← Ch.325 | Ch.327 → |
Gió lạnh gào rít, trong mắt toàn là huyền băng vô biên.
- Muốn truy đuổi ta?
Tần Vũ quay đầu liếc về hướng Băng Hoàng thành một cái,
- Năm xưa đến Bạch Phát Huyết Ma truy đuổi ta đã khó khăn như thế, tuy nói lúc đó là thân thể Kiếm tiên khôi lỗi của ta, nhưng ta bây giờ cũng không thua kém Kiếm tiên khôi lỗi là mấy.
Tần Vũ, Hắc Động trung kì, nhưng luận thân thể thì lục cấp Tiên đế Vũ Phạm cũng không bì được với Tần Vũ, thêm vào đó Vũ Phạm tiên đế không có lấy một kiện thần khí, bị Tần Vũ bỏ rơi cũng rất bình thường.
- Tinh tế truyền tống trận quả nhiên đã đóng cửa rồi.
Tiên thức của Tần Vũ lướt qua liền phát giác tinh tế truyền tống trận hoàn toàn đóng cửa, nếu không có pháp quyết riêng biệt khởi động, hắn có lợi hại đến mấy cũng không có biện pháp sử dụng tinh tế truyền tống trận.
- Xem ra chỉ có thể thi triển đại na di rồi.
Tần Vũ dựa vào bản địa đồ mà Ngao Vô Danh tặng nên biết được vị trí của các đại tinh cầu chung quanh Bạch Băng tinh.
- Hượm đã.
Âm thanh của tiếng hét phẫn nộ truyền tới, một đạo chưởng ảnh lại đánh tới, người đến chính là Vũ Phạm tiên đế.
Nhìn thấy Vũ Phạm tiên đế đột nhiên xuất hiện, trong lòng Tần Vũ chấn động sợ hãi:
- Làm sao có thể, mình đã thu liễm công lực, linh hồn cũng đã dung nhập vào trong Lưu Tinh Lệ, gã Vũ Phạm tiên đế này sao lại có thể phát hiện mình?
Trong lòng nghĩ thế nào cũng không thông, nhưng lúc này cũng không thể đứng ngây ra đó.
Thần kiếm Phá Không xuất hiện dưới chân Tần Vũ, toàn thân liền hóa thành một đạo quang mang biến mất trên không.
Tần Vũ không dám tiến hành đại na di tại nơi chiến đấu.
- Còn muốn chạy trốn? Hừ, dù cho ngươi có thể trốn khỏi tay Vũ Hoàng, Huyền Đế nhưng đừng mong trốn khỏi tay ta.
Vũ Phạm tiên đế nhìn về phía Tần Vũ biến mất cười lạnh một tiếng rồi tiếp tục đuổi theo.
- Băng Liên, muội không cần đuổi nữa, giao cho ta là được rồi.
Đồng thời Vũ Phạm tiên đế dùng tiên thức truyền âm cho Băng Liên tiên đế.
Băng Liên tiên đế mới đuổi theo được nửa đường liền ngừng lại:
- Đại ca, nếu nói gã gia hỏa đó rất lợi hại thì truyền tấn cho Vũ Hoàng là hơn. Hơn nữa cái chết của Ngọc Thanh Tử chúng ta cũng phải bầm báo cho Vũ Hoàng.
- Được, ta biết rồi.
Trong tay Vũ Phạm tiên đế xuất hiện một viên truyền tấn linh châu, Vũ Phạm tiên đế vừa đuổi theo Tần Vũ vừa bắt đầu truyền tấn cho Vũ Hoàng.
----- - Đi!
Tần Vũ nhìn thấy Vũ Phạm tiên đế đã bị bỏ xa toàn thân trực tiếp thi triển đại na di biến mất trong gió lạnh vô tận.
Mục tiêu đại na di của Tần Vũ chính là tinh cầu cách xa Bạch Băng tinh nhất – Lục Thụ tinh, Lục Thụ tinh và Bạch Băng tinh cùng nằm trong một tinh hệ nhưng cách nhau mười mấy tinh cầu.
Trên Lục Thụ tinh ngút ngàn đại thụ, mỗi cây cao hơn trăm mét. Toàn Lục Thụ tinh là một màu xanh vô tận kì diệu phi thường.
- Quái thật, gã Vũ Phạm tiên đế này sao lại có thể biết mình ở đó nhỉ?
Tần Vũ đứng trên cành một cây đại thụ, trong lòng tràn đầy nghi hoặc,
- Lúc mình thu liễm khí tức đến Vũ Hoàng, Tuyết Thiên Nhai cũng không thể phát hiện mình, gã Vũ Phạm tiên đế này làm sao lại phát hiện được nhỉ?
Có Lưu Tinh Lệ, thuật ẩn giấu của Tần Vũ luôn là điều hắn tự hào nhất.
Nhưng hiện tại lại bị gã Vũ Phạm tiên đế đó phát hiện, Tần Vũ làm sao không nghi hoặc khổ não?
- Không lẽ là... gã Vũ Phạm tiên đế đó chó táp phải ruồi, tình cờ nhìn thấy mình?
Tần Vũ càng nghĩ càng nghiêng về khả năng này,
- Ân, khẳng định là thế, hắn chỉ là may mắn mà thôi.
Đột nhiên --
Một thân hình từ đằng xa cực tốc bắn tới, tiên thức linh mẫn của Tần Vũ đã phát hiện người đang đến.
Người đang đến quả nhiên là Vũ Phạm tiên đế!
- Sao lại thế được?
Tần Vũ ngây người.
Bản thân đại na di đến Lục Thụ tinh, gã Vũ Phạm tiên đế này làm sao lại biết mình đang ở Lục Thụ tinh?
Một đạo kim sắc quang mang bắn tới Tần Vũ. Toàn thân Tần Vũ lóe sáng tránh sang chỗ khác, đó là tiên kiếm của Vũ Phạm tiên đế. Tần Vũ căn bản không muốn tiến hành đánh nhau với gã lục cấp Tiên đế này.
Muốn giết lục cấp Tiên đế? Tần Vũ biết thực lực của mình chưa đủ.
Vô luận là đối với việc khống chế "vực" hay là công kích lực đều có khoảng cách lớn, tại Băng Phong Tông đối phương chỉ dùng một cây cực phẩm tiên kiếm đã có thể đỡ Phá Không chỉ của mình, thực lực chênh lệch thế nào đã rõ.
- Ngươi là ai. Vì sao phải giết Ngọc Thanh Tử, có bản lĩnh, có can đảm thì báo danh ra đây.
Vũ Phạm tiên đế truyền âm hét lên.
Trên thực tế Vũ Phạm tiên đế cũng đau đầu:
- "Tốc độ chạy trốn của gã gia hỏa này nhanh thật. Ta muốn bắt hắn rất khó, xem ra chỉ có thể để mấy người Thanh Huyết kiếm tiên, Vũ Hoàng ra tay thôi, đáng tiếc Vũ Hoàng đang ở căn cứ cách đây mấy tinh vực, nhất thời không thể tới được."
Vũ Phạm tiên đế bất lực.
Ông hiện tại chỉ muốn biết tên Tần Vũ để sau này truy sát.
Tần Vũ bay đi, đồng thời truyền âm nói:
- Vũ Phạm, ngươi điên à? Còn bắt ta báo tính danh của mình, có bản lĩnh thì tự mình điều tra ra ta là ai đi, cáo từ!
Tần Vũ lại dùng tốc độ bỏ rơi Vũ Phạm tiên đế.
- Gã hỗn đản này.
Vũ Phạm tiên đế giận dữ.
Tốc độ không bằng người ta, ông có thể làm gì?
Tần Vũ bay một hơi ra xa, sau khi bỏ rơi Vũ Phạm tiên đế, nhìn thấy không gian chung quanh ổn định liền thi triển đại na di trốn đi thật xa.
......
- Nếu lại đuổi kịp mình thì việc đó thật quỷ dị.
Tần Vũ ngồi trên một tảng đá, lòng đầy bất lực, tiên thức lại tán phát xem Vũ Phạm tiên đế có đuổi tới không.
Chỉ trong sát na!
Có một người đột ngột xuất hiện ngoài mấy trăm dặm, hiển nhiên cũng là một loại thần thông như thuấn di, đại na di.
- Vũ Phạm tiên đế lại đuổi tới rồi?.
Tần Vũ thấy cực kì đau đầu.
Đáo để là chuyện gì?
Tuy nhiên Vũ Phạm tiên đế không để yên cho hắn suy nghĩ mà đã sấn tới bên cạnh.
- Không giết ngươi thì ta thật không được yên ổn.
Trong long Tần Vũ tràn đầy nộ ý.
Tần Vũ xuất chỉ!
Một đạo kim sắc tàn ảnh mạnh mẽ bắn ra, theo đường thẳng cực tốc bắn về phía Vũ Phạm tiên đế, kim sắc tàn ảnh đó vô cùng quỷ dị, xem ra chỉ là đường thẳng nhưng người nhìn thấy có cảm giác mông lung vô định.
- Phá!
Vũ Phạm tiên đế vung kiếm, mũi kiếm đâm đúng vào kim sắc tàn ảnh, thân thể chỉ khẽ chấn động đã phá được một kích của Tần Vũ.
- Cảm ngộ đối với "vực" của ngươi rất khá, đáng tiếc... còn thua xa ta.
Vũ Phạm tiên đế cười nhạt nói, một kiếm vừa rồi của ông trông không nhanh nhưng lại chặn được Phá Không chỉ cực nhanh.
Đây là sự chênh lệnh cảnh giới.
Vũ Phạm tiên đế thấy lần này Tần Vũ không chạy trốn không khỏi mừng thầm trong lòng, nhanh chóng bay về phía Tần Vũ.
Đồng thời triển khai "vực"!
Uy lực của "vực" có quan hệ tới phạm vi của nó. Vũ Phạm tiên đế triển khai "vực" có diện tích vài nghìn dặm, tuy nhìn rất tốt nhưng thực tế lại không có uy hiếp gì lớn với người ở trong "vực".
Ngược lại, nếu Vũ Phạm tiên đế chỉ thi triển "vực" trong phạm vi vài trăm mét. "Vực" nhỏ thì có thể khống chế uy hiếp rất lớn đối với người trong đó. Nhưng "vực" nhỏ, muốn địch nhân ở trong "vực" lại rất khó.
Lần này Tần Vũ không chạy trốn mà
quay lại công kích, vì thế cự li giữa hai người rất gần.
- Lần này người còn muốn trốn?
Trong mắt Vũ Phạm tiên đế xuất hiện một tia độc ác.
Tần Vũ cảm thấy không gian chung quanh phảng phất như biến thành đầm lầy, hành động toàn thân phải chịu sự trói buộc rất lớn.
Chân đạp thần kiếm Phá Thiên!
Chạy đi!
- Lần này ngươi không chạy được đâu, giám giết thủ hạ của Vũ Hoàng, đúng là tìm chết.
Toàn thân Vũ Phạm tiên đế cực tốc bắn tới, tốc độ lại nhanh hơn Tần Vũ một chút. Tốc độ của Vũ Phạm tiên đế không bị hạn chế, Tần Vũ bị hạn chế. Kết quả đã rõ ràng.
- Muốn đuổi theo ta?
Tần Vũ cũng muốn thi triển "vực".
Chỉ là sự lí giải về không gian của Tần Vũ còn lâu mới bằng Vũ Phạm đã đạt đến lục cấp Tiên đế, căn bản vô pháp sử dụng "vực" của mình để lay động "vực" của đối phương.
Mắt nhìn thấy cự li của hai người nhanh chóng rút ngắn.
Tần Vũ gấp rút.
- Hừ hừ, lần này ta xem người làm sao trốn? Vừa rồi nhìn thấy ta không trốn mà lại nghênh chiến, đó là việc làm sai lầm nhất.
Trên tay trái Vũ Phạm tiên đế xuất hiện phù triện ấn văn kim quang lấp lánh. Tiên kiếm dưới chân cũng lấp lánh kim quang.
Vũ Phạm tiên đế mười phần tin tưởng lần này có thể bắt giữ Tần Vũ.
Tuy nhiên --
Một cỗ trọng lực to lớn hơn sự trói buộc của "vực" nhiều đột nhiên xuất hiện làm Vũ Phạm tiên đế vốn không chuẩn bị kịp bị kéo người xuống mặt đất.
Tần Vũ nhân đó thoát ra khỏi phạm vi "vực".
- Hô!
Vũ Phạm tiên đế chỉ có thể giương mắt nhìn Tần Vũ biến mất.
- Trọng lực lĩnh vực, lại là trọng lực lĩnh vực. Không lẽ người này là người của Ám Tinh giới, chắc chắn không có nơi nào tinh thông trọng lực lĩnh vực bằng nơi đó.
Sắc mặt Vũ Phạm tiên đế nghiêm trọng.
Thân là lục cấp Tiên đế nên biết rất nhiều về cả tiên ma yêu giới.
Một đế cấp cao thủ của Ám Tinh giới lại đến giết Ngọc Thanh Tử, Vũ Phạm tiên đế biết sự nghiêm trọng của việc này.
- Ngọc Thanh Tử đã chọc giận người của Ám Tinh giới lúc nào vậy? Việc này phải báo cho bệ hạ biết. Không, trước tiên phải bắt hung thủ lại, phải nắm rõ sự tình đã.
Tâm cảnh của Vũ Phạm tiên đế lúc này hoàn toàn bất đồng.
Vừa rồi chính là phải giết Tần Vũ.
Nhưng hiện tại... cho dù Tần Vũ không ra tay, Vũ Phạm tiên đế cũng không dám giết Tần Vũ nữa.
Chỉ luận việc bảo hộ tộc nhân, người của Ám Tinh giới còn làm triệt để hơn cả Long tộc của yêu giới. Ai dám giết một tộc nhân của họ là cao thủ của Ám Tinh giới liền lập tức động thủ.
Vũ Phạm tiên đế còn nhớ rõ, năm xưa một Tiên đế dưới quyền Huyền Đế giết một người có thực lực gần đạt tới kim tiên của Ám Tinh giới, sau đó Huyền Đế bị bức bách phải giao Tiên đế kia cho Ám Tinh giới tùy ý xử trí.
May là người của Ám Tinh giới không thích xen vào chuyện của tiên ma yêu giới, nếu không thì không biết tiên ma yêu giới loạn tới mức nào.
......
Tần Vũ lần này lại thi triển đại na di trốn đến một tinh cầu mới.
- Đối với việc lí giải không gian mình còn lâu mới được như gã Vũ Phạm tiên đế này, uy lực của "vực" chênh lệch lớn đến thế, trong "vực" của hắn mình chỉ có thể dựa vào trọng lực lĩnh vực.
Tần Vũ tràn đầy bất lực.
Đồng thời tiên thức của Tần Vũ lại cẩn thận quan sát.
Quả nhiên... Vũ Phạm tiên đế cũng đại na di tới đây.
Tần Vũ không chút do dự, lập tức ngự thần kiếm Phá Thiên bắt đầu chạy trốn.
- Bằng hữu của Ám Tinh giới, không biết Ngọc Thanh Tử đã chọc giận gì ngươi ngươi mới giết hắn. Yên tâm đi, ta không động thủ đâu.
Thanh âm do Vũ Phạm tiên đế truyền tới vang lên trong đầu Tần Vũ.
- Không động thủ, ai tin ngươi là đồ ngốc.
Tần Vũ lại tăng tốc chạy trốn, bỏ rơi Vũ Phạm tiên đế xong lại đại na di đến một tinh cầu khác.
Đến tinh cầu mới Tần Vũ mới phản ứng.
- Hắn gọi mình là bằng hữu của Ám Tinh giới? - Tần Vũ giật mình, - Ám tinh giới? Sao hắn lại nhận định mình là người của Ám Tinh giới nhỉ?
Đề cập tới Ám Tinh giới Tần Vũ liền nhớ lại phần địa đồ do Ngao Vô Danh tặng.
Địa đồ Ngao Vô Danh tặng là do Long tộc toàn lực chế tạo, cơ hồ mọi nơi chốn đường sá tại tiên ma yêu giới đều có. Đương nhiên... chỉ là "cơ hồ" mà thôi.
Tuyệt không phải nơi nào cũng có.
Có một nơi không có, Ám Tinh giới!
Tiên ma yêu giới có hai phần thuộc về tiên giới, hai phần thuộc về ma giới, năm phần là của yêu giới, phần còn lại chính là "Ám Tinh giới" trong truyền thuyết, Ám Tinh giới cơ hồ không có chút tiếng tăm!
Người của Ám Tinh giới trong tình huống bình thường không rời khỏi Ám Tinh giới.
Người ngoài cũng không được phép tiến nhập Ám Tinh giới.
Tiên đế bình thường cũng chỉ biết tiên ma yêu giới có khu vực thần bí đó không thể tiến nhập, không biết khu vực thần bí đó gọi là "Ám Tinh giới".
- Ta là người của Ám Tinh giới? Sao ta không biết nhỉ.
Tần Vũ mỉm cười.
Trên tinh tế địa đồ Ngao Vô Danh tặng không giới thiệu nhiều về Ám Tinh giới, chỉ nói một câu là "không nên tiến nhập Ám Tinh giới".
Ý tứ của người thuộc Long tộc rất rõ, không tiến nhập Ám Tinh giới thì sẽ không chọc tới người của Ám Tinh giới vì người của Ám Tinh giới trừ nguyên nhân bất đắc dĩ ra thì không rời khỏi Ám Tinh giới.
- Không quản việc này nữa, gã Vũ Phạm tiên đế đó vì sao rốt cuộc vẫn cứ tìm được mình nhỉ?
Tần Vũ suy nghĩ.
- Bằng hữu Ám Tinh giới....
- Lại tới nữa.
Vừa nghe truyền âm trong đầu Tần Vũ lập tức ngự thần kiếm Phá Thiên chạy trốn, lúc chạy trốn Tần Vũ còn suy nghĩ đến vì nguyên nhân gì mà rốt cuộc Vũ Phạm tiên đế vẫn tìm thấy mình.
......
Liên tục đại na di ba tinh cầu.
- Cuối cùng cũng đến đầu cực Tây Bắc của Phiêu Phong tinh hệ rồi, nơi đây rất gần với biên giới của Bạch Chỉ tinh hệ. Là lần đầu tiên có thể đại na di đi tới. .
Tần Vũ căn cứ địa đồ, biết nơi gần nhất với biên giới Phiêu Phong tinh hệ và Bạch Chỉ tinh hệ.
Tới được Bạch Chỉ tinh hệ trong lòng Tần Vũ cũng bình tĩnh hơn một chút.
Giống như Tần Vũ dự liệu, Tần Vũ vừa dừng lại một chốc thì Vũ Phạm tiên đế đã xuất hiện tại tinh cầu này.
- Bằng hữu Ám Tinh hệ...
Vũ Phạm tiên đế tràn đầy tiếu dung nói liên tục.
- Hây, im miệng. - Tần Vũ duỗi tay nói, - Đây là phía Tây Bắc của Bạch Chỉ tinh hệ rồi, Bạch Chỉ tinh hệ là của Thanh Đế, thôi nhé, ta cáo từ. Tần Vũ nói rồi chân đạp thần kiếm Phá Thiên bắt đầu cực tốc chạy đi.
Phút chốc Tần Vũ liền đại na di một cái, rời Phiêu Phong tinh hệ đến địa bàn của Thanh Đế -- Bạch Chỉ tinh hệ.
- Địa bàn của Thanh Đế.
Vũ Phạm tiên đế nhíu mày, ông nhớ lời Vũ Hoàng căn dặn khi xưa –
- "Không có việc gì thì đừng động thủ tại địa bàn của Thanh Đế, ta tạm thời không muốn đối địch với Thanh Đế."
- Ta không động thủ, đuổi theo người thì không sao.
Vũ Phạm tiên đế liền đại na di một cái cũng đuổi theo tới nơi.
← Ch. 325 | Ch. 327 → |