nữ hài tử có thể so sánh với Ina, . Trương Sơn chưa từng gặp.

Nghiêm Ca vẫn chiếu cố tôn nghiêm nam giới của bạn học Trương Sơn, không dây dưa ở trên đề tài này. Nam nhân này rất có hương vị, tuy là Hoàng 7, nhưng chỉ cần năng lực không gian phát triển lên, vào Hoàng 1 cũng là chuyện sớm muộn, nàng cũng sẽ không thiển cận như vậy, hơn nữa quan trọng là, nam nhân nhất định phải tự tin.

Đương sự duy nhất Lý Tuyết Nặc lại không có bất cứ cảm giác bị xem nhẹ gì, vẫn tự đắc, đùa giỡn với Ngải Tiêu Lộ, nàng cũng không thật muốn bôi kem chống nắng.

"Tuyết Nặc, bạn là thực coi trọng hắn, hay chỉ là giỡn, chuyện này không thể giỡn, truyền ra không tốt với thanh danh của bạn." Làm bạn tốt khuê phòng, De Fulei vẫn khuyên.

Lý Tuyết Nặc lại hoàn toàn không để ý, "Hắn đối với mình coi như tốt, về phần có phải nghiêm túc hay không, ai biết được, đi tới xem đi, nhưng mình có hứng thú với hắn lại là thực."

Một nam nhân có thể làm Ina Aslan liều lĩnh dốc lòng yêu, chẳng lẽ sẽ là người thường?

Trên thế giới này, Lý Tuyết Nặc vô luận nhìn thấy ai cũng rất tự tin, chỉ có lần đó ở trên IG, gặp được công chúa Aslan đế quốc trong truyền thuyết, nữ hài tử tao nhã đến làm người ta lóa mắt đó, nhưng một cô gái ở đám mây như vậy lại có thể vì nam nhân trước mắt bỏ lại tất cả, đây sẽ là một nam nhân ưu tú cỡ nào?

Lý Tuyết Nặc muốn biết, muốn tới gần, cho dù là thuốc độc, luôn có loại xúc động nguy hiểm giục nàng, không thể tự kềm chế, dẫn tới hôm nay rất nhiều hành động đổi thành lúc bình thường bản thân cũng không thể tưởng tượng.

Ngải Tiêu Lộ và De Fulei liếc nhau, Tuyết Nặc có phải điên rồi hay không, vậy còn quan sát cái lông? Vẻ mặt này hiển nhiên là nàng đã bắt đầu, nhưng xem xem Vương Tranh bên kia đang đùa Tiểu Olivia, hình như căn bản không để trong lòng.

Lăng Lạc Vũ tuy luôn tiếp nhận các loại chúc mừng, nhưng luôn cảm giác chỗ nào không đúng, tựa như có chút bị giọng khách át giọng chủ, Vương Tranh này, nàng cũng không muốn nhìn, Lý Tuyết Nặc là làm sao vậy?

Nàng là đối tượng Băng Vân liên minh trọng điểm bồi dưỡng, bản thân có ý nghĩa tượng trưng rất mạnh, người như vậy cao ngạo một chút cũng bình thường, tại sao có thể khác người như vậy?

Lăng Lạc Vũ nhìn Mạc Lăng, Mạc Lăng bất đắc dĩ lắc đầu, "Mình cũng không quá rõ, hai người hẳn là ở trên IG gặp nhau, nghe nói Vương Tranh điều khiển cơ giáp rất có thủ đoạn, lúc ấy Tuyết Nặc là thua ở trong tay Vương Tranh. Rất có thể là khi đó có ý tứ tích cực."

Lăng Lạc Vũ gật gật đầu, như thế có thể, một nữ hài tử luôn thuận buồm xuôi gió đột nhiên gặp thất bại là sẽ sinh ra hứng thú với người chiến thắng nàng, nhưng dễ động lòng như vậy, nói rõ tố chất cũng chỉ bình thường mà thôi.

"Mạc Lăng, lấy trạng thái của cô ấy, chỉ sợ rất nhanh sẽ không là đối thủ của cậu." Lăng Lạc Vũ cười nói.

"Mình thì lại hi vọng cô ta có thể chuyên tâm một chút."

Một nữ nhân vướng vào tình yêu thì luôn ngây thơ, ở giai đoạn trước mắt các nàng cần chuyên tâm, thế giới này còn có quá nhiều thứ tốt hơn tình yêu.

Đây đại khái chính là kẻ trong cuộc thì mê.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1398)