Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tinh Thần Biến - Chương 572

Tinh Thần Biến
Trọn bộ 636 chương
Chương 572: Bế quan
0.00
(0 votes)


Chương (1-636)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Sao lại thế này? - Trong lòng Tần Vũ đột nhiên cả kinh. Tần Vũ cảm thấy mình không thể di động, rõ ràng cảm giác rất kỳ lạ, thế nhưng trong lòng thập phần khẳng định không phải là không gian giam cầm.

- Vẫn còn liên lạc được với tân vũ trụ.

Tần Vũ thầm thở phào, hắn tuyệt đối tin rằng chỉ cần một ý niệm trong đầu, hắn liền có thể trở lại tân vũ trụ.

- Hình như những người khác cũng không thể di động được, sao lại thế này? - Tần Vũ tự hỏi, đột nhiên nghĩ tới một khả năng.

Thời gian tĩnh chỉ!

- Đây là thời gian tĩnh chỉ? - Tần Vũ thầm nghĩ.

Nhưng không gian lực của tân vũ trụ không bị thời gian tĩnh chỉ ảnh hưởng. Tần vũ xem xét cẩn thận, một lát sau có thể hiểu ra:

- Thời gian tĩnh chỉ chính là làm cho thời gian lưu tốc trong một khối khu vực hoàn toàn dừng lại. Thời gian lưu tốc dừng lại thì cả không gian ba động cũng đọng lại, thời gian tĩnh chỉ chính là ý này.

- Hừ!

Bắc cực thánh hoàng Khương Phạm, Tây bắc thánh hoàng Chu Hoắc, Đông cực thánh hoàng Hoàng Phủ Ngự, Nam cực thánh hoàng... cả đám thánh hoàng bên ngoài thân đều phát ra một trận quang mang.

Bên ngoài thân Khương Phạm phát ra quang mang màu đen. Chu Hoắc bên ngoài thân phát ra lôi quang, Hoàng Phủ Ngự bên ngoài thân phát ra kim quang... mấy vị thánh hoàng vừa ra tay, thời gian lưu tốc của không gian lại khôi phục bình thường.

- Bát đại thần tộc huyết mạch phối hợp trấn tộc linh bảo, uy lực quả nhiên rất lớn, ngay cả thời gian tĩnh chỉ cũng có thể phá được. - La Phàm cao giọng tán thưởng.

Đương trường tám vị thánh hoàng sắc mặt cũng trầm xuống.

- Chỉ có điều đây là tám vị thánh hoàng đồng thời ra tay. Nếu ta một đấu một với bất kỳ người nào trong các ngươi, muốn phá được thời gian tĩnh chỉ sợ là phải mất thời gian hơn. - La Phàm cười nhạt nói.

Tám vị thánh hoàng đều hiểu rõ, một đối một thì không ai là đối thủ của La Phàm.

Dù sao muốn phá được thời gian tĩnh chỉ cũng không phải dễ dàng như vậy, nếu mà một vị thánh hoàng một mình đối mặt với chiêu này, khẳng định phải mất một ít thời gian, khi đó La Phàm có thể lấy đi tính mạng rồi.

- La Phàm, ngươi muốn gì thì nói đi. - Chu Hoắc nhìn về phía La Phàm.

La Phàm sắc mặt đột nhiên lạnh lẽo:

- Nếu các ngươi chỉ một đối một giết chết Tần Vũ ngay trước mặt ta, ta cũng mặc kệ, nhưng hôm nay nếu các ngươi tưởng có thể không coi ta vào đâu, sử dụng quần công đối phó Tần Vũ, hừ... các ngươi có thể thử xem.

Bọn người Khương Phạm, Chu Hoắc sắc mặt biến đổi.

La Phàm nói ra những lời này bọn họ đều hiểu, hôm nay muốn giết Tần Vũ sợ là không có khả năng.

- Tần vũ. - La Phàm quay đầu nhìn về phía Tần Vũ.

Tần Vũ cũng đứng dậy khỏi ghế, quay sang La Phàm mỉm cười:

- Tu La thần vương, cám ơn đã hỗ trợ. Kỳ thật, bọn họ cho dù có quần công, ta cũng không thèm để ý.

- Tần Vũ, ngươi sai rồi. - La Phàm trịnh trọng nói - Tám vị thánh hoàng mặc dù là người không ra gì, nhưng mà trấn tộc linh bảo trên người bọn họ phối hợp với đặc thù huyết mạch, uy lực cũng rất kinh người đó.

Tần Vũ thong thả gật đầu, trong lòng cũng không quá để ý.

- Tần Vũ, không nên quá chủ quan, trấn tộc linh bảo của bát đại thần tộc đều có đặc thù hiệu quả đống kết không gian, một khi chung quanh ngươi không gian bị đống kết thì không gian ba động cũng sẽ bị đình chỉ, ngươi không thể thuấn di được. Ngươi cũng có thể nghĩ được nếu không thể thuấn di thì kết quả sẽ như thế nào, cũng vì nguyên nhân này mà Sinh Mệnh thần vương không thể chạy thoát. - La Phàm có lòng tốt nhắc nhở.

Đống kết không gian?

Tần vũ đột nhiên nghĩ tới bản lĩnh của trung bộ thiên thần. Hạ bộ thiên thần có thể phi hành, trung bộ thiên thần có không gian lĩnh vực. Trong không gian lĩnh vực có thể dùng không gian lực chế ngự đối phương.

Sử dụng không gian lực để chế ngự, tức là phong tỏa không gian. Phong tỏa không gian và đống kết không gian là hai khái niệm khác nhau.

Đống kết không gian là làm cho một khu vực không gian chung quanh mình đóng băng, khu vực không gian này không hề có sự ba động, mà khu vực không gian không có ba động thì sẽ cắt đứt liên lạc giữa hắn và không gian.

- Đống kết không gian, không thể thuấn di, thì ra là như thế! - Tần Vũ thầm giật mình.

Thuấn di chính là đi xuyên qua không gian, mà không gian đã bị đống kết, vậy thì thuấn di thế nào đây?

- Bất quá, - Tần Vũ thật ra không thèm để ý – Đống kết không gian của các ngươi chỉ là đóng băng không gian lực của thần giới. Còn không gian lực của tân vũ trụ ta, các ngươi đống kết thế nào đây?

Tần Vũ trong lòng rất tự tin.

Chính mình là chủ nhân của tân vũ trụ, người khác chẳng lẽ có thể đống kết không gian lực của mình?

- Tần Vũ, nếu ngươi đồng ý thì có thể gia nhập Tu La hải, chỉ cần ngươi gia nhập Tu La hải chúng ta, ta đảm bảo... không ai dám đối phó ngươi. - Tu La Thần vương La Phàm đột nhiên nói.

Bọn người Khương Phạm, Chu Hoắc thất kinh.

- Nếu Tần Vũ thật sự gia nhập Tu La hải, vậy thì phiền phức rồi. - Chu Hoắc trong lòng cảm thấy khẩn trương. Sự khủng bố của La Phàm đã được chứng minh bằng máu của thần vương, không một ai nghi ngờ.

Tần Vũ lúc này trong lòng rung động.

Gia nhập Tu La hải?

Tần Vũ thừa nhận, đó là một đề nghị phi thường hấp dẫn, chỉ là tận đáy lòng Tần Vũ muốn dựa vào thực lực của bản thân.

- Tu La Thần vương, ta sẽ suy nghĩ về đề nghị của người. - Tần Vũ mỉm cười nói.

La Phàm trong lòng có chút thất vọng, nhưng vẫn mỉm cười gật đầu.

...................

Tần Vũ quét mắt về phía mấy vị thần vương Lôi Phạt thành, cũng có nhìn thoáng qua Khương Phạm, căn bản hắn không thèm quan tâm đến sự có mặt của Chu Hiển. Tần Vũ mỉm cười nói:

- Tất nhiên Lôi Phạt thành các ngươi không dám một đối một đánh nhau với ta, Tần Vũ ta tại đây cũng bỏ qua cho các ngươi, cáo từ! - Tần Vũ lạnh lùng nói.

- Tu La thần vương, Huyết Yêu nữ vương. Chư vị... cáo từ.

Tần vũ mỉm cười với các thần vương đại diện ba thế lực lớn của phi thăng giả, chắp tay chào, cả người liền biến mất giữa không trung.

Bọn người Chu Hoắc, Khương Phạm như còn muốn nói gì nhưng Tần Vũ đột nhiên biến mất, bọn họ căn bản không kịp nhiều lời.

- Lôi Phạt thành lần này tổn thất lớn!

Huyết Yêu nữ vương âm thanh lảnh lót như chuông, đồng thời cũng thuấn di biến mất.

- Chu Hoắc huynh, Khương Phạm huynh, chư vị... cáo từ.

La Phàm cũng chắp tay chào rồi trong nháy mắt biến mất.

Sáu vị thần vương đại diện thế lực của phi thăng giả trong nháy mắt đều biến mất, chỉ còn lại hơn mười vị thần vương của thế lực tám vị thánh hoàng, đám thần vương này trên mặt đều có nét cười khổ.

Cuối cùng các thần vương cũng từ biệt nhau, rời khỏi.

Lúc này hầu như không có thần vương nào bị thương, chỉ có Lôi Phạt thành, tứ đại thần vương trọng thương mất hai người!

********

Thời gian trôi qua, tin tức Tần Vũ xuất hiện tại thần giới. Trên bầu trời Đông hải, hơn nữa còn giao chiến với hai đại thần vương của Lôi Phạt thành, nhanh chóng lan truyền khắp cả thần giới.

Người của Lôi Phạt thành đều rất tức giận. Bọn họ cũng đoán được tin tức này là do người của thế lực phi thăng giả truyền ra. Từ khi tin tức truyền ra, cả thần giới vô số người bàn luận về Tần Vũ, thậm chí có không ít cao thủ thần giới trở nên sùng bái Tần Vũ.

Trận pháp tông sư, luyện khí Tượng thần, chỉ ở cảnh giới thượng bộ thiên thần đã đánh bại hai đại thần vương.

Tất cả những điều này làm cho Tần Vũ được bao bọc trong một lớp hào quang thần bí, đặc biệt việc thượng bộ thiên thần đánh bại thần vương, căn bản là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Từ thuở sơ khai, thần giới đã có một câu nói: "Thiên thần ở trước mặt thần vương chỉ có thể xem như con kiến hôi mà thôi, không có một thiên thần nào có thể đánh bại thần vương, cho dù bao nhiêu thiên thần cũng vô dụng".

Câu nói này thậm chí được coi là định tắc(bất di bất dịch). Hôm nay coi như Tần Vũ đã phá vỡ định tắc này.

....................

Thời gian trôi qua, chớp mắt đã mấy trăm năm. Suốt mấy trăm năm này, cả thần giới coi như yên tĩnh, chỉ là thường xuyên có không ít lời đồn, lúc thì nói Tần Vũ xuất hiện tại Phiêu Tuyết thành, lúc lại có người nói Tần Vũ xuất hiện tại Lôi Phạt thành. Tóm lại... Tần Vũ trở thành tiêu điểm chú ý của thần giới, rất nhiều người ở thần giới đều khâm phục Tần Vũ không thôi, ngược lại đối với Chu Hiển bọn họ rất là khinh thường.

Trên một tửu lâu tại Úy Trì thành.

Trong lầu hai của tửu lâu đã có mười mấy người, chợt có tiếng bước chân từ thang lầu truyền tới, chỉ thấy ba thanh niên liên tiếp đi lên.

- Lão bản, rượu và thức ăn ngon, nhanh lên một chút.

Thanh niên mặc kim y lớn tiếng nói, không ít người trong tửu lâu không khỏi nhíu mày nhìn về phía kim y thanh niên này, chỉ là ánh mắt kim y thanh niên đảo qua mọi người, tịnh không thèm để ý.

- Phí phí, ngồi xuống. - Tần Vũ nói.

Từ sau trận chiến tại Đông hải, mấy trăm năm rồi Tần Vũ mới trở lại thần giới, mà lần này còn mang theo cả Hầu Phí, Hắc Vũ.

- Đại ca, huynh đừng lo lắng, đại tẩu nhất định không xảy ra việc gì. - Hắc Vũ nhẹ giọng nói.

Tần Vũ cũng hiện vẻ mặt tươi cười.

Kỳ thật Tần Vũ lần này tới thần giới là để cho tâm thần được thư thái. Hơn một trăm năm trước, Tần Vũ cùng phân thân rốt cục đã hoàn toàn lĩnh ngộ không gian pháp tắc do Tả Thu Mi để lại.

Bất quá, Tả Thu Mi truyền cho Tần Vũ chỉ là một nửa không gian pháp tắc, một nửa không gian pháp tắc còn lại ở trên người Lập Nhi.

Khoảng vài chục năm sau khi Tần Vũ hoàn toàn lĩnh ngộ một nửa không gian pháp tắc đó, sau một lần Lập Nhi cùng Tần Vũ song tu linh hồn nguyên anh, thì hai giọt sinh mệnh linh hồn lệ bắt đầu dung hợp trong cơ thể Lập Nhi.

Việc dung hợp này làm cho Tần Vũ không được thoải mái. Bởi vì... Khương Lập tiến vào một trạng thái đặc thù phi thường, Tần Vũ căn bản không dám quấy rầy, chỉ có thể đứng chờ một bên, một hơi đã mất trăm năm làm cho Tần Vũ sốt ruột, cho nên lần này rủ Hầu Phí, Hắc Vũ đi cho khuây khỏa.

......................

- Nghe nói Tần Vũ đại nhân xuất hiện tại Úy Trì thành. - Đột nhiên một câu nói trong tửu lâu làm cho ba huynh đệ Tần Vũ sửng sốt.

Ba người Tần Vũ cùng nhìn về phía phát ra tiếng nói.

Chỉ thấy một nam tử vận hoàng bào đang kích động nói:

- Mới ngày hôm qua, một huynh đệ của ta tại khu vực Mê Nhĩ sơn Úy Trì thành đã thấy một vị hắc bào thanh niên, huynh đệ của ta là người Hắc Long đàm, đã từng gặp mặt Tần Vũ đại nhân, hắn tuyệt đối không nhìn sai được. Xem ra, Tần Vũ đại nhân rất có cảm tình đối với Mê Nhĩ sơn. Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ ba huynh đệ nhìn nhau sửng sốt.

- Mê Nhĩ sơn? Hình như hôm nay ta mới đến thần giới mà. - Tần Vũ dở khóc dở cười.

- Chuyện đó đã là gì, hơn mười năm trước, sư phụ của đại bá ta, biết ai là sư phụ của đại bá ta không? - Mặt khác một gã hắc bào nam tử nói.

- Biết rồi, ngươi đã nói với ta bao nhiêu lần rồi, sư phụ của đại bá ngươi là một vị hạ bộ thiên thần, đúng không. - Hoàng bào nam tử nọ cười nói.

Hắc bào nam tử gật đầu nói tiếp:

- Sư phụ của đại bá ta là một vị thiên thần hộ vệ của Lôi Phạt thành. Người đã từng thấy một vị hắc bào xuất hiện tại Lôi Phạt thành, hơn nữa còn tiến vào phủ đệ của Chu Hiển.

- Chu Hiển? - Hoàng bào nam tử trên mặt không giấu nổi một tia khinh thường, - Loại người này cũng dám tranh giành thê tử với Tần vũ đại nhân, thật là tự chuốc nhục vào thân. Được rồi nói tiếp đi, Tần Vũ đại nhân, à không, sau khi hắc bào thanh niên đó tiến vào phủ đệ của Chu Hiển thì như thế nào?

..................

Nghe cuộc nói chuyện này, Tần Vũ không khỏi cười khổ. Tại thần giới có rất nhiều chuyện kể về Tần Vũ, người kể đều là có nhân chứng đàng hoàng. Khi Tần Vũ nghe được những chuyện này đều hoài nghi chính mình trong lúc mộng du đã đi đến những nơi đó.

- Đại ca, huynh thật sự rất lợi hại. - Hầu Phí quay sang Tần Vũ giơ ngón cái lên.

Tần Vũ tự cười mình:

- Nhanh dùng bữa thôi.

Trận chiến tại Đông hải đã qua đi được mấy trăm năm, các vị thần vương tất nhiên không thể cứ liên tục dùng thần thức tìm kiếm khắp thần giới, Tần Vũ cũng thoải mái đứng ở thần giới. Nếu có thần vương dụng thần thức tìm được hắn, Tần Vũ lập tức biết ngay. Rời khỏi tửu lâu, ba huynh đệ đi dạo quanh Úy Trì thành, đi được một lúc, Tần Vũ đã nghe được thêm vài sự tích về mình.

Ánh sáng ban ngày dần tắt, màn đêm bắt đầu buông xuống.

- Phí Phí, Tiểu Hắc, chúng ta trở về thôi. - Tần Vũ nói.

Sau đó ba huynh đệ liền thuấn di rời khỏi thần giới, trở về Tử Huyền tinh trong tân vũ trụ.

Tử Huyền tinh, bây giờ cũng là buổi hoàng hôn.

Ánh sáng cuối ngày chiếu khắp mặt đất, không gian như nhuộm một màu đỏ, ba huynh đệ Tần Vũ lăng không thả bộ, chậm rãi đi về phía Tử Huyền phủ.

Đột nhiên Tần Vũ cảm ứng được nơi Khương Lập bế quan phát sinh biến hóa.

- Đi mau. - Nói xong Tần Vũ đã thuấn di biến mất.

- Đại ca làm sao vậy?

Hầu Phí, Hắc Vũ hai người nhìn nhau ngơ ngác, sau đó cũng vội vàng tiến về Tử Huyền phủ.

Trong Tử Huyền phủ, Tần Vũ xuất hiện bên ngoài một căn lầu tĩnh lặng.

Hiện giờ, khắp căn lầu phát ra ánh sáng xanh biếc, chính là ánh sáng màu xanh biếc của sinh mệnh lực. Tần Vũ đứng lại bên ngoài, không dám bước vào bên trong nửa bước.

*****

Ánh sáng màu xanh biếc chậm rãi lưu chuyển bên ngoài tòa lầu, chung quanh tòa lầu tựa như cũng bị sinh mệnh lực ảnh hưởng, hoa cỏ không ngừng sinh trưởng.

- Rốt cục có dung hợp thành công không? - Tần Vũ nhìn tòa lầu trước mặt.

Trong tầng hai, Khương Lập tóc dài sát đất, khoanh chân lẳng lặng ngồi, tỏa ra hào quang trong suốt của sinh mệnh, toàn thân bao phủ bởi sinh mệnh lực.

Những người có công lực cao như Khương Lan, Hầu Phí, Hắc Vũ đều cảm ứng được biến hóa ở nơi này liền nhanh chóng chạy tới ngoài tòa lầu. Bọn họ cũng biết đây là giờ phút tối quan trọng của Khương Lập, cả bọn tụ tập ngoài tòa lầu, không ai dám tự tiện bước vào.

- Hô!

Không khí đột nhiên chấn động, ánh sáng xanh biếc nọ co rút lại, tất cả ánh sáng màu xanh biếc trong nháy mắt từ bên ngoài tòa lầu co rút lại rồi biến mất, cả tòa lầu khôi phục dáng vẻ bình thường.

Đôi mắt Tần Vũ sáng ngời.

- Tiểu Vũ, bên trong thế nào rồi? - Khương Lan nhỏ giọng hỏi.

Trong lòng ai cũng lo lắng cho Lập Nhi, nhưng chỉ có Tần vũ là có tâm linh cảm ứng với Khương Lập. Hơn nữa Tần Vũ là chủ nhân của tân vũ trụ, đối với tình trạng của Khương Lập tự nhiên là nắm được.

Tần Vũ ánh mắt vẫn tập trung trên tầng hai tòa lầu, nghe Lan thúc hỏi bèn quay đầu sang Lan thúc, mỉm cười nói:

- Hiện giờ hai giọt sinh mệnh linh hồn lệ trong người Lập Nhi đã hoàn toàn dung hợp thành một thể, hơn nữa còn dung hợp hoàn toàn với linh hồn nguyên anh của Lập Nhi, có lẽ... một lát nữa Lập Nhi sẽ ra gặp chúng ta thôi.

Khương Lan thở dài nhẹ nhõm:

- Như vậy là tốt rồi.

- Đại ca, vậy sao Lập Nhi tỷ tỷ còn chưa ra? - Hầu Phí nghi hoặc hỏi.

Tần Vũ đối với chuyện này cũng có chỗ không hiểu, hắn có thể cảm giác được chắc chắn Lập Nhi đã thành công, vì sao Lập Nhi vẫn chưa ra?

- Hầu Tử, không nên nóng vội, chờ thêm lát nữa. - Hắc Vũ hạ giọng nói.

Hầu Phí bĩu môi, trừng mắt liếc Hắc Vũ nhưng cũng không nói thêm gì. Tần Vũ cùng mấy người im lặng chờ đợi bên ngoài tòa lầu, ai nấy thắc mắc không hiểu Lập Nhi rốt cuộc ở lại trong đó làm gì.

Nói là một lát, nhưng cũng phải khá lâu.

Một...

Một nhưng là quá lớn.

Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, Khương Lan bốn người chờ suốt một ngày mà Khương Lập vẫn không có một dấu hiệu gì là sắp ra đến nơi.

- Đại ca, có biết đại tẩu sao lại lâu thế này không?

Hắc Vũ hạ giọng nói, Tiểu Hắc này cũng bắt đầu lo lắng.

Tần Vũ nhíu mày lắc đầu nói:

- Ta chỉ biết là hiện tại bên ngoài thân Lập Nhi không có chút năng lượng dao động, chỉ là linh hồn nàng đã tiến vào trạng thái tu luyện.

- Hả? - Khương Lan nhướng mày, - Chẳng lẽ... chẳng lẽ Lập Nhi đã hiểu được không gian pháp tắc?

- Trừ chuyện này ra cũng không có nguyên nhân nào khác. - Tần Vũ nói.

Trong lòng cũng thầm mong như thế, dù sao việc dung hợp hai giọt sinh mệnh linh hồn lệ tới bây giờ cũng chưa có ai làm. Thoạt nhìn thì không có gì nguy hiểm, nhưng thực tế có nguy hiểm hay không cũng rất khó nói.

Bọn người Tần Vũ ở chỗ này một thời gian dài, làm cho Tần Phong, Tần Chính đang đi tìm Tần Vũ cũng tìm được đến nơi.

- Tiểu Vũ.

Tần Phong, Tần Chính hai người đột nhiên từ ngoài đi vào, Tần Phong thấy Tần Vũ mấy người đứng ngoài tòa lầu trong lòng thầm than. Tần Phong tất nhiên biết Khương Lập đang bế quan, mà tình cảm của tam đệ mình với Khương Lập, Tần Phong cũng biết rõ.

Tần Phong lên tiếng khuyên:

- Tiểu Vũ, không cần đứng đợi ở đây. Khi nào đệ muội thành công, tự nhiên sẽ gặp nhau.

Gần như đúng lúc Tần Phong vừa dứt lời, Tần Vũ như tia chớp đã bay vào tầng hai tòa lầu, mà cửa sổ tầng hai cũng tự động mở ra đón Tần Vũ tiến vào bên trong.

Bọn người Hầu Phí, Hắc Vũ nhìn nhau.

- Xem ra Lập Nhi đã tỉnh rồi. - Khương Lan mỉm cười nói.

Tầng hai tòa lầu rất trống trải, bên trong tán phát ra khí tức đặc trưng, mà Khương Lập lại đang khoanh chân ngồi trên giường, màu tím của vũ y cũng thả dài trên mặt đất.

Khương Lập vừa mới mở mắt đã thấy Tần Vũ đứng trước mặt, nhưng vẫn ngồi yên nhìn hắn.

- Vũ ca. - Khương Lập nhẹ gọi, trong mắt ánh lên vẻ mừng rỡ.

Tần Vũ chăm chú quan sát Khương Lập, trong lòng không khỏi than thầm. Hai giọt sinh mệnh linh hồn lệ hoàn toàn dung hợp quả nhiên thần kỳ. Ngay cả khí chất của Lập Nhi cũng có sự thay đổi, mà dung mạo lại thay đổi càng nhiều. Mái tóc dài vốn là màu đen, giờ trên mỗi sợi đều có ánh sáng màu xanh biếc lưu chuyển, thậm chí cả đồng tử trong mắt cũng có một hạt bích lục.

- Vũ ca, nhìn cái gì vậy? Chẳng lẽ chàng không thích ta biến thành bộ dạng thế này? - Khương Lập cố ý chu miệng hỏi.

Tần Vũ cười:

- Đương nhiên không phải. Đúng rồi Lập Nhi, ta cảm ứng được ngày hôm qua hai giọt sinh mệnh linh hồn lệ đã hoàn toàn dung hợp, thế mà sao đến bây giờ nàng mới tỉnh lại?

Khương Lập bỗng nhiên có chút đỏ mặt. Nhìn thấy phản ứng của Khương Lập, Tần Vũ trong lòng không khỏi càng thêm nghi hoặc. Kỳ thật quá trình hai giọt sinh mệnh linh hồn lệ hoàn toàn dung hợp chính là sở học của Tả Thu Mi hoàn toàn dung nhập Khương Lập, trong quá trình này Khương Lập thậm chí còn biết chuyện một đời của Tả Thu Mi.

Trong quá trình đó, lĩnh ngộ không gian pháp tắc được truyền lại hoàn toàn vào trong cơ thể Khương Lập, còn một ngày sau khi sinh mệnh linh hồn lệ hoàn toàn dung hợp thành công, trên thực tế là Khương Lập đang... nhớ lại tình cảnh lúc song tu linh hồn nguyên anh cùng Tần Vũ.

Bởi vì trong lúc song tu, Khương Lập cũng có thể phát hiện một chút lĩnh ngộ không gian pháp tắc của Tần Vũ. Một ngày nhớ lại, thế nhưng làm cho Khương Lập lĩnh ngộ được phần không gian pháp tắc còn thiếu trong sở học của Tả Thu Mi. Nói cách khác... Khương Lập đã hoàn toàn lĩnh ngộ không gian pháp tắc.

Chỉ có điều hiện tại Tần Vũ không hề biết tới điều đó.

Dù sao, lĩnh ngộ của Khương Lập chính là đối với không gian pháp tắc của thần giới, trong tân vũ trụ của Tần Vũ căn bản không có một chút tác dụng.

- Làm sao vậy, chẳng lẽ có cái gì không đúng? - Tần vũ cười nói.

Khương Lập đỏ mặt, hạ giọng gần như thì thầm:

- Chính là... chính là lĩnh ngộ không gian pháp tắc nên giờ mới tỉnh lại.

- Hả?

Tần Vũ kêu lên, nhất thời không kịp phản ứng.

- Nàng nói cái gì? - Tần vũ tròn mắt kinh ngạc nhìn Khương Lập - Nàng nói đã lĩnh ngộ không gian pháp tắc?

Khương Lập gật đầu, ngước mắt nhìn Tần Vũ, tươi cười nói:

- Thế nào?Không được à?

- Lập Nhi, nàng không có nói quá chứ?

Tần Vũ trong lòng mừng như điên. Nếu Lập Nhi trở thành thần vương thì sự an toàn coi như không phải quá lo ngại. Đồng thời, chính hắn làm việc cũng không cần quá sợ đầu sợ đuôi nữa.

Một lúc lâu sau.

Khuôn viên rộng trăm dặm trong hậu viện Tử Huyền phủ có một cái đình. Bên trong, Tần Vũ, Khương Lập, Khương Lan ba người ngồi quanh một bàn đá màu xanh.

- Tiểu Vũ, ngươi nói Lập Nhi đã lĩnh ngộ không gian pháp tắc, trở thành thần vương?

Khương Lan vừa nghe Tần Vũ nói, há miệng kinh ngạc. Khương Lập tu luyện mất bao nhiêu năm mới vừa đạt tới cảnh giới thượng bộ thiên thần, trong một thời gian ngắn không ngờ có thể nhanh chóng đạt tới thần vương cảnh giới. Thật là chuyện không thể ngờ đến.

Tần Vũ nhìn sang Khương Lập cười.

- Lan thúc, người bảo Lập Nhi tự nói ra đi.

Tần Vũ nhớ lại lúc mới nghe Khương Lập giải đáp ở trong tòa lầu, đến bây giờ trong lòng vẫn còn cảm thấy rung động.

Khương Lập nhìn về phía Khương Lan:

- Lan thúc, là nhờ Tả Thu Mi a di.

- A Mi? - Khương Lan sắc mặt thoáng biến đổi.

Khương Lập nhẹ gật đầu:

- Đúng vậy, sau khi hai giọt sinh mệnh linh hồn lệ hoàn toàn dung hợp, rồi dung nhập vào linh hồn của con, tiêu tán trong đó, cùng với con đã hoàn toàn trở thành một, con đã được biết hết mọi chuyện. .

Khương Lan im lặng nghe tiếp.

- Nghiên cứu của Tả Thu Mi a di đối với linh hồn đã đạt tới cảnh giới cực kỳ cao, thậm chí có thể nói hoàn toàn thấu hiểu về linh hồn. Thế nhưng đối với Chân Linh trọng yếu hơn, Tả Thu Mi a di lại không thể lĩnh ngộ. - Khương Lập chậm rãi nói.

Đối với sự tình của Tả Thu Mi, thế gian này không ai biết rõ bằng nàng.

- Tả Thu Mi a di năm đó trong khi bị các thánh hoàng công kích, không gian bị đống kết, người không thể thuấn di chạy thoát, hai đại hộ vệ giả, một chết tại chỗ, một trọng thương. Đối mặt với sự hợp công của thánh hoàng môn, Tả Thu Mi a di biết không thể thoát khỏi kiếp nạn nên trước khi chết đã mang lĩnh ngộ đối với không gian pháp tắc và tất cả năng lượng, linh hồn của mình dung nhập hết vào hai giọt nước mắt. Chỉ có chân linh bị công kích là tiêu tán tại chỗ. - Khương Lập thanh âm có chút ngẹn ngào, đôi mắt cũng hơi đỏ lên.

Năm đó Tả Thu Mi đối đãi với Khương Lập như đối đãi nhi nữ của mình, Khương Lập giờ phút này trong lòng tự nhiên khó chịu.

- Nếu là thần vương khác tuyệt không thể làm được chuyện này. Chính là Tả Thu Mi a di đối với nghiên cứu linh hồn đã đến cực trí, mới có thể thực hiện được.

- Sau khi hai giọt sinh mệnh linh hồn lệ hoàn toàn dung hợp, tất cả tri thức của Tả Thu Mi a di ta đều nắm được. Đối với không gian pháp tắc Tả Thu Mi a di để lại cũng rất dễ dàng lĩnh ngộ. - Khương Lập nói xong liền im lặng.

Giờ phút này Khương Lan trở nên trầm tư.

Khương Lập có thể trong chốc lát đạt tới cảnh giới thần vương rất dễ giải thích, trên thực tế chính là nhờ Tả Thu Mi một tay tạo nên, qua linh hồn trực tiếp mang rất nhiều điều truyền lại cho Khương Lập. Tần Vũ cùng Khương Lập quay sang nhìn nhau.

Hai người bọn họ đều có thể tưởng tượng tâm tình của Khương Lan lúc này.

Khương Lan nhẹ nhàng thở ra một hơi, trên mặt ngược lại có vẻ tươi cười, nhìn hai người nói:

- Tiểu Vũ, Lập Nhi, hôm nay hai ngươi đều có thực lực thần vương rồi, tiếp theo các ngươi định làm gì?

Khương Lập đưa mắt nhìn Tần Vũ, trong lòng nàng, Tần Vũ quyết định thế nào, nàng nhất định nghe theo.

Đối với chuyện tương lai, Tần Vũ đã có kế hoạch.

- Lan thúc, thế lực của chúng ta hôm nay vẫn còn chênh lệch không nhỏ so với các thánh hoàng, nên con quyết định chia làm hai bước. - Tần Vũ nói - Bước đầu tiên, xem như tiềm ẩn, thời gian này ta không có làm động tác gì quá lớn. Dù sao cũng đợi sau khi Lập Nhi sinh con sẽ tiến hành bước thứ hai.

Khương Lan nhìn qua bụng của Khương Lập, mặc dù bụng không còn nhỏ, nhưng khoảng cách sinh nở vẫn còn một đoạn thời gian.

Khương Lan nhẹ nhàng gật đầu.

Tần Vũ nói tiếp:

- Trong thời gian tiềm ẩn này, con có hai việc muốn làm, một là tăng cường thế lực của ta, hai là làm giảm sĩ khí của các thánh hoàng, hơn nữa chia rẽ sự đoàn kết của bọn họ.

Đôi mắt Khương Lan sáng ngời.

- Ngươi nói rất hợp lý, nhưng ngươi tay trắng, định tăng cường thế lực bằng cách nào? Chỉ dựa vào tu luyện thì không thể tăng cường được đâu. - Khương Lan cười nói.

Tần Vũ cũng mỉm cười gật đầu:

- Điểm ấy con đã biết, con chuẩn bị... thuyết phục ẩn thế thần vương tới trợ giúp.

- Thuyết phục ẩn thế thần vương? - Khương Lan trợn mắt nhìn.

Trong lòng Tần Vũ hiểu rõ, khả năng có thế thuyết phục ẩn thế thần vương rất thấp, nhưng hắn cũng đã có một chút chuẩn bị.

- Lan thúc, con biết Tả Thu Mi tiền bối có một bằng hữu tên là Dịch Phong, hôm nay Lập Nhi đã trở thành Sinh Mệnh thần vương, con tin rằng Dịch Phong thần vương có thể sẽ nể mặt Lập Nhi, lại thêm con thuyết phục một chút sẽ đồng ý trợ giúp chúng ta.

Mục tiêu đầu tiên của Tần Vũ chính là vị đảo chủ Trúc Lâm đảo tại quần đảo Nam Dã, Dịch Phong.

- Dịch Phong?

Đôi mắt Khương Lan sáng lên, lập tức gật đầu nhẹ:

- Nếu các ngươi thuyết phục hắn chính xác là có hy vọng. Bất quá Tiểu Vũ... ngươi từng gặp Dịch Phong rồi à? Ngươi biết hắn ở đâu chứ?

- Lan thúc người yên tâm, lần trước đi tìm Huyễn Linh kính con đã gặp qua Dịch Phong. Cho nên đối với khí tức của hắn rất quen thuộc, cho dù hắn rời khỏi quần đảo Nam Dã, con cũng có thể thông qua không gian lực dễ dàng tìm được hắn. - Tần Vũ tự tin nói.

Tần Vũ cười:

- Còn một số ẩn thế thần vương... mặc dù thuyết phục bọn họ rất khó khăn, nhưng mà dù sao con cũng là một Tượng thần.

Khương Lan trầm ngâm lắc đầu:

- Dựa vào hồng mông linh bảo thuyết phục thần vương, khả năng thành công không cao. Trừ phi ngươi nguyện ý dùng đến nhất lưu hồng mông linh bảo để mời họ.

Tần Vũ gật đầu.

Tần Vũ hiểu rõ, ẩn thế thần vương có thể trường kì ẩn nặc, khẳng định không phải dễ dàng mời đến. Chỉ là... bất luận thế nào cũng nên thử xem, nếu có thể mời được hai, ba vị thần vương, thêm Tần Vũ cùng với phân thân, còn có Khương Lập và Lan thúc ngấm ngầm hỗ trợ, thế lực của Tần Vũ như vậy cũng đủ hùng bá một phương rồi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-636)