← Ch.0084 | Ch.0086 → |
Nhân số trong trường học rõ ràng nhiều hơn rất nhiều. Hơn nữa loại Đại Học tổng hợp này, nữ giới chiếm bảy thành. Nghe nói tỉ lệ các cô gái xinh đẹp cũng có vẻ cao, dùng lời nói của các học trưởng trong học viện Chiến Thần, thi thìvào học viện Chiến Thần, cua gái thì đến Đại Học Thượng Kinh, MM của Đại Học Thượng Kinh cũng tương đối yêu thích đám trai tơ chuẩn men của học viện Chiến Thần.
Ân oán khúc mắc giữa hai Đại Học khá nhiều, nghe nói ở Đại Học Thượng Kinh từng khởi xướng qua cuộc chiến bảo vệ tài nguyên mỹ nữ, từng đến học viện Chiến Thần du hành thị uy, kháng nghị vi không có đạo đức của học viện Chiến Thần hành, qua bên chiến khu này hái hoa, đương nhiên là hiệu quả rất nhỏ.
- Ta thiếu chút nữa đi vào nơi này.
Diệp Tử Tô nói, lấy bản thân nàng mà nói thì có khả năng nghiêng về Đại Học Thượng Kinh, mà không phải không khí quân sự nồng đậm như học viện Chiến Thần. Hơn nữa bị ảnh hưởng việc quản lí sinh ý trong tương lai, Đại Học Thượng Kinh càng thêm thích hợp hơn so với học viện Chiến Thần.
- Vì sao vậy, chị Tử Tô có phải vì thích người nào đó mới thi vào học viện Chiến Thần hay không?
Một bên Lâm Hồi Âm bỗng nhiên nói.
Bị người ta nói ra tâm sự, Diệp Tử Tô cũng nhịn không được mặt đỏ:
- Không phải thế, chỉ là thích robot mà thôi.
Tuổi của Lâm Hồi Âm nhỏ hơn vài tuổi so với hai người, lại thấp hơn nửa cái đầu, tổ hợp ba người, thật ra giống anh trai chị gái mang theo em gái đến tham quan Đại Học.
Dọc theo đường đi, Diệp Tử Tô làm cho tỉ lệ quay đầu tương đối cao, mặc dù là ở Đại Học Thượng Kinh nơi mà mỹ nữ như mây, Diệp Tử Tô vẫn là người nổi bật như cũ, huống chi hôm nay nàng cũng có chuẩn bị một chút, gặp Lâm Hồi Âm cũng không thể quá thất lễ.
Ở học viện Chiến Thần, sân huấn luyện cường hóa rất nhiều, nhưng ở Đại Học Thượng Kinh, không khí vườn trường rất tốt, có đôi có cặp, lúc này lại là mùa yêu đương, một khí tức nhân văn tràn ngập vườn trường cho đến các đường nhỏ, đây là điểm học viện Chiến Thần không có cách nào so sánh, trừ cửa chính khoa trương ra bên trong vườn trường vẫn rất tốt.
Bên trong sân vận động, không ít nam đồng bào quá thừa nội tiết tố đang ở đây chảy mồ hôi, xung quanh không ít nữ sinh đang hô cố lên.
Tại chỗ máy bắn bóng chày tự động, không ít trai lẫn gái đang ở cầm gậy đánh bóng, một nam sinh rất bô trai vừa mới làm ra một cú đánh rất đẹp, khiến cho từng đợt thét chói tai.
Nam sinh vẫy vẫy tay, tiếng thét của các nữ sinh càng vang dội, ánh mắt nam sinh bỗng nhiên nhìn qua bên này, lập tức đi tới.
Vương Tranh cười khổ, ở nơi này cũng có thể gặp phải người quen?
Triệu Lăng Phong, nhân vật rất nổi danh khi ở PTTH Thự Quang, năm đó ở Thự Quang, Triệu Lăng Phong là nhân vật còn phong cảnh so với Vương Tranh ở học viện Chiến Thần bây giờ, khi đó Nghiêm Tiểu Tô không chỉ một lần nói, nếu Vương Tranh có thể trở thành Triệu Lăng Phong thì hay biết bao nhiêu.
Cao khoảng 1m83, cân nặng 81kg, toàn năng các mặt, thành tích học tập lại tốt, lấy thành tích đứng thứ nhất khối chuyên nghiệp phi quân sự thi tuyển vào Đại Học Thượng Kinh, thuộc loại hình tinh anh của khối dân sự.
Theo tình huống trước mắt mà xem, anh bạn này đến Đại Học Thượng Kinh loại địa phương ngọa hổ tàng long vẫn phong cảnh như cũ.
- Tử Tô, đã lâu không gặp, cuối cùng cũng nhớ tới bạn học cũ.
Triệu Lăng Phong cười nói, lộ ra hàm răng trắng bóc, quả thực có điểm lòe lòe sáng lên, lúc trước Nghiêm Tiểu Tô nằm mơ muốn gỡ xuống dưới mấy cái.
Amen, xin hãy khoan dung cái bụng chứa đen tối của Nghiêm bạn học.
Diệp Tử Tô cũng không nghĩ tới lại trùng hợp đến như vậy:
- Lăng Phong, phong thái như trước, xem ra các cô gái trong Đại Học Thượng Kinh bị ngươi mê đảo không ít.
Triệu Lăng Phong mỉm cười:
- Các nàng cũng không thể so với ngươi, vị này là...
Triệu Lăng Phong nhìn Vương Tranh có chút mờ mịt.
- Các ngươi không phải bạn học sao?
Lâm Hồi Âm bỗng nhiên nói.
Triệu Lăng Phong lúc này mới chú ý tới Lâm Hồi Âm, cái mũ của cô gái nhỏ khẽ ép xuống thấy, chỉ có thể nhìn thấy một nửa mặt, bất quá bộ dạng rất khả ái.
- Vương Tranh, không phải chung một cái lớp, nhưng mà cùng một khóa, hiện tại Vương Tranh cùng ta đều ở học viện Chiến Thần.
Diệp Tử Tô nói, nhìn thoáng qua Vương Tranh, thời điểm hắn ở trung học quả thật cũng không khác gì người tàng hình.
- Vương Tranh, ta đã nhớ ra rồi, là ngươi a, ngươi thi đậu vào học viện Chiến Thần?
Triệu Lăng Phong vẻ mặt giật mình nói.
- May mắn, may mắn mà thôi.
Vương Tranh cũng không muốn nói thêm cái gì, sự tích huy hoàng của hắn, toàn bộ PTTH Thự Quang đại khái không người không biết không người không hiểu, Triệu Lăng Phong anh bạn này coi như nghĩ đến tình cảm bạn học cũ, không có trực tiếp nói ra.
- Lăng Phong, mấy vị này là ai nha?
Một cô gái có dáng người cao gầy đi tới, tóc đuôi ngựa được cột lên, một thân trang phục vận động trông rất nhẹ nhàng, dáng người thon dài điện nước tương đối đầy đủ, đều nói Đại Học Thượng Kinh là thiên đường tình yêu đúng là không sai, bạn học Vương không khỏi nhìn thêm vài lần.
Có thể là vừa mới vận động qua cho nên gương mặt ửng đỏ, lộ ra vẻ dụ hoặc.
- Tình Tình, giới thiệu một chút, Diệp Tử Tô, hoa hậu giảng đường của PTTH Thự Quang, hiện đang theo học khoa điều khiển robot trong học viện Chiến Thần, vị này là Vương Tranh, cũng là học viên của học viện Chiến Thần, Vương Tranh hiện tại ngươi theo chuyên khoa nào?
Nói một nửa, Triệu Lăng Phong mới nhớ đến, hắn thật sự không biết rõ vị này.
- Vương Tranh, khoa Vật Lý, một người vô danh.
- Xin chào các ngươi, ta là Liễu Tình, trước mắt đang theo đuổi Lăng Phong."
Liễu Tình vô cùng hào sảng vươn tay:
- Vị muội muội đáng yêu này là?
Một bên Triệu Lăng Phong toát ra vẻ kiêu ngạo, không thể nghi ngờ lực hấp dẫn của hắn đối với các bé gái, đi chỗ nào cũng không thiếu mỹ nữ, hắn không đề cập tới Vương Tranh, không phải nói tán thành, mà là lười nói, loại trình độ này cũng không ở cùng một cấp bậc, hạ thấp Vương Tranh ngược lại sẽ giảm đi thân phận của chính hắn.
- Ta gọi là tiểu Âm, là em bà con xa của anh Vương Tranh.
Hồi Âm lui về phía sau một bước, khoác tay lên cánh tay của Vương Tranh, làm cho Vương Tranh động cũng không được, mà không động cũng không được.
Ánh mắt Diệp Tử Tô hiện lên một tia kinh ngạc, là fan hâm mộ chân chính, Diệp Tử Tô biết rõ Lâm Hồi Âm cũng không thích tiếp xúc với người xa lạ, nhất là khác phái, cảnh trước mắt lại dường như rất tự nhiên.
- Ha ha, Tử Tô. Đã lâu không gặp, có thời gian cùng nhau ăn một bữa cơm đi, tâm sự thoải mái, ta là chủ tịch hội học sinh cũ của trường Thự Quang chúng ta, mọi người khai giảng rồi, hẳn là chuẩn bị làm tụ hội bạn học cũ.
Triệu Lăng Phong ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Diệp Tử Tô, một khi mọi người bước vào Đại Học, thì nửa chân đã bước vào xã hội, thân phận cùng dung mạo của Diệp Tử Tô đều làm cho một số nam sinh vĩ đại sinh ra dục vọng chinh phục thật lớn.
Liễu Tình đang cân nhắc:
- Vị bạn học này của ngươi, ta giống như đã nghe qua ở đâu rồi đó. portLineBreakNewLine]> a đi đi
*****
Ánh mắt Triệu Lăng Phong hiện lên một tia mất tự nhiên. Những nơi hắn đến, trung tâm của các cô gái khẳng định là hắn, thế nhưng Liễu Tình lại nhìn chằm chằm Vương Tranh một hồi lâu nha.
- Vương Tranh còn trẻ xúc động, thời điểm ở Thự Quang làm ra chuyện long trời lở đất. Từng được đưa lên báo chí của Thượng Kinh, đại khái chắc ngươi đã xem qua.
Triệu Lăng Phong nói, hắn quyết tâm bỏ Liễu Tình, mặc dù cô gái này quả thật không tệ, về phương diện khác cũng có thể đề cao giá trị mị lực của chính mình, bị cướp đoạt mới là thứ tốt, người cũng khác nhau, có Liễu Tình ở đây, hắn càng có thể hấp dẫn các cô gái khác.
Diệp Tử Tô hơi hơi nhíu nhíu chân mày:
- Lăng Phong. Chuyện quá khứ cũng đừng nói nữa.
Triệu Lăng Phong nhún nhún vai, từ chối cho ý kiến, hắn cũng không rõ ràng lắm tại sao Diệp Tử Tô lại cùng người như thế hỗn cùng một chỗ.
Liễu Tình nhất thời cũng không nhớ ra được.
Một bên có người đánh ra được một cú đánh bóng tốt, Lâm Hồi Âm lập tức vỗ tay:
- "Anh họ, em muốn nhìn anh chơi trò này.
Vương Tranh mồ hôi lập tức đổ xuống, loại trò này trước giờ hắn cùng Nghiêm Tiểu Tô không có tiếp xúc qua.
- Anh thật sự không biết, không có chơi qua trò này.
- Vương Tranh, không phải ta nói ngươi, tốt xấu chúng ta cũng là từ Thự Quang đi ra, nếu đã vào học viện Chiến Thần, cũng không thể ném đi mặt mũi trường Thự Quang của chúng ta, đến, trước tiên ta sẽ làm mẫu một chút.
Nói xong mang theo gậy bóng chày đi đến điểm đánh bóng:
- Tư thế là như thế này, chú ý tới cánh tay cùng cổ tay, phát lực phải liền mạch lưu loát, ánh mắt phải bắt được quỹ tích của bóng.
Triệu Lăng Phong làm động tác tiêu sái, quả thật là đạt tiêu chuẩn cao nhất ở trong sân tập này, khi còn ở trường PTTH Triệu Lăng Phong đã là loại hình học sinh ưa vận động, trị số gien cao, năng lực học tập cũng cao, thời gian nhàn rỗi cũng tham gia các loại hình thể thao, theo như lời của Nghiêm Tiểu Tô, người này trời sinh là kẻ gây tai họa.
Một quả bóng chày được bắn ra, Triệu Lăng Phong tiêu sái đánh ra một gậy, bóng bị đánh bay rất xa, góc độ rất tốt, lập tức khiến cho từng trận ủng hộ, xem ra hắn cũng là khách quen nơi này.
- Vương Tranh, ngươi tới.
Triệu Lăng Phong đưa gậy bóng chày qua.
Vương Tranh khoát tay:
- Ta hôm nay là bận tiếp khách, sẽ không chơi.
- Anh họ, anh như vậy làm sao có tán được được bạn gái, em ủng hộ anh, cố lên!
Sức mạnh của Lâm Hồi Âm còn lớn hơn so với Vương Tranh, khẽ đẩy một chút Vương Tranh, Vương Tranh chỉ có thể thuận thế tiếp nhận gậy bóng chày.
Triệu Lăng Phong đứng ở một bên, khóe miệng mang theo nụ cười khiêm tốn, trong lòng lại chờ Vương Tranh biểu hiện.
Thực cho là môn bóng chày đơn giản như vậy, hắn đã điều chỉnh tốc độ bóng bắn ra ở mức cao nhất, hắn đều lười chơi những trò đơn giản, bằng không sẽ tùy tiện đánh một quả bóng mà được mọi người chung quanh reo hò sao.
Nắm lấy gậy bóng chày, Vương Tranh bày ra một tư thế đánh bóng, dường như đây là bản năng, một bên ánh mắt của Liễu Tình cũng là sáng lên, bộ dạng này đúng là tương đối hoàn hảo.
"Vù"
Trong nháy mắt máy phát bóng bắn ra một quả bóng với tốc độ cao, ở nơi đây, trong mắt của những người khác là chuyện chỉ trong nháy mắt nhưng ở trong mắt Vương Tranh, lại quá chậm.
"Bốp"
Một tiếng bạo vang, quả banh bay về phía trời cao, xa đã không thể nhìn thấy.
Vương Tranh trong lòng lộp bộp một chút, đậu xanh, dùng sai lực, lỡ tay, xem ra tâm tính vẫn là không thể khống chế tốt, có chút nho nhỏ khoe khoang.
Chung quanh học viên đều im ắng, sau đó là một mảnh tiếng hoan hô,
- Có phải không đó, lần đầu tiên nhìn thấy đánh bóng mạnh đến như vậy!
- Anh bạn này chắc là tuyển thủ nghiệp dư đây!
- 100% là đến trường học chúng ta để tán gái!
- Tổ bà nó, phiền nhất là loại xâm lấn này!
Triệu Lăng Phong có chút xấu hổ:
- Ha ha, Vương Tranh vận khí không tệ a.
- Còn tạm được, đều nói người mới có vận khí tốt, quả nhiên là như thế này.
- Nếu hôm nay vận khí tốt như vậy, không ngại thêm hai phát nữa, cũng tranh chút danh tiếng cho trường Thự Quang của chúng ta!
Triệu Lăng Phong cười nói.
Vương Tranh vốn không muốn gây chuyện, chỉ là người này một chút cũng không biết tiến thối, thực cho là hắn rất nhàn rỗi không có việc gì tới nơi này tìm ngược a.
- Chơi thôi, khó có được cơ hội.
Sau đó liên tục ba bóng, Vương Tranh cũng không có khách khí, một bóng tiếp một bóng, đều là đánh mạnh tay, oanh đến toàn trường lặng ngắt như tờ.
- Quá Pro, tên này có phải là vận động viên chuyên nghiệp hay không!
Diệp Tử Tô cùng Lâm Hồi Âm thần sắc vui vẻ không chút dè xẻn mà vỗ tay, đối với Vương Tranh mà nói trừ phi là môn thể thao đặc biệt phức tạp, giống như loại này căn bản sẽ không thành vấn đề, chẳng qua là mắt và tay độ phải có độ chính xác mà thôi, đơn giản như đang giỡn.
Khuôn mặt Triệu Lăng Phong đen thui. Rốt cục không ở dây dưa vấn đề này nữa.
- Chị Tử Tô, chúng ta đi đến chỗ khác đi.
Hôm nay Lâm Hồi Âm là khách, nàng cùng Vương Tranh tự nhiên là tán thành.
- Tử Tô, giữa trưa ăn cơm đi, thương thảo một chút về chuyện tụ hội bạn học cũ.
Triệu Lăng Phong không muốn buông tha cho cơ hội này.
- Lần sau hãy nói, ta cùng Vương Tranh còn có chút việc, đi trước một bước.
Diệp Tử Tô nói.
Dọc theo đường đi, Lâm Hồi Âm à hứng thú dạt dào, bỗng nhiên tiến đến bên tai Diệp Tử Tô nhỏ giọng nói:
- Chị Tử Tô, em cảm thấy chị cùng anh Vương Tranh rất xứng đôi nha. Nếu cần để em giúp anh chị giật dây?
Diệp Tử Tô mặt đỏ lên:
- Chúng ta chỉ là bạn bè. Không phải loại quan hệ như em tưởng đâu
- Phải không, ở chỗ của em, các cô gái sẽ rất dũng cảm khi theo đuổi hạnh phúc. Bỏ lỡ thì không vãn hồi lại được.
Lâm Hồi Âm nói cứ giống như một bà cụ non.
Ở dưới sự khuyến khích của Lâm Hồi Âm, lại tiếp tục đi đến chơi trò chơi ở khu giải trí, quả thật trẻ con tuổi này ưa thích trò chơi, nhưng dường như nàng đang cố ý tạo cơ hội cho Vương Tranh cùng Diệp Tử Tô vậy.
An Cát Lợi cách đó không xa giống như bóng với hình, vẻ mặt mê mang, loại trò chơi ngây thơ này, tại sao điện hạ lại có hứng thú?
Lâm Hồi Âm nhát gan, không dám chơi trò xe nhào lộn, lại mè nheo để cho Vương Tranh cùng Diệp Tử Tô ngồi chơi để nàng nhìn xem.
Lẳng lặng đứng ở bên dưới, Lâm Hồi Âm đôi mắt to cũng đang chớp chớp suy nghĩ, thiếu niên này đại khái trong miệng người bình thường có thể xưng là vĩ đại, nhưng mà quả thật không thích hợp với chị nàng, quan hệ của hai người chỉ là gánh nặng cho cả hai bên. Nàng biết rõ cá tính của chị nàng, nhìn như thành thục, kỳ thật có điểm chấp nhất, nhưng nếu như Vương Tranh có bạn gái, có lẽ chị ấy sẽ buông tay.
- Ai nha, mấy người lớn này luôn làm cho người ta phải bận tâm.
Lâm Hồi Âm bất đắc dĩ lắc đầu.
Diệp Tử Tô tuy xuất thân từ học viện quân sự, nhưng xe nhào lộn này vẫn quá khủng bố, nhất là dưới tình huống như vậy, theo bản năng nữ hài tử thường biểu hiện yếu đuối một chút.
← Ch. 0084 | Ch. 0086 → |