Vay nóng Tima

Truyện:Tinh Chiến Phong Bạo - Chương 0979

Tinh Chiến Phong Bạo
Trọn bộ 1398 chương
Chương 0979: Hiệu ứng thần tượng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1398)

Siêu sale Lazada


Một trận gió nhẹ quét qua, lá cây vang lên xào xạc, Vương Tranh nhìn bộ dáng lúng túng của Mộc Chân, cười, "Ngày mai có lớp chiến lược cơ giáp, cậu đi cùng với tôi, mặt khác có một lớp hướng dẫn chiến hạm, cậu cứ tự do hoạt động, thử kết bạn với nhiều nhân loại chút."

Mộc Chân lại vui vẻ cười, hắn thật sự lo lắng mình là trói buộc.

Erevan xa xa nhìn hai người dưới tàng cây.

Một người là thần tượng của nàng, Vương Tranh! Đội trưởng Mãng xà Sala, rất đẹp trai, đẹp ngây người, ánh mắt tùy tính cũng sắc bén có sát khí như vậy, quả nhiên là Đại Ma Vương Tranh không gì không làm được!

Một người khác, là mục tiêu nàng cảm thấy hứng thú, tên to xác Dida trong trang, Mộc Chân!

Ở Học viện tinh anh X, hệ chiến đấu chỉ là một bộ phận, còn có rất nhiều khoa học, chính kinh các cơ cấu phương diện học tập, chỉ là không bắt mắt giống hệ chiến đấu.

Erevan chính là hệ khoa học tin tức, năng lực X là thiểm ức, có thể ở nháy mắt ghi nhớ lượng lớn tin tức, hơn nữa hoàn thành phân loại và bước đầu phân tích, ở trên ứng dụng khoa học, đây là loại năng lực X phi thường cường đại.

Sở thích của Erevan có chút đặc thù, chính là nghiên cứu văn minh giống người.

Văn minh Atlantis thần bí cao quý, văn minh Maya thu mình xa hoa, văn minh Ghana tinh nhiều chủng tộc dung hợp...

Erevan ở Học viện tinh anh X thành lập một hiệp hội nghiên cứu văn minh, quả thật đã tìm được không đồng chí có sở thích chí thú giống nhau.

Nhưng vấn đề cũng theo hiệp hội lớn mạnh mà sinh ra, vài người tu tập một chỗ, tán gẫu, tham thảo một số các loại văn minh có thể cảm thấy vui vẻ, nhưng người vừa nhiều lên, ngươi một lời, ta một câu, thì loạn lên, phải lập hạng, có một quy cách trình tự nghiên cứu.

Nhưng, ở Học viện tinh anh X, căn bản là không có đối tượng có thể nghiên cứu, nơi này là Học viện tinh anh của nhân loại!

Hiệp hội chỉ luôn lý luận suông.

Thẳng đến người Atlantis và người Maya gia nhập Học viện tinh anh X.

Erevan cao hứng hỏng rồi!

Nhưng rất nhanh, nàng cao hứng đã biến thành thất vọng, người ta căn bản không muốn gặp nàng.

Trên đường cũng từng ngăn đón hai lần, bị người ta chấn nhiếp trên khí thế, trực tiếp cứng ngắc, phục hồi tinh thần lại, người ta đã đi xa, ngay cả lời cũng không nói được, người Atlantis hiển nhiên chán ghét loại nghiên cứu này, đối với nàng cũng không chút khách khí.

Người Maya thì lại càng không cần nói, thành viên trong hội đem ý đồ vừa nói người Maya liền trở mặt, ngâm lại cũng đúng, ai muốn bị nghiên cứu đầu? Mặc cho bọn họ bổn ý là tốt.

Erevan không phải người thích bỏ cuộc, kiên cường là ưu điểm của nàng, cho dù phó hội trưởng Ngụy Thắng luôn khuyên nàng, nàng cũng từng lần một lao lên, đến cuối cùng, người Atlantis cũng không cho nàng nét hoà nhã nữa, bởi vì chỉ cần vừa cảm ứng được nàng tồn tại, người ta liền lập tức biến mất. Không thể trêu vào thì trốn đi.

Nhưng, Erevan vẫn có một chút thu hoạch, quá trình vấp phải trắc trở, cũng là nghiên cứu. Trên chi tiết, có thể phát hiện không ít thứ, thật ra nghiên cứu tương quan, phương diện Ngân Minh sớm đã có chuyên gia càng thêm quy phạm cùng chính thức, nàng muốn phát hiện thứ mới, thật sự cần đi đường khác, dù sao nàng là nghiến răng nghiến lợi viết một thiên luận văn "văn minh Atlantis xấu hổ", làm Dimaliya cũng thực không nói được gì, cuối cùng vẫn là Aslan ra mặt đem chuyện này dép yên.

Đang lúc Erevan tính như thế nào tiến thêm một bước, Vương Tranh mang theo Mộc Chân trở về!

Người Dida da! Thật to xác!

Lực chú ý của Erevan bị dời đi, ít nhất Dimaliya và người Maya đều thở phào một hơi, dù sao cũng là thế giới nhân loại, bọn họ trước khi đến ít nhiều cũng đều có quốc gia dặn dò, thật sự không muốn trêu chọc người như thế.

Ở trước đó, trên thân người Atlantis Erevan cũng học được giáo huấn, không thể quá trực tiếp. Không có ai muốn bị người ta nhìn chằm chằm nghiên cứu.

Nàng bắt đầu xem giải đấu tranh bá cơ giáp vương giả trước nay không thích thế nào...

Ngay từ đầu không có cảm giác gì, nhưng bởi vì Mộc Chân, nàng theo bản năng ủng hộ chiến đội Mãng xà Sala, một khi có trận doanh, quan sát trận đấu, sẽ không là đơn thuần cơ giáp đánh tới đánh lui nữa, trái tim, theo chiến trường biến hóa mà kích động, mà lo lắng, mà vui sướng.

Thanh xuân kích tình, là sẽ truyền nhiễm.

Vương Tranh mang đến từng lần thắng lợi, làm Erevan đem hắn coi là thần tượng, loại cảm giác đó rất khó dùng một từ ngữ xác thực để hình dung.

Giống như là Lâm Hồi Âm!

Ở trước khi nghe biểu diễn hiện trường của nàng, chỉ là cảm thấy nàng hát rất không tệ, rất êm tai, rất có ý cảnh.

Nhưng, sau khi kinh nghiệm bản thân một lần hiện trường biểu diễn, đắm chìm ở kinh ngạc thị giác ngọn đèn vũ mĩ mang đến, lại nghe được biểu diễn thiên âm linh hồn của Lâm Hội m.

Giống như cái đó đã là một loại hình thức khác của sinh mệnh.

Điều này làm Erevan càng muốn nghiên cứu kĩ Mộc Chân, hứng thú và thần tượng hai hợp một, cảm giác rất tốt.

"Buổi chiều tôi còn có lớp, cậu cứ tự do hoạt động đi, dũng cảm một chút." Vương Tranh vẫn cho Mộc Chân một ít dũng khí.

Mộc Chân cúi đầu ừm một tiếng, cũng cảm thấy nên kết giao thêm bạn bè chút.

Mộc Sâm, còn có trưởng lão hội, mỗi lần liên lạc với hắn, đều quan tâm điểm ấy.

Mộc Sâm cũng từng không dưới một lần dặn dò: "Mộc Chân, ở thế giới nhân loại, thì cần dựa theo quy củ nhân loại làm việc, ở dưới điều kiện tiên quyết không thêm phiền cho Ada, kết giao thêm với nhân loại..."

Kết giao thứ này, thực không phải có thể giao, hơn nữa Mộc Chân cần học là độc lập.

Mộc Chân sờ gáy, nhìn bóng lưng Vương Tranh xa xa biến mất, có chút không biết cần đi làm gì, hôm nay hắn cũng không có lớp, bằng không còn có thể thử làm quen một số người bạn trên lớp. Ừm, tên to xác cường tráng thường xuyên ngồi bên cạnh hắn hình như rất dễ có cảm giác đề tài chung trong gian ký túc xá nào đó của học viện, một kẻ cơ bắp hơn hai mét một chút đột nhiên rùng mình một cái...

Đang nghĩ tới có ai là tương đối dễ trao đổi, Mộc Chân bị Erevan đột nhiên đứng ở trước mặt hắn dọa nhảy dựng.

Tiểu cô nương thật xinh đẹp.

"Chào anh." Erevan chủ động chào hỏi, hình ảnh tên to xác ngồi một mình ở dưới tàng cây trầm tư, làm nàng xúc động, kế hoạch ban đầu là tiếp tục quan sát cự ly xa một đoạn thời gian.

"Chào cô, cô là?" Mộc Chân trừng mắt nhìn.

"Tôi tên Erevan, ừm, là người ủng hộ chiến đội Mãng xà Sala, có thể ký tên giúp tôi hay không?"

"Tôi? Kí tên?" Mộc Chân có chút ngượng ngùng chỉ chỉ cái mũi mình, lại nhìn tiểu nữ sinh đối diện, đeo kính mắt vuông thật dày, phối hợp khuôn mặt nhỏ nhắn dễ mến nói không nên lời, đôi môi phấn hồng cong mỉm cười, rất có sức thuyết phục.

"Ừm, tôi muốn làm bạn với anh, có thể chứ?"

Mộc Chân ồ một tiếng, có chút cao hứng, "Có thể."

Cảm giác buồn ngủ thì có người đưa gối đầu, hơn nữa khí tức "Tiểu cô nương" này có chút giống với người Dida.

Nhìn nụ cười của Mộc Chân, Erevan chợt có chút xấu hổ, bởi vì nàng có thể cảm nhận được đối phương chân thành, rất để ý hai chữ "bạn bè này, mà mình mục đích không đơn thuần.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1398)