← Ch.0098 | Ch.0100 → |
- Hắn chính là một người như vậy, sớm đã thành thói quen.
Diệp Tử Tô nói cứ như là cùng Vương Tranh rất quen thuộc, Thiệu Tuấn Triết cùng Lục Hinh đều cảm giác ra được quan hệ giữa hai người rất chặt chẽ.
- Khụ khụ, bạn học Diệp, mỗi học kỳ ở trường học chúng ta đều có chuyên đề, ta nghĩ lần này liền lấy đầu đề là ảnh hưởng đến thương nghiệp của nghiên cứu cùng ứng dụng lý luận định vị tọa độ trong không gian di động, không biết có thể cung cấp thêm chút tình báo hay không?
Thiệu Tuấn Triết chà chà hai bàn tay, nếu có thể đem chuyên đề này làm ra, hắn xin học bổng cũng không có vấn đề gì.
- Đừng tìm ta, ta nói thật vị bạn học trước mắt các ngươi là người có quyền, ta phải dựa vào hắn để kiếm miếng cơm ăn.
Diệp Tử Tô chỉ chỉ Vương Tranh, rất có hương vị làm nũng của bạn tình.
Vương Tranh cũng không phải giả bộ, mà là không muốn bị người săm soi gốc rể:
- Đều là bạn học, có cái gì cần trực tiếp cho ta điện thoại là được.
- Đợi chút, đầu óc ta có chút loạn, ta nhớ rõ trong số người phụ trách của hạng mục này có học viên cũng gọi là Vương Tranh, không phải là ngươi đó chứ?
Thiệu Tuấn Triết há to miệng, ánh mắt trừng giống như cá chết.
Chuyện này khẳng định là được đưa lên trang báo của các trường Đại Học, Tiếu Phỉ vốn đã danh chấn thiên hạ, Marcos cũng không phải hạng người vô danh. Đi theo hai người, Vương Tranh khẳng định cũng đã bị chú ý ở một trình độ nhất định, đáng tiếc, cho dù là các bạn học của Vương Tranh đều không liên tưởng đến hắn.
Lục Hinh cũng ngây người, nàng vẫn cảm thấy Vương Tranh thấy thế nào cũng không giống như người không có năng lực, thời điểm trước kia ở Thự Quang, nàng còn cùng bạn cùng phòng tranh cãi qua, ai ngờ vừa mới tốt nghiệp không bao lâu, người này liền....
- Vương Tranh, ngươi thật là có thể giả nai!
Lục Hinh nghiến răng nghiến lợi nói.
- Bạn học Lục, ta sai lầm rồi, thực sự không phải giả nai, chỉ là không muốn phô trương. Thành danh rất đáng sợ, trước kia nếm qua hai lần đau khổ cho nên còn sợ.
Vương Tranh nói.
Lục Hinh buồn cười:
- Xem như ngươi có chút lương tâm.
Lần này tụ hội bạn học cũ rất thành công, bạn học Vương có vẻ thư thái. Tuy rằng ánh mắt Lý An không tốt, nhưng chung quy có nguyên tắc một chút so với Triệu Lăng Phong, phàm là người đến đây, đều cảm thấy không tệ lắm, dù sao vẫn có một bộ phận là hướng về phía cảm tình mà đến.
Diệp Tử Tô là tận tâm hết sức, toàn bộ chi tiêu của buổi tiệc này đều tính cho nàng, hào phóng, người lại tốt, bạn học Diệp lại được đề cử làm hội trưởng thứ 56 của hội bạn học cũ.
Vương Tranh bên này hưởng thụ cuộc sống vườn trường, nhưng cuộc sống vốn không bình tĩnh.
..........
Châu Âu.
- Điều đã điều tra xong chưa?"
Lear hỏi.
Droop gật gật đầu:
- Quan hệ giữa tiểu thư Mông Điềm cùng hắn cũng không phải quan hệ nam nữ, nhưng cơ hội tiếp xúc giữa hai người cũng không ít, bạn bè thân thiết của Vương Tranh có một người tên là Nghiêm Tiểu Tô, trong nhà người này sản xuất băng vệ sinh, là công ty Ngôi Sao May Mắn gần đây rất nổi danh.
- Hết rồi?
Lear từ chối cho ý kiến.
- Chính là hạng mục định vị tọa độ trong không gian di động.
Lear khẽ gật đầu.
- Thiếu gia, có phải trực tiếp ra tay đối với Nghiêm Tiểu Tô hay không?
Droop ôn hòa nói, như là một chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.
Lear mỉm cười, nhẹ nhàng sờ sờ một quyển sách thật dày trên bàn, Hậu Hắc Học.
- Quan hệ riêng tư của Nghiêm Tiểu Tô có sơ hở gì?
- Hắn có một bạn gái tên là An Mỹ, gia đình bình thường, diện mạo không tệ, nhưng có chút hơi nhiều chuyện.
- Ha ha, vậy bắt đầu từ An Mỹ đi.
Lear khóe miệng nổi lên một nụ cười, có vẻ rất chân thành.
Trên thế giới này, có rất nhiều chuyện so với thất bại, càng thêm khó chịu so với chết, cũng chỉ có như vậy mới có thể làm cho đối thủ của hắn hiểu được, đắc tội với hắn là chuyện không sáng suốt cỡ nào.
- Đúng rồi, để cho Nhạc Tinh đi làm chuyện nhỏ này đi, không phải Nghiêm Tiểu Tô từng thầm mến nàng sao.
- Đúng thế, thưa thiếu gia, nhưng dường như chuyện đó là chuyện của quá khứ
- Ha ha, có phải hay không thực sự cũng không quan trọng, quan trọng là An Mỹ cảm thấy thế nào.
Hai bút cùng vẽ, trước bắt đầu thu thập người ở bên cạnh Vương Tranh, sau đó ở trên IG sẽ thu thập hắn.
Trước kia quả thật là rất nuông chiều Mông Điềm.
Quản gia lui ra ngoài, không bao lâu, cửa lại mở, Nhạc Tinh giống như một công chúa cao ngạo đi đến, bám vào Lear cây đại thụ che trời này, nhà họ Nhạc lại tái hiện vinh quang, Nhạc Tinh đã có thói quen cao cao tại thượng với cuộc sống như thế này, nếu không còn phong cảnh như thế này, nàng thà rằng đi tìm chết.
Tên Lear này cũng là tên quái thai, vài lần câu dẫn, thế nhưng không xuống tay với nàng, chẳng lẽ hắn có vấn đề?
Đối với dòng họ Cronus nàng cũng có hiểu biết nhất định, truyền nhân trực hệ của gia tộc khủng bố này người nào người nấy đều giống như người máy, có thể tự chủ, rõ ràng nắm giữ quyền thế cùng tài phú lại không biết hưởng thụ, quả thực là đầu óc có vấn đề.
Tên Lear này là người hoàn toàn xứng đáng nắm trong tay gia tộc Cronus, ở trong các tập đoàn tài chính Châu Âu, hắn có danh hiệu, vương tử băng giá. Nhạc Tinh dụng tâm điều tra một chút tình huống của hắn, hoàn toàn xứng đáng thiên tài điên cuồng, thời điểm 12 tuổi đã bắt đầu tiếp xúc sự vận hành của gia tộc, cho tới bây giờ mỗi lần ra tay đều là toàn thắng, đương nhiên người bên ngoài cũng không rõ ràng lắm.
Nếu có thể chinh phục nam nhân này, nàng có thể trở thành nữ vương của Địa Cầu, tên nhóc này thoạt nhìn chỉ số thông minh cực kỳ cao, chỉ số tình cảm lại thấp, bằng không làm sao đi thích Mông Điềm, dạng người khô khan như vậy.
- Lear thân ái, anh tìm em có chuyện gì thế?
Nhạc Tinh cố gắng làm cho mình mỉm cười trở nên thanh thuần một chút, nàng phát hiện Lear sẽ thích điểm này.
Lear thản nhiên nhìn thoáng qua Nhạc Tinh:
- Có chuyện này giao cho ngươi đi làm.
- Là chuyện gì, rất vui được cống hiến sức lực.
Nhạc Tinh vui vẻ, đây chính là cơ hội tốt để nhúng tay vào công việc của gia tộc Cronus.
- Đi câu dẫn Nghiêm Tiểu Tô.
Lear thản nhiên nói.
Nhạc Tinh sửng sốt, ý niệm trong đầu nhanh chóng quay ngược trở lại:
- Lear, anh hiểu lầm, em cùng hắn không có gì, người này từng mặt dày mày dạn theo đuổi em, nhưng em không thích hắn, em thích chỉ có một người, anh biết mà.
Lear khóe miệng hiện ra một nụ cười, sở dĩ thu lưu Nhạc Long là vì gia tộc Cronus muốn nhúng tay vào Châu Á, Nhạc Long là một con cún tốt, để cho hắn cắn ai thì liền cắn người đó.
- Ngươi xứng sao?
- Hả?
Nhạc Tinh nhất thời không kịp phản ứng lại, tuy nói Lear đối với nàng không quá nhiệt tình. Nhưng cũng coi như tốt, đối với nữ nhân khác cũng không cần phải giả vờ.
Lear đứng lên, trên cao nhìn xuống Nhạc Tinh:
- Ta lặp lại lần nữa. Không tiếc hết thảy dù là một cái giá lớn câu dẫn Nghiêm Tiểu Tô, thất bại, ngươi cũng không cần trở về.
Nói xong cười khoát tay như là đuổi một con ruồi.
Nhạc Tinh cả người lạnh như băng, mờ mịt hồn nhiên không biết đi ra khỏi phòng, quản gia đã đợi nàng tại cửa.
*****
- Tiểu thư Nhạc Tinh, mời theo ta đến đây, hết thảy thủ tục đều an bài tốt.
- Vì sao đột nhiên Lear trở nên như vậy, anh ấy không biết ta thích anh ấy sao?
Nhạc Tinh hỏi.
Droop vẫn hiền lành như cũ nhìn Nhạc Tinh. Dường như rất khó có chuyện gì làm cho hắn thất thố. Đây là cái gọi khí chất quý tộc a:
- Tiểu thư Nhạc Tinh, xin chú ý thân phận của ngươi, không cần nói lung tung.
"Thân phận" hai chữ hơi hơi nặng một chút, trực tiếp làm cho Nhạc Tinh ngây ngốc ở chỗ đó.
Có thể là sợ Nhạc Tinh làm hỏng việc, Droop lại dặn dò nói:
- Thiếu gia để ngươi làm nhiệm vụ là vinh hạnh của ngươi, chỉ cho phép thành công không được thất bại, ta tin tưởng ngươi là cô gái thông minh, sẽ không phải nhận lấy hậu quả kia.
Nhạc Tinh trong lòng phát lạnh, hiện tại cha của mình đảm đương kẻ đầu hàng đứng đầu với gia tộc Cronus, vì gia tộc Cronus ở Châu Á đào lợi ích, đã đắc tội không ít người, nếu mất đi sự ủng hộ gia tộc Cronus, hậu quả e rằng không chịu nổi.
Phòng khách to như vậy chỉ còn lại có Nhạc Tinh. Nàng nghĩ đã chiếm được hết thảy không nghĩ tới mình chỉ là một món đồ chơi trong tay người khác, món đồ chơi lúc nào cũng có thể bị vứt bỏ.
..........
Trở lại ký túc xá, Diêu Ngả Luân cùng Trần Tú đang bận rộn trong hạng mục của bọn họ, ở một bên, Trương Sơn mang theo tai nghe điện thoại, vừa hừ hừ vừa huấn luyện.
Trương Sơn đã chính thức trình đơn xin chuyển khoa, trường học cũng sẽ vô cùng thống khoái mà thông qua.
Bên này đang khoe cơ thể, bên kia phô bày trí tuệ, cũng là phi thường phối hợp, không quấy rầy lẫn nhau.
Thấy Vương Tranh đi vào, Trương Sơn ngừng lại:
- Ta phát hiện, tên nhóc nhà ngươi là thảnh thơi nhất, ngươi có phương pháp gì để huấn luyện sức bật cho tốt không, ta cảm giác bản thân mình bùng nổ trong nháy mắt không đủ.
Vương Tranh suy nghĩ một chút, cười lấy ra một quyển vở, bứt ra một tờ giấy, kéo cửa tủ quần áo, dán ở phía dưới.
- Làm cái gì vậy?
Trương Sơn có chút không hiểu đầu đuôi gì cả.
Vương Tranh cười cười, một quyền đấm về phía trang giấy, trong nháy mắt lề trang giấy vỡ vụn.
Trương Sơn ngẩn ngơ:
- Cái này còn không đơn giản.
Chính hắn cũng dán lên một tờ, tùy tay đấm một quyền, lại phát hiện tờ giấy bay lên, hoàn toàn không có chút bị phá hủy gì.
- Đậu xanh, ta còn không tin, chỉ là một tờ giấy mà thôi!
Sau đó Trương Sơn mà bắt đầu cùng quyển vở ăn thua đủ, lại bứt ra dán lên cứ thế lặp đi lặp lại, ngay mặt đánh sâu vào mà nói, trừ khi sức bật đủ nếu không là không thể phá hủy trang giấy.
- Tranh ca, mau tới, chúng ta bị kẹt ở trong này lại rồi.
Thấy Vương Tranh không có việc gì, Trần Tú liền kéo lại đây Vương Tranh, ba người lâm thảo luận.
Vương Tranh nhìn trong chốc lát, suy tư một chút rồi nói:
- Tuy rằng theo thói quen chúng ta có khuynh hướng sử dụng suy luận Dibo, nhưng ở khâu này, ta đề nghị là dùng thuyết tương đối nhất bình thường quá độ một chút, mặc dù thuyết tương đối có chút không thích hợp, nhưng khái niệm trung tâm của nó chính xác, ta cảm thấy Einstein là từ thời đại chúng ta xuyên qua trở về.
Trần Tú cùng Diêu Ngả Luân cắn bút, cân nhắc trong chốc lát:
- Vãi lúa, thật đúng là như vậy, ngươi nha, tại sao đầu óc lại tốt như vậy.
Diêu Ngả Luân là một người rất kiêu ngạo, mãi cho tới bây giờ Vương Tranh mới tính là thật sự làm cho hắn bội phục, chi tiết quyết định thực lực. Về mặt trụ cột trong Vật Lý có thể nói Vương Tranh rất khủng bố, tuyệt đối không phải một năm hai năm có thể thành hình, hơn nữa không có một thầy giáo giỏi dạy cho cũng không được, biết đi chỗ nào tìm được thầy giáo giống như vậy?
Trần Tú vỗ đầu:
- Tranh ca ngươi sáng ý, tại sao ta lại không thể tưởng tượng được?
Vương Tranh cười cười:
- Đôi khi đừng nghĩ rất phức tạp, gần đây ta chủ yếu tập huấn, tiến sĩ Tiếu Phỉ bên kia phải dựa vào các ngươi.
- Hắc hắc, không có việc gì, thời điểm mấu chốt chúng ta sẽ gọi ngươi, dính chút hào quang của ngươi, chúng ta cũng chiếm được lượng lớn cơ hội thực nghiệm.
Trần Tú có chút ngượng ngùng nói, trong khi chọn lựa nhân viên, chỉ có hắn cùng Diêu Ngả Luân hai học viên mới, những người khác đều là học viên mà tiến sĩ Tiếu Phỉ dẫn đã nhiều năm nhưng mà ngoại trừ một người là Vương Tranh.
Người bình thường có cơ hội như vậy, khẳng định toàn lực ứng phó, Vương Tranh thì ngược lại, còn coi việc này trở thành nghề phụ, thế nhưng Tiếu Phỉ cùng Marcos lại không có ý kiến.
Người ngoài không biết, người quen thuộc càng cảm thấy Vương Tranh là truyền kỳ.
Mà ở một bên, Trương Sơn nổi lửa a, cùng mấy tờ giấy ăn thua đủ.
Diêu Ngả Luân cùng Trần Tú hai mặt nhìn nhau
- Sơn ca, ngươi thiếu ta một quyển vở.
Trương Sơn thét lớn một tiếng:
- Sáng mai trả lại ngươi mười quyển, con bà nó, Vương Tranh sao lại thế này, khí lực của ta không hề nhỏ so với ngươi, tại sao đánh không rách được.
Diêu Ngả Luân bật cười:
- Trương Sơn, ngươi không phải muốn luyện sức bật sao, lực lượng mạnh cũng vô dụng, dưới tình huống đả kích vuông góc, trang giấy không chịu lực, đại khái có thể phát huy ra 1% lực lượng đã không tệ lắm rồi, dùng đầu óc của ngươi, té xỉu nha, tốt xấu cũng từng là một thành viên của chúng ta, động não đi.
Trương Sơn sửng sốt:
- Ngươi cái tên nói như rồng leo, làm như mèo mửa mà nói có cũng có chút đạo lý.
Diêu Ngả Luân cùng Trần Tú tuy rằng thân thể không được tốt, nhưng đam mê nghiên cứu, vô luận là robot hay là PK, trên lý luận là toàn bộ, đương nhiên đúng hay không, bọn họ cũng không phải thực xác định, hù Trương Sơn là đủ.
Vương Tranh rửa mặt xong, nhìn đồng hồ, lên trên giường nằm, mở điện thoại ra, thời gian hẳn là không sai lắm.
.......
Ở chủ hành tinh của đế quốc Aslan xa xôi, nơi nơi giăng đèn kết hoa, dường như tất cả kiến trúc đều lộ ra chủ đề sinh nhật.
Hôm nay là ngày sinh nhật của công chúa Ina đế quốc Aslan, hôm nay cũng là ngày nàng chính thức tròn mười sáu tuổi, từ giờ khắc này bắt đầu, nàng sẽ gánh vác thêm nhiều trách nhiệm của quốc gia.
Hạm đội hoàng gia của đế quốc Aslan ở trong tinh vực chủ hành tinh xếp thành hàng, lễ trưởng thành bao gồm kiểm duyệt hạm đội đế quốc.
Ở bên trong chủ hành tinh, quân đoàn robot Hoàng Kim của Aslan cường đại nhất cũng đang chờ sẵn để xuất phát.
Đây là một trong ba quân đoàn robot lớn nhất liên minh Ngân Hà, bách chiến bách thắng, quân đoàn robot Hoàng Kim có được truyền thống vô địch, một người có thể một địch trăm. Là tinh anh trong tinh anh của đế quốc Aslan.
Trực tiếp phụ trách bảo vệ vương thất, từ hoàng đế Aslan tự mình chỉ huy.
Nghiêm cẩn, cường đại, trí tuệ, đoàn kết, hy sinh. Đại biểu cho sự cường đại của người Aslan.
Lễ trưởng thành của công chúa là chuyện lớn, ý nghĩa chính trị ở chỗ công chúa bắt đầu học tập quản lý quốc gia.
Các nhân vật quan trọng đến từ liên minh Ngân Hà tập hợp tại thủ đô Monta Ellis của Aslan.
Hôm nay Ina chính là cô gái xinh đẹp nhất vũ trụ này, toàn bộ hoàng cung đều đang bận rộn, mấy trăm nhân viên cung đình khi làm việc đều mang theo nụ cười, ở Aslan tôn nghiêm của hoàng tộc không thể xâm phạm, mỗi một công dân đều phát ra từ nội tâm tôn kính
← Ch. 0098 | Ch. 0100 → |