← Ch.463 | Ch.465 → |
Mê Nhĩ sơn sơn thanh thủy tú, trong sơn lâm cũng có một số yêu thú hoạt động, cả sơn lâm không một dấu vết của con người, rất u tĩnh. Từ khi Tần Vũ đến đây, tòa Mê Nhĩ sơn tọa lạc gần thế lực nam phương Hắc Long đàm này, hôm nay đã có chủ nhân mới.
Nước trong hồ trong xanh nhìn thấy đáy, có thể nhìn thấy những tảng đá nằm yên ả dưới đáy hồ, còn có các loại cá đủ loại đang tung tăng bơi lội trong hồ.
Một căn nhà gỗ nằm bên cạnh chỗ khuyết vào của hồ.
Bên ngoài căn nhà gỗ có một thanh niên tóc dài vận hắc bào đang đứng, sau lưng thanh niên là một lão giả biểu lộ rất cung kính, trên khuôn mặt hiện ra một nụ cười,
"Phúc bá, từ hôm nay trở đi ta sẽ lưu lại Mê Nhĩ sơn, tạm thời không tiến nhập vào Khương Lan Giới nữa. Vài trăm năm ngắn ngủi thật...đúng là ở bên ngoài hay thật, để bọn tiểu Hắc có thêm nhiều thời gian tu luyện cũng tốt." Tần Vũ mỉm cười nói.
"Vâng, thưa chủ nhân." Phúc bá cung kính nói.
Tần Vũ mục quang vừa quét qua bốn phương tám hướng, tâm tình thoải mái: "Nơi này không tồi chút nào, một lát nữa ta sẽ bố trí trận pháp xung quanh tòa Mê Nhĩ sơn này, để bọn người Hắc Long đàm thưởng thức."
"Chủ nhân, trước khi thí nghiệm trận pháp, ta có một thứ muốn người xem." Phúc bá đột nhiên nói.
"Hả?" Tần Vũ kinh dị nhìn Phúc bá: "Là cái gì vậy?"
Phúc bá cung kính nói: "Lúc lão chủ nhân li khai, đã để lại một thứ bên cạnh ta. Người đã ủy thác cho ta, khi nào cảnh giới 'trận đạo' của chủ nhân sơ nhập điện đường thì có thể xem quyển trục này."
Trong tay Phúc bá đột ngột xuất hiện một kim sắc quyển trục.
"Sơ nhập điện đường?" Tần Vũ không khỏi mỉm cười, đích xác là so sánh với thành tựu của Phúc bá về Trận đạo thì mình có thể coi là đã sơ nhập điện đường. Tuy nhiên bản thân mình hiện nay về mặt lĩnh ngộ "Trận đạo" thì còn phải cần vài chục vạn năm nữa.
"Trong quyển trục này là cái gì?" Tần Vũ hiếu kỳ hỏi.
Phúc bá mỉm cười nói: "Chủ nhân xem qua là biết ngay. Đây có thể coi là ngọn đèn soi sáng chỉ lối cho chủ nhân trên con đường 'Trận đạo' đấy."
Tần Vũ thấy hiếu kỳ, thần thức dung nhập vào trong kim sắc quyển trục đó.
"Chào ngươi, kẻ kế thừa của ta, sau khi ngươi đã xem quyển trục này thì có lẽ đã khai mở điện chưởng để khống chế cả Mê thần điện rồi. Đối với việc lĩnh ngộ 'Trận đạo' cũng đã có bước tiến bộ nhất định. Ta lưu lại đây quyển trục này chỉ muốn cho ngươi biết các tầng của 'Trận đạo', để ngươi có thể xác định rõ vị trí của mình."
"Hải dương trận pháp vô bờ bến, từ cổ chí kim chưa ai hiểu hết. Cao thủ trận pháp dựa vào sự lĩnh ngộ trận pháp mà có thể tạm chia ra là 'Trận đạo đệ nhất cảnh giới', 'Trận đạo đệ nhị cảnh giới', 'Trận đạo đệ tam cảnh giới'. Nhưng ta nhận định sự phân chia này không đúng. Vì mỗi người ở 'Trận đạo' đệ nhất cảnh giới đều không tương đồng với nhau. Ví dụ như chính ta, năm đó lĩnh ngộ được 'Trận đạo' đệ nhất cảnh giới, luận thực lực, so với một kẻ thứ hai đã hao phí cả thập ức năm lĩnh ngộ 'Trận đạo' đệ nhất cảnh giới thì yếu hơn hàng trăm lần."
"Ví dụ như người hầu của ta là A Phúc, A Phúc mặc dù liên tục thẳng tiến đạt đến 'Trận đạo' đệ nhất cảnh giới nhưng thực lực của hắn về Trận đạo có thể so sánh với cao thủ 'Trận đạo' đệ nhị cảnh giới. Do đó chỉ dùng ba đại cảnh giới thì không cách nào phân biệt tỉ mỉ được các tầng của trận pháp. Điều này làm ta phải tự thân xác định vị trí trong trận pháp!"
"Từ khi Thần giới sinh ra đã xuất hiện trận pháp, tất cả đều có thể khám phá ra cấp bậc trong sự phận định vị trí của ta."
"Trong 'Trận đạo' chín trăm quyển đã đưa ra nhiều ví dụ về trận pháp, từ giản đơn đến phức tạp. Bất quá ví dụ được đưa ra trong chín trăm quyển về 'Trận đạo' đều có đủ các cấp từ trận pháp cấp cao nhất cho đến trận pháp sơ cấp nhất!"
Xem đến đây, Tần Vũ trong lòng chấn động.
Năm đó ta tự mình hoàn toàn nắm vững trận pháp trong chín trăm quyến 'Trận đạo', ngộ ra đệ nhất cảnh giới của 'Trận đạo', sau đó tự nhận là phi thường. Giờ đây nhìn lại đó bất quá là cấp thấp nhất của trận pháp thôi.
"Về các tầng của 'trận pháp' ta tạm thời xác định ra tám cấp, hiệu quả uy lực của tám cấp trận pháp này, ta đều ghi nhận lại rất chi tiết ở bản phụ lục đính kèm theo quyển trục này."
"Trận pháp nhất cấp xem như là cơ sở, có thể bố trí ra trận pháp nhị cấp có thể coi là đã tiến vào điện đường của trận pháp, có thể bố trí trận pháp tam cấp xem như là cao thủ trận pháp, còn bố trí được trận pháp tứ cấp thì được coi là trận pháp đại sư rồi! Còn bố trí được trận pháp ngũ cấp...tại Thần giới, cần luyện chế thiên thần khí, tu vi trận pháp thấp nhất cũng phải đạt đến tầng thứ năm của trận pháp."
Tần Vũ ngầm ghi nhớ.
Có thể bố trí được trận pháp ngũ cấp thì cũng có thể luyện chế thiên thần khí.
"Tại cả Thần giới này, nhân vật có thể bố trí ra trận pháp ngũ cấp xem ra không nhiều. Nhưng bố trí được trận pháp lục cấp...ha ha, luyện khí tông sư của cả Thần giới phỏng chừng chỉ được năm người. Còn trận pháp thất cấp, trận pháp bát cấp, trong lịch sử chỉ có Xa Hầu Viên ta mới có thể bố trí ra được!"
Tần Vũ hít một hơi lãnh khí.
Từ việc phân cấp trận pháp, Tần Vũ có thể cảm nhận rõ ràng thực lực 'Trận đạo' của Xa Hầu Viên.
Tám cấp của trận pháp, không ngờ cả trận pháp thất cấp và bát cấp chỉ có một mình Xa Hầu Viên bố trí ra được.
Tần Vũ nỗ lực áp chế chút tâm tình kích động, tiếp tục xem xét.
"Trong tám cấp trận pháp, chỉ có một mình ta có thể đạt đến thất cấp và bát cấp, tạm thời có thể không quản đến. Từ đệ nhất cấp đến đệ lục cấp đã có thể xếp vào hàng cao thủ trận pháp của Thần giới rồi. Từ đệ nhất cấp đến đệ lục cấp tất cả đều từ giản đơn đến phức tạp. Xem ra trong các tông sư về trận pháp có thể bố trí được trận pháp lục cấp, tựa hồ càng chồng lên nhau càng nhiều, càng dung hợp càng nhiều, càng thêm phức tạp thì trận pháp càng thêm lợi hại.
"Năm đó, ta cũng nghĩ như vậy. Bất quá lúc đó ta đạt đến 'Trận đạo' đệ tam cảnh giới, sau đó bố trí được trận pháp thất cấp, còn khi ta đạt đến thành tựu cao nhất là bát cấp trận pháp ta phát hiện ra...đệ nhất cấp đến đệ lục cấp là từ giản đơn đến phức tạp. Còn từ đệ thất cấp trở đi, trận pháp bố trí tất cả đều rất giản đơn, Đường lớn sẽ phải đơn giản, khả năng là đạo lý này."
Tần Vũ ghi nhớ chắc chắn những lời này.
Nhưng Tần Vũ vẫn còn có chút không minh bạch, càng chồng lên càng lợi hại, uy lực đương nhiên càng lớn. Trận pháp cần phải để cho các bộ phận có cơ kết hợp hoàn thiện với nhau cùng một chỗ, ví như chồng lên nhau mười lần thì uy lực tự nhiên không thể như chồng mười sáu lần.
Nhưng tại sao thất cấp trận pháp, bát cấp trận pháp lại từ phức tạp biến thành giản đơn vậy?
"Thật là thâm ảo" Tần Vũ cười khổ trong lòng, hiện giờ những đạo lý mà Tần Vũ chưa hiểu được, có thể sau này sẽ có thể minh bạch.
"Về hiệu quả của tám cấp trận pháp, ta đã đưa ra ví dụ tường tận ở phụ lục đính kèm của quyển trục, phân biệt rõ giữa mỗi cấp trận pháp từ trận pháp yếu nhược nhất cho đến trận pháp cường đại nhất. Truyền nhân kế thừa của ta, ngươi hiện nay không cần phải nghiên cứu về trận pháp thất cấp và bát cấp, sau hết...nếu không có cơ sở vững chắc thì nghiên cứu trận pháp thất cấp và bát cấp đối với ngươi ngược lại chỉ có sai lầm thôi."
"Đương nhiên, tám cấp độ trận pháp chỉ là sự phân loại của cá nhân ta, tịnh không phải là sự công nhận của Thần giới. Hơn nữa...trong lòng ta, trên trận pháp bát cấp, tương ứng phải có trận pháp cửu cấp, thậm chí là trận pháp thập cấp. Chỉ là ta hiện nay không có cách nào tái đột phá nữa. Truyền nhân của ta, Mê thần điện giao cho người rồi đó, ta cũng hy vọng ngươi có thể giúp ta mà kế thừa được thanh danh 'Tượng thần' của ta, nỗ lực nhé, truyền nhân của ta!"
Thu lại kim sắc quyển trục, Tần Vũ trầm mặc hồi lâu.
"Phúc bá, đưa phụ lục của quyển trục có phần thuyết minh cụ thể của Xa Hầu tiền bối đối với trận pháp bát cấp cho ta." Tần Vũ nhìn về hướng Phúc bá.
Phúc bá mỉm cười gật đầu: "Chủ nhân, có một quyển trục thuyết minh tường tận đối với trận pháp từ nhất cấp đến tam cấp. Quyển trục thuyết minh tường tận đối với trận pháp tứ cấp có ba quyển, quyển trục thuyết minh tường tận đối với trận pháp ngũ cấp có mười hai quyển, quyển trục thuyết minh tường tận đối với trận pháp lục cấp có chín mươi tám quyển, quyển trục về trận pháp thất cấp và bát cấp chỉ có một!"
Nói đến đây, trước mặt Phúc bá đã xuất hiện một đống kim sắc quyển trục.
Thần thức của Tần Vũ lập tức đại khái quét qua một lượt.
Tần Vũ vẫn chưa đọc kỹ mà chỉ lướt qua đại khái một lần.
Xa Hầu Viên mỗi một cấp độ trận pháp đều ghi chép lại từ trận pháp yếu nhất đến trận pháp mạnh nhất, nói cách khác...mỗi một cấp độ trận pháp đều có hai loại, một mạnh một yếu, chỉ có trận pháp bát cấp là chỉ có một.
"Chín mươi tám quyển trục này không ngờ lại chỉ ghi chép về hai trận pháp." Tần Vũ thầm than trong lòng.
Phức tạp đến cực hạn, xác thực cũng cực kỳ đáng sợ.
"Chủ nhân, những người khác trong thần giới luyện chế thần khí gia trì trận pháp, vì trận pháp quá phức tạp, làm mất rất nhiều thời gian nên để luyện chế ra một kiện thiên thần khí phải tiêu hao thời gian rất dài. Nhưng lão chủ nhân... luyện chế thiên thần khí cũng dề dàng vô cùng." Phúc bá tự hào nói.
Cái danh Tượng thần có thể là trò đùa trẻ con sao?
"Phúc bá, ta chưa đọc tử tế, ngươi nói xem hiện nay trận pháp của ta có thể xem là tầng thứ mấy?" Tần Vũ hỏi.
Phúc bá cung kính nói: "Chủ nhân trí tuệ cao ngút trời xanh, chỉ cần hơn hai vạn năm đã có thể tiến vào tầng tam cấp trận pháp. Tuy trong tam cấp trận pháp vẫn còn yếu nhưng đã là xuất sắc lắm rồi."
"Tầng tam cấp trận pháp?" Tần Vũ nhẹ gật đầu.
Tốc độ này hoàn toàn coi là được.
"Phúc bá, còn ngươi?" Tần Vũ hốt nhiên hiếu kỳ hỏi.
Tần Vũ cũng đã biết rằng cả Thần giới cũng chỉ có năm người đạt đến tầng thứ sáu trận pháp. Nhưng tầng thứ năm của trận pháp khẳng định cũng đã rất ít, đạt đến trình độ này đã có thể luyện chế ra thiên thần khí rồi.
Phúc bá khiêm tốn cười nói: "Năm đó lão chủ nhân thường hay chỉ điểm cho lão phu, lão phu không dám trễ nải chút nào, đã nhiều năm nay, cũng xem như đã tiến nhập vào tầng thứ năm của trận pháp rồi."
← Ch. 463 | Ch. 465 → |