← Ch.319 | Ch.321 → |
Dịch giả: Halos
Biên Tập: Phi Nguyệt
Lực chú ý của Tần Vũ được tăng lên cực hạn, lúc nào cũng có thể phản kích.
Tuy mục quang không nhìn về phía hồng y thiếu niên đó nhưng tiên thức của Tần Vũ lại phát tán ra, mọi việc đều nằm trong quan sát của hắn, đối diện với bát cấp Ma đế, Tần Vũ không dám lơi lỏng chút nào.
- Hắn là ai? Hắc Ma Đế, Tu La Ma Đế, hay là gã Tuyết Thiên Nhai?
Tần Vũ nhất thời vô pháp phán đoán được người trước mặt là ai, tuy hắn miễn cưỡng dùng tiên thức mẫn cảm phát hiện thực lực của đối phương mạnh hơn 'Huyết Y Lãnh' nhưng vô pháp phát hiện năng lượng mà đối phương thu liễm trong thể nội.
Lúc này, còn cự li mười khối nham thạch hình vuông nữa hai người sẽ gặp nhau.
Nhưng trong khi cự li không ngừng thu hẹp, mục quang lạnh băng của hồng y thiếu niên chỉ nhìn phía trước, không hề lí đến Tần Vũ đằng trước, bộ pháp không nhanh không chậm.
- Tu La Ma Đế, Hắc Ma Đế từ trước tới nay ta chưa gặp qua, bọn họ cũng chưa bao giờ gặp ta, chắc chắn không gây bất lợi cho ta. - Tần Vũ suy nghĩ trong lòng, - A, không lẽ Huyết Y nói với Tuyết Thiên Nhai ta có thần kiếm, còn có hai kiện thần khí chiến y? Tuyết Thiên Nhai có ý niệm giết người đoạt báu vật?
Tần Vũ thầm đoán.
Tần Vũ liền phán đoán ra: điều này rất có khả năng.
Hai thanh thần kiếm, hai kiện thần khí chiến y, đủ để làm một bát cấp Ma đế nổi lòng tham.
- Ta cũng chỉ có một kiện thần khí chiến y mà thôi, gã 'Huyết Y' thấy Kiếm tiên khôi lỗi phòng ngự mạnh mẽ mới nhận định là phân thân của mình cũng có thần khí chiến y, ta có điểm oan ức. Xem ra sự tình không hay rồi.
Ngoài mặt Tần Vũ vẫn đi không gấp không chậm, hắn vẫn chưa chạy trốn ngay.
Vì đối phương có ác ý hay không còn khó nói lắm.
Chỉ là bát cấp Ma đế theo nhận định của Tần Vũ có chút uy hiếp đến an toàn của bản thân.
Lúc trước khí kình của một lục cấp Ma đế truyền vào thể nội thiếu chút nữa hắc động đã chịu không nổi, tuy thực lực bản thân tăng cường rồi nhưng đối phương là bát cấp Ma đế.
......
Trong lòng Tần Vũ đoán ngược đoán xuôi, đáy lòng Tuyết Thiên Nhai cũng giống vậy, có chút kích động
Dù tu dưỡng có tốt hơn, khi đối diện với thần khí chiến y 'Hắc Ngưng Tuyết', Vạn Thú phổ với lại quan trọng nhất là Mê Thần Đồ quyển, đều không giữ được tâm lí bình tĩnh.
- Tần Vũ? Cho đến chết chắc ngươi cũng không biết ai giết mình. Vẫn còn nhàn rỗi dạo chơi trên đường?
Tuyết Thiên Nhai cười lạnh trong đầu, hắn đã sớm dùng ma thức cẩn thận quan sát toàn bộ xung quanh, dù mắt không nhìn Tần Vũ nhưng nhãn thần, động tác của Tần Vũ hắn đều nhìn rõ.
Tuyết Thiên Nhai đến bây giờ vẫn nhận định là Tần Vũ không nhận ra hắn.
Tuyết Thiên Nhai không sai, vì muốn phát hiện đối phương tối thiểu linh hồn cảnh giới phải cao hơn đối phương. Linh hồn cảnh giới của Tần Vũ còn thua hắn cả một đoạn dài.
Đáng tiếc... Lưu Tinh Lệ giúp linh hồn của Tần Vũ kết hợp chặt chẽ hơn với thiên địa, cũng linh mẫn hơn nhiều. Dù là bát cấp Ma đế tần vũ cũng có thể mơ hồ cảm ứng được.
......
Cự li giữa hai người lại rút ngắn xuống chỉ còn sáu khối nham thạch hình vuông.
Tuyết Thiên Nhai vẫn chưa xuất thủ, lúc này vẫn chưa phải là cự li tuyệt hảo để hắn xuất sát chiêu. Cự li sát chiêu của hắn bạo phát uy lực mạnh nhất là trên dưới mười mét.
Năm khối nham thạch hình vuông.
Bốn khối nham thạch hình vuông.
......
Cự li giữa hai người ngắn lại.
Năng lượng toàn thân Tuyết Thiên Nhai bắt đầu dồn lại, dĩ nhiên đạt đến điểm ngưng kết chờ bạo phát, chỉ cần đến vị trí tốt nhất hắn tin rằng có thể một chiêu giết chết Tần Vũ!
Một chiêu mạnh nhất, uy lực lớn nhất!
......
Tần Vũ cảm thấy một loại áp bức, sự áp bức đó hoàn toàn tràn khắp đầu óc Tần Vũ, sau lưng hâm hấp mồ hôi, chỉ là mồ hôi chưa có thấm ướt y phục đã bị Tần Vũ dùng công lực làm bay hơi.
Khẩn trương.
Lúc hai người tiến lại gần nhau đầu óc Tần Vũ càng khẩn trương.
Hồng phát thiếu niên lạnh băng đột ngột quay đầu nhìn về phía Tần Vũ, mục quang phảng phất như tên bén bắn xuyên tim của Tần Vũ. Trong lòng Tần Vũ thắt lại.
Không hay!
Hắn quả thật muốn giết ta.
Con ngươi Tần Vũ co lại, cuối cùng ánh mắt đột ngột đó làm Tần Vũ vô cùng khẳng định bát cấp Ma đế thần bí này tới đây là để giết mình.
- Bồng! Bồng! Bồng! Bồng!....
Đột nhiên một trận âm thanh chân bước quái dị vang lên trên đường, tiếng bước chân đó làm người trên cả con đường không khỏi cảm thấy tâm phiền ý loạn, đến cả Tuyết Thiên Nhai đã đạt tới trạng thái công kích tốt nhất cũng bị ảnh hưởng.
Linh hồn Tần Vũ dung nhập Lưu Tinh Lệ nên không bị ảnh hưởng mấy.
Tiên thức của hắn tự nhiên như không quan sát nơi thanh âm truyền tới ở sau lưng.
Chỉ thấy một lam y tráng hán (nam khôi ngô) từng bước đi tới, chân đạp lên đường phát ra từng tiếng bước chân không giống nhau.
Người này chính là Vũ Hoàng.
- "Không tưởng được lại bị Tuyết Thiên Nhai đi trước một bước."
Lúc Vũ Hoàng vừa đuổi theo Tần Vũ tới nơi này của Lam Tuyết tinh liền phát hiện người có thực lực không phân cao thấp với ông, đồng thời cũng cảm ứng được khí tức đặc thù của đối phương, khí tức của người tu luyện Huyết Ma ma đạo.
Bát cấp Ma đế, người tu luyện Huyết Ma ma đạo.
Trừ Huyết Ma đế "Tuyết Thiên Nhai" thì còn ai nữa?
- Là ông ư?
Tuyết Thiên Nhai nhìn về phía Vũ Hoàng, dùng ma thức truyền âm nói,
- Vũ Hoàng, "Thiên Lại Âm Thuật" của huynh càng ngày càng lợi hại, tiếng bước chân đó vang lên trong lúc khí thế của ta đạt đến đỉnh điểm làm ta vô pháp thi triển một chiêu hoàn mĩ này.
Tuyết Thiên Nhai truyền âm nói, hiển nhiên không muốn để Tần Vũ biết lam y tráng hán là Vũ Hoàng.
- Tuyết Thiên Nhai, tốc độ của ông cũng nhanh thật đó, mới đó đã đến đây rồi.
Vũ Hoàng cũng truyền âm nói.
Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai đều có giao ước, đều biết rõ thân phận của đối phương, rất hiển nhiên đều âm thầm cảnh cáo đối phương: không được tiết lộ thân phận của ta, nếu không thân phận của mọi người đều bị Tần Vũ biết.
Vũ Hoàng, Tuyết Thiên Nhai đều biết sau lưng Tần Vũ có một đám người lợi hại.
Bọn họ không muốn gặp rắc rối, vì thế đều không hẹn mà cùng biến đổi dung mạo ẩn tàng thân phận.
......
- Lại một cao thủ, một tiên nhân lợi hại hơn cả Thanh Huyết kiếm tiên, chắc chắn phải là bát cấp Tiên đế.
Trong lòng Tần Vũ phát khổ, nhưng toàn thân không dám động đậy.
Vũ Hoàng, Tuyết Thiên Nhai một trước một sau hoàn toàn bao vây Tần Vũ.
Đồng thời hai người đều chuẩn bị kỹ càng, lúc nào cũng có thể xuất một kích mạnh nhất.
Tần Vũ lo nếu mình động đậy hai đại cao thủ này sẽ liên thủ công kích mình, dù lực phòng ngự của mình mạnh nhưng đối diện với sự liên thủ công kích của hai đại siêu cấp cao thủ, đáy lòng Tần Vũ cũng run sợ.
Trán Tần Vũ bắt đầu lấm tấm mồ hôi.
Đến lúc này, Tần Vũ cũng không ngụy trang nữa vì từ khi Vũ Hoàng thi triển "Thiên Lại Âm Thuật", Tuyết Thiên Nhai cũng không còn ẩn tàng ý định nữa.
......
Vũ Hoàng, Tuyết Thiên Nhai đối nhau vây khốn Tần Vũ ở giữa.
Hai người đều không nắm chắc có thể đẩy lùi đối phương, giết chết Tần Vũ. Còn từng tu luyện giả trên đường đều cảm thấy áp bức khủng bố bắt đầu nhanh chóng chạy trốn.
- Cạnh tranh công bằng.
Vũ Hoàng truyền âm nói.
- Ai cướp được là của người đó.
Tuyết Thiên Nhai truyền âm nói.
Mục quang hai người đối nhau. Bọn họ đều không nhìn Tần Vũ nhưng Tần Vũ không dám động đậy.
- Bang! Bang!
Toàn thân Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai mạnh mẽ bạo phát năng lượng khủng bố, một là tử sắc, một là huyết hồng sắc,
Hai đạo năng lượng này lấy bọn họ làm trung tâm điên cuồng tràn ra bốn phương tám hướng.
Năng lượng qua nơi nào thì đường nơi đó tan nát, vô số kiến trúc hóa thành đá vụn, vô số tu luyện giả ở đằng xa toàn bộ nhục thể nổ tung, nguyên anh cũng nổ tung...
Diện tích gần vạn mét.
Trong vạn mét đó là một mảnh đất tử vong im lặng. Còn bên ngoài vạn mét, đến một tu chân giả phổ thông cũng không bị tổn thương. Hiển nhiên Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai khống chế năng lượng vô cùng thuần thục.
Diện tích vạn mét là đủ cho hai người triển khai thân thủ rồi.
- Hai tên biến thái còn mạnh hơn Huyết Y Lãnh, Tri Bạch nhiều.
Tần Vũ ở trung ương khổ sở không nói được gì, năng lượng vừa rồi ảnh hưởng tới hắn không nhiều.
Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai cũng biết Tần Vũ không chết đơn giản như thế.
- Các ngươi là ai?
Thân thể Tần Vũ quay qua quay lại, nhìn Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai ở hai bên, lên tiếng nói, đến lúc này hắn không thể tiếp tục giả vờ không phát hiện đối phương nữa.
Lam y tráng hán, hồng phát thiếu niên căn bản không xem Tần Vũ vào đâu.
- Hừ. Các ngươi ở đây trừng mắt nhìn nhau, ta thì không có thời gian dây dưa với các ngươi.
Tần Vũ nói to, sau đó thân hình trực tiếp nhất động bắn lên không.
Tần Vũ nói thì hai người này vẫn không nhìn Tần Vũ lấy một cái nhưng lúc Tần Vũ động thì hai người đều ra tay!
- Hưu!
Một thanh huyền băng đoản kiếm đột ngột từ trong tay hồng phát thiếu niên bắn về phía Tần Vũ đang phi hàng chém tới, huyền băng đoản kiếm từ màu trắng lóng lánh chuyển thành huyết hồng sắc.
- Bang!
Một cây chùy cự đại đập xuống đầu Tần Vũ.
Tuy nhiên... Tần Vũ lúc đang bắn lên trời lập tức chuyển phương hướng bay vào lòng đất, Tần Vũ căn bản không nghĩ mình có thể trốn chạy đơn giản như thế nên hắn mới làm thế này.
Đoản kiếm đã biến thành huyết hồng sắc và cây chùy cự đại đập mạnh vào nhau --
- Muốn chạy?
Trên mặt lam y tráng hán có chút xem thường.
- Tần Vũ, dưới tay Lôi Chuy tiên đế ta không ai có thể trốn được.
Thanh âm của lam y tráng hán vang lên khắp Lam Tuyết tinh.
- Lôi Chuy, cái mạng nhỏ của Tần Vũ là thuộc về Băng Kiểm ma đế ta, không ai có thể cướp đoạt.
Một đạo âm thanh băng lãnh khác cũng vang lên.
Thanh âm còn đang vang vọng giữa thiên địa, hai người vừa nói đã biến mất, Tần Vũ mới chui vào lòng đất, thực tế hai người đã đuổi theo.
----- Tận sâu dưới đáy Lam Tuyết tinh, trong dung nham nóng bỏng vô tận.
Tần Vũ lại bị hai người này bao vây lần nữa.
- Hai vị, Lôi Chuy tiên đế phải không? Băng Kiểm tiên đế phải không?
Tần Vũ đành phải dừng lại, không chạy trốn nữa,
- Ta hình như không có oán cừu gì với các vị mà.
Vũ Hoàng, Tuyết Thiên Nhai lúc này không muốn nói nhiều, vừa rồi chỉ là ngụy trang thân phận mà thôi.
Lúc này trong lòng Tần Vũ cũng bất lực.
Hai cao thủ tự xưng "Lôi Chuy tiên đế", "Băng Kiểm ma đế" đã sớm triển khai "vực" của hai người, tuy nhìn không gian
thì hoàn toàn ổn định, nhưng Tần Vũ biết mình mà thuấn di tuyệt đối là chết.
Trốn vào Thanh Vũ tiên phủ?
Đến Huyết Y Lãnh cũng có thể phát hiện Thanh Vũ tiên phủ, thậm chí chỉ mất chút thời gian đã có thể công phá Thanh Vũ tiên phủ, đừng nói là hai người còn mạnh hơn cả Huyết Y Lãnh như thế này.
Trốn vào trong Khương Lan Giới?
Trong lòng Tần Vũ thầm tính toán, vì đây là chiêu tối hậu của hắn, Tần Vũ lo vật thể do "Khương Lan Giới" biến thành bị hai đại cao thủ này tìm ra và công phá.
Một khi tìm ra và công phá, bọn Vũ Hoàng dù không thể phá hủy Khương Lan Giới bắt Tần Vũ ra cũng có khả năng đem Khương Lan Giới nhốt trong một đại trận. Cho dù Tần Vũ đi ra cũng không trốn được.
Vì thế khi chưa đến lúc tối hậu, Tần Vũ còn chưa muốn trốn vào Khương Lan Giới.
- Tiên hạ thủ vi cường.
Vũ Hoàng vừa chặn được Tần Vũ lập tức ra tay.
- Bang!
Một cây đại chùy lấp lóe lôi quang đột ngột xuất hiện bên thân Tần Vũ hung ác đập vào. Tần Vũ nhanh chóng né tránh, còn Tuyết Thiên Nhai nhìn thấy cảnh này cũng gấp rút.
- Mẹ nó, liều vậy.
Tần Vũ nghiến răng.
Cây đại chùy lấp lóe lôi quang mang theo lực lượng vô tận hung ác đập lên người Tần Vũ, chỉ nghe một tiếng ca sát, ngực Tần Vũ liền bị đánh lõm vào.
- Phốc!
Máu tươi phun ra, Tần Vũ toàn thân vô lực ngã sang một bên.
Mắt Vũ Hoàng sáng lên:
- Phòng ngự có mạnh hơn mà gặp phải lực công kích thuần hậu như thế nguyên anh trong thể nội ngươi khẳng định cũng bị chấn đãng kịch liệt mà trọng thương.
Đối diện lực công kích thuần hậu, cho dù thần khí chiến y phòng ngự cũng có không ít lực truyền vào trong thể nội.
Sau đó Vũ Hoàng khẩn trương ra tay tiếp.
Sấn tới muốn giết hắn.
- Nằm mơ.
Tuyết Thiên Nhai lại để cho Vũ Hoàng giết Tần Vũ đoạt bảo vật?
Mê Thần Đồ quyển đó.
Vì Mê Thần Đồ quyển Tuyết Thiên Nhai cũng cam tâm bạo phát lực chiến đấu mạnh nhất giết chết Vũ Hoàng không e ngại!
......
Lam Tuyết Tinh hoàn toàn bình tĩnh.
Đột nhiên --
- Bang!
Mặt đất vỡ nát, một đạo quang mang hồng sắc to lớn phát ra từ mặt đất, sau đó từng đạo quang mang phát ra từ mặt đất.
Toàn thể hỗn loạn.
Không chỉ quang mang hồng sắc như huyết tinh, còn có lam sắc điện mang vô tận, hồng sắc quang mang và lam sắc quang mang hóa thành từng con rồng uốn lượn quấn lấy Lam Tuyết tinh.
Trong chớp mắt, một phần tư mặt đất của Lam Tuyết tinh bị phá hủy.
Không chỉ bề mặt, kể cả bên trong cũng bị phá hủy, thậm chí còn có dung nham bắn lên, một cảnh hủy diệt.
Vô số tu luyện giả nhìn thấy cảnh này trong đầu phát run.
- Đáo để ai đang đánh nhau trong lòng đất?
Một tu luyện giả sắc mặt kinh khủng, đánh nhan như thế này một khi đến chỗ bọn họ thì chết chắc.
Nhưng trong lòng đất lúc này.
Vũ Hoàng, Tuyết Thiên Nhai nhận định Tần Vũ bị trọng thương rồi liền không quan tâm đến chuyện đoạt Tần Vũ trước mà quay sang đối chiến.
Mị lực của Vạn Thú phổ, Mê Thần Đồ quyển làm hai đại cao thủ này đem tất cả nhưng tuyệt chiêu ẩn giấu thi triển ra hết.
Không gian méo mó!
Trong không gian chiến đấu méo mó, dung nham thậm chí bị điện li thành hơi sương, sau đó lại đông kết thành khối băng. Các loại năng lượng hỗn loạn không ngừng chấn động.
Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai điên cuồng đánh nhau.
Bọn họ đều muốn có Mê Thần Đồ quyển, vì Mê Thần Đồ quyển hai người mang hết chiêu ẩn giấu sử dụng ra, năng lượng điên cuồng hung bạo.
Nhưng lúc chiến đấu hai người vẫn cùng chú ý tới Tần Vũ, bọn họ có lòng tin rằng Tần Vũ không thể trốn chạy trước mắt mình.
- "Một chùy này thật là lợi hại, may là không đập vào bụng."
Tần Vũ... tại không gian méo mó, một chùy vừa rồi tuy lợi hại nhưng sinh mệnh nguyên lực của Tần Vũ chữa chạy cũng nhanh.
- Tiên thức ma thức của hai người đều chú ý ta. Năng lượng cuồng bạo như thế này không thể tránh được, không muốn chết thì chỉ có thể sử dụng chiêu tối hậu thôi.
Cuối cùng Tần Vũ quyết định.
Đúng lúc Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai công kích nhau làm tán phát một đạo năng lượng cuồng bạo lan đến chỗ Tần Vũ, Tần Vũ liền bị đạo năng lượng này trùm lên "biến mất".
Đúng, đạo năng lượng này trùm lên thân liền làm Tần Vũ "biến mất".
Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai không hẹn mà cũng đình chỉ chiến đấu, tiên thức, ma thức của bọn họ điên cuồng phóng ra phủ cả Lam Tuyết tinh, thậm chí bao phủ cả các tinh cầu chung quanh Lam Tuyết tinh.
- Sao lại biến mất rồi?
Sắc mặt Vũ Hoàng biến đổi,
- Đúng rồi, Thanh Vũ tiên phủ.
Trong lòng Tuyết Thiên Nhai rung động:
- Hắn có Thanh Vũ tiên phủ, khẳng định là Thanh Vũ tiên phủ biến đổi thành đồ vật gì đó giấu đi rồi.
Chỉ thấy Tuyết Thiên Nhai trường phát phất phơ, mục quang lấp lóe nhìn từng thốn chung quanh, ma thức cũng cẩn thận lướt qua mỗi dạng vật chất.
Còn năng lượng cuồng bạo, dung nham không lại gần Vũ Hoàng, Tuyết Thiên Nhai chút nào.
← Ch. 319 | Ch. 321 → |