← Ch.121 | Ch.123 → |
Cả Tinh Thần Các đều chiếu theo Chu Thiên Tinh Thần đại trận, không những thiên địa linh khí phiêu lãng bên trong, cả nhật nguyệt tinh thần quang hoa đều tập trung ở Tinh Thần Các. Nhật nguyệt tinh tú quang hoa cùng tụ tập tại Tinh Thần Các, sáng rực rở chói mắt nhất là ở chổ trung tâm Tinh Thần Các, Nhật Nguyệt đại điện.
Nhật Nguyệt đại điện là nơi các hộ pháp, các hộ vệ đại đội trưởng và hô vệ tham kiến ba vị các chủ.
Nhật Nguyệt đại điện không có mái nhà, ngẩng đầu lên còn có thể nhìn thấy vô số vì sao trên cao. Trên đại điện, phía sau thân ba vị các chủ còn có nhật nguyệt quang hoa chiếu sáng, tiến vào nhật nguyệt đại điên là dường như bước vào một thế giới khác, diệu kỳ phi thường.
Tinh Thần Các xây xong đã được gần hai năm. Hai năm này, Tinh Thần Các hoàn toàn tiến vào quỹ đạo vận hành bình thường. Lan thúc, Lập nhi cô nương, Tử Yên mọi người thường đến Tinh Thần Các du ngoạn, Tần Vũ rất vui vẻ tiếp đãi.
Lúc này, trong Nhật Nguyệt thần điện của Tinh Thần Các
Trên đại điện, Tần Vũ ngồi ở chính giữa, Hầu Phí cùng Hắc Vũ ngồi ở hai bên, phía sau ba người là Chu Thiên Tinh Thần đại trận đang tập trung nhật nguyệt quang hoa. Nhật nguyệt quang hoa xông thẳng lên trời, làm cho ba vị các chủ có một cỗ uy áp bức người.
Bát đại hộ pháp, ba mươi hộ vệ đại đội trưởng, ba trăm hộ vệ đội trưởng cùng đứng theo hai hàng trái phải theo thứ bậc trên đại điện.
Tần Vũ nhân thấy Nhật Nguyệt đại điện so với hoàng cung đại điện ở Tiềm Long Đại Lúc có phần xa xỉ đồng thời lại tăng thêm khí thế, sang sáng như trời. Nhật nguyệt vi mạc, linh khí vân vụ từng cơn phiêu đãng bên trong đại điện, tất cả thuộc hạ đều giống như một loại tiên nhân.
- Tham kiến các chủ, nhị các chủ, tam các chủ.
Hơn ba trăm người, đều cung kính khom người cùng nói. Âm thang vang khắp đại điện.
Nói xong, tất cả thuộc hạ đều cung kính nhìn Tần Vũ, cùng chờ Tần Vũ hạ lệnh. Tám đại hộ pháp cùng ba mươi hộ vệ đại đội trưởng, mục quang đều rất mong chờ, vì hôm này là tuyển chọn tổng quản cho Tinh Thần Các.
Tổng quản Tinh Thần Các là quản lý những sự vụ lớn nhỏ, địa vị rất lớn, chỉ sau ba vị các chủ, cai quản cả tám đại hộ pháp.
Đúng lý ra, đã sớm chọn người đảm nhận tổng quản, chỉ là Hầu Phí thích quản lý người nên đã quản được hai năm. Tần Vũ cũng biết tính Hầu Phí, quả nhiên khi đã quá quen thì Hầu Phí chán những sự việc phiền toái đó.
Vì thế mới phải tuyển tổng quản.
Tổng quản, cần có năng lực, công lực không thể thấp và là nhân vật chỉ đứng dưới các chủ, vì thế các nhân tuyển dự bị phải nhất định là bát đại hộ pháp cùng ba mươi hộ vệ đội trưởng.
- Các chủ, lần trước các chủ nói cần tuyển tổng quản, không biết các chủ đã có đáp án hay chưa?
Chỉ thấy người cúi người nói đó là một trong bát đại hộ pháp đứng ở bên trái gần trung ương. Vị hộ pháp đó chính là người đứng đầu tám đại hộ pháp của Tinh Thần Các Ngiêm Nhị, biến thành hình một thiếu nữ, công lực rất cao dĩ nhiên đã đạt đến Đổng Hư hậu kỳ.
Nghe lời Ngiêm Nhị nói, những hộ pháp khác cùng ba mươi vị hộ vệ đại đội trưởng đêu hồi hộp nhìn về hướng Tần Vũ.
Trên người Tần Vũ mặc một trường bào màu đen ngồi ở chính trung ương, thực tế sắp khánh thành Tinh Thần Các, bọn thuộc hạ từng vì Tần Vũ mà chuẩn bị một bộ đồ xa xỉ phi thường, bất quá Tần Vũ lại thích y phục năm đó sư tôn Lôi Vệ luyện chế.
Lôi Vệ luyện chế trường bào tuy nhìn rất đơn giản, thực tế so với y phục xa xỉ mà thuộc hạ Tinh Thần Các hiến cho hắn dễ chịu hơn nhiều, là kim ngọc trong mọi thứ.
- Ngiêm Nhị hộ pháp, vì việc khẩn cấp, ba huynh đệ ta đã có định luân, hiên tại nhị các chủ sẽ thông báo đáp án với các người.
Tần Vũ nhìn Hầu Phí, đông thời mục quang của hơn ba trăm người ở hiện trường đều nhìn về phía Hầu Phí.
Hầu Phí nhăn răng cười:
- Tổng quản Tinh Thần điện tự nhiên cực kì trọng yếu, vì thế ba huynh đệ chúng ta đã tuyển chọn rất kĩ. E hèm! Hiện tai do ta tuyên bố người được chọn.
Tần Vũ mỉm cười,
Hầu Phí không ngờ lại còn biết cách nói đẩy đưa.
Tam đại hộ pháp, ba mươi hộ vệ đại đội trưởng đều nhìn Hầu Phí, bọn họ bọn họ đều mong chờ vào khả năng có thể trở thành tổng quản chỉ đứng sau ba vị các chủ. Tổng quản có thể quản lý mọi sự tình, chức vụ Tổng quản còn trống, ích lợi có thể là rất nhiều.
- Khẹc khẹc, tổng quản là Trang Chung.
Hầu Phí cuối cùng cũng tuyên bố đáp án.
Trang Chung không kìm được khích động, lập tưc chạy đến trung ương, một chân quỳ xuống nói:
- Tạ long ân ba vị các chủ, thuộc hạ nhất định quản lý tốt sự vụ của Tinh Thần điện, tuyệt không làm cho ba vị thất vọng.
Trang Chung nói với giọng thoả mãn, hưng phấn thật không thể nào che dấu.
Hộ vệ đại đội trưởng tuy quyền lợi không nhỏ, như bây giờ trực tiếp vượt qua tám đại hộ pháp trở thành tổng quản đại nhân, người chỉ đứng dưới ba vị các chủ, làm sao Trang Chung không vui mừng cho được.
Đây không những là tổng quản bình thương, mà là cùng với Thanh Long cung, Bích Thuỷ phủ, Cửu Sát điện là tổng quản của Tinh Thần Các. Quyền lợi vừa nhiều vừa lớn, Trang Chung hiên tại đích xác có thể tính là quyền cao chức trọng.
- Tốt rồi, tổng quản Trang Chung bắt đầu từ hôm nay, sẽ trực tiếp bắt đầu đảm nhiệm tổng quản.
Tần Vũ nói ngay.
- Nửa năm sau là ngày Tinh Thần Các chúng ta khai các, đến lúc đó người của Bồng Lai tiên vực, Tử Diễm ma vực, Thanh Long cung, Bích Thuỷ phủ, Cửư Sát điện đều đến chúc mừng, vì thế...
Tần Vũ nói đến đây, sự chú ý của mọi người ở phía dưới đã hoàn toàn đổ vào phương diện đó.
Tinh Thần Các khai các, đại sự như thế. Vì địa vị Tinh Thần Các càng cao, càng làm chấn động hải ngoại tu chân giới, đến lúc các phương và các thế lực lớn đều đến chúc mừng, tuyệt đối sẽ là cuộc tụ tập của các cao thủ tu chân trong hải ngoại tu chân giới.
- Trang Chung, ngươi bắt đầu chuẩn bị. Chổ ở trong Tinh Thần Các còn rất thiếu, ngươi nhất định phải để ngũ phương thế lực cảm nhận được khí độ của Tinh Thần Các chúng ta, còn có thịnh yến trong ngày khai các đều phải chuẩn bị trước, đó là nhiệm vụ đầu tiên khi ngươi đảm nhận chức tổng quản.
Tần Vũ nhìn thẳng vào Trang Chung nói, đối với tài năng của Trang Chung căn bản Tần Vũ không hề hoài nghi, hơn nữa Trang Chung theo Tần Vũ đã lâu, vì thế Tần Vũ đem chức tổng quản giao cho Trang Chung.
- Vâng, thuộc hạ nhất định sẽ không khiến các chủ thất vọng.
Âm thanh của Trang Chung vững vàng, nhãn thần sắc bén kiên định. Thấy vậy, khuôn mặt Tần Vũ nở ra nụ cười vừa ý.
- Dát dát, Trang Chung, ta sẽ thường xuyên đến quan sát, nếu như phát hiện ngươi làm việc gì quá đáng, thì đừng có trách ta.
Hầu Phí cười kỳ quái nói, Trang Trung mỉm cười bảo chứng, không hề để tâm lời Hầu Phí nói.
Hầu Phí tuy là đã nhường cho tổng quản quản lý việc Tinh Thần Điện, nhưng có ai biết lúc nào lòng ngứa ngáy hắn lại đến thẩm tra một lần.
Trên thực tế, Trang Chung đối với chức tổng quản vô cùng cẩn thận.
- Tốt, nêu không có chuyện gì thì mọi người có thể lui.
Trường bào Tần Vũ khua lên một cái, lập tức ly khai khỏi đại điện. Hắc Vũ đang nhắm mắt dưỡng thần, nhãn tình đột nhiên mở ra, nhãn thần đó sắc bén đến đáng sợ, đến Đổng Hư hậu kỳ như Nghiêm Nhị nhìn thấy nhãn thần của Hắc Vũ, cũng cảm thấy nhãn thần của Hắc Vũ đáng sợ.
Không phải vì nhãn thần của Hắc Vũ sắc bén, mà vì nhãn thần có một loại cảm giác nuốt người.
Yên tĩnh tu luyện ở trong Chu Thiên Tinh Thần đại trận, cuối cùng Hắc Vũ đã tiến thêm một bước cao, đã đạt đến Nguyên Anh hậu kì. Hắc Vũ đã đạt đến Nguyên Anh hậu kì, thì ngay cả Hầu Phí đã thừa nhân hắn không nắm rõ Hắc Vũ.
Nếu như Hầu Phí đại biểu cho sự cuồng bạo, bạo ngược thì Hắc Vũ đại biểu cho sự băng lãnh và hắc ám.
Hắc Vũ thân hình nhất động, biến mất trên đại điên. Nguyên Anh hậu kì Hắc Vũ tốc độ đã nhanh không dưới Tần Vũ.
Hắc Vũ và Hầu Phí đều đến đỉnh của Nguyên Anh hậu kì, đã đến đỉnh cao rồi thì sẽ không thể để đột phá, bây giờ họ chỉ yên lặng chờ, chờ đợi Lục Cửu Thiên Kiếp đến. Không định được lúc nào bọn họ có thể cảm ngộ được thời điểm Lục Cửu Thiên Kiếp đến.
Ra khỏi đại điện Tần Vũ đi dọc theo những cầu nhỏ của suối nước, đình đài lâu các, hành lang, cuối cùng đến một lâu các lẫn trong mây mù, đó chính là nơi Lập nhi cư trú.
Tử Yên cùng tiểu Kim đang chơi đùa ở trong hồ nước phía bên cạnh lâu các.
- Tần Vũ đại ca, huynh đến rồi. Khẳng định là đến tìm Lập Nhi tỷ tỷ rồi. Lập Nhi tỷ tỷ đang câu cá ở kia.
Tử yên cười nói, Tiểu Kim một bên nháy mắt lia lịa Tần Vũ, sau đó lại nhìn về phía Lập Nhi.
- Hai tiểu a đầu các ngươi.
Tần Vũ mỉm cười, tiện đạp lên ngọn sóng xanh hướng về tiếu đình đài ở trung tâm hồ.
Tinh Thần Các xây dựng xong, căn bản không cần thi triển cấm chế, Chu Thiên Tinh Thần đại trận đó tự nhiên tị thuỷ. Trong Tinh Thần Các hoàn toàn như một không gian mới.
Lập Nhi tóc dài dung dây buộc gọn, toàn thân màu trắng, gần eo dùng một cái đai trắng buộc chăt, lộ ra những đường nét động lòng người. Tân Vũ đứng trong đình đài nhìn Lập Nhi, Lập Nhi đang ngồi ở một bên đình đài chú tâm câu cá.
- Tần Vũ, nhìn cái gì đấy?
Lập Nhi quay đầu lại, cười nói. Khuông mặt tuơi cười này làm cho nhãn tình Tần Vũ sáng lên.
- Nhìn muội câu cá đó.
Tần Vũ cười nói và ngồi xuống bên cạnh Lập nhi.
Tần Vũ có cảm giác, Lập nhi dường như ở một thế giới cách biệt thế giới này. Vô luận là với Tử Yên hay với người khác, Lập nhi đều nhiệt tình hữu hảo, nhưng đó chỉ là biểu hiện bên ngoài, chỉ khi ở một mình thì mới có thể xoá đi tầng vỏ bọc.
- Lập nhi, muội từ trước đến nay chưa từng nói qua về cha mẹ muội, muội có thể nói không?
Tần Vũ cười nói. Lập nhi run lên, rất hiếm khi trầm tư, nhưng vẫn trầm tư trong giây lát, sau đó gật đầu nói:
- Phụ thân muội có địa vị rất cao, tóm lại vì ông ta cùng người khác tranh đoạt địa vị quyền lực, vì thế thời gian tiếp xúc cùng muội không nhiều.
Trong mắt Lập nhi có một chút buồn bã.
Trong tim Tần Vũ chấn động, đồng thời long lại cuồn cuộn nổi sóng. Ta chẳng phải cũng như thế sao?
Tần Vũ nỗ lực chế trụ tâm tình chấn đông, sau đó nói:
- Thì ra phụ thân muội là một vị đại nhân vật.
Lập nhi gật đầu nói:
- Đúng, đại nhân vât. Muội từ nhỏ thấy qua rất nhiều người, đều đối với phụ thân tôn kính, nào là cảnh vệ... không ai dám phản khán ông ta. Nhưng cũng vì ông là đại nhân vật nên bọn họ phải tranh đấu, thậm chí chém giết, muội đã chán ghét, vì thế nên cùng Lan thúc đi khỏi nhà lưu lạc bên ngoài.
- Hoặc là duyên số. Muội là nữ tử, ta là nam tử, ta ngẫu nhiên cũng rất giống muội. Phụ thân ta ở Tiềm Long Đại Lục là vương gia, ông một lòng chỉ muốn phục thù, đem kì vọng của tổ tiên ta vài trăm năm nay thực hiện. Ông chuyên tâm giáo dục đại ca, nhị ca, còn đối với đưa con thứ ba văn không thành, võ không xong như ta không hề quan tâm. Bất quá ta không giống với muôi, ta không hề chán ghét chút nào, ta ngược lại nỗ lực khổ luyện, muốn để tự mình vì phụ thân ta mà có chút hữu dụng.
Tần Vũ buồn bã nói, việc cách đã nhiều năm, nhưng giờ nghĩ lại còn cảm thấy một cảm giác tang thương. Hắn dường như nhìn thấy đứa bé đương thời trong hè nắng đông lạnh, không ngừng đeo phụ trọng trên lưng, không ngừng dùng ngón tay xọc vào sa thạch để luyện thạch sa chưởng.
- Một nữ tử sao.
Trong mắt Lập nhi ánh qua một tia bất nhẫn.
- Không, lúc đầu ta cũng giống huynh, chỉ muốn giúp phụ thân, nhưng vì... sau đó phát sinh ra một sự tình làm ta lạnh lòng, làm Lan thúc lạnh lòng.
Trong mắt Lập nhi đầy đau khổ.
Lúc này Tần Vũ nhìn Lập nhi, hắn không biết Lập nhi cuối cùng đã trải qua việc gì, nhưng hắn biết sự tình đó khẳng định rất nghiêm trọng.
- Ý, cá cắn câu rồi.
Đột nhiên nhãn tình Lập nhi sáng lên, thu lại cần trức, một con cá lớn phải năm, sáu cân bị câu lên.
Vừa xong Lập nhi vẫn còn chìm ngập trong hồi ức thương đau, giờ này vì câu được con cá, ngược lai tràn đầy nét cười hưng phấn. Tựa hồ căn bản đã quyên mất sự việc vừa xong.
- Tần Vũ, kỳ nghệ của huynh tăng thêm chút nào chưa? Không phải cờ vây mà còn cờ tướng, đánh cờ tướng muội nhường huynh một pháo và một mã, đánh cờ vây muội nhường huynh bốn con.
Lập nhi chọc ghẹo nhìn Tần Vũ, tay khua lên một cái, hai bàn cờ xuất hiện.
- Ách, cờ tướng, cờ vây? Cái này...cái này...
Vừa xong Tần Vũ còn tiêu sái nhàn nhã, lúc này lại khẩn trương.
Cùng Lập nhi đánh cờ, đó là bị tàn sát. Đánh cờ tướng nhường một pháo và một mã, đánh cờ vây nhường bốn con cho dù có như thế mình vẫn còn bại không thắng, hòan tòan thảm bại. Lập nhi giỏi phi thường.
Tần Vũ dám bảo chứng, cho dù đến cha mình Tần Đức, cho đến quân sư Từ Nguyên mà để Lập nhi nhường hai người bốn quân, tính cũng không thắng được.
.........
Trên biển lớn mênh mang, đột nhiên có từng đấm tường vân bay tới, trên đám mây có mấy mươi vị tu chân giả, người thủ lĩnh chính là Bồng Lai Tiên Vực, Tử Diễm Ma Vực. Khoảng cách Tinh Thần Các với các xứ cực xa, vì thế phi hành cần thời gian gần một năm, tự nhiên mọi người cần phải đi từ sớm, đó chính là lý do lúc trước Tần Vũ nói ba năm sau khai các.
Ngôn Tự Chân Nhân dẫn đầu, hai bên một là một người trẻ tuôi tóc dài màu lửa đỏ, ngoài ra còn một người thanh niên anh tuấn tóc trắng phất phới bay.
- Ngôn Tự đạo nhân, Tinh Thần Các bất quá chỉ là một thế lực của tu yêu dưới đáy biển, tuy nói là sau lưng có tán tiên chống lưng...nhưng làm bọn ta phải đến đến phủ đệ, thật là....
Thanh niên tóc dài màu đỏ lửa có một ánh mắt khinh miệt.
Tu chân giả phần đông đối với phủ đệ của tu yêu giả rất xem thường, xem là phẩm vị cấp thấp.
- Hoả Văn chân nhân, kiến trúc của tu yêu giả trước nay hinh vị đều thấp, cái gì chết tạo cung điện, làm sao so hơn được nơi ở của tiên gia. Nhừng thực lực cường hãn của tu yêu giả thì không thể nghi ngờ, kiến trúc là vẻ ngoài, thực lực mạnh mới là trọng yếu.
Thanh niên tóc trắng nói. Thanh niên tóc dài màu đỏ lửa nhíu mày nói:
- Địch Phong chân nhân. Ta chỉ nói tu yêu giả kiến trúc tệ, không nói thực lực tệ. Để ta trú tại địa phương đó, ta còn quả thật thấy rât không phục.
- Hoả Văn chân nhân, Địch Phong chân nhân, các người còn chưa nhìn qua Tinh Thần Các, thì không cần cố ý bình luân như vậy. Ngôn Tự chân nhân lãnh đạm nói.
Bất quá Ngôn Tự chân nhân phải nói như vậy, thực tế đến ông ta tự mình cũng coi không ở được nơi ở của tu yêu giả.
Đối với tu yêu giả cùng tu ma giả mà nói, ở mặt chế tạo có tính kỹ xảo như kiến tạo phủ đệ cũng như luyện khí luyên đan đều bọn họ hoàn toàn có quyền không coi tu yêu giả vào đâu. Mỗi tu chân giả đều đàm luân, đàm luận về nơi ở của tu yêu giả còn có nhiều khoảng cách.
- Đến Tinh Thần Các rồi.
Ngôn tự chân nhân bỗng nhiên nói.
Lập tức các vị tu chân giả đều không nói. Hoả Văn chân nhân cùng Địch Phong chân nhân tuy vẻ bên ngoài là thanh niên, nhưng thực tế tuổi tác so với Ngôn Tự chân nhân cũng không khác nhau mấy, hai người còn là đại trưởng lão của Tử Dương môn, Lam Ương môn.
Ngôn Tự chân nhân, Hoả Văn chân nhân, Địch Phong chân nhân thực tế là những người nắm quyền ở Bồng Lai Tiên Vực
Chỉ nhìn thấy mấy mươi tu tiển giả từ biển bay tới, qua nước, nước biển rẽ ra, không đến gần thân thể họ chút nào, tự động xuất hiện một thông đạo, mấy mươi vị tu chân giả theo đó cực nhanh bay thẳng đến Tinh Thần Các.
← Ch. 121 | Ch. 123 → |