← Ch.222 | Ch.224 → |
Hoa Nhan không phải là người lỗ mãng, nếu không đã không được Vũ Hoàng phái xuống làm việc trọng yếu như vậy.
Nhìn thấy sự cuồng ngạo đó của Tông Quật cũng như biểu tình sắc mặt, Hoa Nhan ngược lại trong lòng đột nghĩ:
- Không lẽ Tông Quật có bảo bối gì đó mà chưa từng sử dụng qua?
Hoa Nhan trong lòng suy nghĩ cực nhanh:
- Nói về bổn thân công lực, ta và Tông Quật không cách biệt, cái ta có thể dựa vào chỉ là cực phẩm tiên kiếm, cực phẩm chiến y cũng như các loại tiên đan, ấn phù. Nếu Tông Quật thực có bảo bối lợi hại nào đó, thắng hay bại khó mà nói được.
Lúc này Hoa Nhan khí thế liền bị chững lại.
Lập uy, tất cần phải thắng.
Nếu lập uy, ngược lại, bị Tông Quật đánh bại, Hoa Nhan sẽ bị mất hết thanh danh thể diện.
- Cuồng ngạo tất phải có cơ sở, đặc biệt là sự cao ngạo của kẻ có địa vị tôn sùng. Hắn đã nhìn thấy được một vài chi tiết của ta, nhưng hắn vẫn cuồng ngạo như vậy. Không có bảo bối, hắn sẽ không dám.
Hoa Nhan thập phần khẳng định, đồng thời trong lòng Hoa Nhan, đối tượng lập uy cũng bắt đầu thay đổi.
Hoa Nhan đoán không sai.
Tông Quật đích xác có một bảo vật chưa từng dùng ra. Đó là bảo vật lúc trước được Lan tiền bối ban cho. Đấy cũng là nguyên nhân vì sao Tông Quật đối với Tần Vũ thì tốt, đối với Lan tiền bối thì cung kính.
Tông Quật tuy là không nghĩ đến sử dụng tuyệt chiêu cuối cùng này, nhưng nếu bị bắt buộc, hắn tự nhiên sẽ phải dùng.
Do đó, Tông Quật mới dám cuồng ngạo.
Nếu không có thực lực mà cuồng ngạo, một khi bị đánh bại sẽ lại càng mất mặt.
Bởi vậy....
Phương Điền không có cuồng ngạo, vì Phương Điền duy nhất chỉ có thể dựa vào là "Truyền thừa Long châu", mà Truyền thừa Long châu là của cả Long tộc, chứ không phải là của cá nhân hắn. Hơn nữa sử dụng ra có thể thắng được Hoa Nhan hay không, Phương Điền cũng không có đủ tin tưởng.
Thay vào đó, đối tượng lập uy trong lòng Hoa Nhan đã biến thành "Phương Điền".
- Ha ha...
Kiếm tiên Hoa Nhan hốt nhiên ngẩng lên trời cười lớn. Tiếng cười càng lúc càng lớn, thậm chí làm cho những kẻ công lực thấp cảm thấy trong não một trận choáng váng. Hốt nhiên Hoa Nhan thu lại tiếng cười, lạnh nhìn Phương Điền và Tông Quật hai người:
- Lập uy. Hừm, ta đường đường là tiên giới sứ giả, còn cần phải lập uy sao?
Đường đường tiên giới sứ giả, còn cần phải lập uy sao?
Một câu nói cuồng ngạo, nhưng lại khiến cho tán tiên tại trường trong lòng không tự chủ được càng thêm kính ngưỡng Hoa Nhan.
- Ta hiện tại tìm hai ngươi tịnh không phải muốn lập uy, mà là muốn hỏi vì sao hai ngươi lại phá đi Thập Diễn Ảo trận của Thanh Hư quan. Tu tiên ở Đằng Long đại lục thuộc tiên đạo nhất phương của ta, ta thân là tiên giới sứ giả, đương nhiên có nghĩa vụ phải bảo hộ lợi ích các tông phái tu tiên giả. Ta ở đây nói rõ, nếu có người dám đối phó các tông phái tu tiên giả, cũng chính là đối chọi với Hoa Nhan ta, và cũng là đối chọi với thanh kiếm trong tay ta.
Thanh âm Hoa Nhan văng vẳng, tất cả những người trên Thanh Hư sơn đều nghe thấy rõ.
Lập tức, trên mặt toàn bộ tán tiên đều lộ ra nét cười kinh hỉ, thậm chí có trên vạn tán tiên tức thì đồng loạt hoan hô.
- Nhưng Phương Điền và Tông Quật, bọn ngươi hai người ỷ vào thực lực mạnh của bản thân, phá đi Thập Diễn Ảo trận của Thanh Hư quan, ta Hoa Nhan đến gặp hai vị lí luận một phen, không lẽ không được sao?
Hoa Nhan lời ngay lẽ thẳng, vang giọng nói.
Phương Điền và Tông Quật mặt lạnh lại như băng.
Tần Vũ ba huynh đệ phía sau Tông Quật thì lại cảm thán.
- Đại ca, Hoa Nhan này thực có khả năng nói, đen cũng có thể nói thành trắng. Rành rành là muốn lập uy, lại hoa mỹ đàng hoàng nói.
Hầu Phí truyền âm nói một cách bất mãn.
Tần Vũ linh thức truyền âm nói:
- Yên tâm, Tông Quật và Phương Điền thân là hai đại vô địch tồn tại của phàm nhân giới, hai người sao có thể bị vấn đề này làm khó được.
Quả nhiên -- --
Phương Điền mở lời.
- Hoa Nhan.
Phương Điền sắc mặt nghiêm túc.
- Vô luận là phàm nhân giới hay thượng giới, ta vẫn nghĩ là cường giả vi tôn. Chính vì cường giả vi tôn, chủ nhân đằng sau của ngươi -- -- Vũ Hoàng mới có thể trở thành thủ lãnh của một trong những đại thế lực tiên giới.
- Cường giả vi tôn, trong mắt ta và Tông Quật, Thanh Hư quan cũng chỉ là một tiểu tông phái. Muốn đạp lên thì đạp lên. Hiện giờ bọn ta đã làm vậy rồi, thế nào chứ? Ngươi không vui. Hoa Nhan, ngươi đã là một kim tiên rồi, không còn là một thanh niên nhiệt huyết vừa mới tu luyện nữa, ngươi sẽ không ngu ngốc đến mức nói đại nghĩa cái gì đó chứ, cái đó chỉ để lừa những tiểu hài tử thôi.
Phương Điền cười lạnh nói,
- Muốn lập uy thì hãy nói ra, đừng nói nhiều lời dư thừa nữa. Nói nhiều lời văn vẻ đàng hoàng, ta nghe thấy mà toàn thân nổi da gà. Thậm chí càng xem thường ngươi hơn.
Đồng thời cao thủ của Long tộc nhất phương lập tức phụ họa theo.
- Tộc trưởng nói đúng, muốn động thủ thì thẳng thắn mà làm, nói nhiều những lời văn vẻ đàng hoàng đó. Hừm, đùa gì đây?
Hắc Long Ngao Tuất cười lạnh nói.
Long tộc cuồng ngạo.
Đối diện với những lời châm biếm phía Long tộc, Hoa Nhan chỉ cười nhẹ, không hề tức giận.
- Ta không có nói cái gì đại nghĩa, ta chỉ nói...ta là tiên giới sứ giả, bọn họ là người của các tông phái tu tiên giả, bọn họ ủng hộ ta, ta tự nhiên phải bảo hộ bọn họ. Ai dám động thủ với bọn họ, ta phải chặt tay kẻ đó.
Tiếng Hoa Nhan từ từ lạnh lẽo gay gắt trở lại.
- Long tộc tộc trưởng, ngươi hiểu rồi chứ?
Phương Điền cười nhẹ một tiếng:
- Muốn động thủ thì hãy nhanh động thủ đi.
Hoa Nhan tươi cười một tiếng:
- Ngươi đã thiếu kiên nhẫn như vậy, ta cũng muốn xem xem, ngươi bằng cái gì mà dám sỉ nhục tông phái tiên gia của ta.
Bỗng nhiên -- --
Giống như hoa sen khai nở, Hoa Nhan cả người đều được các đạo kiếm khí bao quanh, bản thân lại tựa như một thanh kiếm kình thiên vậy. Tay phải của Hoa Nhan chầm chậm nắm lấy chuôi thanh kiếm sau lưng, từ từ hướng ra phía ngoài bạt kiếm. Trong khi bạt kiếm, kiếm khí kinh người, khủng bố trào dâng một cách nhanh chóng.
Phương Điền ngẩng đầu, một tiếng long ngâm từ trong mồm vang lên.
Đồng thời, Phương Điền biến mất, một cự đại hoàng kim sắc long dài trên nghìn thước uyển chuyển xuất hiện trên Thanh Hư sơn. Khí tức cao quý to lớn cùng với sự hô hấp của hoàng kim cự long tự nhiên tràn khắp, tại đó trừ một số ít ngươi, gần như bộ phận rất lớn đều cảm thấy một áp lực khủng bố.
- Thất Tinh kiếm quyết, khởi thủ thức!
Tiếng ngâm thấp vang lên, nguyên bổn cánh tay phải đang từ từ bạt kiếm cũng biến mất, đồng thời một quang hoa lăng lệ sáng láng bắn ra, trực tiếp nhắm hoàng kim cự long đánh tới.
- Phốc.
Long trảo của Ngũ Trảo Kim Long nhẹ nhàng phẩy lên một cái đã trực tiếp phá đi khởi thủ thức.
- Hoa Nhan, chỉ dùng khởi thủ thức lại muốn đối phó với ta, không phải là quá tự đại đó chứ.
Thanh âm Phương Điền trực tiếp từ trong miệng Ngũ Trảo Kim Long vang lên.
- Tốt, do ngươi muốn thưởng thức sự lợi hại, ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình nữa.
Hoa Nhan cười nhạt.
Chỉ thấy Hoa Nhan đứng thẳng người, toàn thân uyển chuyển như một thanh lợi kiếm, tiên kiếm trong tay đung đưa ảo hóa ra nghìn vạn kiếm ảnh.
- Thất Tinh kiếm quyết, Dao Quang -- --ảnh!
Tựa như mộng ảo, vô số đạo kiếm ảnh nhanh chóng bao phủ toàn thiên không, trùng trùng lớp lớp, vô cùng vô tận. Tán tiên phía dưới đều cảm thấy trong lòng một trận hồi hộp, vì bọn họ cảm giác được, bất cứ một đạo kiếm khí nào cũng đều có thể dễ dàng giết chết bọn họ.
Ngũ Trảo Kim Long Phương Điền cũng cảm thấy một chiêu này của Hoa Nhan có lẽ khá lợi hại, thậm chí đây mới chỉ là một phô diễn ban đầu mà thôi. Lập tức Ngũ Trảo Kim Long toàn thân liền lóe lên đạo đạo kim quang tinh thuần, cùng với sự ngưng tụ của kim sắc quang mang, cả người Ngũ Trảo Kim Long phảng phất như thái dương sáng chói.
- Thất Tinh kiếm quyết, Thiên Xu -- -- huyền!
Hoa Nhan nhẹ nhàng nói.
Tiên kiếm trong tay Hoa Nhan phá không rít lên mà đi. Trong thiên không vô số kiếm ảnh không ngờ bắt đầu xoay tròn, sau đó những vật tròn đang xoay đó nhanh chóng phồng lớn lên gấp đôi. Nhưng vào lúc nở đến cực đại, lại nhanh chóng co lại đến cực tiểu, hoàn toàn dung nhập vào trong tiên kiếm.
Tiên kiếm quang hoa nội liễm, chỉ là khí thế đó rất khủng bố, lại có loại cảm giác nặng nề.
- Phương Điền, tên gia hỏa này muốn xuất tuyệt chiêu.
Phía dưới Tông Quật thầm nói.
Ngũ Trảo Kim Long đối diện với chiêu này, quang hoa toàn thân lại lần nữa trào dâng, lập tức thái dương trên trời quang mang bị mờ đi. Đồng thời -- -- Ngũ Trảo Kim Long thân hình nhanh chóng thu nhỏ lại, từ hơn nghìn thước chiều dài đột nhiên biến lại còn mười thước dư.
Phía dưới Tông Quật ánh mắt lóe sáng:
- Đệ ngũ trảo của Ngũ Trảo Kim Long!
Lúc này hoàng kim tiểu long dài hơn mười thước, không ngờ lại có năm long trảo. Đệ ngũ long trảo ở trên bụng. Long trảo đó nhanh chóng biến lớn và dài ra, cả long trảo sáng chói lóa mắt.
Tiên kiếm của Hoa Nhan với đệ ngũ long trảo của Ngũ Trảo Kim Long chính diện va chạm.
Hai người đều có tin tưởng với tuyệt chiêu mạnh nhất của bản thân, tuy nhiên kết cục lại là....
Tiên kiếm chấn động một cái, Ngũ Trảo Kim Long thì lại bay lùi lại. Đồng thời quang mang lóe lên, rất nhanh tiểu long dài mười thước dư biến lại thành cự đại hoàng kim long dài hơn nghìn thước.
- Dù dựa vào uy lực của cực phẩm tiên kiếm, ngươi cũng chỉ đến thế thôi.
Thanh âm lãnh nhiên của Phương Điền từ miệng hoàng kim cự long vang lên.
Hoa Nhan lúc này trong lòng cũng chấn kinh.
Siêu cấp thần thú xứng đáng là siêu cấp thần thú, dù mới thập nhị kiếp, không ngờ lại dám dùng trảo cứng rắn chống lại cực phẩm tiên khí. Tuy là cuối cùng bị bại, nhưng chung quy vẫn chặn đứng được cực phẩm tiên kiếm của mình. Sự cường hãn của thân thể siêu cấp thần thú quả nhiên lợi hại đáng sợ.
- Tuy ta có thể chiếm ưu thế, nhưng muốn thắng hắn cũng phải mất một đoạn thời gian.
Hoa Nhan trong lòng thầm cân nhắc.
- Ta muốn lập uy, tất phải tốc chiến tốc quyết, nếu kéo dài thời gian, hiệu quả lập uy sẽ không còn tốt nữa.
Hoa Nhan trong lòng nổi ác ý.
Chỉ thấy Hoa Nhan phẩy tay một cái, một tấm ấn phù tử sắc xuất hiện trên tay.
- Phương Điền, ngươi cậy ngươi là Ngũ Trảo Kim Long thì đặc biệt sao? Hãy thưởng thức tư vị của Bách Tê Lôi ấn phù.
Năng lượng trong tay Hoa Nhan quán nhập vào trong tử sắc ấn phù đó, lập tức tử sắc ấn phù phát ra đạo đạo quang mang lôi điện, sau đó bay vút lên nhắm Phương Điền phi tới.
Phương Điền vừa nhìn thấy thì sắc mặt đại biến.
- Bách Tê Lôi ấn phù.
Đem cấm chế phong ấn bên trong ấn phù, cao thủ càng mạnh, uy lực sử dụng càng lớn. Bách Tê Lôi ấn phù đó là do đích thân Vũ Hoàng chế tác ra. Nếu là Vũ Hoàng sử dụng, tùy tiện một đạo Bách Tê Lôi ấn phù cũng có thể giết chết cửu cấp kim tiên.
Nhưng Hoa Nhan thực lực quá yếu, hắn dẫn xuất đạo Bách Tê Lôi ấn phù, tối đa giết được tam tứ cấp kim tiên phổ thông.
Tam tứ cấp kim tiên phổ thông, cũng tương đương với kiếm tiên nhất cấp kim tiên. Dùng để đối phó với Phương Điền thì cũng tương tự vậy.
Đối diện với sinh tử quan đầu, Phương Điền liền nuốt xuống họng Truyền thừa Long châu. Đồng thời một tiếng long ngâm, hoàng kim cự long nghìn thước hóa thành tiểu long mười thước dư, nhưng lực phòng ngự của Phương Điền lại tăng lên không biết bao nhiêu lần.
- Oanh!
Bách Tê Lôi ấn phù gãy ra, từng đạo lôi điện hiểm độc đánh lên trên người Phương Điền. Dù Phương Điền di chuyển né tránh thế nào, mỗi một đạo lôi điện đều tựa như có ý thức truy tung vẫn đánh lên trên người Phương Điền y như trước. Chỉ một cái chớp mắt, đã có một trăm đạo lôi điện đánh xuống.
- Bách Tê Lôi.
Long lân đứt rơi, huyết dịch chảy ra. Phương Điền nhanh chóng hóa về nhân hình, Truyền thừa long châu trong cơ thể phát ra năng lượng to lớn nhanh chóng tu phục thương thế trên thân thể.
- May mắn là Bách Tê Lôi, nếu mà là Thiên Tê Lôi, ta có lẽ đã xong rồi.
Phương Điền trong lòng thầm thở phào một hơi.
Tê Lôi pháp quyết đó, chính là pháp quyết công kích cực kỳ lợi hại của tiên giới.
Chia thành bốn bậc: Tê Lôi, Thập Tê Lôi, Bách Tê Lôi, Thiên Tê Lôi. Thiên Tê Lôi uy lực quá lớn, thậm chí là Vũ Hoàng, trừ phi đánh nhau với cao thủ đồng cấp, mới sử dụng ra "Thiên Tê Lôi" hiếm có đó.
Kì thật Bách Tê Lôi đã rất lợi hại rồi, nếu mà có cao thủ trực tiếp thi triển ra Bách Tê Lôi để công kích, liền có thể đối phó với tam, tứ cấp huyền tiên phổ thông.
Chỉ là Bách Tê Lôi dung nhập trong ấn phù, uy lực chỉ còn lại một thành.
Một thành này cũng đủ để đối phó bát, cửu cấp kim tiên, nhưng Bách Tê Lôi ấn phù, đồng dạng, cần phải có người dẫn phát ra. Người dẫn phát công lực càng cao, năng lượng dẫn phát ra càng lớn. Hoa Nhan mới là nhất cấp kim tiên, dẫn phát chỉ tiếp cận được một thành trong một thành đó mà thôi.
Do vậy chỉ gây ra trọng thương cho Phương Điền.
- Hoa Nhan. :
Một tiếng lạnh lẽo vang lên, Tông Quật liền đến bên cạnh Phương Điền, lạnh nhìn Hoa Nhan.
- Hoa Nhan, ngươi cũng là tiên giới sứ giả, hiện giờ lại chỉ có thể cậy vào Bách Tê Lôi ấn phù đả thương người, thực là cực kỳ nực cười.
Tông Quật lúc này đã không đứng yên được nữa, xét cho cùng Phương Điền cũng đã trọng thương.
Phương Điền tuy là trọng thương, vẫn không cúi đầu, đồng dạng lạnh nhìn Hoa Nhan:
- Hoa Nhan, Bách Tê Lôi ấn phù này cũng là một ấn phù cực kỳ lợi hại. Nếu một cao thủ thi triển ra, tuyệt đối có thể đánh bại bát, cửu cấp kim tiên, nhưng ngươi thực lực quá yếu, căn bản vô pháp hoàn toàn dẫn phát được công kích bên trong, cũng chỉ đả thương được ta, chứ không thể giết ta.
- Thực vậy sao?
Hoa Nhan cười nhẹ một tiếng.
Phương Điền và Tông Quật lập tức sắc mặt đại biến.
Vì...lúc này trong lòng bàn tay của Hoa Nhan không ngờ lại xuất hiện năm, sáu tấm Bách Tê Lôi ấn phù nữa.
Một tấm đã gây trọng thương Phương Điền, năm, sáu tấm...Phương Điền và Tông Quật tuyệt đối chống không được.
- Ta thân là tiên giới sứ giả, Bách Tê Lôi ấn phù sao chỉ có một tấm được. Tuy là Bách Tê Lôi ấn phù khá trân quý, nhưng đối với ta mà nói không là gì cả. Nếu hai vị thực muốn tiếp tục đánh, ta cũng xin chiều theo. Dù hao phí vài tấm Bách Tê Lôi ấn phù, ta cũng không quan tâm. Cái này ta có rất nhiều.
Hoa Nhan đạm nhiên nói.
Phương Điền và Tông Quật nhìn nhau cười khổ.
Tài đại khí thô a.
Bách Tê Lôi ấn phù, loại ấn phù này ở tiên giới cũng đã là cực kỳ trân quý, huyền tiên phổ thông có lẽ cũng không có bao nhiêu. Nhưng đằng sau Hoa Nhan là Vũ Hoàng, bài danh hạng nhất tại tiên giới, chế tác Bách Tê Lôi ấn phù đích xác rất dễ dàng. Có lẽ chỉ có Thiên Tê Lôi ấn phù mới khiến cho Vũ Hoàng cảm thấy quý giá. Bách Tê Lôi ấn phù, Vũ Hoàng sẽ không để ý.
- Hảo cơ hội.
Lúc này sau lưng Tông Quật, Tần Vũ ánh mắt lóe sáng:
- Nếu Lan thúc lúc trước nói về tin tức liên quan đến kiếm tiên khôi lỗi không sai, đây...lần này sẽ là cơ hội lập uy tốt nhất. Hơn nữa nhìn kiếm tiên Hoa Nhan nhiều tài vật như vậy, cực phẩm nguyên linh thạch khẳng định không ít.
Tán tiên nhất phương từng người mặt đầy hỉ sắc, sùng kính nhìn kiếm tiên Hoa Nhan. Lúc này Bạo Loạn Tinh Hải, Long tộc nhất phương cảm thấy vô lực, bỗng một đạo thanh âm vang lên -- --
- Ồ, kiếm tiên Hoa Nhan? Ha ha...Hoa Nhan đạo hữu, tại hạ Lan Phong.
Cùng với tiếng cười lớn văng vẳng, trên Thanh Hư sơn xuất hiện một nam tử lãnh khốc lưng mang tiên kiếm, chính là kiếm tiên Lan Phong.
← Ch. 222 | Ch. 224 → |