Vay nóng Tima

Truyện:Tinh Chiến Phong Bạo - Chương 0863

Tinh Chiến Phong Bạo
Trọn bộ 1398 chương
Chương 0863: Hố tiểu cữu tử tỷ phu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1398)

Siêu sale Shopee


"Nghiêm ca, hôm nay có phải khiêm tốn chút hay không, cần em đi mời mấy ngôi sao tới đây góp mặt hay không, đều là người một nhà." Jasper cười nói.

"Lắn con bê, chuẩn bị đem hậu cung của cậu mang tới đây, khiêm tốn, hiểu không phải khiêm tốn!" Nghiêm Tiểu Tô nói.

"Hiểu hiểu hiểu, em cảnh giới không đủ, không phải đang học tập sao."

Nhưng, nói xong, nhìn trái nhìn phải, người trong chờ mong muốn nhìn thấy cũng chưa đến, "Nghiêm ca, Tranh ca bao giờ trình diện?"

Nghiêm Tiểu Tô liền cười, "Tiểu tử cậu, đã biết cậu có đầu óc, tôi đây là cưới chạy, cậu cho rằng người ta nhàn rỗi như chúng ta nói đến là đến?"

Jasper vò vò đầu, "Nghiêm ca nói rất phải, ha ha, đã đến giờ rồi, Nghiêm ca, nhẫn, hoa, đều chuẩn bị tốt rồi?".

"Ok."

Nghiêm Tiểu Tô vẫn có chút khẩn trương, lại kiểm tra một lần, gật gật đầu.

"Jasper, lần này vất vả cậu rồi."

"Bá phụ, xem ngài nói kìa, là cháu lì mặt cố chui vào, cháu có hôm nay đều là có Nghiêm ca ở phía trước làm tấm gương, nhìn thấy Nghiêm ca kết hôn, cháu cũng cần đẩy nhanh bước chân."

"Ha ha, vậy thì tốt, vậy thì tốt, đi thôi, đừng để người ta đợi lâu."

Đi ra cửa, thảm màu đỏ, trên đài cao mục sự đã đang đợi.

Nghiêm Tiểu Tô và phù rể Jasper đã đi tới, lão Nghiệm làm gia trưởng, liền tới trên ghế khách quý nhà trai chiêu đãi thân hữu và khách nhân quan trọng, quay đầu nhìn con trai bộ dáng trưởng thành ở trên đài chờ đợi, rốt cuộc có một loại cảm giác con trai trưởng thành rồi.

Đúng lúc này, một bóng người đi tới trước đài nghi thức, vỗ vỗ Jasper, "Anh bạn, làm phiền nhường vị trí, chỗ này là của tôi."

Jasper thiếu chút nữa nhảy dựng lên, sát, người nào không có mắt dám động thú trên đầu thái tuế, ca không thu thập...

Nhưng Nghiêm Tiểu Tô bên cạnh so với hắn càng trước một bước nhảy dựng lên, "Lão đại? Sao mày lại tới rồi?"

"Mày cho rằng tiền trảm hậu tấu, lão tử không tới được sao, nổi bật này tạo chắc chắn tranh, nghe nói phù dâu đều là mỹ nữ, thực sao, ở đầu." Vương Tranh dùng sức ôm Nghiêm Tiểu Tô một cái, đấm mạnh ở trên vai hắn, "Không tệ, ăn mặc một chút quả thật ra dáng."

Cách đó không xa Diệp Tử Tô cười mà không nói, hôn lễ là nàng một tay xử lý, khi được tin tức Vương Tranh cũng lắp bắp kinh hãi, ba ngày chạy tới, quả thực là không thể tưởng tượng, nhưng... nhìn thấy No. Princess thì không ngoài ý muốn.

"Anh bạn, cho mượn quần áo mặc một chút."

Jasper đã ý thức được đối phương là ai, không nói hai lời cởi quần áo xuống dưới, cái này con mẹ nó, boss cuối đến rồi, chân nhân bất lộ tướng, xem ra hình như là học sinh, nhưng cao nhân chính là cao nhân, toàn bộ Ngân Minh, có mấy ai có thể trong vòng ba ngày từ Roland Garros chạy tới Mặt Trăng?

"Vương Tranh?"

Nghiêm phụ cũng có chút giật mình, không phải nói hắn ở Roland Garros không về được sao? Đây cũng không phải là từ Địa Cầu chạy tới Mặt Trăng.

Nhưng, người dưới đài càng nhiều là không biết tình huống, "Thằng cha này là ai?"

"Phù rể cũng có người cướp?"

Jasper mọi người đều biết, Stading một siêu tân tinh của tập đoàn tài chính, hắn làm phù rể, làm hôn lễ đơn giản này còn có một chút cấp bậc đáng nói. Nói thật, Nghiêm gia quá keo kiệt, cho dù là ý kiến của cô dâu, cũng không cần đơn giản như vậy chứ? MC chủ trì hôn lễ đều là tên chân chạy vô danh.

Bây giờ thú vị rồi, Jasper thế mà lại bị người ta đuổi xuống đài. Hay là, Jasper tự mình không muốn?

"Ha ha, xem tuổi, hắn là bạn học của Nghiêm Tiểu Tô trước kia đi, người trẻ tuổi mà, ai chưa từng có bạn bè, có thể lý giải."

Cũng may người thân bạn bè có thể được mời tham gia hôn lễ, tố chất đều tính là không tệ, hoặc là hợp tác tương đối sâu với Nghiêm gia, cỗ kiệu hoa mỗi người nấng, dưới trường hợp này, người tận lực nói tốt vẫn là không hề ít.

Nhưng, mấy vị khách Crane Wellington mời đến thì không khách khí như vậy, "Đây là làm quá đáng một chút rồi phải không? Jasper bị đuổi xuống đài, tiểu tử kia cho rằng hắn là ai? Nơi này lại là trường hợp gì?"

Hữu Lịch lắc lắc đầu, Nghiêm gia có chút quá tùy hứng rồi.

Đúng lúc này, cửa lớn đại sảnh đẩy ra, đồng thời, tiếng Piano kết hôn tiến hành vang lên, Triệu Y Linh ở dưới phụ thân Triệu Triết đỡ, từng bước một đạp thảm đỏ đi hướng nghi thức. Phù dâu ở phía sau hỗ trợ nâng làn váy áo cưới thật dài, mấy đứa bé hóa trang thiên sứ khuôn mặt tươi cười, ở hai bên rải hoa.

Trái tim Nghiêm Tiểu Tô bang bang nhảy loạn lên, trong mắt thoáng cái cũng chỉ còn lại Triệu Y Linh.

Tiếng vỗ tay vang lên, Nghiêm Tiểu Tô quỳ một gối xuống, từ trong tay bố vợ tiếp nhận Triệu Y Linh, phong tục Mặt Trăng, cái này ý nghĩa con gái từ nay về sau sẽ do một nam nhân khác đi bảo hộ.

Khúc âm nhạc tiến hành kết hôn dừng lại, Nghiêm Tiểu Tô và Triệu Y Linh tới trước mặt mục sư. Dựa theo nghi thức giáo hội Triệu Y Linh tín ngưỡng, thủ ấn thánh điển với nhau, ở dưới thần chứng kiến, kết lời thề vợ chồng thần thánh.

Vô luận khỏe mạnh hay tật bệnh, vô luận giàu có hay bần cùng, luôn trung lẫn nhau, thẳng đến rời khỏi thế giới.

"Anh (em) đi đâu, em (anh) theo đó. Quốc gia của anh (em) chính là quốc gia của em (anh), thần của anh (em) chính là thần của em (anh)."

Ở dưới mục sư cầu nguyện, lấy danh nghĩa thần, trao nhẫn, tượng trưng sẽ trân quý lẫn nhau giao cho đối phương.

Diệp Tử Tô ở cách đó không xa si ngốc nhìn một màn này, ở bên người nàng chính là Vương Tranh cũng làm phù rể, bọn họ phụ trách đem nhẫn phân biệt giao cho chú rể cô dâu, dưới loại không khí này, cảm giác có chút vi diệu làm tâm tình người ta mê muội.

"Lấy quyền hạn thần giao cho tôi, tôi tuyên bố, Nghiêm Tiểu Tô, Triệu Y Linh, là vợ chồng, thần phối hợp, không thể tách rời."

Mục sư cuối cùng tuyên bố, kết thúc buổi lễ.

Nghiêm Tiểu Tô cảm giác vẫn mê man, nắm chặt tay Triệu Y Linh, về tới trên vị trí chính.

Hôn lễ tiến vào giai đoạn yến hội.

Mọi người đều bắt đầu ăn, hơn nữa có thể ngẫu hứng lên đài phát biểu chúc phúc với chú rể cùng cô dâu.

Chỉ toàn bộ hôn lễ mà nói quả thật có chút đơn giản, hiền hoà, không nhiều sự gò bó, nhưng con người chính là một loại sinh vật kỳ quái, quá long trọng, thì cảm thấy khoe khoang, đơn giản thì cảm thấy không coi trọng, đương nhiên đây không phải suy nghĩ của Triệu gia, cũng không phải Wellington, lão biết rõ đây là Y Linh yêu cầu, Nghiêm Tiểu Tô đối với một đứa cháu gái này của lão thật sự là tốt không nói được gì nữa, nhưng những người đó lão mời đến lại đồng một câu tây một câu, cho rằng Nghiêm gia khinh thường Triệu gia mới sẽ "tùy ý như vậy.

Wellington cũng có chút hối hận, cần gì cứ cố đem người làm ăn tìm đến, nhưng lúc này cũng không thể nói gì, giải thích chính là che dấu, chỉ là hi vọng đám người này đừng làm ầm ĩ là tốt rồi.

Diệp Tử Tô lên đài đầu tiên, vị đại tiểu thư OMG này, hiện tại một trong các nhân vật nổi bật nhất của Thái Dương Hệ, hơn nữa là bạn tốt của Nghiêm Tiểu Tô.

*****

"Đầu tiên, tôi rất hâm mộ mọi người, nữ hài tử có thể tìm được một nửa khác của mình là chuyện quan trọng nhất của cuộc đời. Tôi và Y Linh quen biết không lâu, nhưng vừa gặp mà như đã quen, nàng là nữ hài tử thiện lương nhất trên thế giới này, tâm linh nàng, thuần khiết giống như từ Địa Cầu nhìn lên Mặt Trăng, nếu tôi là nam nhân, tối hôm nay đến nơi đây, thì nhất định không phải đứng ở chỗ này chúc mừng, mà là đến cướp cô dâu... Y Linh, Nghiêm Tiểu Tô và tôi là bạn học trung học đến đại học, chúng tôi phi thường quen thuộc, khi anh ấy nói cho tôi biết, anh ấy muốn kết hôn, tôi lúc ấy nói với anh ấy là, anh là nhớ lầm lịch phải không, hôm nay không phải Cá tháng Tư, sau đó anh ấy liền nói với tôi về cô ấy, vẻ mặt anh ấy lúc ấy, tôi đến nay cũng vẫn nhớ rõ, có thể lấy được cô ấy là may mắn lớn nhất của anh ấy, hôm nay, hai người chính là người hạnh phúc nhất trên cả thế giới."

Dưới đài vỗ tay sấm dậy, đối với người ngoài mà nói, đọc diễn văn không quan trọng, quan trọng là người đọc diễn văn có đủ phân lượng hay không, cuối cùng nhìn thấy một người đã phân lượng, Triệu Triết cũng có chút hối hận, vẫn là nghĩ sót rồi, lão Nghiêm muốn làm nổi bật một chút thật ra lại há không phải vì mặt mũi bọn họ, dù sao các thân thích kia của lão cũng không bình tĩnh như vậy, tuy ngoài miệng không nói thẳng, giống như Triệu gia không coi trọng bọn họ, nhưng ngẫm lại, chỉ cần Y Linh dễ chịu là được, cần gì để ý người khác thấy thế nào.

Vương Tranh cười tủm tỉm vỗ tay, "Tử Tô, em hôm nay thật xinh đẹp."

Diệp Tử Tô nở nụ cười, như trăm hoa nở rộ, "Phải không, em còn cho rằng anh luôn đem em coi là nam."

Bạn học Vương xấu hổ sờ sờ mũi, "Hôm nay không cần trêu chọc anh được không."

"Anh không đi lên nói chút gì đó?"

"Anh thì thôi, em cũng biết anh không am hiểu cái này, nhưng ngạc nhiên vẫn là có." Vương Tranh thần bí cười cười, trái lại làm cho trái tim Diệp Tử Tô nhảy lên bang bang, Vương Tranh chuẩn bị cái gì được cho là kinh hỉ?

Dựa theo thói quen hôn lễ Mặt Trăng, lúc này đồng thời cũng là thời gian biểu diễn, mỗi khi có người đọc diễn văn chấm dứt, đều nên có một tiết mục biểu diễn, gia đình Mặt Trăng bình thường, thì là thành viên gia tộc, bạn bè người thân đến tiến hành những tiết mục đó, đối với nhân sĩ thượng tầng, thì là mời ngôi sao lên đài, lúc này, trong khách quý, đã có người uống chút rượu hưng phấn kêu đứng lên muốn xem tiết mục.

.... Triệu Hựu Hùng tiểu bằng hữu cầm trên tay đàn violon có chút lo lắng, lát nữa hắn cũng muốn lên đài biểu diễn, trong lòng cũng nói thầm, tỷ phu, không troll cậu em vợ như vậy, ngươi không mời ngôi sao còn chưa tính, vì sao để ta cậu em vợ duy nhất này đi lên gánh trách nhiệm. Ta đàn violon nghiệp dư, thôi, vì lấy lòng anh rể, hắn cũng bất chấp mọi giá, mất mặt cũng mất mặt đi, dù sao trẻ con, mọi người cũng chỉ sẽ cảm thấy náo nhiệt vui vẻ.

Đúng lúc này, vài người ở cửa lớn thò đầu tới, hướng tới Triệu Hựu Hùng phất tay lại giơ chân, đều là bạn học cùng lớp hắn mời đến, bạn bè chơi thân nhất, hắn hôm nay muốn biểu diễn hai tiết mục, một cái là đàn violon, một cái khác chính là cùng mấy người bạn này hợp tác làm ảo thuật.

Triệu Hựu Hùng vội vàng đi qua, "Vừa rồi các cậu đi đâu, lập tức sẽ bắt đầu, cũng đừng để mình mất mặt, đây là cơ hội tốt biểu hiện của mình ở trước mặt anh rể!"

"Hựu Hùng, ta kháo, vận khí của chúng ta không nên quá tốt, hôm nay ở đây kết hôn cũng không chỉ có chị cậu, cậu đoán chút còn có ai?" Một tên nhóc bảnh trai nói.

"Ai? Đừng nói nhiều như vậy, mấy người các ngươi làm xong chuẩn bị ảo thuật chưa?" Triệu Hựu Hùng hỏi.

"Yên tâm đi, trước không nói ảo thuật, Shufeima và Champer ngay tại cách vách kết hôn, người ta nơi đó thật náo nhiệt, người biết có những ai tới không?"

Shufeima và Champer, ở Mặt Trăng là ngôi sao điện ảnh phi thường có danh tiếng, hơn nữa người ta đóng phim chỉ là chơi, hai người thật ra đều là xuất thân con em nhà giàu, không chỉ phi thường có lực ảnh a hưởng ở trong giới giải trí, ở trong giới làm ăn cũng là rất có thanh danh.

"Có những ai?"

Triệu Hựu Hùng bị thành công cầu lên khẩu vị, dù sao trẻ con, theo đuổi ngôi sao rất bình thường, cũng quên chính là ở trên hôn lễ bà chị.

"Jessie Liu, Sài Khả Nhi, còn có nữ thần Beth của chúng ta... nhiều tới mức không đếm được, dù sao ngôi sao nổi tiếng trong giới giải trí đều trình diện, đều là đến biểu diễn tiết mục, lát nữa sẽ bắt đầu."

Trẻ con nhìn thấy đại minh tinh đều rát hưng phấn, ngay từ đầu bọn họ còn tưởng rằng là tới tham gia nơi này, kết quả lại đều đi trên lầu.

Ảnh mắt Triệu Hựu Hùng sáng một chút, nhưng ảm đạm xuống, lắc lắc đầu, "Mình không thể đi."

"Cũng phải, đáng tiếc, cậu không đi, chúng mình cũng không đi."

Mấy người bạn nhỏ vò đầu, vừa rồi là nhìn thấy thần tượng nữ thần quá hưng phấn, bây giờ nghĩ lại, cũng đủ nghĩa khí.

Vương Tranh vừa lúc từ bên ngoài trở về, nghe được đoạn đối thoại đó, liền không khỏi cười đi qua, "Mấy nhóc, khẩn trương sao."

"Chào anh, phù rể tiên sinh, anh là bạn học của anh rể em sao?" Triệu Hựu Hùng vẫn rất tò mò với Vương Tranh, trước đó bởi vì lễ phép không tiện hỏi, hiện tại đưa lên cửa, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội giải thích khó hiểu.

"Ừm, trung học đến đại học đều là vậy." Vương Tranh hỏi, "Mấy đứa đều thích ngôi sao."

"Đương nhiên rồi, ai không thích đại minh tinh!"

Trên vị trí chủ tịch, Nghiêm Tiểu Tô và Triệu Y Linh ngọt ngào nghe MC biểu diễn piano, toàn bộ khẩn trương trước đó trở thành hư không, hiện tại chỉ tràn đầy vui vẻ."Đúng rồi, phù rể của anh không phải là Jasper sao?"

Jasper là đến sớm. Triệu Y Linh đã biết, đột nhiên thay đổi người xa lạ, tuy không có vấn đề gì, nhưng vẫn muốn hỏi một chút.

"A, em hôm nay quá đẹp, làm anh mê mệt cũng quên giới thiệu với em. Vương Tranh, bộ dạng không giống trên điện thoại sao."

"Phì. Thì ra là anh ấy, mặc đồ tây quả thật không nhận ra." Triệu Y Linh nở nụ cười, "Anh ấy chạy tới như thế nào, thật sự là vất vả anh ấy."

"Ha ha, đứa bạn này của anh phi thiên độn địa, không gì không làm được, hắn nói có cái ngạc nhiên tặng cho chúng ta làm quà!"

"Người tới chính là chúc phúc tốt nhất." Triệu Y Linh phu xướng phụ tùy như chim nhỏ nép vào người.

Lúc này, trên ghế khách khứa, mấy khách quý lão cữu nhà gái Crane Wellington mời đến ở sau khi xem MC biểu diễn piano, liền đứng dậy cáo từ."Ha ha, Crane, cách vách chính là Sài gia đại thiếu và Lưu gia lão nhị kết hôn. Xem thời gian, chúng ta không sai biệt lắm cần đi qua."

"Ha ha, chúng ta đi trước một chuyến, lát nữa trở về."

Mấy người ha ha, liền muốn rời đi, còn trở về cái rắm, vốn tưởng rằng là trường hợp lớn, kết quả hẹp hòi như thế.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên một số nhân viên mặc đồ tây đen từ bên ngoài tràn vào.... Khiêng đây là cái gì... Đám người này cũng nhanh chóng, trực tiếp đem vũ đài hôn lễ kéo màn vây lại.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1398)