← Ch.0059 | Ch.0061 → |
Có lẽ theo ngay từ đầu, chính là thích a, đối với Vương Tranh, cho tới bây giờ Ina cũng không phải công chúa.
Điểm này Ina cũng có thể cảm giác được, Vương Tranh chưa từng để ý thân phận của nàng, mà chỉ xem nàng như một cô bé bình thường, điều này làm cho Ina có thể rõ ràng cảm nhận được sự cường đại của Vương Tranh.
Về phần nổi danh hay không nổi danh, Ina cũng sẽ không để ý, đây là một cặp đôi vô cùng kỳ lạ.
Hai người khi ở cùng một chỗ chủ đề để tán gẫu như là nói không hết, từ Nam đến Bắc, văn hóa, khoa học, đương nhiên còn có lời tâm tình, Vương Tranh đều cảm thấy tài ăn nói của mình càng ngày càng tốt.
Đương nhiên quan hệ của hai người cũng càng ngày càng thân mật, dụ hoặc của Ina đối với Vương Tranh quả thật rất lớn, vì thế cho nên mỗi lần tách ra, Vương Tranh đều phải tu luyện bí quyết Quy Nhất nhiều lần để làm cho tâm tình bình tĩnh lại, hơn nữa thời gian này luôn mộng xuân.
Có vẻ đáng tiếc là trong mộng mỗi khi đến thời điểm sắp sữa mất đời zai zin thì lại có một Khô Lâu rất đáng sợ xuất hiện, hai tay cầm hai khẩu pháo điện từ bắn "Pằng pằng" liền làm cho Vương Tranh giật mình tỉnh lại.
.......
Không hề có tường nào mà không bị gió lùa, chuyện này oanh động ở trong học viện.
Tiến sĩ Tiếu Phỉ ở Vật Lý không gian học làm ra đột phá cực kỳ lớn, đây là vinh dự của học viện Chiến Thần, cũng là vinh dự của Địa Cầu.
Phòng 007, mọi người đang chúc mừng, Diêu Ngả Luân không gì làm không được thế nhưng lại có được trực tiếp tư liệu.
- Vương Tranh, ngươi cũng quá trâu bò, về sau chúng ta chỉ còn biết ngưỡng mộ, có thể kí tên ở phía sau luận văn, Thần linh ơi.
Diêu Ngả Luân nói rất khoa trương, nhưng có thể nhìn ra được hắn hâm mộ thật lòng.
- Tranh ca, khi đang ở Đại Học có thể làm ra thành tựu như thế, toàn bộ hệ Ngân Hà có thể đếm được trên đầu ngón tay a!
Trương Sơn cũng vì Vương Tranh cao hứng:
- Xem ra mọi người trong phòng của chúng ta đã nổi tiếng, Vương Tranh, ta xem ngươi tốt nhất là đi làm nghiên cứu, còn ta thì ngược lại
Ba người sửng sốt:
- Sơn ca, không phải chứ, ngươi muốn đi đâu?
Trương Sơn nhếch miệng cười:
- Trong khoảng thời gian này ta phát hiện có lẽ khoa điều khiển robot thích hợp với ta.
Gia đình của Trương Sơn có sẵn bầu không khí nghiên cứu, từ nhỏ hắn tiếp xúc đều là nghiên cứu, nhưng mà từ trong xương của hắn thì hắn có lẽ càng thích hợp thứ khác, chính là từ trước cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới đi nếm thử.
Mọi người có thiên phú về một mặt nào đó, nhưng mà cuộc sống quan trọng là bản thân mình nghĩ muốn cái gì, muốn làm cái gì.
Vương Tranh lắc đầu:
- Tiếu Phỉ lão sư rất nể tình, bất quá ta chỉ ngẫu nhiên đưa ra tư tưởng kỳ diệu mà thôi, toàn bộ luận chứng đều là công lao của bọn họ, nhận lấy thì thật hổ thẹn.
- Vương Tranh, ngươi cái gì cũng tốt, chính là rất khiêm tốn, không có ý tưởng mang tính đột phá của ngươi cho dù nghiên cứu thêm bao lâu cũng vô dụng!
Trương Sơn khoát tay:
- "Ngươi có thể nghĩ lại một chút.
- Tính tình của ta không đủ trầm ổn, không làm được nghiên cứu, từ từ nếm thử, chắc cũng có biện pháp chuyển qua.
Hiện tại nền tảng kiến thức đối với thế giới Vật Lý của Vương Tranh đều là lão Cổ dạy bảo, có lẽ hắn rất khá về mặt năng lực lý giải, nhưng mà hắn cũng không có làm ra mới mẻ gì, cũng không muốn phát triển theo mặt này, đối với tương lại của bản thân, Vương Tranh đã định hướng rất rõ.
Oanh oanh liệt liệt, mới là thứ mà hắn theo đuổi.
- Mệt, cùng ở với các ngươi, ta mới hiểu được cái gì là đả kích.
Trần Tú bất đắc dĩ nói, trước kia ở trung học hắn chính là thiên tài được mọi người chú ý, nhưng sau khi đến nơi này mới phát hiện ra nhân tài đông như cún.
- Ngả Luân, Trần Tú, hai người các ngươi mới là bước từng bước vững chắc, tương lai khẳng định nổi danh kinh động thiên hạ.
Vương Tranh nói, Diêu Ngả Luân cùng Trần Tú liếc nhau, vô cùng khoa trương tỏ vẻ tán thành.
Đây chính là một lần bơm hơi thông thường trong ký túc xá Đại Học, nhưng mà trong ký túc xá này quả thật sinh ra một đám người rất giỏi.
Cơ thể của Trương Sơn càng rắn chắc, sau khi đặc huấn, hắn đen đi không ít, cũng càng thêm trầm ổn.
Trương Sơn thể chất thuộc loại có vẻ hiếm thấy, cơ thể có sức bật rất mạnh, lại chẳng phải loại hình cứng ngắc, quả thật là chiến sĩ cơ động trời sinh.
So sánh ra mà nói thì hình thể của Vương Tranh kém hơn không một, nếu như không bị đào thải trong đặc huấn, nói không chừng Vương Tranh cũng sẽ có cơ hội, nhưng hiện tại thì rất khó. Hơn nữa biểu hiện của hắn ở phương diện Vật Lý, nếu hắn muốn chuyển khoa, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ ngăn cản.
Bạn học Vương trong lúc không chú ý đã tự tạo ra vấn đề khó khăn cho bản thân mình.
- Ta cùng Trần Tú sẽ không bị hai tên các ngươi đả kích đâu, có Khô Lâu thần vô địch ở đây, hết thảy mọi thứ đều có thể!
Diêu Ngả Luân kêu lên, gần đây bọn họ ý chí chiến đấu của 2 người bọn họ sục sôi. Trong phòng hai người này thật sự để tâm vào vấn đề đi học cùng tự học, thời gian phối hợp vô cùng tốt, thời gian giải trí thì dường như đều ngâm mình ở CT, mỗi lần nhìn thấy thắng lợi đều cảm thấy dường như hết thảy cửa ải khó khăn đều không đáng sợ lắm.
- Các ngươi không cần quá mê muội mà mất cả ý chí, một trò chơi mà thôi, nhìn xem kia, làm hai tên bọn ngươi biến thành bộ dạng như thế đấy.
Trương Sơn không có gì hứng thú đối với loại giải trí này.
- Trương Sơn, ngươi cũng cảm thấy hứng thú đối với robot chiến đấu, sao không thử nhìn xem băng ghi hình chiến đấu của thần Khô Lâu, nói với ngươi, nếu nghiên cứu thật tốt, cũng sẽ có ích rất lớn đối với kỹ năng chiến đấu của ngươi.
- Ha ha, chiến đấu thực tế cùng CT có khác nhau rất lớn, trò chơi này không thích hợp với ta. Thật ra ta nghe nói rất nhiều người thích chơi trò này, làm cho trình độ chiến đấu trong hiện thực giảm xuống.
Trương Sơn vẫn thật cố chấp, điểm ấy có chút giống với Vương Tranh trước kia.
Bất quá hắn là tên no bụng không biết người khác đang chết đói, thứ mà Trương Sơn tiếp xúc chân chính đều là robot chiến đấu, Vương Tranh bạn học chỉ dừng ở mức từng sửa chữa qua.
- Lần này có nắm chắc hay không, nghe nói đối thủ rất mạnh, sân nhà thuộc về chúng ta, các ngươi có thể đánh ra được uy phong!
Diêu Ngả Luân nhún nhún vai hỏi, ở trên vấn đề này, hai bên không có tiếng nói chung.
Trương Sơn mỉm cười:
- "Yên tâm đi, sẽ không kém so với Khô Lâu nho nhỏ kia của ngươi, chúng ta dùng dao thật súng thật, nhất định sẽ đánh ngã đối thủ!
- Khụ khụ, nếu các ngươi thiếu người thì nhớ giúp ta tiến cử một chút, ta chắc chắn có thể làm thay thế bổ sung.
Vương Tranh nói.
- Yên tâm, chúng ta là anh em, ta đương nhiên nhớ rõ, bất quá, ngươi thật sự bỏ qua Mông Điềm sao? Gần đây nha đầu kia huấn luyện rất liều mạng, đó là một cô gái tốt.
Trương Sơn đột nhiên chuyển đổi chủ đề nói chuyện.
Vương Tranh cười khổ:
- "Ta với nàng chỉ là bằng hữu, không có quan hệ kia.
*****
Haizz, nếu không gặp qua Vương Thi Thi, ta thật sự sẽ khuyên ngươi đi cua Mông Điềm, một cô gái vĩ đại như vậy cũng không dễ gặp a.
Trương Sơn không chút nào keo kiệt lời ca ngợi cùng thưởng thức.
- Sơn ca, thích thì theo đuổi a.
Trần Tú nói.
- Ha ha, vẫn chờ cơ hội, lần này nhất định phải biểu hiện thật tốt, trừ Marthas người này có điểm sâu không lường được, vài người khác cũng không đáng phải lo.
Mã Khiếu coi như là nhân vật nổi danh của học viện Chiến Thần, bản thân kiêm chức tổ trưởng của câu lạc bộ vật lộn tự do cùng câu lạc bộ CT, bất quá dựa theo lời của Trương Sơn, lão hổ không ở trong núi, khỉ con tự xưng vua.
Hiện tại thời đại của Mã Khiếu đã qua, cái gì mà chiêu thức thiên mã hành không, cũng chỉ là hổ giấy mà thôi.
Nói chuyện không bao lâu, Trương Sơn lại bị kêu đi rồi, thời khắc cuối cùng càng tranh thủ diễn luyện chiến thuật, khó có thể nhìn thấy Vương Tranh đang nhìn với ánh mắt cùng vẻ mặt hâm mộ.
Bạn học Vương có chút ngồi không yên, đi phóng thích một chút.
- Tranh ca, cả buổi tối đi chỗ nào a?
Trần Tú hiếu kỳ hỏi.
Diêu Ngả Luân trắng mắt liếc Trần Tú một cái:
- "Ngu ngốc, người ta đang trong tuần trăng mật, chẳng lẽ đi theo hai tên FA như chúng ta sao
- Nói chuyện yêu đương thật tốt.
- Chờ ngươi phát dục lên rồi nói sau.
Không bao lâu Vương Tranh cũng đã ngồi ở trên xe bus thuộc tuyến giao thông chính trong thành phố, nhìn cảnh ban đêm phồn hoa, trong lòng có cảm giác không hiểu được, còn sống thật tốt, có thể thể nghiệm nhiều chuyện thú vị như vậy.
Trải qua chuyện trong Ma Phương, trừ việc làm cho hắn học được không ít bản sự thì hắn còn hiểu được một chuyện, đó là biết quý trọng.
Ông chủ vẫn là như vậy nhiệt tình, hắn biết đám người Vương Tranh đã tốt nghiệp PTTH, nơi này cách học viện Chiến Thần nói xa cũng không xa, nói gần cũng không gần, chỉ có thể nói mấy đứa nhỏ này đều rất thích chỗ cũ.
Nhiều thêm Vương Tranh, sinh ý cũng sẽ không tốt hơn bao nhiêu, thiếu bớt Vương Tranh cũng không mất đi bao nhiêu sinh ý. Nhưng mà trong cuộc sống gặp được khách hàng như vậy, cũng là chuyện vui vẻ, hơn nữa cũng không biết tại sao, ông chủ cảm thấy Vương Tranh là một ngôi sao may mắn, dường như những thời điểm hắn ở đây thì sinh ý đều rất tốt.
Vương Tranh đăng nhập, duỗi duỗi khởi động mấy ngón tay, liền giống như lời của Trương Sơn, CT chơi hay là một chuyện, nhưng mà áp lực đối với thân thể của hắn rất nhẹ, thiếu đi một ít tính áp bức, nhưng cũng không có biện pháp, nếu t hắn hật sự cảm thấy áp bức, người khác sẽ không có biện pháp để chơi.
Vô số người chơi chú ý đến một cái ID trên danh sách sáng lên.
Âm thanh nhắc nhở liên tiếp bạo vang, từ trên mạng mà xem, vô số tin nhắn tự động bị kích hoạt gởi đến điện thoại, trước mắt CT có được lượng người đang trực tuyến cùng tổng nhân số rất cao, nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều online vào giờ này.
Đối với những người kinh doanh trò chơi mà nói, mức độ CCU rất quan trọng, mà gần đây chỉ số CCU ở khu vực Châu Á tương đối cao.
Sauron đã hợp thành các tổ hạng mục, chuyên môn chia ra hai mươi bốn giờ phụ trách, vô luận Khô Lâu xuất hiện khi nào đều có nhân viên phụ trách công tác, bất kể thời điểm gì, đầu tiên phải gọi điện thoại cho hắn.
Vương Tranh giành chín trận thắn liên tiếp, tỉ số thắng thua này đã tương đối khủng bố, nếu tiếp tục xếp đôi, chỉ sợ đối thủ sẽ càng biến thái, vô luận kỹ thuật điều khiển hay là robot.
Ký túc xá của học viên nữ, đặc biệt là ký túc xá của học viên nữ trong Đại Học, không hề nghi ngờ đây là thánh địa của rất nhiều nam đồng bào.
An Mỹ đang rủ Đỗ Thanh Thanh cùng Diệp Tử Tô xem trận đấu.
- Ngươi cùng Tử Tô xem đi, ta không có hứng thú đối với thứ này.
Đỗ Thanh Thanh nói.
- Thanh Thanh, đây là hoạt động đoàn đội, nhất định phải xem, nói không chừng sẽ mang đến linh cảm cho ngươi.
- Phải không đó, ta còn cảm thấy dáng người Vương Tranh có vẻ có linh cảm.
Đỗ Thanh Thanh trêu chọc nói.
- Đáng tiếc a, người ta là cọng cỏ nhỏ đã có chủ, hơn nữa hiện tại đã không phải là cọng cỏ bình thường nữa, đã là cọng cỏ vô cùng nổi tiếng.
An Mỹ nói:
- Tử Tô ngươi cũng thật là, chẳng lẽ có thủ môn thì sẽ không thể ghi bàn sao, chúng ta đều ủng hộ ngươi!
Diệp Tử Tô rất lạnh nhạt, cũng không biết có phải giả bộ hay không:
- "Ta có niềm tin, thời gian sẽ chứng minh.
- Tử Tô, ngươi khẳng định còn có con bài chưa lật, thành thật khai ra!
Đỗ Thanh Thanh ôm chầm lấy Tử Tô, rất nhiều nam sinh đại khái không biết tình huống trong ký túc xá của nữ sinh, kỳ thật so với nam sinh thì nữ sinh còn tùy ý, mặc chip tùy ý đi qua đi lại, tần suất còn cao hơn so với nam sinh.
Chảy hết máu mũi a.
Lúc này ba cô gái cũng không có khoa trương như vậy, nhưng áo ngủ rộng thùng thình rất dễ dàng làm cảnh xuân lộ ra.
- Thanh Thanh, ngươi vẫn là nắm chặt bản thân đi, đừng lãng phí tuổi thanh xuân tốt đẹp.
- A, các ngươi, tại sao lại đổ đề tài lên người của ta, ta là muốn hiến thân cho nghệ thuật.
Diệp Tử Tô cùng An Mỹ đồng thời tặng cho Đỗ Thanh Thanh một tiếng "Xì" khinh thường.
- Được, được rồi, để cho ta xem xem người này có cái gì không giống người thường.
Nai Con cùng Tiểu Mạt đều đã vào chỗ, nhân khí của hai người bọn họ đều tăng lên rất cao. Bọn họ cũng không có dự đoán được chuyện này, nhất là Nai Con, mặc dù thời gian qua số người ân cần thăm hỏi hắn có vẻ nhiều, nhưng này dù sao cũng là nhân khí.
- Các vị, hoan nghênh mọi người đã theo dõi, ban đêm Khô Lâu thường lui tới.
Tiểu Mạt chỉ mang một ít đồ trang sức trông rất trang nhã, nghe nói Tiểu Mạt vẫn còn là học sinh cắp sách đến trường, nhưng mà vì sở thích nên kiêm chức bình luận trong CT.
- Một lần đoàn chiến năm đấu năm trước đó, nói như vậy hẳn là mọi người vẫn còn chưa hết ghiền, kinh nghiệm của Khô Lâu đã được thể hiện, đã khiến cho không ít tuyển thủ cấp bậc cao cùng người chơi chuyên nghiệp chú ý, chỉ là từ tình hình trước mắt, bọn họ còn có vẻ rụt rè, nhưng theo tỉ số thắng của tuyển thủ Khô Lâu tiếp tục tăng lên, cho dù là tự do xếp đôi cũng sẽ xếp đôi đến cao thủ, điều này làm cho người ta chờ mong.
Tiểu Mạt hiển nhiên là sùng bái, nữ hài tử thường thích anh hùng, đặc biệt thích thần bí.
Nai Con đại thúc mỉm cười:
- Tiểu Mạt nha, ngươi còn nhỏ, kinh nghiệm xã hội không đủ phong phú, đôi khi không cần tưởng tượng thật tốt đẹp, nói không chừng người ở phía đối diện đang chơi lại là một lão già cổ quái nào đó.
Còn chưa khai chiến, cũng bởi vì cái miệng thúi của Nai Con thối mà khu vực bình luận khai chiến.
- Ngươi mới là lão già, cả nhà ngươi đều là lão già!
- Kéo Nai Con đi ra bắn chết, lại dám tán tỉnh Tiểu Mạt nhà chúng ta!
- Thần Khô Lâu vạn tuế, củ hành chết con Nai Già này!
......
Hai nhà bình luận cũng đang nhìn, Nai Con rất bình tĩnh, hắn rất hưởng thụ điểm này, nguyên nhân là bởi vì hắn tin tưởng vững chắc một đạo lý: Trên thế giới này chưa từng có cái gọi là vô địch
← Ch. 0059 | Ch. 0061 → |