← Ch.518 | Ch.520 → |
Tiếng hô trầm thấp, kéo theo tiếng rèn rẹt như xé nát không gian vang lên dồn dập trong Luyện Hoả điện, loại âm thanh đó tuân theo một quy luật kỳ dị, cả không gian phảng phất như không ngừng chấn động theo âm thanh này.
"Cuối cùng cũng đạt tới cảnh giới thượng bộ thiên thần rồi." Lập nhi mở mắt ra, trên mặt có nét tiếu dung điềm tĩnh. Lúc mở mắt ra, phản ứng đầu tiên của Lập nhi là nhìn sang bên cạnh.
Bên cạnh có một cái vân sàng khác, lúc nàng bắt đầu tu luyện, Tần Vũ cũng ngồi trên một cái vân sàng khác để tĩnh tu.
Nhưng lúc này trên vân sàng trống không.
Lần theo tiếng kêu có ẩn chứa quy luật đặc thù kia, Lập nhi quay đầu nhìn ra sau.
Ở trung ương của đại điện rộng lớn, Tần Vũ cởi trần, trên thân lã chã mồ hôi, mái tóc dài màu đen được buộc lại bằng một sợi dây đơn giản, trên tay Tần Vũ đang cầm một cái búa màu đen.
Khi một tay vung búa lên, không gian chung quanh cây búa hoàn toàn xoáy tròn, thậm chí có tiếng ngân như xé nát không gian, cả cây búa giống như một mũi khoan.
"Bồng!"
Búa đập xuống một cái bàn đá màu đen trước mặt Tần Vũ, trên bề mặt cái bàn này có một tầng khí lưu không ngừng bốc hơi, trên bàn có Hắc Sắc Thần Hoả, Bạch Sắc Tịnh Hoả, thậm chí có một ít Hư Vô Nghiệp Hoả hiếm hoi. Những hoả diễm này không ngừng bốc lên.
Đồng thời có mấy chục loại vật liệu đặt trên bàn.
"Ô?" Lập nhi đột nhiên phát hiện ra điểm quỷ dị.
Vô luận là hoả diễm hay mấy chục loại vật liệu đó đều cách mặt bàn một phân, căn bản không hoàn toàn tiếp xúc với mặt bàn.
"Bồng!" "Bồng!" "Bồng!" "Bồng!" "Bồng!"...
Trong chớp mắt Lập nhi hoàn toàn bị hấp dẫn bởi thần thái của Tần Vũ lúc luyện khí, sự chú ý của Tần Vũ hoàn toàn đặt vào việc luyện khí, mỗi búa đập lên vật liệu rất đều đặn. Mỗi búa của Tần Vũ đều có bảy đạo hoặc là tám đạo, ngẫu nhiên còn có chín đạo gió xoáy bay ra.
Những cơn gió xoáy đó cuốn các vật liệu xoay tròn, phát ra tiếng kêu quỷ dị.
Tần Vũ vung búa có lúc thì như chớp giật mạnh mẽ, có khi như gió nhẹ phớt qua, có lúc lại nhẹ nhàng như mưa xuân... chỉ nhìn Tần Vũ vung búa đã cảm thấy một dạng hưởng thụ mỹ diệu.
"Đây là luyện khí ư?" Trong lòng Lập nhi bắt đầu chấn động. Lập nhi không phải chưa thấy luyện khí, nhưng luyện khí đem lại cảm giác mỹ diệu tự nhiên như thế này thì rất hiếm.
Cây búa trong tay Tần Vũ mỗi lần đập xuống đều phát ra gió xoáy.
Hắc Sắc Thần Hoả, Bạch Sắc Tịnh Hoả, Hư Vô Nghiệp Hoả giống như những con cừu thần phục theo sự khống chế của Tần Vũ mà bỏ qua hoặc bao phủ một nhóm nhỏ vật liệu.
Tốc độ vung búa của Tần Vũ rất khó phán đoán.
Có lúc thì một hơi thở một búa, nhưng có lúc chỉ một sát na lại cả vạn búa. Những cơn gió xoáy tựa hồ như làm tê liệt không gian không ngừng bay ra, làm khí lưu trên mặt bàn không ngừng bốc hơi.
Hình bóng Tần Vũ lúc ẩn lúc hiện trong khí lưu bốc hơi.
Trong không khí khô ráo lại thêm cảnh vung búa hoàn mỹ tự nhiên này, Lập nhi đứng xem hơn mười ngày mới thấy Tần Vũ ngừng lại lần đầu tiên.
Vào lúc này một thanh trường kiếm ưu nhã, nhìn bề ngoài thì đã hoàn thành, nhưng cao thủ luyện khí lại biết rõ lúc này mới chỉ là thành tựu bước đầu của "Khí phôi" mà thôi.
Tần Vũ hất tay.
"Hô..." một trận gió nổi lên, bên cạnh bàn đột nhiên nổi lên hai đám bong bóng nước, một đám là Nhất Nguyên Trọng Thuỷ, một đám là Kim Nguyên Trọng Thuỷ.
Thanh trường kiếm bay vào giữa hai đám bong bóng nước, mỗi đám bắn ra một luồng nước giống như song long hí châu. Hai dòng nước nhẹ nhàng phủ lấy thanh trường kiếm.
Vào lúc này Tần Vũ nhắm mắt lại.
Cả không gian hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có âm thanh nước chảy, ngay cả Lập nhi cũng nín thở vì cảnh này. Khoảng một tuần trà sau.
Miệng Tần Vũ đột nhiên nở nụ cưởi.
Chung quanh thanh trường kiếm đột nhiên xuất hiện một tầng ngăn cách, trực tiếp ngăn cách Kim Nguyên Trọng Thuỷ và Nhất Nguyên Trọng Thuỷ đang bao trùm, một thanh trường kiếm xanh nhạt cứ thế trôi bồng bềnh đến trước mặt Tần Vũ.
Thối hoả đã thành công!
Hai tay Tần Vũ giống như đánh đàn, nhẹ nhàng chạm vào thanh trường kiếm xanh nhạt mấy lần, mỗi lần đều có một đạo quang mang xanh lục thấm vào trong.
Chỉ thấy cả thanh trường kiếm xanh nhạt hoàn toàn bị một đoàn quang mang xanh lục mềm mại bao trùm, sau đó đoàn quang mang xanh lục dung nhập vào thân kiếm, một đạo ánh sáng màu xanh nổi trên bề mặt trường kiếm không ngừng lưu chuyển, cuối cùng từ từ biến mất.
"Ông..."
Một tiếng ngân trong trẻo vang lên từ thanh trường kiếm xanh nhạt.
"Cuối cùng đã thành công." Lập nhi đến lúc này mới dám thở ra, không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ nhìn quá trình luyện khí của Tần Vũ cô đã cảm thấy tim đập rộn.
Tần Vũ xoay người lại mỉm cười nhìn Lập nhi.
"Lập nhi, muội đúng là nữ thần may mắn của ta. Lần luyện khí này là thành tựu cao nhất của ta trong một ngàn vạn năm gần đây!"
Mặt Tần Vũ tràn đầy tự hào: "Thanh trường kiếm xanh lục này huynh mất gần một năm mới luyện chế thành công. Thanh trường kiếm xanh lục này chỉ dùng toàn là vật liệu phổ thông, nhưng huynh thực hiện các giai đoạn "Khí phôi", "Thối hoả", "Khải linh" đều gần như hoàn mỹ, vì thế... nó là một kiện trung phẩm thiên thần khí!"
Lập nhi trợn tròn đôi mắt xinh đẹp nhìn Tần Vũ khó tin: "Tần Vũ đại ca, huynh nói, huynh nói huynh sử dụng vật liệu phổ thông luyện chế ra một kiện trung phẩm thiên thần khí?"
Vật liệu phổ thông tuy nói là phổ thông nhưng thực ra cũng không phổ thông. Những vật liệu này do ở trong mắt các thiên thần cao thủ được xem là phổ thông mà thôi, đối với thần nhân bình thường còn được cho là vật liệu quý báu.
Vật liệu phổ thông nếu trong tay một luyện khí sư bình thường khẳng định chỉ luyện chế được thần khí mà thôi.
Còn đối với luyện khí tông sư, dù là vật bình thường cũng có thể có năng lực kỳ diệu nhưng bị hạn chế bởi vật liệu nên bình thường tối đa đạt được hạ phẩm thiên thần khí đã là phi thường rồi.
Nhưng Tần Vũ dùng vật liệu phổ thông lại luyện chế ra trung phẩm thiên thần khí.
"Tần Vũ đại ca, huynh đúng là sử dụng vật liệu phổ thông sao? Điều này muội thật không dám tưởng tượng. Trung phẩm thiên thần khí trân quý như thế mà huynh lại chỉ dùng những vật liệu phổ thông." Mặt Lập nhi đỏ bừng đầy kích động, nàng không thể nào tin nổi.
Nghe những lời tán dương của Lập nhi, trong lòng Tần Vũ rất vui vẻ.
"Kỳ thực đây là lần duy nhất trong một gần một ngàn vạn năm nay huynh dùng vật liệu phổ thông luyện chế ra trung phẩm thiên thần khí." Tần Vũ nói có chút xấu hổ, gần một ngàn vạn năm mới có được lần thành công cao nhất này liền bị Lập nhi nhìn thấy. Lập nhi tán dương như thế đích xác làm Tần Vũ có chút xấu hổ.
"Lập nhi, kiện trung phẩm thiên thần khí này tuy không quý báu mấy nhưng huynh chế tạo nó bằng vật liệu phổ thông, huynh cũng cảm giác được đây là một đỉnh điểm của huynh, trạng thái mỹ diệu khi luyện khí như vừa nãy sau này muốn bước vào cũng rất khó. Kiện trung phẩm thiên thần khí này huynh tặng muội. Hy vọng muội không chê." Tần Vũ trịnh trọng nâng thanh trường kiếm xanh nhạt tặng cho Lập nhi.
Luyện khí cần có may mắn. Không ít luyện khí tông sư cả ức vạn năm mới có một tác phẩm tự hào nhất.
Ví như "Tượng Thần" Xa Hầu Viên.
Thực lực luyện khí của "Tượng thần" Xa Hầu Viên rất mạnh, nhưng bao nhiêu năm không dùng hồng mông linh khí luyện chế ra thượng phẩm thiên thần khí cũng chỉ có duy nhất kiện Tàn tuyết có thể ngang với nhị lưu hồng mông linh bảo, còn các thượng phẩm thiên thần khí còn lại cũng chỉ cùng cấp với tam lưu hồng mông linh bảo.
Dùng vật liệu phổ thông luyện chế ra trung phẩm thiên thần khí.
Đây cũng có thể xem là một đỉnh điểm của Tần Vũ, còn sau này có cao hơn hay không thì bản thân Tần Vũ cũng không tự tin hơn.
"Thanh kiếm này, gọi là..." Lập nhi trầm ngâm một lúc, sau đó cười tươi rói nói: "Gọi là Lưu Tinh mộng."
"Lưu Tinh mộng?" Tần Vũ khẽ run.
Nghe thấy cái tên này Tần Vũ không khỏi nhớ lại lúc thiếu niên, nhìn thấy lưu tinh bay qua bầu trời, bản thân mơ được như lưu tinh.
"Tốt. Gọi là Lưu Tinh mộng." Tần Vũ tươi cười.
Tần Vũ kinh ngạc nói: "Không tưởng được mức cực hạn của thời gian gia tốc trong vũ trụ này đã đạt tới hơn tám ngàn lần, tốc độ tiến bộ nhanh thật."
Tần Vũ biết rằng từ lần đi ra ngoài trước đó đến nay thì bên ngoài đã được gần ngàn năm.
"Hơn tám ngàn lần? Chúng ta tu luyện trong này gần ngàn vạn năm, bên ngoài mới bao lâu nhỉ?" Lập nhi hiếu kỳ hỏi. Lúc mới vào thời gian gia tốc cực hạn của vũ trụ bất quá chỉ hơn hai ngàn lần mà thôi.
"Bên ngoài hơn hai ngàn năm rồi." Tần Vũ gật đầu nói.
Thời gian hơn hai ngàn năm, nhưng trên thực tế trong vũ trụ của Tần Vũ đã qua gần một ngàn vạn năm. Đối với kỹ thuật luyện khí của huynh Tần Vũ đã rất tự tin.
Tuy luyện khí không thể luôn luôn đạt tới đỉnh điểm, nhưng với kỹ thuật bây giờ, sử dụng vật liệu trân quý luyện chế ra thượng phẩm thiên thần khí, Tần Vũ hoàn toàn nắm chắc.
Luyện chế ra thượng phẩm thiên thần khí được xem là cơ sở của luyện khí tông sư.
"Ô? Tần Vũ đại ca, đã gần một ngàn vạn năm rồi, trong thời gian đó những vũ khí huynh luyện chế ra đâu rồi? Ở chỗ nào thế?" Lập nhi nghi hoặc nhìn bốn phương tám hướng nhưng trong đại điện luyện khí rộng lớn căn bản không có vũ khí gì cả.
"Muốn xem thì đi theo huynh!" Tần Vũ mỉm cười nắm lấy tay Lập nhi.
Thuấn di!
Hai người Tần Vũ, Lập nhi đứng lơ lửng trên không trung của tân Đông Lam sơn, lúc này trên người Tần Vũ đã vận hắc sắc trường bào đang phất phơ trong gió, có lúc trường bào lật lên để lộ bộ ngực trần của Tần Vũ, Lập nhi thì đang dựa vào người Tần Vũ.
"Nhìn thấy chưa?" Tần Vũ chỉ.
Đông Lam sơn đồi núi liên miên chiếm diện tích rất rộng, trên bề mặt Đông Lam sơn là rừng rậm. Lập nhi quan sát kỹ lưỡng mới nhìn thấu qua tán cây thấy một kiệnvũ khí nằm trên mặt cỏ dày.
Trong những nơi như đám cỏ tạp dày, ao hồ các thứ đích xác rất khó nhìn xuyên. Tần Vũ tâm ý vừa động.
Chỉ thấy vô số kiện vũ khí dày đặc từ các nơi trong rừng của Đông Lam sơn bay ra sau đó lơ lửng trên không. Trên bề mặt cả Đông Lam sơn phảng phất như phảng phất như có một tấm màn đen che kín do vô số vũ khí hợp thành.
"Tổng cộng hơn ba ngàn vạn kiện vũ khí, trong đó tuyệt đại bộ phận là thần khí, còn có hơn trăm vạn kiện hạ phẩm thiên thần khí." Tần Vũ mỉm cười nói.
Hơn một trăn vạn kiện hạ phẩm thiên thần khí!
"A!" Lập nhi sợ hãi bụm miệng.
Hạ phẩm thiên thần khí của cả thần giới cộng lại cũng chưa chắc được hơn trăm vạn kiện.
"Sao, sao lại có thể? Tần Vũ đại ca, huynh nói hơn một trăm vạn kiện hạ phẩm thiên thần khí?" Lập nhi hoàn toàn bị con số này làm chấn động đến ngây ngốc.
Sinh ra tại Khương gia trong tám đại thần tộc, Lập nhi vô cùng rõ sự trân quý của thiên thần khí. Dù là hạ phẩm thiên thần khí, trong kho của Khương gia cũng chỉ có vài ngàn kiện mà thôi.
Nhưng số hạ phẩm thiên thần khí của một huynh Tần Vũ lại vượt hơn cả con số của cả thần giới!
"Muội không tin ư?" Tần Vũ cười nhìn Lập nhi.
Lập nhi nhìn tấm "Màn trời" cấu thành bởi một tầng vũ khí dày đặc che phủ trời đất. Cô có thể không tin sao?
"Lập nhi, muội có biết một luyện khí tông sư bình thường luyện khí cần bao lâu thời gian không?" Tần Vũ cười hỏi, Tần Vũ rất rõ nguyên nhân vì sao thiên thần khí của thần giới lại ít như thế.
Lập nhi chau mày trầm ngâm một lúc rồi nói: "Ân, Bắc cực Phiêu Tuyết thành nhà muội tuy không có luyện khí tông sư nhưng muội cũng biết, một kiện thiên thần khí cần phải mất thời gian cả ngàn năm, thậm chí vạn năm. Nhưng mà, Tần Vũ đại ca, huynh luyện khí..."
"Đúng, thời gian huynh luyện khí ngắn hơn bọn họ nhiều, huynh chỉ cần chưa tới một năm!"
Tần Vũ gật đầu nói: "Đối với huynh mà nói, trong ba bước "Khí phôi", "Thối hoả" và "Khải linh" thì bước tiêu tốn thời gian nhiều nhất là luyện chế khí phôi, còn các luyện khí tông sư khác hao tốn thời gian nhiều nhất là ở bước "Khải linh".
"Khải linh?" Lập nhi giật huynh.
"Khải linh phụ thuộc vào trận pháp. Tại thần giới chỉ có ngũ cấp trận pháp, lục cấp trận pháp mới có thể biến một kiện vũ khí thành thiên thần khí!"
Trên mặt Tần Vũ tràn đầy tự tin: "Nhưng mà từ nhất cấp trận pháp đến lục cấp trận pháp thì càng ngày càng phức tạp. Trình độ phức tạp của một ngũ cấp trận pháp hay lục cấp trận pháp, chỉ ghi lại thôi cũng đã mất vài cuốn kim sắc quyển trục!"
"Muốn bố trí một ngũ cấp trận pháp hay lục cấp trận pháp trên một kiện vũ khí nhỏ nhoi cần phải vô cùng cẩn thận, nếu có sơ suất là xôi hỏng bỏng không. Vì thế bọn họ thực hiện rất chậm chạp trong thời gian dài, hơn nữa trong quá trình thực hiện cũng không thể để bị bất cứ ảnh hưởng nào." Tần Vũ giải thích kỹ càng.
Tần Vũ hiểu rõ.
Tứ cấp trận pháp đến ngũ cấp trận pháp là một khoảng cách cực lớn, trình độ phức tạp tăng lên vài chục đến cả trăm lần, còn lục cấp trận pháp có thể nói là phức tạp đến cực hạn, còn khủng bố hơn.
Cả thần giới số người biết thi triển lục cấp trận pháp chỉ đếm trên đầu ngón tay.
"Một lần bố trí lục cấp trận pháp là một lần phải chịu đựng sự hành hạ linh hồn! Luyện khí tông sư rất ít khi ra tay. Lúc bọn họ ra tay phải sử dụng vật liệu trân quý, nhưng vật liệu trân quý cực kỳ ít ỏi, bọn họ có thể luyện chế ra bao nhiêu kiện thiên thần khí?"
"Về mặt trận pháp có thể biến phức tạp thành đơn giản chỉ có Tượng thần và huynh!" Trên mặt Tần Vũ tràn đầy tiếu dung.
"Hơn nữa, luận hiệu quả "Khải linh" thì lục cấp trận pháp còn lâu mới bằng trận pháp "Càn Khôn" của huynh. Nếu luận đẳng cấp, chắc chắn phải là cửu cấp!" Tần Vũ tuyệt đối tự tin.
Đẳng cấp của trận pháp "Càn Khôn" vượt xa lục cấp trận pháp.
Tốc độ bố trí càng không thể so sánh được.
Nếu dùng lục cấp trận pháp, xác suất dùng vật liệu phổ thông để luyện chế ra hạ phẩm thiên thần khí cũng giống như Tần Vũ dùng vật liệu phổ thông luyện chế ra trung phẩm thiên thần khí.
Tần Vũ luyện chế hơn một trăm vạn kiện hạ phẩm thiên thần khí mới có một lần đạt tới đỉnh điểm, dùng vật liệu phổ thông luyện chế ra trung phẩm thiên thần khí.
"Lập nhi, luyện khí tông sư nếu toàn tâm toàn ý trong tình huống bình thường có thể dùng vật liệu phổ thông luyện chết ra thượng phẩm thần khí, rất hiếm khi có được một kiện hạ phẩm thiên thần khí. Tiêu hao nhiều tinh lực như thế cuối cùng còn có khả năng chỉ là thần khí, bọn họ có chịu làm không?" Tần Vũ cười hỏi.
"Không chịu." Lập nhi đặt huynh vào vị trí của luyện khí tông sư để suy nghĩ, lắc đầu nói.
"Vì thế trong những kim sắc quyển trục mà Đông cực thánh hoàng cấp cho huynh hầu hết đều công nhận vật liệu là điều kiện tiên quyết quyết định "Khí phôi". Khí phôi là một điểm quyết định quan trọng nhất của vũ khí! Bọn họ cho rằng vật liệu phổ thông không thể luyện chế ra thiên thần khí, vì thế luyện khí tông sư ra tay chỉ sử dụng vật liệu trân quý."
Tần Vũ cười nhẹ nói: "Nhưng mà vật liệu trân quý ở thần giới rất ít ỏi, đó là nguyên nhân gây nên sự hiếm hoi của thiên thần khí!"
Lập nhi gật đầu hiểu rõ.
Thế gian này cũng chỉ có một người biến thái như Tần Vũ, có thể dùng cửu cấp trận pháp "Càn Khôn" để thực hiện "Khải linh", chỉ dùng vật liệu phổ thông đã đủ để luyện chế ra hạ phẩm thiên thần khí.
Tần Vũ cũng rất rõ.
Bản thân dùng vật liệu phổ thông có lẽ cũng chỉ luyện chế ra hạ phẩm thiên thần khí, còn trung phẩm thiên thần khí cũng chỉ có khi nào đó năng lực bạo phát đạt tới đỉnh điểm mới làm nên chuyện đáng kiêu ngạo.
"Nhưng đây là hơn một trăm vạn kiện thiên thần khí đó." Lập nhi vẫn cảm thấy tim đập thình thịch như trước.
Thiên thần khí, lại còn là hơn một trăm vạn kiện! Tuy chỉ là hạ phẩm thiên thần khí nhưng chỉ với con số hơn một trăm vạn đã vô cùng kinh nhân.
"Gần ngàn vạn năm nay phương pháp luyện khí "Cửu toàn liệt không" của huynh đã từ từ hoàn thiện rồi, có lẽ một ngày nào đó huynh sẽ không sử dụng vật liệu phổ thông nữa. Huynh phải khiêu chiến với thượng phẩm thiên thần khí, không biết là... huynh có được như "Tượng thần" không nữa, luyện chế ra một kiện thiên thần khí ngang với "Tàn Tuyết"." Tần Vũ nhẹ giọng nói.
Lập nhi ngẩng đầu nhìn Tần Vũ, lại cảm thấy Tần Vũ lúc này có một loại mị lực. Lập nhi nhìn tấm "Màn trời"dày đặc do vô số vũ khí hợp thành che phủ trời đất, nhẹ giọng nói: "Tần Vũ đại ca, muội tin rằng huynh nhất định sẽ thành tân Tượng thần, thậm chí còn lợi hại hơn!"
← Ch. 518 | Ch. 520 → |